CHƯƠNG 11: NÊN LÀM GÌ ĐÓ
CHƯƠNG 11: NÊN LÀM GÌ ĐÓ
“Sao thế?” Trương Linh từ trong phòng ra thấy Tô Ni Ni đang ngây ngốc nhìn điện thoại, lo lắng hỏi.
“Mẹ, con cảm thấy sắp có chuyện không hay!” Tô Ni Ni có chút lo lắng!
Trương Linh nhìn điện thoại trong tay Tô Ni Ni, cười nói: “Không sao, có người còn lo lắng hơn chúng ta!”
“Nhưng con cứ thấy lần này cô ta quay về có mục đích gì đó!”
“Ni Ni, đừng lo lắng quá!” Trương Linh an ủi nói: “Giờ con chỉ cần chuẩn bị hôn lễ, còn những chuyện khác con không cần lo.”
“Mẹ, con thật sự không thể thiếu anh ấy, con không thể mất anh ấy!”
“Mẹ biết, mẹ sẽ không để con mất nó, bất cứ ai cũng không cướp được nó!” Trương Linh mỉm cười nhìn Tô Ni Ni, ánh mắt giống như nọc độc của bò cạp khiến người sợ hãi.
Ngay ngày đầu tiên biết Tô Mẫn trở về, bà ta đã báo tin tức này cho Ninh Thư Liên.
Quả nhiên, sắc mặt của quý bà kiêu ngạo này lập tức biến đổi.
Phải biết rằng, chuyện hại người năm đó do một tay bà ta làm ra. Trương Linh chỉ ở bên cạnh nói bóng nói gió, còn người đưa ra ý kiến này chính là Ninh Thư Liên, không liên quan gì tới bà ta cả!
Huống chi, nhìn bề ngoài con gái bà ta cũng chịu thiệt thòi!
Nửa đời trước bà ta nghĩ kế tranh đấu với Bùi Thu Hương, bây giờ con gái bà ta lại đấu với Tô Mẫn, nửa đời người này của bọn họ nhất định là bàn đạp của hai mẹ con bà ta!
Nghĩ tới đây, Trương Linh mỉm cười, Bùi Thu Hương bà thấy chưa? Năm đó bà bị tôi tính kế mà chết, tôi ở nhà của bà, chồng của bà yêu thương tôi.
Giờ con gái bà lại bị con gái tôi tính kế, bà còn gì mà đấu với tôi!
Bà chết tôi cũng không để bà yên ổn!
Trương Linh thù hận chửi mắng, đồng thời lại tính toán kỹ lưỡng, đúng như theo bà ta nói!
Những ngày này, kể từ khi Ninh Thư Liên biết được Tô Mẫn quay về, cũng chưa ngủ được một giấc ngon lành!
Kể từ khi bà ta ép con trai đuổi Tô Mẫn đi, rõ ràng bà ta cảm thấy Hoắc Hiển Vinh đã thay đổi, thay đổi tới mức chưa từng cười trước mặt bà ta.
Mặc dù vẫn rất tốt với bà ta, nhưng chỉ có bà ta biết, con trai bà ta đã rất lâu chưa về nhà, dù có về thì cũng vội vã ăn bữa cơm rồi đi, chưa từng ngủ lại.
Một mình bà ta cô đơn ở trong căn biệt thự rộng lớn này, từ sáng tới tối chỉ có người giúp việc bên cạnh, căn nhà này bây giờ vắng lắng biết bao, tất cả những điều này đều do con ả Tô Mẫn kia ban tặng!
Có lẽ, việc năm đó bà ta đã làm tổn thương trái tim của con trai, nhưng có người mẹ nào không suy nghĩ cho con trai mình chứ!
Tô Mẫn kia, cô ta chẳng có cái gì, ngoài khuôn mặt xinh đẹp ra thì chẳng giúp được gì cho sự nghiệp của con trai bà ta! Bà ta không cho phép chuyện này xảy ra.
Hơn nữa, năm đó cô ta mang thai con gái, đã không phải là con trai thì còn sinh ra làm gì, nếu như không phải bà ta ngầm phá bỏ, không biết chừng Tô Mẫn còn lấy đứa trẻ ra để giở trò. Hoắc Hiển Vinh thích trẻ con như vậy, đến lúc đó chia rẽ hai chúng nó cũng khó.
Một đứa con gái mà thôi, bà ta cần cháu trai chứ không phải cháu gái.
May mà đứa con trai này không biết, nói tới Tô Mẫn kia đúng là phải nhẫn nhịn, tốt nhất không nói chuyện này cho con trai bà ta, như vậy đỡ sau này con trai bà biết lại cãi nhau!
Cũng chính lúc này, Tô Ni Ni xuất hiện.
Nghĩ tới đây, Ninh Thư Liên cười đắc ý.
Tô Ni Ni xinh đẹp, dịu dàng, chu đáo, đúng là con nhà giàu sang, quan trọng hơn là gia cảnh nhà họ tốt, có một ông bố làm thị trưởng, sẽ giúp đỡ cho sự nghiệp của con trai bà ta. Trước đây bà ta từng xem bói, thầy Lương nói cô ta có tướng vượng phu, kết hôn xong nhất định sẽ sinh con trai.
Không giống như Tô Mẫn kia, mang thai con gái, con gái có tác dụng gì? Sau này cũng phải gả cho người khác.
Nhưng mà không biết tại sao, từ sau khi bà ta biết Tô Mẫn trở về, trong lòng liền dấy lên nỗi lo sợ không tên!
Nghe Trương Linh nói, giờ Tô Mẫn sống rất tốt, còn ở bên Khương Mạnh của nhà họ Khương kia.
Khương Mạnh là người thế nào, là cậu ấm thay phụ nữ như thay áo, đợt trước còn thấy cậu ta yêu cái cô ngôi sao tên Kiều Kiều gì đó, sao giờ lại đổi rồi?
Hừ, đúng là không biết tự trọng! May mà bà ta đã đuổi loại phụ nữ này ra khỏi nhà, nhà bà ta không chứa loại người không đoan chính như vậy.
Có điều đã lâu con trai bà ta không về nhà, mỗi lần gọi điện thoại cũng rất bận, lúc trước có bận thì anh cũng về thăm bà ta!
Nghĩ tới đây bà ta hơi lo lắng, bà ta hiểu con trai mình nhất, bao nhiêu năm anh vẫn không kết hôn với Tô Ni Ni, rõ ràng là vẫn đợi người phụ nữ kia.
Vì chuyện này mà bà ta làm loạn với con trai bao nhiêu lần, mỗi lần con trai bà ta đều im lặng, có lúc nói nhiều nó liền bỏ đi, không giống như bây giờ, đến gặp mặt cũng khó!
Bây giờ, người phụ nữ kia về rồi, bà ta sợ con trai lại rung động, bà ta lại sợ con trai bà ta bị hồ ly tinh mê hoặc, bà ta tình nguyện để con trai hận mình, oán trách mình cũng còn hơn để nó tự hủy hoại tương lai!
Bà ta cảm thấy nên làm gì đó, tốt nhất là cắt đứt sự nhớ nhung của con trai bà ta đối với Tô Mẫn.
Truyện được mua bản quyền up trên app mê tình truyện
“Sao thế?” Trương Linh từ trong phòng ra thấy Tô Ni Ni đang ngây ngốc nhìn điện thoại, lo lắng hỏi.
“Mẹ, con cảm thấy sắp có chuyện không hay!” Tô Ni Ni có chút lo lắng!
Trương Linh nhìn điện thoại trong tay Tô Ni Ni, cười nói: “Không sao, có người còn lo lắng hơn chúng ta!”
“Nhưng con cứ thấy lần này cô ta quay về có mục đích gì đó!”
“Ni Ni, đừng lo lắng quá!” Trương Linh an ủi nói: “Giờ con chỉ cần chuẩn bị hôn lễ, còn những chuyện khác con không cần lo.”
“Mẹ, con thật sự không thể thiếu anh ấy, con không thể mất anh ấy!”
“Mẹ biết, mẹ sẽ không để con mất nó, bất cứ ai cũng không cướp được nó!” Trương Linh mỉm cười nhìn Tô Ni Ni, ánh mắt giống như nọc độc của bò cạp khiến người sợ hãi.
Ngay ngày đầu tiên biết Tô Mẫn trở về, bà ta đã báo tin tức này cho Ninh Thư Liên.
Quả nhiên, sắc mặt của quý bà kiêu ngạo này lập tức biến đổi.
Phải biết rằng, chuyện hại người năm đó do một tay bà ta làm ra. Trương Linh chỉ ở bên cạnh nói bóng nói gió, còn người đưa ra ý kiến này chính là Ninh Thư Liên, không liên quan gì tới bà ta cả!
Huống chi, nhìn bề ngoài con gái bà ta cũng chịu thiệt thòi!
Nửa đời trước bà ta nghĩ kế tranh đấu với Bùi Thu Hương, bây giờ con gái bà ta lại đấu với Tô Mẫn, nửa đời người này của bọn họ nhất định là bàn đạp của hai mẹ con bà ta!
Nghĩ tới đây, Trương Linh mỉm cười, Bùi Thu Hương bà thấy chưa? Năm đó bà bị tôi tính kế mà chết, tôi ở nhà của bà, chồng của bà yêu thương tôi.
Giờ con gái bà lại bị con gái tôi tính kế, bà còn gì mà đấu với tôi!
Bà chết tôi cũng không để bà yên ổn!
Trương Linh thù hận chửi mắng, đồng thời lại tính toán kỹ lưỡng, đúng như theo bà ta nói!
Những ngày này, kể từ khi Ninh Thư Liên biết được Tô Mẫn quay về, cũng chưa ngủ được một giấc ngon lành!
Kể từ khi bà ta ép con trai đuổi Tô Mẫn đi, rõ ràng bà ta cảm thấy Hoắc Hiển Vinh đã thay đổi, thay đổi tới mức chưa từng cười trước mặt bà ta.
Mặc dù vẫn rất tốt với bà ta, nhưng chỉ có bà ta biết, con trai bà ta đã rất lâu chưa về nhà, dù có về thì cũng vội vã ăn bữa cơm rồi đi, chưa từng ngủ lại.
Một mình bà ta cô đơn ở trong căn biệt thự rộng lớn này, từ sáng tới tối chỉ có người giúp việc bên cạnh, căn nhà này bây giờ vắng lắng biết bao, tất cả những điều này đều do con ả Tô Mẫn kia ban tặng!
Có lẽ, việc năm đó bà ta đã làm tổn thương trái tim của con trai, nhưng có người mẹ nào không suy nghĩ cho con trai mình chứ!
Tô Mẫn kia, cô ta chẳng có cái gì, ngoài khuôn mặt xinh đẹp ra thì chẳng giúp được gì cho sự nghiệp của con trai bà ta! Bà ta không cho phép chuyện này xảy ra.
Hơn nữa, năm đó cô ta mang thai con gái, đã không phải là con trai thì còn sinh ra làm gì, nếu như không phải bà ta ngầm phá bỏ, không biết chừng Tô Mẫn còn lấy đứa trẻ ra để giở trò. Hoắc Hiển Vinh thích trẻ con như vậy, đến lúc đó chia rẽ hai chúng nó cũng khó.
Một đứa con gái mà thôi, bà ta cần cháu trai chứ không phải cháu gái.
May mà đứa con trai này không biết, nói tới Tô Mẫn kia đúng là phải nhẫn nhịn, tốt nhất không nói chuyện này cho con trai bà ta, như vậy đỡ sau này con trai bà biết lại cãi nhau!
Cũng chính lúc này, Tô Ni Ni xuất hiện.
Nghĩ tới đây, Ninh Thư Liên cười đắc ý.
Tô Ni Ni xinh đẹp, dịu dàng, chu đáo, đúng là con nhà giàu sang, quan trọng hơn là gia cảnh nhà họ tốt, có một ông bố làm thị trưởng, sẽ giúp đỡ cho sự nghiệp của con trai bà ta. Trước đây bà ta từng xem bói, thầy Lương nói cô ta có tướng vượng phu, kết hôn xong nhất định sẽ sinh con trai.
Không giống như Tô Mẫn kia, mang thai con gái, con gái có tác dụng gì? Sau này cũng phải gả cho người khác.
Nhưng mà không biết tại sao, từ sau khi bà ta biết Tô Mẫn trở về, trong lòng liền dấy lên nỗi lo sợ không tên!
Nghe Trương Linh nói, giờ Tô Mẫn sống rất tốt, còn ở bên Khương Mạnh của nhà họ Khương kia.
Khương Mạnh là người thế nào, là cậu ấm thay phụ nữ như thay áo, đợt trước còn thấy cậu ta yêu cái cô ngôi sao tên Kiều Kiều gì đó, sao giờ lại đổi rồi?
Hừ, đúng là không biết tự trọng! May mà bà ta đã đuổi loại phụ nữ này ra khỏi nhà, nhà bà ta không chứa loại người không đoan chính như vậy.
Có điều đã lâu con trai bà ta không về nhà, mỗi lần gọi điện thoại cũng rất bận, lúc trước có bận thì anh cũng về thăm bà ta!
Nghĩ tới đây bà ta hơi lo lắng, bà ta hiểu con trai mình nhất, bao nhiêu năm anh vẫn không kết hôn với Tô Ni Ni, rõ ràng là vẫn đợi người phụ nữ kia.
Vì chuyện này mà bà ta làm loạn với con trai bao nhiêu lần, mỗi lần con trai bà ta đều im lặng, có lúc nói nhiều nó liền bỏ đi, không giống như bây giờ, đến gặp mặt cũng khó!
Bây giờ, người phụ nữ kia về rồi, bà ta sợ con trai lại rung động, bà ta lại sợ con trai bà ta bị hồ ly tinh mê hoặc, bà ta tình nguyện để con trai hận mình, oán trách mình cũng còn hơn để nó tự hủy hoại tương lai!
Bà ta cảm thấy nên làm gì đó, tốt nhất là cắt đứt sự nhớ nhung của con trai bà ta đối với Tô Mẫn.
Truyện được mua bản quyền up trên app mê tình truyện