Vương Quốc Bí Ẩn
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Huyền Huyễn, Thám Hiểm, Phương Tây |
Số chương | 17 |
Lượt đọc | 768 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Truyện viết về cuộc phiêu lưu tìm kiếm một ngôi nhà của Zobayza và Timoken – hai vị tổ tiên của Charlie Bone.
Timoken và Zobayza là hai người con của nhà vua Vương quốc Bí ẩn. Một hôm, có một vị thần rừng bị thương chạy lạc đến vương quốc, để đền ơn cứu mạng của nhà vua và hoàng hậu, vị thần rừng đã trao tặng cho nhà vua tấm tơ của con nhện mặt trăng cuối cùng, chiếc nhẫn có phép thuật và nước Alixir có tác dụng giữ người ta trẻ mãi không già, hai vật trên có quyền năng vô biên, có thể bảo vệ người sở hữu nó an toàn trước mọi hiểm nguy. Lúc đó công chúa Zobayza chỉ gần 2 tuổi và hoàng tử Timoken thì chưa ra đời.
Rồi đến một ngày vương quốc bị bọn ma quỉ xâm lấn, hai chị em lên đường tìm kiếm một ngôi nhà mới với hai bảo vật của vị thần rừng ban tặng cùng lọ Alixir – loại nước thần giúp người ta trẻ mãi không già. Hai chị em gặp được một chú lạc đà biết nói trên đường rong rủi, thế là cả ba bắt đầu cuộc phiêu lưu kỳ thú, và cũng là những cuộc chạy trốn triền miên. Cuộc hành trình kéo dài hơn hai trăm năm, đầy nguy hiểm nhưng cũng lắm điều thú vị.
Trong tác phẩm mới này, tác giả Jenny Nimmo đã viết nên một chuyến phiêu lưu phi thường của một trong những nhân vật quyền năng và bí ẩn nhất trong số các nhân vật của bà, nhân vật này chính là người đã bắt đầu tất cả mọi chuyện của Charlie Bone và những đứa trẻ khác – đó chính là Vua Đỏ.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Siêu Năng Hack Thuật
Người Chơi Này Thông Thạo Hết Kỹ Năng
Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi
Sau Khi Bị Xà Xà Chăn Nuôi
Ngày Nào Ma Tôn Sư Đệ Cũng Thả Thính Tôi
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Sau Khi Bóng Lông Nhận Việc Minh Phủ
Nuôi Mèo Xong Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Đời Người
Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.