CHƯƠNG 6: ĐỐI CHỌI GAY GẮT
CHƯƠNG 6: ĐỐI CHỌI GAY GẮT
Khương Mạnh ung dung đi đến, anh ta đã thu lại vẻ bất cần đời, đôi mắt lạnh lùng như chim ưng nhìn chằm chằm vào Giả Yến Yến. Anh ta khoác vai Tô Mẫn, nói nhỏ bên tai cô: “Đừng sợ, có tôi đây!”
Tô Mẫn thấy ánh mắt thương xót và nghiêm túc của anh ta thì choáng váng, cô không ngờ Khương Mạnh lại ra mặt giúp cô, cảm giác như có dòng nước ấm áp xối thẳng vào trái tim cô!
Trên thực tế, Khương Mạnh đợi hồi lâu cũng không thấy Tô Mẫn trở về, anh ta tự nhủ thầm, có phải vừa rồi mình hơi quá đáng hay không?
Thế là anh ta bèn đứng dậy đi tìm cô, vừa tìm đã thấy một đám người vây quanh nơi này.
Anh ta có cảm giác, Tô Mẫn đã gặp phiền toái!
Vì thế anh ta vội vàng chạy tới, kết quả là đúng lúc nghe thấy Giả Yến Yến giễu cợt Tô Mẫn!
Không biết vì sao khi nhìn thấy đôi mắt quật cường của Tô Mẫn, trái tim anh ta như bị dao găm vào, đau đến mức khiến anh ta không thở nổi!
“Lập tức xin lỗi người phụ nữ của tôi, ngay bây giờ!” Khương Mạnh ngẩng đầu nhìn thẳng vào Giả Yến Yến, nói với giọng ra lệnh!
Giả Yến Yến chưa từng gặp trường hợp thế này, cô ta sợ đến mức trốn phía sau Tô Ni Ni không dám ra!
Tô Ni Ni cắn chặt môi, hơi sợ hãi nhìn người đàn ông đứng bên Tô Mẫn.
“Tổng giám đốc Khương mạnh miệng thật đấy!”
Ngay lúc cô ta đang quẫn bách thì giọng Hoắc Hiển Vinh vang lên!
Sự xuất hiện của anh như thể cứu tinh, Tô Ni Ni tỏ vẻ đáng thương nhào vào lòng anh khóc òa lên, vô cùng oan ức.
Hoắc Hiển Vinh bình tĩnh nhìn Khương Mạnh. Lúc ánh mắt anh lướt qua Tô Mẫn trong lòng Khương Mạnh thì con ngươi đen hơi co lại, trong mắt như nổi lửa.
Lập tức có một khí thế mạnh mẽ tản ra đè ép mọi người, khiến người ta hít thở khó khăn.
Tô Mẫn sững người, cô không thể ngờ người đàn ông làm tổn thương cô đến tận xương tủy kia lại xuất hiện ở đây lúc này. Đáng lẽ khi cô nhìn thấy Tô Ni Ni thì nên nghĩ đến việc Hoắc Hiển Vinh cũng ở đây!
Lúc này cô chỉ muốn chạy trốn thật xa, nhưng tay Khương Mạnh lại giữ chặt vai cô khiến cô không thể động đậy!
Khương Mạnh còn cho là Tô Mẫn sợ hãi, thế nên càng kiên định che chở cho cô. Anh nhìn Hoắc Hiển Vinh đầy vẻ châm chọc, bật cười: “Anh Hoắc đúng là giỏi bao che người của mình nhỉ, anh sẽ không thật sự cho rằng những người ở đây đều không có mắt đấy chứ?”
“Từ khi nào mà tổng giám đốc Khương cũng bắt đầu bao che cho người của mình rồi, gu của anh cũng mặn thật đấy!” Hoắc Hiển Vinh châm chọc nhìn Khương Mạnh.
Khương Mạnh không hiểu lời của Hoắc Hiển Vinh, anh tưởng Hoắc Hiển Vinh ám chỉ chuyện anh ăn cỏ gần hang, thế là cười to phản đối: “Tôi tất nhiên phải bảo vệ cô gái của mình rồi, ngược lại là anh đấy tổng giám đốc Hoắc, quản lý người phụ nữ của anh cho tốt vào!”
Hoắc Hiển Vinh không nói gì, anh nhìn chằm chằm Tô Mẫn, nhất là khi thấy cánh tay Khương Mạnh ôm eo cô, một cơn giận không rõ nguyên do bốc lên trong lòng, anh đột nhiên sải bước về phía trước, đi thẳng tới trước mặt Tô Mẫn: “Yêu cầu cô xin lỗi vị hôn thê của tôi!”
Tô Mẫn thấy ánh mắt lạnh băng của Hoắc Hiển Vinh giống hệt như khi cô bị đuổi khỏi nhà thì vô thức lùi lại, Khương Mạnh lập tức đứng chắn trước mặt cô, đối mắt với Hoắc Hiển Vinh, tia lửa văng tung tóe!
Không khí trong bữa tiệc lập tức lạnh tới cực điểm!
Ngay lúc bọn họ đang đối chọi gay gắt thì một người bưng ly rượu vang đi tới!
“Tôi nói này, hôm nay là tôi mời hai vị, hai người nể mặt họ Thẩm tôi mà bắt tay giảng hòa nhé?”
Nói xong anh lấy hai ly rượu đưa qua.
Những người đang hóng hớt xung quanh thấy có người đứng ra hòa giải thì đều giải tán hết.
Khương Mạnh cười lạnh: “Tổng giám đốc Hoắc, hôm nay đông người, hôm khác tôi nhất định sẽ đến nhà thăm hỏi!”
“Được, sẵn sàng tiếp đón bất cứ lúc nào!” Hoắc Hiển Vinh mỉm cười, như có như không nhìn lướt qua Tô Mẫn.
Đến khuya, Khương Mạnh gọi tài xế đưa Tô Mẫn trở về. Trên đường đi, anh không ngừng bắt chuyện với cô, nhưng Tô Mẫn hoàn toàn không quan tâm đến anh. Cô ngơ ngác ngồi trong xem vẫn chưa tỉnh táo lại từ nỗi khiếp sợ vừa rồi. Nếu cô biết hôm nay có khả năng gặp lại Hoắc Hiển Vinh thì có đánh chết cô cũng sẽ không đi!
Mãi đến khi xuống xe, Khương Mạnh kéo tay Tô Mẫn: “Mẫn Mẫn, em thật xinh đẹp!” Khương Mạnh đắm đuối nhìn cô.
“Mẫn Mẫn, đêm nay đừng về nữa!”
“Mẫn Mẫn, em thơm quá!” Khương Mạnh nói rồi không nhịn được ghé lại gần Tô Mẫn.
Tô Mẫn tỉnh táo lại, thấy Khương Mạnh không ngừng đến gần thì lập tức nổi giận. Vốn dĩ cô còn rất cảm kích chuyện hôm nay, cũng thay đổi cách nhìn đối với tên cậu ấm này, không ngờ tên háo sắc này lại đùa giỡn cô như vậy: “Anh thả tôi xuống xe, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”
“Mẫn Mẫn, đừng làm loạn!”
Hoắc Hiển Vinh ngồi trong xe nhìn chòng chọc vào người trong chiếc xe kia.
Nhìn bề ngoài thì có vẻ như hai người họ đang liếc mắt đưa tình, cơn giận vô cớ khiến Hoắc Hiển Vinh nghẹn đến khó chịu!
Anh luôn nhớ nhung cô, tìm kiếm cô, nhưng cô thì hay rồi, vừa rời khỏi anh đã nôn nóng ở bên thằng đàn ông khác. Nếu cô tìm một kẻ chung sống qua ngày thì còn được, nhưng cô lại cứ tìm một tên cậu ấm háo sắc phong lưu, lẽ nào cô không biết mình đang đùa với lửa sao?
Tô Mẫn, em đúng là vô tình!
Hoắc Hiển Vinh nhìn cảnh tượng trước mắt mà dằn vặt, anh sợ anh sẽ không kiềm chế được mà xông lên đưa cô đi, bèn dứt khoát lái xe phóng nhanh khỏi nơi này!
Truyện được mua bản quyền up trên app mê tình truyện
Khương Mạnh ung dung đi đến, anh ta đã thu lại vẻ bất cần đời, đôi mắt lạnh lùng như chim ưng nhìn chằm chằm vào Giả Yến Yến. Anh ta khoác vai Tô Mẫn, nói nhỏ bên tai cô: “Đừng sợ, có tôi đây!”
Tô Mẫn thấy ánh mắt thương xót và nghiêm túc của anh ta thì choáng váng, cô không ngờ Khương Mạnh lại ra mặt giúp cô, cảm giác như có dòng nước ấm áp xối thẳng vào trái tim cô!
Trên thực tế, Khương Mạnh đợi hồi lâu cũng không thấy Tô Mẫn trở về, anh ta tự nhủ thầm, có phải vừa rồi mình hơi quá đáng hay không?
Thế là anh ta bèn đứng dậy đi tìm cô, vừa tìm đã thấy một đám người vây quanh nơi này.
Anh ta có cảm giác, Tô Mẫn đã gặp phiền toái!
Vì thế anh ta vội vàng chạy tới, kết quả là đúng lúc nghe thấy Giả Yến Yến giễu cợt Tô Mẫn!
Không biết vì sao khi nhìn thấy đôi mắt quật cường của Tô Mẫn, trái tim anh ta như bị dao găm vào, đau đến mức khiến anh ta không thở nổi!
“Lập tức xin lỗi người phụ nữ của tôi, ngay bây giờ!” Khương Mạnh ngẩng đầu nhìn thẳng vào Giả Yến Yến, nói với giọng ra lệnh!
Giả Yến Yến chưa từng gặp trường hợp thế này, cô ta sợ đến mức trốn phía sau Tô Ni Ni không dám ra!
Tô Ni Ni cắn chặt môi, hơi sợ hãi nhìn người đàn ông đứng bên Tô Mẫn.
“Tổng giám đốc Khương mạnh miệng thật đấy!”
Ngay lúc cô ta đang quẫn bách thì giọng Hoắc Hiển Vinh vang lên!
Sự xuất hiện của anh như thể cứu tinh, Tô Ni Ni tỏ vẻ đáng thương nhào vào lòng anh khóc òa lên, vô cùng oan ức.
Hoắc Hiển Vinh bình tĩnh nhìn Khương Mạnh. Lúc ánh mắt anh lướt qua Tô Mẫn trong lòng Khương Mạnh thì con ngươi đen hơi co lại, trong mắt như nổi lửa.
Lập tức có một khí thế mạnh mẽ tản ra đè ép mọi người, khiến người ta hít thở khó khăn.
Tô Mẫn sững người, cô không thể ngờ người đàn ông làm tổn thương cô đến tận xương tủy kia lại xuất hiện ở đây lúc này. Đáng lẽ khi cô nhìn thấy Tô Ni Ni thì nên nghĩ đến việc Hoắc Hiển Vinh cũng ở đây!
Lúc này cô chỉ muốn chạy trốn thật xa, nhưng tay Khương Mạnh lại giữ chặt vai cô khiến cô không thể động đậy!
Khương Mạnh còn cho là Tô Mẫn sợ hãi, thế nên càng kiên định che chở cho cô. Anh nhìn Hoắc Hiển Vinh đầy vẻ châm chọc, bật cười: “Anh Hoắc đúng là giỏi bao che người của mình nhỉ, anh sẽ không thật sự cho rằng những người ở đây đều không có mắt đấy chứ?”
“Từ khi nào mà tổng giám đốc Khương cũng bắt đầu bao che cho người của mình rồi, gu của anh cũng mặn thật đấy!” Hoắc Hiển Vinh châm chọc nhìn Khương Mạnh.
Khương Mạnh không hiểu lời của Hoắc Hiển Vinh, anh tưởng Hoắc Hiển Vinh ám chỉ chuyện anh ăn cỏ gần hang, thế là cười to phản đối: “Tôi tất nhiên phải bảo vệ cô gái của mình rồi, ngược lại là anh đấy tổng giám đốc Hoắc, quản lý người phụ nữ của anh cho tốt vào!”
Hoắc Hiển Vinh không nói gì, anh nhìn chằm chằm Tô Mẫn, nhất là khi thấy cánh tay Khương Mạnh ôm eo cô, một cơn giận không rõ nguyên do bốc lên trong lòng, anh đột nhiên sải bước về phía trước, đi thẳng tới trước mặt Tô Mẫn: “Yêu cầu cô xin lỗi vị hôn thê của tôi!”
Tô Mẫn thấy ánh mắt lạnh băng của Hoắc Hiển Vinh giống hệt như khi cô bị đuổi khỏi nhà thì vô thức lùi lại, Khương Mạnh lập tức đứng chắn trước mặt cô, đối mắt với Hoắc Hiển Vinh, tia lửa văng tung tóe!
Không khí trong bữa tiệc lập tức lạnh tới cực điểm!
Ngay lúc bọn họ đang đối chọi gay gắt thì một người bưng ly rượu vang đi tới!
“Tôi nói này, hôm nay là tôi mời hai vị, hai người nể mặt họ Thẩm tôi mà bắt tay giảng hòa nhé?”
Nói xong anh lấy hai ly rượu đưa qua.
Những người đang hóng hớt xung quanh thấy có người đứng ra hòa giải thì đều giải tán hết.
Khương Mạnh cười lạnh: “Tổng giám đốc Hoắc, hôm nay đông người, hôm khác tôi nhất định sẽ đến nhà thăm hỏi!”
“Được, sẵn sàng tiếp đón bất cứ lúc nào!” Hoắc Hiển Vinh mỉm cười, như có như không nhìn lướt qua Tô Mẫn.
Đến khuya, Khương Mạnh gọi tài xế đưa Tô Mẫn trở về. Trên đường đi, anh không ngừng bắt chuyện với cô, nhưng Tô Mẫn hoàn toàn không quan tâm đến anh. Cô ngơ ngác ngồi trong xem vẫn chưa tỉnh táo lại từ nỗi khiếp sợ vừa rồi. Nếu cô biết hôm nay có khả năng gặp lại Hoắc Hiển Vinh thì có đánh chết cô cũng sẽ không đi!
Mãi đến khi xuống xe, Khương Mạnh kéo tay Tô Mẫn: “Mẫn Mẫn, em thật xinh đẹp!” Khương Mạnh đắm đuối nhìn cô.
“Mẫn Mẫn, đêm nay đừng về nữa!”
“Mẫn Mẫn, em thơm quá!” Khương Mạnh nói rồi không nhịn được ghé lại gần Tô Mẫn.
Tô Mẫn tỉnh táo lại, thấy Khương Mạnh không ngừng đến gần thì lập tức nổi giận. Vốn dĩ cô còn rất cảm kích chuyện hôm nay, cũng thay đổi cách nhìn đối với tên cậu ấm này, không ngờ tên háo sắc này lại đùa giỡn cô như vậy: “Anh thả tôi xuống xe, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”
“Mẫn Mẫn, đừng làm loạn!”
Hoắc Hiển Vinh ngồi trong xe nhìn chòng chọc vào người trong chiếc xe kia.
Nhìn bề ngoài thì có vẻ như hai người họ đang liếc mắt đưa tình, cơn giận vô cớ khiến Hoắc Hiển Vinh nghẹn đến khó chịu!
Anh luôn nhớ nhung cô, tìm kiếm cô, nhưng cô thì hay rồi, vừa rời khỏi anh đã nôn nóng ở bên thằng đàn ông khác. Nếu cô tìm một kẻ chung sống qua ngày thì còn được, nhưng cô lại cứ tìm một tên cậu ấm háo sắc phong lưu, lẽ nào cô không biết mình đang đùa với lửa sao?
Tô Mẫn, em đúng là vô tình!
Hoắc Hiển Vinh nhìn cảnh tượng trước mắt mà dằn vặt, anh sợ anh sẽ không kiềm chế được mà xông lên đưa cô đi, bèn dứt khoát lái xe phóng nhanh khỏi nơi này!
Truyện được mua bản quyền up trên app mê tình truyện