Chương 9
Đúng lúc này điện thoại lại reo lên, người gọi đến không ai khác chính là Vũ Liên Nguyệt...
**Alo mình nghe đây Nguyệt Nguyệt...**
Đầu dây bên kia vừa nghe thấy giọng nói của Kiều Uyển Đình liền lên tiếng nũng nịu đầy trách móc...
**Đình Đình mình nhớ cậu lắm đó..**
**Cậu thật quá đáng, tại sao từ lúc về nước đến nay không thèm gọi cho mình một cuộc điện thoại nào hết vậy, không phải lo thể hiện tình cảm với vị hôn phu rồi quên mình luôn đấy chứ..**
**Nếu thật sự như vậy thì cậu chết chắc rồi đấy Đình Đình, mình sẽ giận dỗi, về nước cũng không thèm đến tìm cậu đâu....**
**Không phải đâu Nguyệt Nguyệt, mình vừa về nước liền xảy ra một số việc, cho nên mới không liên lạc với cậu, cậu đừng nghĩ nhiều quá..**
Kiều Uyển Đình nhanh chóng giải thích cho Vũ Liên Nguyệt....
Chuyện Kiều Uyển Đình đã có vị hôn phu, Vũ Liên Nguyệt cũng biết, chỉ là có chút thất vọng, bởi vì cô ấy vẫn muốn giới thiệu anh trai mình cho cô...
Trong một lần trò chuyện Vũ Liên Nguyệt đề nghị Kiều Uyển Đình làm chị dâu của mình, nhưng không ngờ lại bị tạt ngay một gáo nước lạnh vào người...
""Nguyệt Nguyệt mình không thể làm chị dâu của cậu được đâu, mình đã có vị hôn phu rồi, sau khi về nước mình và anh ấy sẽ thành hôn..""
Sau đó Kiều Uyển Đình kể lại câu chuyện lúc nhỏ, lúc gặp Lâm Hàn sau đó yêu nhau, cho đến lúc đính hôn...
Vũ Liên Nguyệt sau khi nghe xong, liền cảm thấy anh trai của mình, đúng là đã đến chậm một bước rồi...
""Tình cảm của hai người họ bền chặt như vậy, lại còn chấp nhận chuyện yêu xa nữa, anh trai mình làm sao có cửa chứ, đúng là đáng tiếc, đáng tiếc...""
Ở một diễn biến khác....
Vũ Liên Hách sau khi bàn bạc xong với đối tác thì lập tức muốn quay về tập đoàn...
Ngồi trên xe Vũ Liên Hách chậm rãi xem những dự án mới của tập đoàn, trợ lý Mã ngồi phía trước lo lắng chủ tịch bỏ bữa sẽ ảnh hưởng đến dạ dày lên tiếng....
**Chủ tịch ngài có đói không, hay là tôi bảo tài xế lái xe đến nhà hàng gần đây để ngài dùng bữa trước, sau đó hãy về tập đoàn...**
Là một người làm việc bên cạnh Vũ Liên Hách nhiều năm, trợ lý Mã biết rõ mỗi lần ra ngoài bàn bạc hợp tác, ngài ấy sẽ không ăn gì cả, mà thay vào đó chỉ uống rượu..
**Không cần đâu, tôi vẫn chưa cảm thấy đói...**
Vũ Liên Hách vẫn chuyên tâm lật qua lật lại xem những dự án mới trên tay...
**Chủ tịch tôi đã điều tra ra người đứng phía sau, thuê những đám người kia ám sát ngài rồi...**
Vừa nói đến đây trợ lý Mã liền ngập ngừng lo ngại không dám nói tiếp...
Trong khi đó Vũ Liên Hách lại hết sức bình tĩnh, ánh mắt vẫn dán chặt vào tập tài liệu trên tay, giống như anh đã biết rõ người đó là ai vậy...
**Mẹ kế của tôi đúng không...**
**Đúng vậy thưa chủ tịch...**
Trợ lý Mã cũng phải giật mình khi Vũ Liên Hách biết rõ người đứng phía sau là ai, vậy còn bắt cậu điều tra làm cái gì nữa chứ....
**Vậy còn chuyện cô gái đã cứu tôi, cậu đã tìm được chưa...**
Nói đến đây Vũ Liên Hách liền ngước lên nhìn trợ lý Mã ánh mắt tràn đầy hi vọng...
**Chuyện này..thì tôi vẫn chưa tra ra được, nhưng ngài yên tâm tôi chắc chắn sẽ tìm ra cô ấy....**
**Ừm...**
Nhắc đến chuyện này trợ lý Mã liền cảm thấy tự trách, đã cho thuộc hạ đi tìm gần như đã hết nước Anh, nhưng vẫn không tìm thấy một chút gì về cô gái đó....
Mà ánh mắt của Vũ Liên Hách lúc này liền trở nên buồn bã, sau đó lại lật lật tài liệu, lúc đến chỗ dự án của Kiều thị liền dừng lại...
***Dự án Kiều thị đến giờ vẫn chưa thu mua được sau*...**
**Dự án này cũng sắp xong rồi thưa chủ tịch, bây giờ chúng ta chỉ cần đợi, không quá ba ngày sau Kiều thị sẽ là của chúng ta ngay...**
Tất cả mọi thứ trợ lý Mã đều đã chuẩn bị xong xuôi cả, chỉ cần Kiều thị tuyên bố phá sản sẽ thu mua ngay...
Trợ lý Mã lúc này đầy tự tin mình sẽ đi trước một bước, cũng biết rất rõ chuyện Kiều thị và Lâm thị đang xảy ra mâu thuẫn....
**Được, nhưng phải nhanh lên một chút, tôi không muốn miếng mồi ngon dâng đến tận miệng lại bị cướp mất...**
**Chuyện này chủ tịch cứ yên tâm..**
Qua một lúc sau trợ lý Mã liền nhớ đến chuyện lúc nãy cô lễ tân đã nói, nghĩ tới nghĩ lui trước sau gì khi về đến tập đoàn Khuynh Thế, cũng sẽ gặp mặt người của Kiều thị, thế là cậu quyết định nói ra...
**Chủ tịch còn một chuyện nữa, tôi cần thông báo với ngài...**
**Chuyện gì...**
**Chuyện là con gái của chủ tịch Kiều đến tập đoàn Khuynh Thế, nói là muốn gặp ngài...**
**Cô ấy đã đợi suốt từ sáng đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ...**
**Vậy ngài có đồng ý gặp cô ấy không vậy..**
Trợ lý Mã liền đưa ánh mắt thăm dò nhìn về phía Vũ Liên Hách...
Nhưng lúc này Vũ Liên Hách lại tỏ ra bình tĩnh đến lạ, để sắp dự án sang một bên, sau đó ngã người ra sau ghế tựa lưng, nhắm chặt hai mắt định thần, chậm rãi lên tiếng...
**Alo mình nghe đây Nguyệt Nguyệt...**
Đầu dây bên kia vừa nghe thấy giọng nói của Kiều Uyển Đình liền lên tiếng nũng nịu đầy trách móc...
**Đình Đình mình nhớ cậu lắm đó..**
**Cậu thật quá đáng, tại sao từ lúc về nước đến nay không thèm gọi cho mình một cuộc điện thoại nào hết vậy, không phải lo thể hiện tình cảm với vị hôn phu rồi quên mình luôn đấy chứ..**
**Nếu thật sự như vậy thì cậu chết chắc rồi đấy Đình Đình, mình sẽ giận dỗi, về nước cũng không thèm đến tìm cậu đâu....**
**Không phải đâu Nguyệt Nguyệt, mình vừa về nước liền xảy ra một số việc, cho nên mới không liên lạc với cậu, cậu đừng nghĩ nhiều quá..**
Kiều Uyển Đình nhanh chóng giải thích cho Vũ Liên Nguyệt....
Chuyện Kiều Uyển Đình đã có vị hôn phu, Vũ Liên Nguyệt cũng biết, chỉ là có chút thất vọng, bởi vì cô ấy vẫn muốn giới thiệu anh trai mình cho cô...
Trong một lần trò chuyện Vũ Liên Nguyệt đề nghị Kiều Uyển Đình làm chị dâu của mình, nhưng không ngờ lại bị tạt ngay một gáo nước lạnh vào người...
""Nguyệt Nguyệt mình không thể làm chị dâu của cậu được đâu, mình đã có vị hôn phu rồi, sau khi về nước mình và anh ấy sẽ thành hôn..""
Sau đó Kiều Uyển Đình kể lại câu chuyện lúc nhỏ, lúc gặp Lâm Hàn sau đó yêu nhau, cho đến lúc đính hôn...
Vũ Liên Nguyệt sau khi nghe xong, liền cảm thấy anh trai của mình, đúng là đã đến chậm một bước rồi...
""Tình cảm của hai người họ bền chặt như vậy, lại còn chấp nhận chuyện yêu xa nữa, anh trai mình làm sao có cửa chứ, đúng là đáng tiếc, đáng tiếc...""
Ở một diễn biến khác....
Vũ Liên Hách sau khi bàn bạc xong với đối tác thì lập tức muốn quay về tập đoàn...
Ngồi trên xe Vũ Liên Hách chậm rãi xem những dự án mới của tập đoàn, trợ lý Mã ngồi phía trước lo lắng chủ tịch bỏ bữa sẽ ảnh hưởng đến dạ dày lên tiếng....
**Chủ tịch ngài có đói không, hay là tôi bảo tài xế lái xe đến nhà hàng gần đây để ngài dùng bữa trước, sau đó hãy về tập đoàn...**
Là một người làm việc bên cạnh Vũ Liên Hách nhiều năm, trợ lý Mã biết rõ mỗi lần ra ngoài bàn bạc hợp tác, ngài ấy sẽ không ăn gì cả, mà thay vào đó chỉ uống rượu..
**Không cần đâu, tôi vẫn chưa cảm thấy đói...**
Vũ Liên Hách vẫn chuyên tâm lật qua lật lại xem những dự án mới trên tay...
**Chủ tịch tôi đã điều tra ra người đứng phía sau, thuê những đám người kia ám sát ngài rồi...**
Vừa nói đến đây trợ lý Mã liền ngập ngừng lo ngại không dám nói tiếp...
Trong khi đó Vũ Liên Hách lại hết sức bình tĩnh, ánh mắt vẫn dán chặt vào tập tài liệu trên tay, giống như anh đã biết rõ người đó là ai vậy...
**Mẹ kế của tôi đúng không...**
**Đúng vậy thưa chủ tịch...**
Trợ lý Mã cũng phải giật mình khi Vũ Liên Hách biết rõ người đứng phía sau là ai, vậy còn bắt cậu điều tra làm cái gì nữa chứ....
**Vậy còn chuyện cô gái đã cứu tôi, cậu đã tìm được chưa...**
Nói đến đây Vũ Liên Hách liền ngước lên nhìn trợ lý Mã ánh mắt tràn đầy hi vọng...
**Chuyện này..thì tôi vẫn chưa tra ra được, nhưng ngài yên tâm tôi chắc chắn sẽ tìm ra cô ấy....**
**Ừm...**
Nhắc đến chuyện này trợ lý Mã liền cảm thấy tự trách, đã cho thuộc hạ đi tìm gần như đã hết nước Anh, nhưng vẫn không tìm thấy một chút gì về cô gái đó....
Mà ánh mắt của Vũ Liên Hách lúc này liền trở nên buồn bã, sau đó lại lật lật tài liệu, lúc đến chỗ dự án của Kiều thị liền dừng lại...
***Dự án Kiều thị đến giờ vẫn chưa thu mua được sau*...**
**Dự án này cũng sắp xong rồi thưa chủ tịch, bây giờ chúng ta chỉ cần đợi, không quá ba ngày sau Kiều thị sẽ là của chúng ta ngay...**
Tất cả mọi thứ trợ lý Mã đều đã chuẩn bị xong xuôi cả, chỉ cần Kiều thị tuyên bố phá sản sẽ thu mua ngay...
Trợ lý Mã lúc này đầy tự tin mình sẽ đi trước một bước, cũng biết rất rõ chuyện Kiều thị và Lâm thị đang xảy ra mâu thuẫn....
**Được, nhưng phải nhanh lên một chút, tôi không muốn miếng mồi ngon dâng đến tận miệng lại bị cướp mất...**
**Chuyện này chủ tịch cứ yên tâm..**
Qua một lúc sau trợ lý Mã liền nhớ đến chuyện lúc nãy cô lễ tân đã nói, nghĩ tới nghĩ lui trước sau gì khi về đến tập đoàn Khuynh Thế, cũng sẽ gặp mặt người của Kiều thị, thế là cậu quyết định nói ra...
**Chủ tịch còn một chuyện nữa, tôi cần thông báo với ngài...**
**Chuyện gì...**
**Chuyện là con gái của chủ tịch Kiều đến tập đoàn Khuynh Thế, nói là muốn gặp ngài...**
**Cô ấy đã đợi suốt từ sáng đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ...**
**Vậy ngài có đồng ý gặp cô ấy không vậy..**
Trợ lý Mã liền đưa ánh mắt thăm dò nhìn về phía Vũ Liên Hách...
Nhưng lúc này Vũ Liên Hách lại tỏ ra bình tĩnh đến lạ, để sắp dự án sang một bên, sau đó ngã người ra sau ghế tựa lưng, nhắm chặt hai mắt định thần, chậm rãi lên tiếng...