Chương 8
**Cảm ơn cô, hi vọng lúc ngài ấy đến cô có thể thông báo giúp giùm tôi một tiếng, thật ra thì tôi cũng không biết rõ ngài ấy mặt mũi thế nào nữa...**
Kiều Uyển Đình vẫn không quên nhờ vả cô lễ tân giúp mình thông báo, vì thật sự cô chưa từng gặp chủ tịch Khuynh Thế, cũng chẳng biết ngài ấy già hay trẻ...
Mà cô lễ tân sau khi nghe thấy liền bật cười một tiếng rồi nhìn Kiều Uyển Đình...
**Được, khi nào chủ tịch đến, tôi sẽ gọi cô ngay, giờ thì tôi xin phép quay về làm việc....**
**Ừm, thật sự cảm ơn cô...**
Đã qua được một lúc nhưng vẫn chưa thấy chủ tịch Tập đoàn Khuynh Thế xuất hiện, Kiều Uyển Đình buồn bã nhìn ngắm một lượt xung quanh...
Trong lòng Kiều Uyển Đình không ngừng đánh giá ""Đúng là tập đoàn lớn có khác, mọi thứ đều được sắp xếp rất cẩn thận, nhân viên rất hòa nhã lại nhiệt tình...""
Đồng hồ lúc này cũng đã điểm đến mười hai giờ, tất cả nhân viên đều đã đến giờ nghỉ trưa, bọn họ kéo nhau đi về phía căn tin để dùng bữa...
Cô lễ tân lúc này cũng vừa hay đi đến, lo lắng Kiều Uyển Đình chắc cũng đã đói, cô ấy liền lên tiếng muốn mời cô cùng đi dùng bữa trưa...
**Kiều tiểu thư hay là cô đi theo chúng tôi dùng bữa trưa trước đã, cũng không biết khi nào chủ tịch mới quay lại, đợi như vậy cũng không phải là cách....**
**Cảm ơn, nhưng tôi vẫn chưa thấy đói, mọi người cứ đi ăn đi, không cần lo lắng cho tôi đâu...**
Kiều Uyển Đình lịch sự từ chối, vấn đề của công ty vẫn chưa được giải quyết, dù cô có ăn cũng chẳng thấy ngon miệng, chỉ tội làm lãng phí....
Hai cô lễ tân vừa nãy, sau khi dùng bữa trưa quay lại, nhìn thấy Kiều Uyển Đình vẫn còn ngồi ở đó, trong lòng liền cảm thấy cô vô cùng đáng thương....
Sau đó cô nhân viên lễ tân đi thẳng về chỗ làm của mình, lấy hết can đảm, ấn số gọi ngay cho trợ lý Mã...
Chuông reo vài tiếng thì đầu dây bên kia cũng đã nhắc máy...
**Alo, trợ lý Mã nghe đây...**
**Alo, trợ lý Mã, tôi là nhân viên lễ tân của tập đoàn Khuynh Thế đây...**
**Bây giờ ngài có tiện nói chuyện điện thoại không, tôi có một chuyện cần nhờ ngài thông báo với chủ tịch ạ....**
Cô nhân viên lễ tân có chút lo lắng lên tiếng, cô ấy sợ sẽ làm ảnh hưởng đến công việc của trợ lý Mã, càng sợ sẽ bị chủ tịch trách phạt...
Nhưng trước mắt cô ấy vẫn muốn thử một lần giúp đỡ Kiều Uyển Đình, đến cô ấy còn không hiểu vì sao mình lại làm như vậy...
**Cũng không tiện lắm, nhưng có chuyện gì thì cô nói nhanh đi...**
Đúng là lúc này trợ lý Mã cũng không tiện nghe máy lắm, nhưng nghe nói có chuyện quan trọng ở tập đoàn Khuynh Thế, cậu không thể không nghe...
**Chuyện là, sáng nay có Kiều tiểu thư của Kiều thị đến đây, cô ấy không có hẹn trước, nhưng muốn gặp chủ tịch...**
**Hiện tại Kiều tiểu thư cô ấy vẫn còn ngồi ở đây đợi chủ tịch, tôi lo lắng cô ấy sẽ không chịu nổi, nếu ngất xỉu ở đây sẽ làm ảnh hưởng đến tập đoàn ạ...**
**Hết cách tôi chỉ đành gọi điện cho trợ lý Mã, nói giúp giùm với chủ tịch là xem có muốn gặp Kiều tiểu thư không ạ...**
Cô nhân viên lễ tân vừa nghe thấy trợ lý Mã đồng ý nghe mình nói, liền nở rộ trong lòng lên tiếng ngay, sau đó còn thêm mắm dặm muối để cho trợ lý Mã giúp đỡ....
Mà trợ lý Mã sau khi nghe xong liền nhớ đến chuyện Kiều thị sắp phá sản, mà tập đoàn Khuynh Thế lại đang có ý định thu mua...
Sau đó trợ lý Mã cho người điều tra cũng như theo sát tình hình Kiều thị, đến lúc thích hợp sẽ thu mua ngay..
Nhưng trong lúc điều tra lại phát hiện, chủ tịch Kiều thị có một đứa con gái đang du học bên nước ngoài...
""Chắc chắn Kiều tiểu thư này đã về nước, lần này đến tập đoàn Khuynh Thế không phải là muốn chủ tịch giúp đỡ đấy chứ...""
**Để tôi cân nhắc lại, khi nào xong việc nếu thấy chủ tịch vui vẻ tôi sẽ giúp cô chuyển lời...**
**Còn bây giờ thì tắt máy đi, tôi còn phải làm việc...**
Trợ lý Mã cũng không biết có nên nói với chủ tịch chuyện này hay không, nhưng trước mắt vẫn nên nói cho qua chuyện cái đã...
**Vâng trợ lý Mã làm việc đi ạ...**
Sau khi tắt máy cô nhân viên lễ tân mới thở phào một cái, cô gái bên cạnh thấy vậy liền lên tiếng hỏi...
**Sao cô liều lĩnh quá vậy, vì một người xa lạ, lỡ như bị đuổi việc thì có đáng không chứ....**
Cô nhân viên lễ tân liền bật cười một cái, sau đó nhìn cô gái bên cạnh nói...
**Đúng là liều lĩnh thật, nếu thật sự vì chuyện này mà bị sa thải cũng không sao cả..**
**Mẹ tôi có bảo chỉ cần mình hết lòng muốn giúp đỡ một ai đó, thì ông trời ắt sẽ thương lại mình...**
**Còn nếu không được thương thì thôi vậy, chỉ cần ông trời cho tôi mỗi ngày đều vui vẻ là được rồi, chẳng có gì là không đáng cả...**
**Thật sự không nói lại cô mà...**
**Được rồi chúng ta đi ngủ trưa thôi...**
Đã hơn nửa ngày trôi qua nhưng chủ tịch tập đoàn Khuynh Thế vẫn chưa thấy quay về, Kiều Uyển Đình chán nản cầm lấy bản hợp đồng trên tay mà cuộn tròn lại....
Kiều Uyển Đình vẫn không quên nhờ vả cô lễ tân giúp mình thông báo, vì thật sự cô chưa từng gặp chủ tịch Khuynh Thế, cũng chẳng biết ngài ấy già hay trẻ...
Mà cô lễ tân sau khi nghe thấy liền bật cười một tiếng rồi nhìn Kiều Uyển Đình...
**Được, khi nào chủ tịch đến, tôi sẽ gọi cô ngay, giờ thì tôi xin phép quay về làm việc....**
**Ừm, thật sự cảm ơn cô...**
Đã qua được một lúc nhưng vẫn chưa thấy chủ tịch Tập đoàn Khuynh Thế xuất hiện, Kiều Uyển Đình buồn bã nhìn ngắm một lượt xung quanh...
Trong lòng Kiều Uyển Đình không ngừng đánh giá ""Đúng là tập đoàn lớn có khác, mọi thứ đều được sắp xếp rất cẩn thận, nhân viên rất hòa nhã lại nhiệt tình...""
Đồng hồ lúc này cũng đã điểm đến mười hai giờ, tất cả nhân viên đều đã đến giờ nghỉ trưa, bọn họ kéo nhau đi về phía căn tin để dùng bữa...
Cô lễ tân lúc này cũng vừa hay đi đến, lo lắng Kiều Uyển Đình chắc cũng đã đói, cô ấy liền lên tiếng muốn mời cô cùng đi dùng bữa trưa...
**Kiều tiểu thư hay là cô đi theo chúng tôi dùng bữa trưa trước đã, cũng không biết khi nào chủ tịch mới quay lại, đợi như vậy cũng không phải là cách....**
**Cảm ơn, nhưng tôi vẫn chưa thấy đói, mọi người cứ đi ăn đi, không cần lo lắng cho tôi đâu...**
Kiều Uyển Đình lịch sự từ chối, vấn đề của công ty vẫn chưa được giải quyết, dù cô có ăn cũng chẳng thấy ngon miệng, chỉ tội làm lãng phí....
Hai cô lễ tân vừa nãy, sau khi dùng bữa trưa quay lại, nhìn thấy Kiều Uyển Đình vẫn còn ngồi ở đó, trong lòng liền cảm thấy cô vô cùng đáng thương....
Sau đó cô nhân viên lễ tân đi thẳng về chỗ làm của mình, lấy hết can đảm, ấn số gọi ngay cho trợ lý Mã...
Chuông reo vài tiếng thì đầu dây bên kia cũng đã nhắc máy...
**Alo, trợ lý Mã nghe đây...**
**Alo, trợ lý Mã, tôi là nhân viên lễ tân của tập đoàn Khuynh Thế đây...**
**Bây giờ ngài có tiện nói chuyện điện thoại không, tôi có một chuyện cần nhờ ngài thông báo với chủ tịch ạ....**
Cô nhân viên lễ tân có chút lo lắng lên tiếng, cô ấy sợ sẽ làm ảnh hưởng đến công việc của trợ lý Mã, càng sợ sẽ bị chủ tịch trách phạt...
Nhưng trước mắt cô ấy vẫn muốn thử một lần giúp đỡ Kiều Uyển Đình, đến cô ấy còn không hiểu vì sao mình lại làm như vậy...
**Cũng không tiện lắm, nhưng có chuyện gì thì cô nói nhanh đi...**
Đúng là lúc này trợ lý Mã cũng không tiện nghe máy lắm, nhưng nghe nói có chuyện quan trọng ở tập đoàn Khuynh Thế, cậu không thể không nghe...
**Chuyện là, sáng nay có Kiều tiểu thư của Kiều thị đến đây, cô ấy không có hẹn trước, nhưng muốn gặp chủ tịch...**
**Hiện tại Kiều tiểu thư cô ấy vẫn còn ngồi ở đây đợi chủ tịch, tôi lo lắng cô ấy sẽ không chịu nổi, nếu ngất xỉu ở đây sẽ làm ảnh hưởng đến tập đoàn ạ...**
**Hết cách tôi chỉ đành gọi điện cho trợ lý Mã, nói giúp giùm với chủ tịch là xem có muốn gặp Kiều tiểu thư không ạ...**
Cô nhân viên lễ tân vừa nghe thấy trợ lý Mã đồng ý nghe mình nói, liền nở rộ trong lòng lên tiếng ngay, sau đó còn thêm mắm dặm muối để cho trợ lý Mã giúp đỡ....
Mà trợ lý Mã sau khi nghe xong liền nhớ đến chuyện Kiều thị sắp phá sản, mà tập đoàn Khuynh Thế lại đang có ý định thu mua...
Sau đó trợ lý Mã cho người điều tra cũng như theo sát tình hình Kiều thị, đến lúc thích hợp sẽ thu mua ngay..
Nhưng trong lúc điều tra lại phát hiện, chủ tịch Kiều thị có một đứa con gái đang du học bên nước ngoài...
""Chắc chắn Kiều tiểu thư này đã về nước, lần này đến tập đoàn Khuynh Thế không phải là muốn chủ tịch giúp đỡ đấy chứ...""
**Để tôi cân nhắc lại, khi nào xong việc nếu thấy chủ tịch vui vẻ tôi sẽ giúp cô chuyển lời...**
**Còn bây giờ thì tắt máy đi, tôi còn phải làm việc...**
Trợ lý Mã cũng không biết có nên nói với chủ tịch chuyện này hay không, nhưng trước mắt vẫn nên nói cho qua chuyện cái đã...
**Vâng trợ lý Mã làm việc đi ạ...**
Sau khi tắt máy cô nhân viên lễ tân mới thở phào một cái, cô gái bên cạnh thấy vậy liền lên tiếng hỏi...
**Sao cô liều lĩnh quá vậy, vì một người xa lạ, lỡ như bị đuổi việc thì có đáng không chứ....**
Cô nhân viên lễ tân liền bật cười một cái, sau đó nhìn cô gái bên cạnh nói...
**Đúng là liều lĩnh thật, nếu thật sự vì chuyện này mà bị sa thải cũng không sao cả..**
**Mẹ tôi có bảo chỉ cần mình hết lòng muốn giúp đỡ một ai đó, thì ông trời ắt sẽ thương lại mình...**
**Còn nếu không được thương thì thôi vậy, chỉ cần ông trời cho tôi mỗi ngày đều vui vẻ là được rồi, chẳng có gì là không đáng cả...**
**Thật sự không nói lại cô mà...**
**Được rồi chúng ta đi ngủ trưa thôi...**
Đã hơn nửa ngày trôi qua nhưng chủ tịch tập đoàn Khuynh Thế vẫn chưa thấy quay về, Kiều Uyển Đình chán nản cầm lấy bản hợp đồng trên tay mà cuộn tròn lại....