Chương : 7
Thế là năm người – hai nam ba nữ đi thuyền ra rặng san hô trong vịnh đảo chơi. Trời chiều mát dịu, cảnh đẹp như mơ nên mọi người rủ nhau xuống bơi. Khả Phong chỉ cười trong lòng, hắn có tính toán việc này chắc chắn xảy ra mà.
Uyên Nhi không biết bơi nên ngồi câu mực buồn hiu kèm theo bực tức vì Khả Phong cũng không thèm xuống bơi với mọi người. Thành ra bây giờ trên thuyền chỉ có hai người khiến nàng ghét chết đi được.
Khả Phong nhìn nàng, miệng nhoẻn nhẹ ẩn ý xấu xa giả vờ hỏi…
- Vẫn chưa biết bơi nữa sao? Nếu ai mà ghét em thì nên nhúng nước hại em là nhanh nhất đó!
Nàng chỉ cố nhìn cảnh coi như không thấy bản mặt đáng ghét của hắn nhưng bị hắn chọc như thế làm sao nàng nhịn nỏi. Uyên Nhi xoay qua nhăn mày nhíu mặt la lên…
- Đó là chuyệncá nhân của tui liên quan gì đến anh chứ?
- Hì… cá nhân của em mà anh nhớ có lần đi biển hai nhà chúng ta, em viện cớ không biết bơi để cứ ôm anh đó thôi.
Má nàng khẽ đỏ xấu hổ vì quả là chuyện đó có thật chứ không phải Khả Phong bịa đặt. Sao ngày xưa nàng dày mặt, ngu ngốc như thế, không biết thế nào là nhục nhã lại làm ra những việc như vậy?
Chỉ cần nhớ lại mình si ngốc vì hắn là người giận sôi ruột gan. Còn hắn thật rất hả hê nha khiến nàng chỉ muốn chôn mặt độn thổ trốn ngay lúc này…
- Anh… anh còn nói nhảm tui đá khỏi thuyền đó cho mà biết!
- Vậy hả? Việc em tự làm giờ cũng tự em nói nhảm muốn bắt anh gánh chịu sao?
- Anh…
Nàng vừa thẹn vừa tức vì Khả Phong cố ý khơi chuyện cũ nhục nhã chọc mình. Nàng đứng lên hùng hồn bước qua quyết tâm “đá” hắn khỏi thuyền. Nhưng thấy khí thế của nàng hắn chỉ ngồi nhởn nhơ tỏ ra rất là khoái chí xem nàng sẽ làm được trò gì.
Uyên Nhi đẩy Khả Phong ngồi ở mạn thuyền thấp vẫn chắc như đinh đóng cột. Nàng tức quá quyết tâm xô hắn, lấy chớn xô tới lần nữa thì trượt chân ngã nhoài ra ngoài thuyền. Khả Phong giơ tay chụp không kịp lập tức không suy nghĩ nhảy ngay xuống theo.
Louis và hai chị đồng nghiệp đang lặn với ống thở xem san hô cũng hết hồn thấy Uyên Nhi ngã xuống nên bơi đến.
Khả Phong nhìn trong nước, mau chóng vớt được “vật mau chìm” đang hoảng hốt kia.
Nhi hoảng sợ, uống cả bụng nước, nước vào mũi đắng rát vị muối làm nàng ho sặc sụa được hắn nắm lấy cũng bíu ríu lại như phản xạ tự nhiên khi lâm nguy. Giờ Khả Phong như cái phao, nàng phải ôm trước, mọi suy nghĩ đành để sau vậy.
Khả Phong thấy rất buồn cười vì nàng tự mình hại mình song có vẻ Uyên Nhi thật sự sợ hãi, cả người run rẩy ôm hắn làm hắn thôi cười.
Trong lan nước biển trong vắt mát lạnh, tay hắn ôm ngang hông nàng. Làn da nàng thật mịn, hông thon và cơ thể mềm mại thật vừa tay ôm.
Cảm xúc kì lạ này khiến hắn không khỏi bất ngờ, không phải hắn chưa từng biết cảm giác ôm phụ nữ, chỉ là hắn chưa từng biết ôm nàng lại tuyệt vời như thế.
Người nàng như có sức hút vô cùng mãnh liệt. Thâm tâm cùng bản ngã đàn ông trong hắn khao khát muốn tiếp xúc nàng nhiều hơn, thậm chí là muốn có được cả thân thể mềm mại này.
Uyên Nhi sững ra vì Khả Phong bỗng dưng vội ôm siết lấy nàng, không phải là ôm cho nàng khỏi chìm mà lại ôm siết thật chặt. Tay hắn khoá cứng trên người nàng, trong nước tà đạo vuốt trên lưng nàng.
Nàng té xuống thuyền, không biết bơi nên bị doạ sợ lắm rồi nay còn bị hắn doạ thêm. Má Uyên Nhi khẽ đỏ vì mình bị ép sát vào ngực hắn, tay Khả Phong trên lưng lại luồn nhẹ vào trong chiếc quần jean ngắn của nàng.
Bàn tay hắn quá đáng rồi nha khiến nàng không khỏi xấu hổ muốn kinh hô, xô hắn ra thì Khả Phong thành công vuột tay vào sâu tận bên trong lưng quần xoa được cả cặp mông tròn trĩnh của nàng trong nước làm nàng như hụt hơi không biết làm gì, la cũng không nổi.
May mà Louis bơi nhanh đến kịp lúc…
- Em có sao không Nhi?
Nàng rời mặt khỏi vai nhìn hắn. Không ngờ hắn vẫn còn có gan nhìn nàng bình thản như thế khi tay luồng sâu trong quần jean của nàng. Ánh mắt của Khả Phong làm tim nàng run rẩy, bàn tay hắn thật nóng khiến cả người nàng muốn co rúm lại cuộn thành con sâu nhỏ.
Nàng biết hắn sàm sỡ mình nhưng vẫn bối rối vì hơi thở hắn phả ngay má. Cả hai lúc này thật gần, nàng không hiểu sao mình cũng có lúc trong vòng tay hắn dẫu hoàn cảnh này là có nguyên do nha.
Tim nàng đập nhanh lắm rồi, tay hắn làm cơ thể nàng trở nên kì quái chứ không đến mức kinh hãi. Nàng nhất định không để mình lại đổ ngã trước hắn nên vội vã với tay ôm lấy Louis rồi khỏi hắn.
Khả Phong phút chốc thơ thẩn, hắn vừa ôm Nhi , giờ nàng đã ở trong tay người đàn ông khác rồi. Má nàng đỏ, cả người run lên chỉ dụi vào cổ Louis khi được đưa lại lên thuyền. Hắn nhìn, lòng hắn lại như có một cơn sóng trỗi dậy.
Thế là mọi người đi về, Nhi chỉ nép bên hai chị đồng nghiệp và Louis không dám nhìn hắn. Khả Phong dám giở trò nhưng nàng yếu đuối đến mức không dám đối mặt chửi hắn. Cả Khả Phong chỉ lén nhìn nàng thấy mình lại đang không còn là mình nữa.
——————-
Linh Diễm trên người chỉ còn độc mỗi chiếc quần chữ T hấp dẫn ngồi bệt dưới sàn dựa vào thân hắn đang ngồi. Khả Phong nhắm mắt thở hơi dồn dập vì người đẹp dùng cánh môi điêu luyện mút sâu vật nam tính nóng thô của hắn.
Linh Diễm luôn biết làm đàn ông thoã mãn nhưng hôm nay hắn thật không có nhiều hứng thú.
Cô ta liếm môi cười đẩy ngã Khả Phong ra giường, tự cởi nốt cái quần lót, chòm lên người hắn bằng thân thể xinh đẹp, yêu mị.
Hắn cũng nhìn Linh Diễm, cố tập trung một chút nhanh chóng đáp lại nụ hôn, tay vuốt ve bộ ngựa tròn hấp dẫn kinh người.
Má Linh Diễm phiến hồng thích cảm giác hắn xoa người mình như thế. Thân người cô ta cũng không thôi ma sát lên thân người nam tính to lớn nằm dưới.
Khả Phong nhìn Linh Diễm mỉm cười tà mị nhỏm khẽ, tay giữ nóng thiếc của hắn đặt gần nơi tư mật của mình có ý ma sát qua lại bên ngoài cũng đủ trơn mượt kích thích rồi.
Dục vọng như thế nhưng hắn vẫn nhỏm người lạnh giọng chòm qua bóp da để cạnh bàn nói…
- Chờ anh lấy comdom đã!
Mắt thấy Khả Phong lại dùng bao cao su khi gần mình khiến Linh Diễm không vui ngang bướng tự dùng thân đưa vật nam tính của hắn vào người thành công.
Giờ thì nóng thiết sâu trong người cô ta rồi xem hắn làm gì được chứ. Hắn nhíu mày vì chút khoái cảm khó chịu một chút nói…
- Diễm…
- Chúng ta có phải mới quen nhau đâu tại sao anh không thích trực tiếp thưởng thức em chứ?
Ánh mắt cô ta khẽ hờn trách, hai má phiến đỏ vì sự giao hoan. Linh Diễm hư hỏng cứ thế khẽ đưa người lên xuống mê hoặc hắn, thân thể cả hai đang gắng liền liên tục nhịp động.
Khả Phong hết cách, tay đặt lại cái bốp qua bàn ngủ có vài cái BCS (Chồn cười ngây thơ không cần chú thích lại nhé) hắn để dự phòng trong đó.
Hôm nay Linh Diễm thật kích tình, hưng phấn như thế hắn cũng đành chiều một chút. Nhưng dẫu bên mình có một cơ thể hấp dẫn thì đầu óc hắn vẫn có chút phân tâm.
Hắn thở dốc, Linh Diễm cũng dồn dập tạo nhịp đem nóng thiếc của hắn ra vào càng nhanh. Cả người mềm mại hấp dẫn dựa xuống người hắn vẫn động thân dưới.
Ngực mềm mại và ngực đàn ông cứng rắn cứ phậng phồng vào nhau. Linh Diễm cười, mắt nhìn Khả Phong, bắt lấy tay hắn giữ trên mông tròn của mình làm Khả Phong mở mắt.
Hắn nhớ cảm giác chạm vào người Uyên Nhi. Lúc này đây hắn chỉ ám ảnh dáng người nhỏ nhắn không đủ hấp dẫn như Linh Diễm nhưng có ma lực vô hạn.
Và Linh Diễm rên khẽ khi thăng hoa gục xuống vai hắn. Khả Phong lạnh nhạt rời người ra, đem tinh hoa của mình xuất bên ngoài. Linh Diễm thở nhìn hắn làm thế môi chỉ biết mím lại…
- Em có uống thuốc tránh thai mà…
Hắn nhìn lại bạn gái vừa cùng mình hoan ái. Linh Diễm thật rất đẹp và hấp dẫn vì thế mới có cửa hắn giữ lại bên mình.
Nhưng dù cho lúc hắn có ham muốn thật sự hay là hứng thú nhất thời cũng luôn dùng BCS hoặc không bao giờ trực tiếp đem thứ gì của mình gieo vào trong người Linh Diễm cả.
Trước Linh Diễm, mọi bạn gái của hắn cũng biết thói quen lạnh nhạt này khi lên giường với hắn. Đôi lúc như thế cũng tốt vì tránh có “rắc rối” khiến ba, mẹ hắn đau tim khi chưa có con dâu lại có cháu nội và dù lăng nhăng nhiều cô thì ít ra hắn cũng giữ lại cho mình chút gì đó.
Trông người đẹp thở đồn, mắt lại vươn lệ vì luôn mong Khả Phong thật sự gần gũi mình hơn, Khả Phong chỉ khom nhẹ hôn Linh Diễm…
- Em ngủ đi!
- … em rất yêu anh Khả Phong!
Linh Diễm nói rồi mau ngủ lịm đi vì quá sức sau khi cao trào. Hắn nhìn, tay kéo chăn che người cô ấy rồi bỏ vào phòng tắm xả nước. Đứng dưới vòi sen hắn nhìn lên, mắt nhắm lại.
Tại sao hắn chỉ muốn có lại cảm giác ôm Uyên Nhi như ở biển. Hắn sợ Louis cũng sẽ ôm nàng. Hắn không biết sao mình lại như thế, từ lúc nàng trở về, hắn lại lao đao quay cuồng không biết mình muốn cái gì như năm năm trước.
Uyên Nhi không biết bơi nên ngồi câu mực buồn hiu kèm theo bực tức vì Khả Phong cũng không thèm xuống bơi với mọi người. Thành ra bây giờ trên thuyền chỉ có hai người khiến nàng ghét chết đi được.
Khả Phong nhìn nàng, miệng nhoẻn nhẹ ẩn ý xấu xa giả vờ hỏi…
- Vẫn chưa biết bơi nữa sao? Nếu ai mà ghét em thì nên nhúng nước hại em là nhanh nhất đó!
Nàng chỉ cố nhìn cảnh coi như không thấy bản mặt đáng ghét của hắn nhưng bị hắn chọc như thế làm sao nàng nhịn nỏi. Uyên Nhi xoay qua nhăn mày nhíu mặt la lên…
- Đó là chuyệncá nhân của tui liên quan gì đến anh chứ?
- Hì… cá nhân của em mà anh nhớ có lần đi biển hai nhà chúng ta, em viện cớ không biết bơi để cứ ôm anh đó thôi.
Má nàng khẽ đỏ xấu hổ vì quả là chuyện đó có thật chứ không phải Khả Phong bịa đặt. Sao ngày xưa nàng dày mặt, ngu ngốc như thế, không biết thế nào là nhục nhã lại làm ra những việc như vậy?
Chỉ cần nhớ lại mình si ngốc vì hắn là người giận sôi ruột gan. Còn hắn thật rất hả hê nha khiến nàng chỉ muốn chôn mặt độn thổ trốn ngay lúc này…
- Anh… anh còn nói nhảm tui đá khỏi thuyền đó cho mà biết!
- Vậy hả? Việc em tự làm giờ cũng tự em nói nhảm muốn bắt anh gánh chịu sao?
- Anh…
Nàng vừa thẹn vừa tức vì Khả Phong cố ý khơi chuyện cũ nhục nhã chọc mình. Nàng đứng lên hùng hồn bước qua quyết tâm “đá” hắn khỏi thuyền. Nhưng thấy khí thế của nàng hắn chỉ ngồi nhởn nhơ tỏ ra rất là khoái chí xem nàng sẽ làm được trò gì.
Uyên Nhi đẩy Khả Phong ngồi ở mạn thuyền thấp vẫn chắc như đinh đóng cột. Nàng tức quá quyết tâm xô hắn, lấy chớn xô tới lần nữa thì trượt chân ngã nhoài ra ngoài thuyền. Khả Phong giơ tay chụp không kịp lập tức không suy nghĩ nhảy ngay xuống theo.
Louis và hai chị đồng nghiệp đang lặn với ống thở xem san hô cũng hết hồn thấy Uyên Nhi ngã xuống nên bơi đến.
Khả Phong nhìn trong nước, mau chóng vớt được “vật mau chìm” đang hoảng hốt kia.
Nhi hoảng sợ, uống cả bụng nước, nước vào mũi đắng rát vị muối làm nàng ho sặc sụa được hắn nắm lấy cũng bíu ríu lại như phản xạ tự nhiên khi lâm nguy. Giờ Khả Phong như cái phao, nàng phải ôm trước, mọi suy nghĩ đành để sau vậy.
Khả Phong thấy rất buồn cười vì nàng tự mình hại mình song có vẻ Uyên Nhi thật sự sợ hãi, cả người run rẩy ôm hắn làm hắn thôi cười.
Trong lan nước biển trong vắt mát lạnh, tay hắn ôm ngang hông nàng. Làn da nàng thật mịn, hông thon và cơ thể mềm mại thật vừa tay ôm.
Cảm xúc kì lạ này khiến hắn không khỏi bất ngờ, không phải hắn chưa từng biết cảm giác ôm phụ nữ, chỉ là hắn chưa từng biết ôm nàng lại tuyệt vời như thế.
Người nàng như có sức hút vô cùng mãnh liệt. Thâm tâm cùng bản ngã đàn ông trong hắn khao khát muốn tiếp xúc nàng nhiều hơn, thậm chí là muốn có được cả thân thể mềm mại này.
Uyên Nhi sững ra vì Khả Phong bỗng dưng vội ôm siết lấy nàng, không phải là ôm cho nàng khỏi chìm mà lại ôm siết thật chặt. Tay hắn khoá cứng trên người nàng, trong nước tà đạo vuốt trên lưng nàng.
Nàng té xuống thuyền, không biết bơi nên bị doạ sợ lắm rồi nay còn bị hắn doạ thêm. Má Uyên Nhi khẽ đỏ vì mình bị ép sát vào ngực hắn, tay Khả Phong trên lưng lại luồn nhẹ vào trong chiếc quần jean ngắn của nàng.
Bàn tay hắn quá đáng rồi nha khiến nàng không khỏi xấu hổ muốn kinh hô, xô hắn ra thì Khả Phong thành công vuột tay vào sâu tận bên trong lưng quần xoa được cả cặp mông tròn trĩnh của nàng trong nước làm nàng như hụt hơi không biết làm gì, la cũng không nổi.
May mà Louis bơi nhanh đến kịp lúc…
- Em có sao không Nhi?
Nàng rời mặt khỏi vai nhìn hắn. Không ngờ hắn vẫn còn có gan nhìn nàng bình thản như thế khi tay luồng sâu trong quần jean của nàng. Ánh mắt của Khả Phong làm tim nàng run rẩy, bàn tay hắn thật nóng khiến cả người nàng muốn co rúm lại cuộn thành con sâu nhỏ.
Nàng biết hắn sàm sỡ mình nhưng vẫn bối rối vì hơi thở hắn phả ngay má. Cả hai lúc này thật gần, nàng không hiểu sao mình cũng có lúc trong vòng tay hắn dẫu hoàn cảnh này là có nguyên do nha.
Tim nàng đập nhanh lắm rồi, tay hắn làm cơ thể nàng trở nên kì quái chứ không đến mức kinh hãi. Nàng nhất định không để mình lại đổ ngã trước hắn nên vội vã với tay ôm lấy Louis rồi khỏi hắn.
Khả Phong phút chốc thơ thẩn, hắn vừa ôm Nhi , giờ nàng đã ở trong tay người đàn ông khác rồi. Má nàng đỏ, cả người run lên chỉ dụi vào cổ Louis khi được đưa lại lên thuyền. Hắn nhìn, lòng hắn lại như có một cơn sóng trỗi dậy.
Thế là mọi người đi về, Nhi chỉ nép bên hai chị đồng nghiệp và Louis không dám nhìn hắn. Khả Phong dám giở trò nhưng nàng yếu đuối đến mức không dám đối mặt chửi hắn. Cả Khả Phong chỉ lén nhìn nàng thấy mình lại đang không còn là mình nữa.
——————-
Linh Diễm trên người chỉ còn độc mỗi chiếc quần chữ T hấp dẫn ngồi bệt dưới sàn dựa vào thân hắn đang ngồi. Khả Phong nhắm mắt thở hơi dồn dập vì người đẹp dùng cánh môi điêu luyện mút sâu vật nam tính nóng thô của hắn.
Linh Diễm luôn biết làm đàn ông thoã mãn nhưng hôm nay hắn thật không có nhiều hứng thú.
Cô ta liếm môi cười đẩy ngã Khả Phong ra giường, tự cởi nốt cái quần lót, chòm lên người hắn bằng thân thể xinh đẹp, yêu mị.
Hắn cũng nhìn Linh Diễm, cố tập trung một chút nhanh chóng đáp lại nụ hôn, tay vuốt ve bộ ngựa tròn hấp dẫn kinh người.
Má Linh Diễm phiến hồng thích cảm giác hắn xoa người mình như thế. Thân người cô ta cũng không thôi ma sát lên thân người nam tính to lớn nằm dưới.
Khả Phong nhìn Linh Diễm mỉm cười tà mị nhỏm khẽ, tay giữ nóng thiếc của hắn đặt gần nơi tư mật của mình có ý ma sát qua lại bên ngoài cũng đủ trơn mượt kích thích rồi.
Dục vọng như thế nhưng hắn vẫn nhỏm người lạnh giọng chòm qua bóp da để cạnh bàn nói…
- Chờ anh lấy comdom đã!
Mắt thấy Khả Phong lại dùng bao cao su khi gần mình khiến Linh Diễm không vui ngang bướng tự dùng thân đưa vật nam tính của hắn vào người thành công.
Giờ thì nóng thiết sâu trong người cô ta rồi xem hắn làm gì được chứ. Hắn nhíu mày vì chút khoái cảm khó chịu một chút nói…
- Diễm…
- Chúng ta có phải mới quen nhau đâu tại sao anh không thích trực tiếp thưởng thức em chứ?
Ánh mắt cô ta khẽ hờn trách, hai má phiến đỏ vì sự giao hoan. Linh Diễm hư hỏng cứ thế khẽ đưa người lên xuống mê hoặc hắn, thân thể cả hai đang gắng liền liên tục nhịp động.
Khả Phong hết cách, tay đặt lại cái bốp qua bàn ngủ có vài cái BCS (Chồn cười ngây thơ không cần chú thích lại nhé) hắn để dự phòng trong đó.
Hôm nay Linh Diễm thật kích tình, hưng phấn như thế hắn cũng đành chiều một chút. Nhưng dẫu bên mình có một cơ thể hấp dẫn thì đầu óc hắn vẫn có chút phân tâm.
Hắn thở dốc, Linh Diễm cũng dồn dập tạo nhịp đem nóng thiếc của hắn ra vào càng nhanh. Cả người mềm mại hấp dẫn dựa xuống người hắn vẫn động thân dưới.
Ngực mềm mại và ngực đàn ông cứng rắn cứ phậng phồng vào nhau. Linh Diễm cười, mắt nhìn Khả Phong, bắt lấy tay hắn giữ trên mông tròn của mình làm Khả Phong mở mắt.
Hắn nhớ cảm giác chạm vào người Uyên Nhi. Lúc này đây hắn chỉ ám ảnh dáng người nhỏ nhắn không đủ hấp dẫn như Linh Diễm nhưng có ma lực vô hạn.
Và Linh Diễm rên khẽ khi thăng hoa gục xuống vai hắn. Khả Phong lạnh nhạt rời người ra, đem tinh hoa của mình xuất bên ngoài. Linh Diễm thở nhìn hắn làm thế môi chỉ biết mím lại…
- Em có uống thuốc tránh thai mà…
Hắn nhìn lại bạn gái vừa cùng mình hoan ái. Linh Diễm thật rất đẹp và hấp dẫn vì thế mới có cửa hắn giữ lại bên mình.
Nhưng dù cho lúc hắn có ham muốn thật sự hay là hứng thú nhất thời cũng luôn dùng BCS hoặc không bao giờ trực tiếp đem thứ gì của mình gieo vào trong người Linh Diễm cả.
Trước Linh Diễm, mọi bạn gái của hắn cũng biết thói quen lạnh nhạt này khi lên giường với hắn. Đôi lúc như thế cũng tốt vì tránh có “rắc rối” khiến ba, mẹ hắn đau tim khi chưa có con dâu lại có cháu nội và dù lăng nhăng nhiều cô thì ít ra hắn cũng giữ lại cho mình chút gì đó.
Trông người đẹp thở đồn, mắt lại vươn lệ vì luôn mong Khả Phong thật sự gần gũi mình hơn, Khả Phong chỉ khom nhẹ hôn Linh Diễm…
- Em ngủ đi!
- … em rất yêu anh Khả Phong!
Linh Diễm nói rồi mau ngủ lịm đi vì quá sức sau khi cao trào. Hắn nhìn, tay kéo chăn che người cô ấy rồi bỏ vào phòng tắm xả nước. Đứng dưới vòi sen hắn nhìn lên, mắt nhắm lại.
Tại sao hắn chỉ muốn có lại cảm giác ôm Uyên Nhi như ở biển. Hắn sợ Louis cũng sẽ ôm nàng. Hắn không biết sao mình lại như thế, từ lúc nàng trở về, hắn lại lao đao quay cuồng không biết mình muốn cái gì như năm năm trước.