Chương : 10
Nguyên Bảo trong lòng như trăm mối tơ vò, liên tục suy nghĩ, muốn đồng ý, lại có chút sợ hãi do dự không muốn. Hắn có thể giống như những người khác kết giao bằng hữu sao? Hắn có thể có được rất nhiều bằng hữu sao? Muốn thay đổi thì không thể lùi bước, cho nên hắn cần phải dũng cảm bước tới một bước đầu tiên. Nghĩ đến đây, Nguyên Bảo hạ quyết tâm. “Bảo Bảo, đến đây đi, cùng chúng ta ngoạn trò chơi đi!” Phần Thiên nhẹ nhàng ôm vai, kéo Nguyên Bảo qua, đem hắn ôm vào trong lòng. Phạm Thiên chậm mất một bước, không cướp được, đành đối Phần Thiên trừng mắt, hắn cũng muốn ôm Bảo Bảo mà. (Cuộc đời làm gấu bông của Bảo Bảo chính thức bắt đầu nha) “Đi mà, đi mà, Tiểu Nguyên Bảo!” Oa Oa Ngư cũng lên tiếng. “Cám ơn, cám ơn mọi người!” Nguyên Bảo có tí nghẹn ngào, cười nói, hắn ngượng ngùng tránh khỏi cái ôm ấp của Phần Thiên, hắn vẫn chưa quen với việc cùng người xa lạ thân mật như vậy. (Sớm thui cưng à, số cưng phải làm gấu bông cho mọi người trong bang mà) Ngạo Thiên còn trực tiếp mở bảng hệ thống, hướng Nguyên Bảo phát lời mời nhập bang, Nguyên Bảo lần này không chút do dự mà chọn “Đồng ý”! “Bây giờ để ta giới thiệu vài người cho ngươi, đến đây nào!” Phi Thiên Ngư rất giống đang làm quảng cáo hàng tiếp thị, lôi kéo Nguyên Bảo đến trước mặt mấy người còn lại trong bang. “Nhĩ hảo, Tiểu Nguyên Bảo, ta gọi là Lưu Ly, Mục sư nga, cấp 73!” Một nữ Tinh Linh khả ái là người giành được quyền giới thiệu đầu tiên, “Về sau xin hãy chiếu cố nhiều hơn nga!” “Hoan nghênh Tiểu Nguyên Bảo gia nhập bang chúng ta, ta là Bát Trọng Anh, Tế ti cấp 74, thỉnh chỉ giáo nhiều hơn!” Một nữ sinh khác cũng lập tức tiếp lời, hai nữ hài tử liền đem mấy vị nam sĩ khác hất qua một bên. “Ta là Kiếm sĩ Thản Khắc, cấp 84!” Nam tử cao lớn, trầm ổn giới thiệu. “Ta! Ta!” Một nam sinh gầy yếu hạt phát (tóc màu nâu) giơ cao tay, “Ta là cấp 76 Thích khách Nãi Trà Bố Đinh (Trà sữa bánh Pudding, tên bạn này nghe là đói bụng), Tiểu Nguyên Bảo về sau từ chúng ta cùng chung bang phái, có cái gì không hiểu nhất định phải hỏi nga!” Hắn hồ hởi nói một hơi toàn những điều không đâu khiến cho đồng đội phải đá chân một cái ra hiệu, làm hắn ai ai kêu đau, cũng khiến Nguyên Bảo nở nụ cười. “Ta gọi là Thiển Xuyên Nguyệt, Đao khách, cấp 87, thỉnh chỉ giáo nhiều!” Một nam tử gương mặt đoan chính, cười yếu ớt nói, chắc là người Nhật a. “Nhĩ hảo, Nguyên Bảo, ta là Kiếm sĩ cấp 89, Phó Chi Nhất Tiếu!” Lại một nam tử trầm ổng anh tuấn, tuổi chừng hai mươi bảy, hai mươi tám gì đó. (Lại có giai đẹp) “Các ngươi hảo, ta là Nguyên Bảo!” Nguyên Bảo lần nữa chính thức hướng mọi người tự giới thiệu một chút. Sau khi làm quen với mọi người, trong bảng Hảo Hữu của hắn đột nhiên có thêm một đống hình đầu người, làm cho hắn âm thầm cảm động. Sau đó —— “Tiểu Nguyên Bảo, ngươi như thế nào còn mặc Bạch bản trang vậy? Vì sao không đổi?” Lưu Ly nãy giờ vẫn rất hiếu kỳ về vấn đề này. Bởi vì cho dù là tân thủ, chỉ cần thăng được mấy cấp, đã có thể thay đổi trang bị. Kỳ thật mọi người đối với vấn đề này cũng đều phi thường hiếu kỳ, nghe Lưu Ly hỏi, đều nhìn về phía Nguyên Bảo, chờ hắn giải thích nghi hoặc. “Bởi vì phụ trọng (khả năng mang vác) của ta thấp, không thể mặc được các trang bị khác, hơn nữa Tân thủ trang cũng thực thoải mái a!” Nguyên Bảo cười nói. “Như vậy a, ta còn tưởng rằng ngươi mới ra khỏi Tân Thủ Thôn kia, Tiểu Nguyên Bảo ngươi cấp bao nhiêu rồi?” Oa Oa Ngư trảo trảo tóc hỏi, tựa hồ mọi người đối với việc gọi hắn “Tiểu Nguyên Bảo” đã muốn nghiện. (gọi tên em như gọi tiền mà, ko thích mới lạ) “74!” Nguyên Bảo thành thật nói. “Ai? ! ! !” Mọi người một phen kinh ngạc, ra là cao thủ cấp 70 rồi, thế mà còn mặc Bạch bản trang, thật sự là nhất đại kỳ cảnh (cảnh tượng hiếm có) mà! “Khó trách ngươi dám một mình đi lại ở Bách Độ Sơn nơi này, ta còn tưởng rằng ngươi không biết đây là nơi nào, bị lạc đường đó!” Phi Thiên Ngư thở dài, xoa xoa cằm. “Đúng vậy, đúng vậy!” Oa Oa Ngư ở một bên phụ họa. “Bảo Bảo, hảo hài tử không nên ở nơi nơi chạy loạn nga!” Phạm Thiên rốt cục quơ được cơ hội đem Nguyên Bảo ôm vào trong lòng,ngực , xoa xoa đầu Nguyên Bảo, cảm thán: “Bảo Bảo quả nhiên thực đáng yêu, tóc thực nhuyễn sờ vào tốt lắm!” (Ăn đậu hũ trắng trợn -_-) Nguyên Bảo hắc tuyến, mặt mếu máo, hắn cũng không phải là món đồ chơi hay gấu bông, vì sao hai người kia đều thích ôm hắn? Vì thế vừa giãy vừa hỏi: “Mọi người tới đây để luyện cấp sao?” “Không phải, là làm nhiệm vụ, luyện cấp chỉ là thuận tiện!” Phần Thiên hồi đáp, đem Nguyên Bảo từ trong tay Phạm Thiên đoạt lại, nghĩ muốn kéo vào lòng ôm ấp, lại bị Nguyên Bảo tránh được, trốn ra phía sau Ngạo Thiên. Bởi vì Nguyên Bảo phát hiện, vị này Bang chủ đại nhân này là quân tử, sẽ không động thủ, hắn có thể nhìn thấy sự tiếc nuối trên mặt Phạm Thiên cùng Phần Thiên. (Lầm to rồi cưng ơi) “Chúng ta đi tìm Mật Hoa của Nguyệt Kiến U Linh Thảo, còn thêm mấy bình nước trong U Linh Trì!” Lưu Ly nhanh mồm nhanh miệng giải thích nghi hoặc của Nguyên Bảo. Phải a, theo hướng này là đường đi đến U Linh Trì, hơn nữa hiện giờ cũng đã là chạng vạng! Nguyên Bảo tự có kinh nghiệm! “Ngươi đừng coi thường loại U Linh Thảo này, tuy chỉ mới cấp 50, nhưng khả năng xuất ra Mật Hoa lại cực thấp, hơn nữa U Linh Thảo chỉ xuất hiện vào ban đêm, U Linh Trì lại nằm ngay ở phía trên sườn núi này, xunh quanh khu vực này đều là quái đã ngoài trăm cấp, cho nên nhiệm vụ này rất khó khăn, là cấp S a!” Oa Oa Ngư bổ sung thêm. “Nga!” Nguyên Bảo gật đầu, “Ta biết U Linh Trì ở đâu mà, ta hiện cũng đang có một ít Mật Hoa, nhiệm vụ của các ngươi còn cần bao nhiêu bình?” “… 5 bình Mật Hoa!” Lưu Ly nói, “Mà này, Tiểu Nguyên Bảo ngươi đã từng đến U Linh Trì?” Mọi người ai nấy cũng đều kinh ngạc. Nguyên Bảo gật đầu, “Nước cần mấy bình?” Hắn lại hỏi. “Cũng là 5 bình!” “Vậy đưa bình không cho ta, ta đi lấy cho!” Nguyên Bảo nói, “Từ nơi này đi lên đều là quái từ cấp 120 trở lên, các ngươi cứ ở chỗ này chờ ta đi!” Tuy rằng mọi người có đông người, cấp bậc cũng rất cao, nhưng vẫn rất nguy hiểm, “Nếu mọi người muốn luyện cấp thì đến bên kia đi, chỗ đó quái chỉ khoảng cấp 100, cũng dễ đánh hơn!” “Không được, sao có thể để ngươi một mình đi lên đó?” Oa Oa Ngư kêu to. “Phải, để một mình ngươi đi, sao còn muốn chúng ta đứng đợi ở đây?” Phi Thiên Ngư cũng kêu lên. “Đúng vậy a, Bảo Bảo, một mình ngươi rất nguy hiểm!” Phần Thiên cũng thay đổi sắc mặt, nghiêm túc nhìn Nguyên Bảo. Nguyên Bảo lắc đầu, “Không có gì đâu, nếu các ngươi đi theo ta lên đó, thì ngược lại bản thân các ngươi sẽ gặp nguy hiểm!” Hắn hướng Phạm Thiên vươn tay, “Đưa bình đựng nước cho ta, nếu các ngươi không tin, có thể đi theo cách ta một khoảng cách để nhìn, bất quá nếu gặp phải quái đẳng cấp cao, đánh không lại nhất định phải chạy!” Phạm Thiên đành phải đưa bình qua, Nguyên Bảo theo đường cũ hướng U Linh Trì mà đi, một đám người đi cách hắn khoảng mười thước, cẩn thận đề phòng. Tuy rằng đã nghe Nguyên Bảo nói, nhưng vẫn rất không yên lòng, tổng muốn nhìn thấy mới được. Đi lên khoảng mấy trăm thước, từ phía sau đám cây cối nhảy ra hai con Bạo Hùng to lớn cấp 130, dọa mọi người nhảy dựng, nhưng điều làm mọi người càng không ngờ chính là Nguyên Bảo. Hắn vẫn như trước thản nhiên cất bước, đối với mấy chuyện này như đã rất quen rồi, một chút cũng không thèm để ý. Mà càng làm cho mọi người ngạc nghiên chính là hai con Bạo Hùng kia hình như không thấy được Nguyên Bảo, chúng nghênh ngang đi sượt qua người Nguyên Bảo, nhưng vừa thấy được đám người Ngạo Thị Thiên Hạ liền lập tức hung gầm rú, hăng giương nanh múa vuốt đánh tới! (Chặc chặc, ai bảo không chịu nghe lời Bảo Bảo) “Oa a ——” Oa Oa Ngư oa oa kêu to, vội vàng lấy ra vũ khí, “Tại sao Tiểu Nguyên Bảo một chút chuyện đều không có a? Cái này đúng là khác biệt đãi ngộ rồi!” “Tiểu Nguyên Bảo thật ra là ai na? Vì sao quái vật không công kích hắn a? Tại sao quái vật đều hướng về phía chúng ta a?” Phi Thiên Ngư cũng liên tiếp tung ra không biết cao nhiêu cái vì sao và tại sao! Không hiểu, chính là không hiểu! “Cẩn thận, cận chiến chiến sĩ vây quanh công kích, phụ trợ lùi ra phía ra hỗ trợ tăng thêm trạng thái (buff, hay ta dịch là buff luôn nhỉ), nhanh lên!” Phần Thiên rống to. “Mọi người chú ý, đây là Bạo Hùng cấp 130, nhược điểm nằm ở ngực, tập trung công kích!” Phạm Thiên vừa tăng thêm trạng thái cho đồng đội, vừa chỉ huy. Bọn họ tuy rằng đông người, nhưng Bạo Hùng này tới 130 cấp (cấp độ trong game này khác biệt dữ quá, cả chục người cấp 80 mà không đánh lại), nếu như có gì sơ xảy, bọn họ đều sẽ có sẽ được phiếu miễn phí về thành sống lại; đương nhiên, trong nhóm bọn họ có Pháp sư , có thể sống lại tại chỗ, nhưng chuyện bị giết cũng không phải hảo ngoạn sự, mất điểm kinh nghiệm thì không phải nói rồi, nghiêm trọng hơn chính là bị giảm cấp! Cho nên, tất cả mọi người đối “kỳ tích” Nguyên Bảo cảm thấy hứng thú cùng nghi hoặc, nhưng là cũng phải chờ đem hai con quái trước mắt thuần phục rồi mới tính tiếp. Nguyên Bảo biết phía sau đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhiệm vụ của hắn chính là đi U Linh Trì lấy nước, hắn đi càng nhanh thì khả năng gặp nguy hiểm của mọi người càng ít, vậy nên, hắn không đình cước bộ, chờ đi đến chỗ khuất tầm mắt mọi người, liền gọi ra Mặc Mặc, cỡi nó, tăng tốc hướng U Linh Trì mà đi; hơn nữa, hắn tin tưởng, những đồng đội mới của hắn có thể hảo hảo tự chiếu cố bản thân! Tình hình của “Ngạo Thị Thiên Hạ” ở bên này đang rất nguy hiểm, bởi vì quái vật cấp bậc rất cao, mà lại có tới hai con, cho nên so sánh lực lượng tương quan của hai bên, bọn họ có vẻ yếu thế; nhưng bọn họ cũng không phải loại gặp phải khó khăn thì thất chí, mắt thấy bất chiến tất bại thì liền đầu hàng, chuyện đó hoàn toàn không có khả năng, bởi vậy tất cả mọi người đều ra sức chiến đấu! Chỉ là, cấp 130 chính là cấp 130, quái có đẳng cấp cao, bọn họ đánh cả nửa ngày, cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì; các chiến sĩ cận chiến như Kiến sĩ, Đao khách, Thích khách cùng Đạo tặc trên người đều đã mang thương, Pháp sư, Tế Ti không ngừng gia tăng thêm trạng thái cho mọi người, nhưng tình hình vẫn là giằng co, không có biện pháp cải thiện, dù sao Bạo Hùng máu vừa trâu mà sức phòng thủ cũng rất cao, ma pháp cùng vật lý công kích đều không ăn thua. Ngay đúng lúc này, có một tiếng hô nhẹ gia nhập vào vòng chiến: “Phong tự thuật! Câu tự thuật!” Sau đó mọi người liền nhìn thấy Bạo Hùng nguyên bản hung mãnh đột nhiên động tác chậm chạp hẳn, giống như đang bị thứ gì đó trói buộc! Mọi người nhìn khắp xunh quanh dò xét, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Nguyên Bảo mang nước trở về! “Mọi người còn thất thần làm gì, mau tấn công đi, đừng nhìn ta!” Nguyên Bảo vô lực kêu to, đang lúc đánh quái mà quay sang nhìn hắn làm gì, trên mặt hắn cũng không phải nở hoa! Vì thế, mọi người vội vàng ba chân bốn cẳng ra sức tấn công! Nguyên Bảo cũng không ngừng thi triển kỹ năng, hắn không để cho Mặc Mặc tham gia là bởi vì tạm thời không muốn gây quá nhiều sự chú ý! Có kỹ năng của Nguyên Bảo hiệp trợ, sự công kích của Bạo Hùng đã chậm đi rất nhiều, tuy chỉ là tương đối, nhưng đã có thể tạo ra được tổn thương lên người nó, cuối cùng, nhờ vào sự đồng tâm hiệp lực của mọi người, hai con Bạo Hùng đã có một con hóa thành một đạo quanh biến mất, một con ầm ầm ngã xuống, xuất ra một đống lớn vật phẩm cùng trang bị, Oa Oa Ngư nhìn thấy đã chảy nước miếng, nhảy bổ vào lăn lộn! Nhưng mà —— “Con Bạo Hùng kia biến đi đâu mất rồi?” Lưu Ly nói ra nghi vấn trong lòng mọi người, rõ ràng phải là hai cái thi thể a, làm sao lại biến thành một đạo quang rồi không thấy đâu? “Cái kia…” Nguyên Bảo thật cẩn thận nhấc tay lên rồi nói, “Thực xin lỗi, nó ở chỗ ta!” Hắn không cẩn thận sử dụng câu tự thuật, sau đó lại một lần nữa không cẩn thận đem một con Bạo Hùng biến thành khôi lỗi (con rối) cầu. Nghe vậy, mọi người đều nhìn về phía Nguyên Bảo! Nhìn thấy trong lòng bàn tay Nguyên Bảo, có một thứ trông giống như thủy tinh cầu, nhỏ bằng cỡ nắm tay, trong thủy tinh cầu có một con Bạo Hùng đang ngủ say. (Pokemon ^ ^) “Đây là cái gì?” Oa Oa Ngư tò mò, bước đến gần xem thử, còn sờ sờ. “Khôi lỗi cầu, một trong những kỹ năng của ta!” Đối mặt với nghi vấn của mọi người, Nguyên Bảo đành phải giải thích, “Thực xin lỗi, nó sẽ không thể xuất ra trang bị nữa!” Hắn xin lỗi đã làm mọi người tổn thất một phần vật phẩm! “Oa, hảo huyễn kỹ năng!” Oa Oa Ngư cảm thán, hâm mộ nhìn chằm chằm Khôi lỗi cầu. “Ân, không tồi, kỹ năng của Bảo Bảo quả là rất hữu ích, vừa rồi chế trụ Bạo Hùng là kỹ năng gì?” Phạm Thiên hỏi, cũng ghé sát vào để đánh giá Khôi lỗi cầu kia. “Phong tự thuật! Có thể hạn chế hoạt động của quái vật, dùng cũng rất được phải không?” Nguyên Bảo khiêm tốn nói, trên thực tế mà nói, kỹ năng này sau khi thăng cấp, thực sự rất hữu dụng, so với kỹ năng phụ trợ trạng thái của Pháp sư hay Tế ti còn tốt hơn nhiều, hiệu quả có thể nhìn thấy rõ ràng! “…” Mọi người không nói gì. “Kia tiểu Nguyên Bảo vì sao lại không bị quái vật tập kích?” Lưu Ly lại nghĩ tới một cái siêu cấp vấn đề. “Đúng vậy, vừa rồi Bạo Hùng chỉ lướt qua ngươi mà trực tiếp nhảy về phía chúng ta!” Phi Thiên Ngư trảo trảo tóc, phi thường khó hiểu. Trên mặt mọi người lại đều trưng ra bộ dáng đang chờ thụ giáo, ngay cả Bang chủ đại nhân cùng hai vị Phó bang chủ cũng vậy, Nguyên Bảo nhìn thấy liền một trận hắc tuyến. “Có thể là do điểm Thiện ác của ra khá cao, chỉ cần ta không chủ động khiêu khích, quái vật sẽ không công kích ta!” “…” Mọi người hoàn toàn không có gì để nói, Bởi thế nên hắn mới dám ở nơi khủng bố như Bách Độ Sơn mà tùy ý hoành hành sao? Này quả thật là chân nhân bất lộ tướng nga! “Bảo Bảo, điểm Thiện ác của ngươi thiện giờ là bao nhiêu?” Phạm Thiên lấy lại tinh thần hỏi, ngày đó cái tên ác ý PK Nguyên Bảo rồi bị hồng danh, hắn đã đoán biết được nguyên nhân rồi! “Chắc là hơn một ngàn.” Nguyên Bảo ngẫm lại, liền mở bảng Hệ thống lên xác nhận một chút, ân, quả đúng vậy, 1345. “Oa a, Tiểu Nguyên Bảo, điểm Thiện ác của ngươi sao cao vậy, ngươi đã làm gì, sao lại cao tới bất thường như vậy a?” Oa Oa Ngư trừng lớn mắt, hét lớn, “Ta chỉ mới có 85 điểm, vẫn là do làm nhiệm vụ được thưởng! Nếu không cẩn thận mà đi đánh hoàng danh quái, có thể bị khấu trừ nữa mà!” Ừ, mọi người lại đều nhất nhất tập thể gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với cách nói của Oa Oa Ngư. “Ta cũng vậy, làm nhiệm vụ chuyển chức được thưởng, không có làm chuyện gì quái lạ khác!” Nguyên Bảo thành thật nói. Phạm Thiên nâng cằm trầm ngâm, “Bảo Bảo, ngươi lúc ngươi làm nhiệm vụ có cái gì đặc biệt không? Ví dụ như là cấp bậc cao, hoặc là có cái gì khác?” Ở trong Bang hội mà nói, điểm Thiện ác rất có giá trị cùng nhiều ưu đãi, có thể làm giảm đi cấp bậc quái công thành, có thể hấp dẫn NPC đến trú địa (nơi dừng chân) định cư, còn có thể tăng phầm trăm thuế thu nhập, vân vân… rất nhiều tác dụng! Cho nên, vì vậy hắn luôn lên kế hoạch để cải thiện điểm Thiện ác trong bang! Nguyên Bảo suy nghĩ, lắc đầu, “Cũng không có gì đặc biệt lắm, có khi là nhiệm vụ Tân Thủ Thôn, có khi là nhiệm vụ chuyển chức, có một lần trùng hợp gặp được NPC có ẩn tàng nhiệm vụ, ngoài ra không có gì khác!” Này… cái này gọi là không có gì sao? Mọi người trên đầu hắc tuyến, tất cả những chuyện này đều không dễ dàng gì nhận được, xác xuất xảy ra trong hệ thống nhiệm vụ cũng rất nhỏ a, khó trách lại thưởng cho điểm Thiện ác cao như vậy! Ai, khả ngộ bất khả cầu a! “Một khi đã như vậy, cũng không có biện pháp, đây là do Bảo Bảo quá may mắn đi, bất quá Bảo Bảo bây giờ đã là đồng đội của chúng ta nga!” Phạm Thiên vẻ mặt như tiểu thâu nở nụ cười, có Bảo Bảo, tình trạng bang hội của bọn họ nhất định có thể cải thiện nhiều, có lẽ sẽ nhận được nhiệm vụ cao cấp khó gặp của Hệ thống. “Tiểu Nguyên Bảo, về sau ta nhất định phải ở cùng ngươi một tấc cũng không rời, như vậy ta cũng có thể tăng điểm Thiện ác!” Oa Oa Ngư bám trụ ở bên người Nguyên Bảo, tứ chi bám dính như bạch tuộc. “Ta cũng muốn! Ta cũng muốn làm cái bóng của Tiểu Nguyên Bảo, có nhiệm vụ là ta có thể hưởng một phần!” Phi Thiên Ngư cũng kêu to. Nguyên Bảo bị hai người một tả một hữu cuốn lấy, vô lực hắc tuyến, hắn cũng không phải bánh trái gì, chỉ là vận khí so với người khác tốt hơn mà thôi, nhiệm vụ cũng không phải nói muốn gặp là gặp được, bọn họ đi theo hắn cũng vô dụng a, còn không bằng tự mình đi tìm sẽ mau hơn mà! Nhưng mà, Nguyên Bảo cũng không có đẩy bọn họ ra, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ đùa giỡn. Có thể cùng bằng hữu vui đùa, hắn chưa từng được cảm thụ qua mà! “Tốt lắm tốt lắm, chúng ta vẫn nên nhanh nhanh rời khỏi nơi này trước rồi nói sau, cũng phải trở về để trả nhiệm vụ!” Phạm Thiên phất tay, tập kết mọi người, sử dụng Hồi Thành Phù.