Chương : 10
Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!
Một đề cử 90 điểm cũng sẽ bonus chương nè!
- -----------------------------------
Chu Hải cảm thấy máu nóng tràn lên đầu, hung thủ tàn nhẫn như vậy, nhất định phải nhanh chóng bắt hắn lại.
"Chụp ảnh hung khí. Đem túi đựng vật chứng tới. Xem có thể tìm được dấu vân tay hữu dụng không, yên tâm chúng ta nhất định có thể bắt được hung thủ."
Mập Mạp nhanh chóng cầm túi vật chứng tới, Chu Hải cầm cán dao, dùng sức rút ra, bây giờ mới thấy rõ, cả cán và lưỡi của con dao này tổng cộng dài hơn 20cm.
"Được rồi, bảo người chở thi thể về trung tâm đi. Bây giờ nói gì cũng vô dụng, tìm kiếm danh tính mới là chuyện quan trọng nhất cần làm. À, cậu nói đi tìm quần áo, tìm được gì rồi?"
Mập Mạp gật đầu, "Đã tìm được quần áo, nhưng một chút thông tin hữu dụng để xác định thân phận cũng không có."
Lông mày Chu Hải càng nhíu chặt hơn, cũng bởi động tác này, vết sẹo trên xương lông mày bên trái càng thêm nổi bật, mặt mày tràn đầy u ám.
Suy nghĩ chốc lát, Chu Hải đột nhiên bừng tỉnh, trừng to mắt, nắm tay Mập Mạp.
"Đi, lấy quần áo cho tôi xem."
Mập Mạp biết chắc anh đang nghĩ đến thứ gì đó, nhanh chóng mang vali đựng vật chứng đến.
Chu Hải tháo găng tay xuống, mở túi vật chứng, lấy những mảnh quần áo bày ra, quan sát cẩn thận.
Quả nhiên dù tất cả các mảnh quần áo đều rách bươm, trừ việc bên ngoài dính đất cát, toàn bộ đều khô ráo.
Nội y màu trắng, viền ren nữ tính, sơ mi màu trắng rộng rãi, quần jeans Lee màu lam, còn một đôi giày thể thao Nike size 36.
Chiếc quần tương đối hoàn chỉnh, tổn hại và vết thương trên thi thể khớp nhau, chỉ có vài vết tích cắn xé.
Ngoài phần bị cắn xé, chiếc áo cũng bị cắt bởi một con dao dính máu.
Phần lớn nội y bị nhuộm máu, bởi vậy hư hại do cắn xé càng nghiêm trọng hơn.
Xem ra gia cảnh người chết không tệ, số quần áo này cũng là thứ hung thủ cố gắng loại bỏ, trên mặt Chu Hải hiện lên tia rõ ràng, đứng dậy đi tới chỗ đội trưởng Lưu Đại.
Mập Mạp theo sau vừa đi vừa gọi điện thoại, sắp xếp xe đưa thi thể về trung tâm giám định.
Thấy Chu Hải và Từ Bưu đi tới, đội trưởng Lưu Đại nhanh chóng đến đón, mặt mày nhìn Chu Hải đầy hi vọng.
Vị "Du học sinh" đang nhanh chóng bước lại đây, mặc dù kiệm lời, nhưng năng lực phi phàm.
Vụ giết người lần trước, vậy mà chỉ phá trong 48h, khiến văn phòng tỉnh chấn động, mọi người cực kỳ nể năng lực của cậu ta, đây cũng là lý do vì sao, hôm nay nhất định phải chỉ mặt gọi tên cậu ta tới.
"Pháp y Chu! Có phát hiện gì rồi?"
Chu Hải hít một hơi, cố gắng trấn tĩnh trái tim mình, chỉ bằng cách này, anh mới có thể nhìn thấy vấn đề một cách khách quan hơn.
Nhìn đội trưởng Lưu Đại và cảnh sát Vương chuẩn bị ghi chép, nói.
"Đây là hiện trường đầu tiên, tôi vừa tiến hành kiểm tra đơn giản với tử thi, bước đầu hoài nghi là báo thù.
Người chết là nữ. Cao 162cm. Cân nặng tầm 45 - 50 kg. Mới có một chiếc răng khôn (1) chuẩn bị nhú ra. Bởi vậy, tôi đoán tuổi của nạn nhân trong khoảng 16-17 tuổi.
Toàn thân nạn nhân nhợt nhạt, cộng thêm việc tạm thời chưa phát hiện vết thương chí mạng, xác định nạn nhân chết do sốc mất máu (chết do mất máu quá nhiều).
Dựa vào áo sơ mi trắng trên người, mặc chung với quần jeans Lee, không phải là đồng phục đi học. Vậy đây là cách ăn mặc khi đi chơi, đôi giày là mẫu giày mùa hè mới của Nike trong năm nay. Cũng không phải kiểu dáng trong nước, nên gia cảnh nạn nhân không tệ.
Còn nữa tối qua là chủ nhật, trang phục như vậy là dạng trang phục quay về trường. Hôm nay các trường cấp ba sẽ học trở lại, nếu là học sinh nội trú, tối qua cần quay lại trường vào buổi tối.
Có thể bắt đầu điều tra từ hướng này.
Trên cổ tay nạn nhân có vết hằn do trói buộc, hai tay có tổn thương nghiêm trọng do chống cự, tức là thể lực của hung thủ và nạn nhân tương đương nhau.
Dù vết thương và nội tạng bị chó hoang gặm mất, nhưng toàn bộ vết thương còn sót lại đều có phản ứng còn sống. Đồng thời, toàn bộ vết thương toàn là cắt, chém, không có vết đâm chí mạng. Tất cả nội tạng lớn đều không có tổn thương nghiêm trọng gì, càng chứng minh nạn nhân chết vì sốc mất máu.
Về phần hung khí.
Là loại dao phần cán có chỗ bảo vệ tay (phần thiết kế dẹt chỗ tay cầm và lưỡi dao), chắc là dao thuộc danh mục công cụ bị kiểm soát (1), tương tự dao Mông Cổ.
Chỉ có điều không phát hiện được nhãn hiệu của dao, trên lưỡi dao có thể nhìn thấy được vết tích của việc nung nóng và đập. Cá nhân tôi cho rằng, đây là dao được làm thủ công.
Con dao đâm vào âm hộ, có phản ứng đã chết (2).
Vết dao này không làm tổn thương bên ngoài âm hộ, màng trinh vẫn còn nguyên, không có dấu hiệu xâm hại.
Điều này càng chứng minh, hung thủ có thể nữ, đương nhiên cũng có thể là nam vị thành niên.
Toàn thân xuất hiện co cứng tử thi, nhưng độ co cứng ở khớp chân không cao.
Mặc dù quần áo bị chó hoang xé nát, nhưng lại khô ráo, kết hợp việc co cứng tử thi và nhiệt độ ở hậu môn.
Thời gian nạn nhân bị hại vào tầm 17:00 đến 17:30 hôm qua."
Mập Mạp trợn hai mắt, nhìn chằm chằm túi vật chứng chứa quần áo và dao mà Chu Hải đang giơ ra, tóc gáy đều dựng lên.
"Ý cậu nạn nhân là học sinh cấp ba?"
Chu Hải thở dài một cái.
"Ừm. Nạn nhân chắc phải là một nữ sinh cấp ba xinh đẹp. Căn cứ vào phán đoán ban đầu của tôi, hung thủ hoặc là một thiếu nữ bằng tuổi nạn nhân; hoặc là thiếu niên dưới 16 tuổi."
Đưa túi đựng vật chứng cho Lương Hồng Cương vừa chạy tới, Chu Hải tháo găng tay và khẩu trang xuống, cởi đồ cách ly ra, quần áo đã ướt đẫm mồ hôi.
Nhận máy ảnh từ Mập Mạp, đưa cho đội trưởng Lưu Đại nhìn qua ảnh một lần.
"Anh xem, nạn nhân có tổn thương do trói buộc, có tổn thương do chống cự.
Dù không có vết đâm nghiêm trọng, nhưng toàn bộ là vết thương do cắt và chém, thống kê sơ bộ có cả trăm chỗ bị thương.
Những thứ này hoàn toàn chứng minh phân tích của tôi, tên hung thủ này có hận thù rất lớn với nạn nhân, đây là hành hạ đến chết.
Quan hệ thông thường, không thể nào dùng thủ đoạn độc ác như thế được.
Hơn nữa việc mặt của nạn nhân bị hủy hoại thêm với âm hộ bị đâm khiến tôi càng thêm kết luận, đây là giết người vì thù hận.
Trước tiên điều tra một chút ở các trường cấp ba, xem có học sinh nào bị báo mất tích không.
Tìm được danh tính, mới có thể tiếp tục điều tra."
Đội trưởng Lưu Đại vỗ vỗ vai Chu Hải, liếc qua cảnh sát Vương bên cạnh đã không còn tràn đầy vẻ u sầu, lập tức có thêm một tia hy vọng trong lòng.
"Chu Hải, nhìn cậu bình thường kiệm lời ít nói. Không ngờ lúc phân tích tình tiết vụ án lại vô cùng thấu đáo, bây giờ chúng tôi lập tức đi điều tra danh tính, điều tra nguồn gốc hung khí."
Chu Hải kéo dài khóe miệng, "Được! Chúng tôi cũng chạy về chuẩn bị tiến hành khám nghiệm tử thi, sau khi có kết quả sẽ lập tức báo cho mọi người."
Hai người kia xách theo vali dụng cụ và vali đựng vật chứng, Chu Hải lái xe chở bọn họ về trung tâm giám định tư pháp thành phố.
40’ mới đến, ba người Chu Hải bước nhanh vào trung tâm, Mập Mạp vốn ung dung, bây giờ cũng khẩn trương, anh ta theo sát bước chân Chu Hải, nuốt từng ngụm nước bọt.
Trở lại phòng giải phẫu, Chu Hải đã thay xong đồ cách ly, liếc qua Mập Mạp.
"Cậu Lương sao rồi? Nếu cơ thể vẫn khó chịu, vậy đi tìm pháp y Cao tổ 3 giúp tôi khám nghiệm thì sao?"
Mập Mạp cũng ngẩng đầu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt xanh xao của Lương Hồng Cương, bận bịu lên tiếng ngăn cản cậu ta khiên cưỡng bản thân.
"Tôi thấy cậu Lương hôm nay coi như xong rồi. Cậu ta vừa chạy đến bãi cát, đã nôn thốc nôn tháo, để tôi giúp anh đi mời pháp y Cao!"
Bộ mặt Lương Hồng Cương đầy vẻ lúng túng, Chu Hải mang găng tay cao su vào, nhìn cậu ta, khẽ gật đầu.
"Đừng lo, tôi không có ý trách cậu. Dù sao cậu cũng mới tới, những thứ nhìn thấy ở trường học và thực tế là hai khái niện hoàn toàn khác nhau. Còn nữa, trạng thái của nạn nhân này quá kinh khủng, cho dù là pháp y nhiều kinh nghiệm cũng sẽ cảm thấy khó chịu."
Lương Hồng Cương ngẩng đầu, nhìn người đàn ông gầy gò cao hơn mình.
Đừng thấy bình thường anh lạnh lùng, nghiêm túc như vậy, nhưng đến những thời điểm thật sự cần thiết, vẫn là vô cùng quan tâm một thực tập sinh như cậu ta.
Ngay lúc đó, Lương Hồng Cương trào dâng cảm giác biết ơn vô cùng.
"Cảm ơn anh Hải!"
Chu Hải phẩy phẩy tay, "Cậu đi điền các mẫu đơn có liên quan, sau đó đến phòng quan sát xem vài video bớt kích thích một chút, như vậy cũng có thể học được."
- --------------------------------------------
*(1)Răng khôn mọc hoàn toàn trong khoảng 18 - 26 tuổi, vậy thời điểm chiếc răng khôn đầu tiên mới nhú lên sẽ được tính lùi về trước.
(2)Công cụ bị kiểm soát: Theo "Tiêu chuẩn nhận dạng công cụ được kiểm soát" đề cập đến dao găm, dao tam giác, dao lò xo (dao nhảy) và các loại dao một lưỡi, hai lưỡi, hai lưỡi tương tự khác. Theo các quy định tại Điều 2 đến Điều 7 của Bộ Công an (TQ) về các quy định tạm thời về kiểm soát một số công cụ công cụ, có các quy trình pháp lý để kiểm soát phạm vi hao mòn và sản xuất, mua và bán công cụ.
(3) Phản ứng đã chết (siêu sinh phản ứng): ngược lại với phản ứng còn sống, thời điểm bị thương là lúc đã chết.*
- --------------------------------------------
Người dịch: Chikahiro
Dịch và đăng tải độc quyền tại
Một đề cử 90 điểm cũng sẽ bonus chương nè!
- -----------------------------------
Chu Hải cảm thấy máu nóng tràn lên đầu, hung thủ tàn nhẫn như vậy, nhất định phải nhanh chóng bắt hắn lại.
"Chụp ảnh hung khí. Đem túi đựng vật chứng tới. Xem có thể tìm được dấu vân tay hữu dụng không, yên tâm chúng ta nhất định có thể bắt được hung thủ."
Mập Mạp nhanh chóng cầm túi vật chứng tới, Chu Hải cầm cán dao, dùng sức rút ra, bây giờ mới thấy rõ, cả cán và lưỡi của con dao này tổng cộng dài hơn 20cm.
"Được rồi, bảo người chở thi thể về trung tâm đi. Bây giờ nói gì cũng vô dụng, tìm kiếm danh tính mới là chuyện quan trọng nhất cần làm. À, cậu nói đi tìm quần áo, tìm được gì rồi?"
Mập Mạp gật đầu, "Đã tìm được quần áo, nhưng một chút thông tin hữu dụng để xác định thân phận cũng không có."
Lông mày Chu Hải càng nhíu chặt hơn, cũng bởi động tác này, vết sẹo trên xương lông mày bên trái càng thêm nổi bật, mặt mày tràn đầy u ám.
Suy nghĩ chốc lát, Chu Hải đột nhiên bừng tỉnh, trừng to mắt, nắm tay Mập Mạp.
"Đi, lấy quần áo cho tôi xem."
Mập Mạp biết chắc anh đang nghĩ đến thứ gì đó, nhanh chóng mang vali đựng vật chứng đến.
Chu Hải tháo găng tay xuống, mở túi vật chứng, lấy những mảnh quần áo bày ra, quan sát cẩn thận.
Quả nhiên dù tất cả các mảnh quần áo đều rách bươm, trừ việc bên ngoài dính đất cát, toàn bộ đều khô ráo.
Nội y màu trắng, viền ren nữ tính, sơ mi màu trắng rộng rãi, quần jeans Lee màu lam, còn một đôi giày thể thao Nike size 36.
Chiếc quần tương đối hoàn chỉnh, tổn hại và vết thương trên thi thể khớp nhau, chỉ có vài vết tích cắn xé.
Ngoài phần bị cắn xé, chiếc áo cũng bị cắt bởi một con dao dính máu.
Phần lớn nội y bị nhuộm máu, bởi vậy hư hại do cắn xé càng nghiêm trọng hơn.
Xem ra gia cảnh người chết không tệ, số quần áo này cũng là thứ hung thủ cố gắng loại bỏ, trên mặt Chu Hải hiện lên tia rõ ràng, đứng dậy đi tới chỗ đội trưởng Lưu Đại.
Mập Mạp theo sau vừa đi vừa gọi điện thoại, sắp xếp xe đưa thi thể về trung tâm giám định.
Thấy Chu Hải và Từ Bưu đi tới, đội trưởng Lưu Đại nhanh chóng đến đón, mặt mày nhìn Chu Hải đầy hi vọng.
Vị "Du học sinh" đang nhanh chóng bước lại đây, mặc dù kiệm lời, nhưng năng lực phi phàm.
Vụ giết người lần trước, vậy mà chỉ phá trong 48h, khiến văn phòng tỉnh chấn động, mọi người cực kỳ nể năng lực của cậu ta, đây cũng là lý do vì sao, hôm nay nhất định phải chỉ mặt gọi tên cậu ta tới.
"Pháp y Chu! Có phát hiện gì rồi?"
Chu Hải hít một hơi, cố gắng trấn tĩnh trái tim mình, chỉ bằng cách này, anh mới có thể nhìn thấy vấn đề một cách khách quan hơn.
Nhìn đội trưởng Lưu Đại và cảnh sát Vương chuẩn bị ghi chép, nói.
"Đây là hiện trường đầu tiên, tôi vừa tiến hành kiểm tra đơn giản với tử thi, bước đầu hoài nghi là báo thù.
Người chết là nữ. Cao 162cm. Cân nặng tầm 45 - 50 kg. Mới có một chiếc răng khôn (1) chuẩn bị nhú ra. Bởi vậy, tôi đoán tuổi của nạn nhân trong khoảng 16-17 tuổi.
Toàn thân nạn nhân nhợt nhạt, cộng thêm việc tạm thời chưa phát hiện vết thương chí mạng, xác định nạn nhân chết do sốc mất máu (chết do mất máu quá nhiều).
Dựa vào áo sơ mi trắng trên người, mặc chung với quần jeans Lee, không phải là đồng phục đi học. Vậy đây là cách ăn mặc khi đi chơi, đôi giày là mẫu giày mùa hè mới của Nike trong năm nay. Cũng không phải kiểu dáng trong nước, nên gia cảnh nạn nhân không tệ.
Còn nữa tối qua là chủ nhật, trang phục như vậy là dạng trang phục quay về trường. Hôm nay các trường cấp ba sẽ học trở lại, nếu là học sinh nội trú, tối qua cần quay lại trường vào buổi tối.
Có thể bắt đầu điều tra từ hướng này.
Trên cổ tay nạn nhân có vết hằn do trói buộc, hai tay có tổn thương nghiêm trọng do chống cự, tức là thể lực của hung thủ và nạn nhân tương đương nhau.
Dù vết thương và nội tạng bị chó hoang gặm mất, nhưng toàn bộ vết thương còn sót lại đều có phản ứng còn sống. Đồng thời, toàn bộ vết thương toàn là cắt, chém, không có vết đâm chí mạng. Tất cả nội tạng lớn đều không có tổn thương nghiêm trọng gì, càng chứng minh nạn nhân chết vì sốc mất máu.
Về phần hung khí.
Là loại dao phần cán có chỗ bảo vệ tay (phần thiết kế dẹt chỗ tay cầm và lưỡi dao), chắc là dao thuộc danh mục công cụ bị kiểm soát (1), tương tự dao Mông Cổ.
Chỉ có điều không phát hiện được nhãn hiệu của dao, trên lưỡi dao có thể nhìn thấy được vết tích của việc nung nóng và đập. Cá nhân tôi cho rằng, đây là dao được làm thủ công.
Con dao đâm vào âm hộ, có phản ứng đã chết (2).
Vết dao này không làm tổn thương bên ngoài âm hộ, màng trinh vẫn còn nguyên, không có dấu hiệu xâm hại.
Điều này càng chứng minh, hung thủ có thể nữ, đương nhiên cũng có thể là nam vị thành niên.
Toàn thân xuất hiện co cứng tử thi, nhưng độ co cứng ở khớp chân không cao.
Mặc dù quần áo bị chó hoang xé nát, nhưng lại khô ráo, kết hợp việc co cứng tử thi và nhiệt độ ở hậu môn.
Thời gian nạn nhân bị hại vào tầm 17:00 đến 17:30 hôm qua."
Mập Mạp trợn hai mắt, nhìn chằm chằm túi vật chứng chứa quần áo và dao mà Chu Hải đang giơ ra, tóc gáy đều dựng lên.
"Ý cậu nạn nhân là học sinh cấp ba?"
Chu Hải thở dài một cái.
"Ừm. Nạn nhân chắc phải là một nữ sinh cấp ba xinh đẹp. Căn cứ vào phán đoán ban đầu của tôi, hung thủ hoặc là một thiếu nữ bằng tuổi nạn nhân; hoặc là thiếu niên dưới 16 tuổi."
Đưa túi đựng vật chứng cho Lương Hồng Cương vừa chạy tới, Chu Hải tháo găng tay và khẩu trang xuống, cởi đồ cách ly ra, quần áo đã ướt đẫm mồ hôi.
Nhận máy ảnh từ Mập Mạp, đưa cho đội trưởng Lưu Đại nhìn qua ảnh một lần.
"Anh xem, nạn nhân có tổn thương do trói buộc, có tổn thương do chống cự.
Dù không có vết đâm nghiêm trọng, nhưng toàn bộ là vết thương do cắt và chém, thống kê sơ bộ có cả trăm chỗ bị thương.
Những thứ này hoàn toàn chứng minh phân tích của tôi, tên hung thủ này có hận thù rất lớn với nạn nhân, đây là hành hạ đến chết.
Quan hệ thông thường, không thể nào dùng thủ đoạn độc ác như thế được.
Hơn nữa việc mặt của nạn nhân bị hủy hoại thêm với âm hộ bị đâm khiến tôi càng thêm kết luận, đây là giết người vì thù hận.
Trước tiên điều tra một chút ở các trường cấp ba, xem có học sinh nào bị báo mất tích không.
Tìm được danh tính, mới có thể tiếp tục điều tra."
Đội trưởng Lưu Đại vỗ vỗ vai Chu Hải, liếc qua cảnh sát Vương bên cạnh đã không còn tràn đầy vẻ u sầu, lập tức có thêm một tia hy vọng trong lòng.
"Chu Hải, nhìn cậu bình thường kiệm lời ít nói. Không ngờ lúc phân tích tình tiết vụ án lại vô cùng thấu đáo, bây giờ chúng tôi lập tức đi điều tra danh tính, điều tra nguồn gốc hung khí."
Chu Hải kéo dài khóe miệng, "Được! Chúng tôi cũng chạy về chuẩn bị tiến hành khám nghiệm tử thi, sau khi có kết quả sẽ lập tức báo cho mọi người."
Hai người kia xách theo vali dụng cụ và vali đựng vật chứng, Chu Hải lái xe chở bọn họ về trung tâm giám định tư pháp thành phố.
40’ mới đến, ba người Chu Hải bước nhanh vào trung tâm, Mập Mạp vốn ung dung, bây giờ cũng khẩn trương, anh ta theo sát bước chân Chu Hải, nuốt từng ngụm nước bọt.
Trở lại phòng giải phẫu, Chu Hải đã thay xong đồ cách ly, liếc qua Mập Mạp.
"Cậu Lương sao rồi? Nếu cơ thể vẫn khó chịu, vậy đi tìm pháp y Cao tổ 3 giúp tôi khám nghiệm thì sao?"
Mập Mạp cũng ngẩng đầu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt xanh xao của Lương Hồng Cương, bận bịu lên tiếng ngăn cản cậu ta khiên cưỡng bản thân.
"Tôi thấy cậu Lương hôm nay coi như xong rồi. Cậu ta vừa chạy đến bãi cát, đã nôn thốc nôn tháo, để tôi giúp anh đi mời pháp y Cao!"
Bộ mặt Lương Hồng Cương đầy vẻ lúng túng, Chu Hải mang găng tay cao su vào, nhìn cậu ta, khẽ gật đầu.
"Đừng lo, tôi không có ý trách cậu. Dù sao cậu cũng mới tới, những thứ nhìn thấy ở trường học và thực tế là hai khái niện hoàn toàn khác nhau. Còn nữa, trạng thái của nạn nhân này quá kinh khủng, cho dù là pháp y nhiều kinh nghiệm cũng sẽ cảm thấy khó chịu."
Lương Hồng Cương ngẩng đầu, nhìn người đàn ông gầy gò cao hơn mình.
Đừng thấy bình thường anh lạnh lùng, nghiêm túc như vậy, nhưng đến những thời điểm thật sự cần thiết, vẫn là vô cùng quan tâm một thực tập sinh như cậu ta.
Ngay lúc đó, Lương Hồng Cương trào dâng cảm giác biết ơn vô cùng.
"Cảm ơn anh Hải!"
Chu Hải phẩy phẩy tay, "Cậu đi điền các mẫu đơn có liên quan, sau đó đến phòng quan sát xem vài video bớt kích thích một chút, như vậy cũng có thể học được."
- --------------------------------------------
*(1)Răng khôn mọc hoàn toàn trong khoảng 18 - 26 tuổi, vậy thời điểm chiếc răng khôn đầu tiên mới nhú lên sẽ được tính lùi về trước.
(2)Công cụ bị kiểm soát: Theo "Tiêu chuẩn nhận dạng công cụ được kiểm soát" đề cập đến dao găm, dao tam giác, dao lò xo (dao nhảy) và các loại dao một lưỡi, hai lưỡi, hai lưỡi tương tự khác. Theo các quy định tại Điều 2 đến Điều 7 của Bộ Công an (TQ) về các quy định tạm thời về kiểm soát một số công cụ công cụ, có các quy trình pháp lý để kiểm soát phạm vi hao mòn và sản xuất, mua và bán công cụ.
(3) Phản ứng đã chết (siêu sinh phản ứng): ngược lại với phản ứng còn sống, thời điểm bị thương là lúc đã chết.*
- --------------------------------------------
Người dịch: Chikahiro
Dịch và đăng tải độc quyền tại