Chương 7: Đêm Mưa Thâm Tình!
Rồi nàng cũng bình thường lại nàng nghĩ chắc do hắn lỡ lời, và đứng dậy chuẩn bị về.Nàng nói, khuya rồi mẫu thân về phòng trước nghỉ ngơi đây.Con cũng làm gì để ăn đi rồi nghỉ ngơi sớm thôi khuya rồi.Nói xong nàng cất bước đi ra ngoài, nhưng khi bước gần ra cửa thì nàng lưu luyến gì đấy nửa muốn ở lại nửa lại không.Nhưng nghỉ đây là phòng hài nhi nên thôi.Rồi xua tan đi ý nghĩ nàng cất bước vội về phòng nhưng khi vừa nhấc chân định đi thì.Bỗng nhiên lão thiên kéo hắc vân kèm theo phong ba giông bão tới kèm theo những tiếng lôi đình .Ầm rầm!! rầm!!!.Rồi nàng nghe thấy thì ngồi xuống lấy hai tay ôm chầm đầu mình lại người nàng nhẹ run run như sợ tiếng lôi đình này vậy.Hắn cũng nhìn ra phía nàng thấy nàng bước ra khỏi cửa hắn định chạy lại ôm nàng kéo nàng vô phòng nhưng làm vậy thì nàng sẽ nghĩ gì về hắn, chắc sẽ là biến thái mất, và nhiệm vụ kia nếu không hoàn thành ngày mai thì hắn sẽ ngủm.Nhưng không, lão thiên dường như đang muốn giúp hắn khi tạo cơn mưa đúng lúc, đang thất thần suy nghĩ thì tiếng lôi đình vang lên làm hắn giật mình tỉnh lại.Rồi hắn nhìn thấy nàng đang ôm chầm hai tay lên đầu như sợ gì đó.Hắn liền cười ha hả, nói thầm, đùu!!, ngon hiểu luôn, thì ra là mẫu thân hắn sợ lôi đình này ah.Rồi hắn xạo lờ tiến lại gần nàng.Hỏi hang vài câu cũng xạo lờ nốt .Hắn nói.Mẫu thân người sao vậy có ổn không?.Nàng thấy hắn hỏi thì không nói gì mà buông tay đang ôm đầu mình ra và dang tay ôm chầm lấy hắn.Làm hắn nhất sời sửng sốt, nhưng cũng nhanh hắn phản ứng lại dang tay ra để nàng ôm mình.Hắn biết nhưng vẫn diễn và hỏi.Mẫu thân ah người sợ lôi đình?.Nàng đáp lại hắn với giọng có chút run run.Đ đúng vậy có sợ đôi chút, rồi nàng nhớ lại gì đó rồi lại ôm hắn chặt hơn, như tìm sự che chở, bao bộc, ấm áp từ hắn.Kể về nàng một chút thì, gia tộc nàng là một gia tộc nhỏ ở thôn làng thôi.Bỗng một hôm ở gia tộc nhỏ của nàng, bị thổ phỉ đi ngang và cũng trời mua như hôm nay mang theo lôi đình phong ba giông tố.Ầm!! rầm!!!! rầm!!! như vậy.Và trong đêm tối đó thì cả gia tộc nhỏ của nàng bị giết hết, huyết nhộm cả một gia tộc, nước mưa trở thành một dòng huyết dịch chảy dài ra thẳng đến cổng.Chỉ có nàng vào phút cuối thì được phu quân nàng cũng là Minh Quyền tới cứu và đánh đập bọn thổ phỉ đó chạy đi.Rồi hắn hỏi nàng một câu "nàng có muốn làm nương tử ta không?".Nàng lúc đó như mất hết tất cả được phu quân cứu như ánh sáng loe lói một chút trong đêm tối mù mịt của nàng.lúc đó nàng chỉ 16 tuổi là thiếu nữ còn nhiều hoài bảo.Và mỹ nhân nào chả thích anh hùng.Ngược lại cũng vậy nên nàng không suy nghĩ nhiều vì lúc đó tâm nàng đang rất rối bời, chỉ đồng ý vì nàng được hắn cứu.Rồi hắn cũng ở lại gia tộc nhỏ đó vài tháng trong lúc đó chắc sẽ có "sắc", rồi thì nàng mang thai.Rồi lúc hắn muốn về gia tộc muốn mang nàng theo hắn.Hắn nói với nàng, là hắn còn ba thê thiếp ở gia tộc hắn cũng nói gia tộc mình là lục cấp thế lực.Khi nghe hắn nói vậy nàng nhất thời định yên lặng rời đi nuôi con một mình, vì bối cảnh hắn quá lớn đối với một gia tộc nhỏ như nàng, nếu vô đó nàng sẽ bị đối xử ra sao nàng không biết.Nhưng nàng nghĩ nếu vậy thì tuổi thơ của con mình sẽ bất hạnh vì con nào chẳng muốn có cha lẫn mẫu thân.Rồi nàng cũng suy nghĩ thông suốt, đến đâu hay đến đó nếu có bị các phu nhân khác đè ép thì chịu khó một chút là được, nàng đồng ý về gia tộc với hắn với tâm lý lo âu.Nếu nàng biết người phu quân nàng thương yêu, là người thuê phổ phỉ vào giết cả gia tộc nàng chỉ vì nhan sắc của nàng thì không biết sao nhỉ, có lẽ nàng sẽ liều mạng với hắn, vì đã nhận giặc làm phu quân bấy lâu nay mà không hay biết gì.Trở lại thực tại, hắn đang cảm nhận được bộ ngực sữa của nàng áp vào ngực hắn cảm giác mềm mại đàn hồi o ép khi nàng ôm chặt hắn.Hắn cũng ôm lấy nàng choàng tay qua ôm tấm lưng của nàng và từ phía sau hắn tham lam hít lấy mùi hương thơm tho từ cơ thể của nàng phát ra làm hắn như phê cần sa.Còn nàng khi ôm hắn thì cảm giác bình yên, che chở, ấm áp từ hắn, mà lâu rồi nàng chưa được trải qua lại khi về đến gia tộc này.Cũng lâu rồi nàng không cảm nhận được từ phu quân mình.Vì hắn càng ngày càng lạnh nhạt với nàng sau khi sinh ra Thái.Nàng không hiểu, cũng đôi lúc tủi thân khóc một mình rất nhiều.Cũng chỉ ân ái với nàng lúc còn ở gia tộc nhỏ.Nàng sau khi sinh thì hắn cũng chả đụng đến nàng, cũng được 14 năm rồi, nên chắc nàng mẫn cảm hơn khi tiếp xúc với nam nhân khác nàng nghĩ có lẽ và vậy, cũng là con trai ruột nên không nghĩ nhiều...- Rồi nàng ngước lên nhìn hắn nói vài câu như nũng nịu làm hắn muốn đè nàng ra "Yêu" nàng.Nàng nói.T...ta sợ..lôi đình t..ta có thể ở lại phòng con ngủ hết đêm nay không...?.Hắn cầu còn không được, khi nghe mẫu thân hắn nói vậy, thằng em hắn biểu tình dữ dội trong túp lều nhỏ tam giác của hắn như muốn nói với hắn, anh trai thời tới rồi húp vội nha cho em vô chỗ khởi nguyên của nguồn suối đi.Hắn xạo lờ nói.Ah không được đâu mẫu thân nếu có ai đi ngang qua thấy mẹ con ở chung phòng không biết họ nghĩ như nào nữa.Rồi nàng cũng suy nghĩ, thấy hắn nói cũng đúng đứng dậy cất bước đi về,thì lão thiên lại.Rầm!!! rầm!!!! rầm!!! làm nàng giật mình vừa đứng lên thì vội quay lại ôm hắn càng chặt hơn.Nàng nói với giọng run run.Mẫu thân sợ thật..thật rất sợ!!.Nàng vội nói tiếp với giọng có chút như làm nũng.Kh..không có ai đi qua cả bởi vì nó khuất lối đi mà với lại chỉ ngủ thôi không làm gì cả nên con không cần phải lo..Hắn lại xạo lờ đáp, được ạ mẫu thân người cứ nằm trên giường con sẽ ở dưới đất!! .Nàng nói, không được đâu mẫu thân sợ hay là con nằm chung với mẫu thân đ..được k..không?.Hắn cười dâm tà nghĩ thầm trong lòng, ngon cừu dân tới miệng sói còn chê thì mới là thằng ngu.Nhưng ngoài mặt hắn lại nói, không được mẫu thân nếu ai thấy sẽ nghĩ gì về hai ta nha khi còn là mẫu thân và nhi tử.Nghe hắn nói vậy nàng có chút hụt hẫng.Hắn thấy nàng như vậy thì liền la mình ngu ah.Hỏng bét quên mất da mặt nàng mỏng lố rồi.Hắn vội cứu chữa cho cái ngu của mình hắn nói, được ạ chỉ ngủ cùng thôi không làm gì cả. nếu nàng biết ý nghĩ trong đầu muốn ăn nàng chắc nàng sẽ không do dự mà chạy mất.Nghe hắn nói vậy nàng đang hụt hẫng thì như trẻ em được đồ chơi nở nụ cười xinh xắn, làm hắn nhìn muốn trầm luân trong đó.Nàng buông hắn ra rồi tay nắm tay hắn lôi hắn tới bên giường.Nàng nói, hài nhi con nằm ngoài bìa đi mẫu thân nằm ở trong, hắn cũng làm theo lời nàng nói.Hai người nằm lên thì chỉ giả bộ nhắm mắt cho có chứ không ngủ được.Rồi bỗng nhiên.Ầm!! ầm!!! ầm!!!! lão thiên lại giúp hắn, nếu ổng nói được thì chắc đã chửi thằng này phế vật như vậy cũng muốn ăn mẫu thân mình.Khi nàng nghe tiếng lôi đình thì vội ôm hắn từ sau lưng, vì hắn đang nằm nghiêng, thấy vậy hắn nhếch lên nụ cười dâm tà.Hắn định quay lại ôm nàng vào lòng, hắn lại nghĩ thời cơ chưa tới sợ nàng sẽ phản kháng tẩu thoát, thời gian thắm thoát thôi đưa.Rồi được 30 phút thì nàng ôm hắn và ngủ đi, hắn cảm giác nàng đã ngủ thì cười toe toét xoay người lại mặt đối mặt với nàng hắn nhìn nàng đang ngủ cực đáng yêu như mèo nhỏ nép vào lòng hắn vậy.Hắn thấy vậy dùng tay mình nhéo nhéo má hồng phấn của nàng, rồi bắt đầu vào công việc tay hắn đưa tới trước ngực sữa nàng xoa nắn nhe nhẹ, cảm giác rất mềm và vừa tay, dù cách một lớp vải và yếm thì nó vẫn lộ rọ mồn một khi hắn xoa nắn nó.Nàng bị xoa nắn thì nhất thời nhịn không được, kích thích truyền tới mà rên khe khẽ."Ưm..." một tiếng, làm hắn nghe mà dục hoả trỗi dậy càng xoa nắn mạnh hơn cặp ngực sữa của nàng.Nàng bị xoa nắn thì như có dòng điện chạy dọc toàn thân nàng làm nàng như tê dại đi.Nàng không tự chủ được lại rên lên lần này to hơn lần trước."Ưm....ưm..", nàng bị kích truyền đến không ngủ được mà mở mắt từ từ lấy tay dụi dụi mắt mình.Nàng giật mình thì thấy thằng con mình đăng xoa nắn lấy ngực sữa của nàng.Vội vàng nàng đẩy tay hắn và nói."Không được làm vậy Thái"!!!.Mà hắn lúc này thì như bị dục vọng lấn át lý trí như trâu bò động dục, thở phì phò hừ!, hừ!".Vì tiếng rên của nàng quá gợi dục rồi, rồi hắn gan hơn áp môi hắn lại môi của nàng.Nàng thấy vậy liền tránh ra, nhưng hắn lại lấy tay ôm mặt nàng lại áp sát vào môi hắn và hai môi chạm nhau.Bùm!!, một tiếng truyền tới não hải hai người, cảm xúc khi chạm vào hắn thấy môi nàng quá thơm tho ngọt ngào như mía lùi.Còn nàng thì cảm thấy môi hắn rất ấm áp rất dễ chiu, nhưng nàng vội vàng tỉnh lại lấy tay đấm lòng ngực hắn nhằm đẩy hắn ra.Nhưng nàng đánh như gãi ngứa vậy vì không dùng linh lực một tu vi trúc cơ đỉnh phong coi như bỏ khi hắn hôn nàng thì nàng như mềm nhũn vô lực tựa mặc cho hắn hôn hít.Khoé mặt nàng khẽ rơi xuống hai dòng lệ long lanh.Hắn đang ngấu nghiến nàng ngon lành, thấy nàng chảy lệ hắn vội vàng buông hai tay hắn đang áp vào mặt nàng ra, và lúng túng lau đi hai dòng lệ trên má đang ửng đỏ của nàng.Hắn lại nhìn nàng, nàng cũng nhìn hắn bốn mắt nhìn nhau nhưng không nói gì.Hắn thấy vậy thì hùng hồn nói với nàng một câu, làm nàng nhất thời không tin nổi vào những lời mình vừa nghe và nó cũng từ con trai ruột của nàng phát ra .Chỉ nghe hắn bá đạo nói.Mẫu thân, "Ta yêu Nàng làm nữ nhân của ta nhé Uyển Thục Trinh?".Lòng nàng như thắt lại từng cơn, nàng thầm nghĩ nó bị gì rồi, tại sao lại nói với mẫu thân của nó như vậy.Đó là loạn luân.Nhưng không.như có gì đó thôi thúc nàng đồng ý, lẫn không đồng ý.Rồi nàng im lặng thật lâu bốn mắt lại nhìn nhau nàng như lâm vào do dự gì đó.....