Chương : 4
Nam tử mắt tím hơi nhướng mày, bình tĩnh nhìn hai mắt kia giống như băng sơn nhìn mình, như nghiền nát xúc động của hắn.
Cho dù đối mặt với tử vong, thiếu nữ yếu ớt này cũng có thể bình tĩnh như vậy, bình tĩnh làm người càng thêm muốn xé bỏ bình an của nàng.
"Ta sẽ không để ngươi chết." Nam tử mắt tím nhẹ nhàng mở miệng.
"Đưa ta về nhà."
Nam nhân trước mắt không trị thương được cho nàng, cách duy nhất, chỉ có thể đưa nàng trở lại nhà của nguyên chủ thân thể này.
Nam tử mắt tím hơi nhướng mày, thình lình ấn xuống mi gian của Vô Tà một nụ hôn.
"Như ngươi mong muốn."
Ẩn phía trong cơ thể Quân Vô Tà, mèo đen hoàn toàn hoá thạch.
Ma ma! Chủ nhân nó bị cái nam nhân này khủng bố khinh bạc!!
Quân Vô Tà không biết mình khi nào thì hôn mê, thời điểm nàng tỉnh lại lần nữa, nàng đã nằm ở trong một căn phòng hoa mỹ.
Một lão giả người tóc trắng xoá, đang ngồi ở mép giường, nhìn thấy Quân Vô Tà tỉnh lại, khuôn mặt già nua hiện lên một nụ cười hoà ái, "Nha đầu, ngươi rốt cuộc tỉnh, ngươi đây là muốn hù chết gia gia sao."
"Ngươi cái nha đầu ngốc, còn không phải là Giới Linh sao? Không có liền không có, cháu gái của Lân Vương ta mặc dù không có Giới Linh, cũng không có gì ghê gớm, có gia gia ở đây, ngươi còn sợ cái gì?" Quân Tiển mắt nhìn cháu gái mất tích đã tìm lại được đau lòng nói.
Gia gia?
Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, ký ức thân thể này lại lần nữa hiện lên ở trong óc nàng, lão giả ngồi ở mép giường đúng là Lân Vương của Thích Quốc, cũng là gia gia của khối thân thể này —— Quân Tiển (君冼 ).
Giới Linh trong miệng Quân Tiển, là lực lượng hữu độc trong thế giới này.
Giới Linh sớm tại một khắc khi mọi người sinh ra cũng đã tiềm tàng ở bên trong linh hồn người, sau khi đến năm 14 tuổi, Giới Linh liền sẽ thức tỉnh, lấy bộ dáng chiếc nhẫn xuất hiện ở đầu tay phải ngón áp út của mọi người, Giới Linh cũng không được xem như thật thể, chúng nó càng giống như là linh hồn, tuy rằng có thể thông qua ngưng tụ, hóa thành thật thể, nhưng hình thái lại hoàn toàn bất đồng.
Có Giới Linh có thể ngưng tụ thành vũ khí cường đại, có Giới Linh có thể biến ảo trở thành thú hình uy mãnh.
Mà Quân Vô Tà năm nay vừa vặn tròn 14 tuổi, trước đó mấy ngày, chính là sinh nhật nàng, cũng hẳn là thời điểm Giới Linh của nàng thức tỉnh, chính là một ngày kia, thân thể của nàng lại không có xuất hiện bất luận cái gì dị thường......
Giới Linh của Quân Vô Tà không hề thức tỉnh, càng nói trắng ra, Giới Linh của Quân Vô Tà là một tử linh.
Ở thế giới này, Giới Linh mạnh yếu đều quan hệ đến thực lực của chủ nhân, tình huống tử linh rất ít khi xuất hiện, chính là một khi xuất hiện, người nọ liền sẽ bị nhận định là một phế vật.
Phế vật không có Giới Linh.
Sau khi Quân Vô Tà biết được Giới Linh của mình cư nhiên là một tử linh, lúc ấy cũng chịu đả kích rất lớn. Hai ngày trước rời nhà trốn đi, khi trở về chỉ còn lại nửa mạng, thật sự là làm cho Quân Tiển hoảng sợ. Cho rằng cháu gái nhà mình luôn luôn tâm cao khí ngạo, bởi vì một chuyện không có Giới Linh mà nghĩ quẩn trong lòng, quẩn ý sinh nông nổi.
Quân Vô Tà nằm ở trên giường không nói gì.
Tự sát?
Cũng không phải như vậy.
Sau khi tiếp thu ký ức của thân thể này, Quân Vô Tà rõ ràng hơn bất luận người nào, chủ nhân của thân thể này căn bản là không có ý định tìm chết, nàng sở dĩ rời khỏi Lân Vương phủ, hoàn toàn là bởi vì ba ngày trước đó, cùng vị Nhị hoàng tử kia có hẹn ước.
Sau khi biết được chính mình không có Giới Linh, chủ nhân thân thể này chịu đủ mọi đả kích, mà Nhị hoàng tử mình luôn ái mộ lại đúng lúc đến chơi ra mặt trấn an, cũng cùng nàng ước hẹn, hai ngày trước đó cùng ra khỏi thành, bồi nàng giải sầu.
Thiếu nữ với cõi lòng đầy chờ mong cứ như vậy rời khỏi Lân Vương phủ, chỉ tiếc, khi nàng đến nơi ước hẹn, chờ nàng đến không phải là người thương tuấn mỹ ưu nhã, mà là một tên hắc y nhân thần bí.
Cho dù đối mặt với tử vong, thiếu nữ yếu ớt này cũng có thể bình tĩnh như vậy, bình tĩnh làm người càng thêm muốn xé bỏ bình an của nàng.
"Ta sẽ không để ngươi chết." Nam tử mắt tím nhẹ nhàng mở miệng.
"Đưa ta về nhà."
Nam nhân trước mắt không trị thương được cho nàng, cách duy nhất, chỉ có thể đưa nàng trở lại nhà của nguyên chủ thân thể này.
Nam tử mắt tím hơi nhướng mày, thình lình ấn xuống mi gian của Vô Tà một nụ hôn.
"Như ngươi mong muốn."
Ẩn phía trong cơ thể Quân Vô Tà, mèo đen hoàn toàn hoá thạch.
Ma ma! Chủ nhân nó bị cái nam nhân này khủng bố khinh bạc!!
Quân Vô Tà không biết mình khi nào thì hôn mê, thời điểm nàng tỉnh lại lần nữa, nàng đã nằm ở trong một căn phòng hoa mỹ.
Một lão giả người tóc trắng xoá, đang ngồi ở mép giường, nhìn thấy Quân Vô Tà tỉnh lại, khuôn mặt già nua hiện lên một nụ cười hoà ái, "Nha đầu, ngươi rốt cuộc tỉnh, ngươi đây là muốn hù chết gia gia sao."
"Ngươi cái nha đầu ngốc, còn không phải là Giới Linh sao? Không có liền không có, cháu gái của Lân Vương ta mặc dù không có Giới Linh, cũng không có gì ghê gớm, có gia gia ở đây, ngươi còn sợ cái gì?" Quân Tiển mắt nhìn cháu gái mất tích đã tìm lại được đau lòng nói.
Gia gia?
Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, ký ức thân thể này lại lần nữa hiện lên ở trong óc nàng, lão giả ngồi ở mép giường đúng là Lân Vương của Thích Quốc, cũng là gia gia của khối thân thể này —— Quân Tiển (君冼 ).
Giới Linh trong miệng Quân Tiển, là lực lượng hữu độc trong thế giới này.
Giới Linh sớm tại một khắc khi mọi người sinh ra cũng đã tiềm tàng ở bên trong linh hồn người, sau khi đến năm 14 tuổi, Giới Linh liền sẽ thức tỉnh, lấy bộ dáng chiếc nhẫn xuất hiện ở đầu tay phải ngón áp út của mọi người, Giới Linh cũng không được xem như thật thể, chúng nó càng giống như là linh hồn, tuy rằng có thể thông qua ngưng tụ, hóa thành thật thể, nhưng hình thái lại hoàn toàn bất đồng.
Có Giới Linh có thể ngưng tụ thành vũ khí cường đại, có Giới Linh có thể biến ảo trở thành thú hình uy mãnh.
Mà Quân Vô Tà năm nay vừa vặn tròn 14 tuổi, trước đó mấy ngày, chính là sinh nhật nàng, cũng hẳn là thời điểm Giới Linh của nàng thức tỉnh, chính là một ngày kia, thân thể của nàng lại không có xuất hiện bất luận cái gì dị thường......
Giới Linh của Quân Vô Tà không hề thức tỉnh, càng nói trắng ra, Giới Linh của Quân Vô Tà là một tử linh.
Ở thế giới này, Giới Linh mạnh yếu đều quan hệ đến thực lực của chủ nhân, tình huống tử linh rất ít khi xuất hiện, chính là một khi xuất hiện, người nọ liền sẽ bị nhận định là một phế vật.
Phế vật không có Giới Linh.
Sau khi Quân Vô Tà biết được Giới Linh của mình cư nhiên là một tử linh, lúc ấy cũng chịu đả kích rất lớn. Hai ngày trước rời nhà trốn đi, khi trở về chỉ còn lại nửa mạng, thật sự là làm cho Quân Tiển hoảng sợ. Cho rằng cháu gái nhà mình luôn luôn tâm cao khí ngạo, bởi vì một chuyện không có Giới Linh mà nghĩ quẩn trong lòng, quẩn ý sinh nông nổi.
Quân Vô Tà nằm ở trên giường không nói gì.
Tự sát?
Cũng không phải như vậy.
Sau khi tiếp thu ký ức của thân thể này, Quân Vô Tà rõ ràng hơn bất luận người nào, chủ nhân của thân thể này căn bản là không có ý định tìm chết, nàng sở dĩ rời khỏi Lân Vương phủ, hoàn toàn là bởi vì ba ngày trước đó, cùng vị Nhị hoàng tử kia có hẹn ước.
Sau khi biết được chính mình không có Giới Linh, chủ nhân thân thể này chịu đủ mọi đả kích, mà Nhị hoàng tử mình luôn ái mộ lại đúng lúc đến chơi ra mặt trấn an, cũng cùng nàng ước hẹn, hai ngày trước đó cùng ra khỏi thành, bồi nàng giải sầu.
Thiếu nữ với cõi lòng đầy chờ mong cứ như vậy rời khỏi Lân Vương phủ, chỉ tiếc, khi nàng đến nơi ước hẹn, chờ nàng đến không phải là người thương tuấn mỹ ưu nhã, mà là một tên hắc y nhân thần bí.