Chương 11: Nhớ kỹ tên anh
Cả lớp đều choáng ngợp không tin vào mắt mình, Hoàng Băng nhìn biểu cảm của cả lớp cũng không mấy lạ, lúc đầu ấn tượng về bài kiểm tra môn Hóa của Ôn Dương với cô quả thật không tốt còn cả cách ăn mặt,nên cô đánh giá sơ thành tích học tập phải ở dưới trung bình vậy mà đây là lần đầu tiên cô đánh giá sai một người,khi cô xem hồ sơ của Ôn Dương cô cũng phải bất ngờ vì Ôn Dương tốt nghiệp một trường cấp hai mà trước đây cô cũng theo học,một trường cấp hai danh giá,Ôn Dương đã tốt nghiệp cấp hai với cái bằng xuất sắc,và cộng thêm bài tập ngày hôm nay, Hoàng Băng liền biết Ôn Dương có rất nhiều thứ thú vị.
Một bạn nữ liền tò mò hỏi:
"Ôn Dương nè,cậu học cấp hai trường nào thề,tốt nghiệp bằng gì vậy"
Ôn Dương nghiêng đầu vô tư đáp:
"Cấp hai,Hoá Thành,tốt nghiệp loại xuất sắc "
Cả lớp triệt để hoá đá, nghĩ "Cấp hai Hoá Thành còn tốt nghiệp cả loại xuất sắc, học vậy ai học lại"
Cấp hai Hoá Thành là một chi nhánh cấp hai của Trung Du nếu Trung Du học xong lượng kiến thức tương đương với Đại Học, thì cấp hai Hoá Thành lượng kiến thức tương đương với cấp ba là một khối kiến thức khủng bố, chỉ có học sinh ưu tú mới có thể bước vào Hoá Thành,các kỳ thi cũng cực kỳ khó, người có thể tốt nghiệp cấp hai Hoá Thành với cái bằng xuất sắc thì chưa đến mười người.
Cả lớp "Cậu ta rốt cuộc là yêu quái phương nào vậy"
Một bạn nữ liền lên tiếng,cảm thán:
"Cậu giỏi thật đó, cấp hai Hoá Thành chỉ có hơn hai mươi người có khả năng tốt nghiệp loại xuất sắc thôi đó, lớp trưởng của chúng ta tốt nghiệp cấp hai Hoá Thành chỉ ở hạng giỏi thôi"
Ôn Dương liền cười cười,Hoa Kiều cảm thấy cực kỳ xấu hổ, lúc này Hoàng Băng liền châm thêm vào:
"Lớp trưởng Hoa Kiều đúng không thành học tập không tốt,cần cố gắng chưa môn nào trong năm môn đạt 90 điểm hết."
Hoa Kiều xấu hổ gục mặt xuống,tay nắm chặt chân váy nói:
"Em,em sẽ cố gắng ạ"
Ôn Dương lúc này ngây thơ nói:
"Mà tớ thấy môn nào cũng dễ mà,ngoại trừ Toán và Hoá,mấy môn khác nhắm mắt viết đại cũng đúng mà"
Cả lớp liền nhìn Ôn Dương gào thét"Không có dễ một chút nào hết"
Bạn nữ đeo kính lúc này liền lên tiếng:
"Ôn Dương nè cậu có biết không,cấp hai Hoá Thành có cũng có một loại tốt nghiệp khác không"
Ôn Dương nghe hỏi thì gật đầu bình tĩnh nói:
" Có phải là Tốt Nghiệp hạng Ưu Tú không cái này thì tớ biết,Cố Thanh cũng là tốt nghiệp hạng Ưu Tú ở cấp hai Hoá Thành"
Cả lớp liền thi nhau ồ lên,mấy bạn khác cũng nói:
"Trường chúng ta có mười học sinh tốt nghiệp hạng xuất sắc và năm học sinh hạng Ưu Tú,trong đó có Hội Trưởng của chúng ta đấy"
Ôn Dương liền quay lại nhìn Hoàng Băng với ánh mắt ngưỡng mộ, Hoàng Băng thấy ánh mắt liền muốn nhéo nhéo má Ôn Dương nhưng vẫn may là vẫn có thể giữ hình tượng.
Mọi người liền quay về chỗ khi vào tiết Hoàng Băng cũng tạm biệt Ôn Dương để về lớp, trước khi đi Hoàng Băng có nói:
"Tối chị qua dạy bổ túc cho em"
Ôn Dương nghe xong liền ỉu xìu lên tiếng:
"Dạ,......"
Ôn Dương ở trong tiết Ngữ Văn buồn chán nhìn ra cửa sổ thẫn thờ,môn này là môn mà cô giỏi nhất,nên chỉ cần nghe sơ là cô nắm được cốt lõi hơn nữa cô cũng học trước toàn bộ nên giờ ngồi nghe thật sự rất chán,Ôn Dương vẫn đang thẫn thờ thì một giọng nói điềm tĩnh vang lên bên ngoài hành lang:
"Nhóc con đang thẫn thờ gì vậy"
Cô nhìn nam sinh bận đồng phục thể dục khoác áo màu trắng,đôi mắt và mái tóc đều có màu xanh rất đậm có pha lẫn chút màu đen,ngũ quan hài hòa nhìn rất lạnh lùng,thân hình cao lớn, người này nhìn rất điển trai,cô hơi ngơ ngác thì lát sau mới phản ứng lại:
"A,chào, chào anh ạ"
Hàn Diệt Phong liền lạnh lùng không tí cảm xúc nói:
"Nhóc con không tập trung nghe giảng sao"
Cô liền cười cười đáp:
"Bài giảng dễ hiểu nên em cảm thấy chán thôi ạ"
Hàn Diệt Phong liền không biểu tình hỏi:
"Nhóc không nhận ra anh "
Cô liền có hơi ngơ ngác sau đó cười ngượng nói:
"Em bị mù mặt ạ,mà chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao "
Hàn Diệt Phong liền không tí cảm xúc hơi cúi người,ghé vào tai Ôn Dương thì thầm:
"Ở canteen trường"
Ôn Dương hai má nóng bừng hơi nhích người ra xa lúc này, ở xa một giọng nói vang lớn:
"Hàn Diệt Phong đi lẹ thôi trễ tiết thể dục bây giờ"
Hàn Diệt Phong liền xoay người, cười nửa miệng nhìn Ôn Dương nói:
"Hàn Diệt Phong,nhớ kỹ tên anh đấy,mèo con"
Nói rồi Hàn Diệt Phong bỏ đi,Ôn Dương cả hai má nóng bừng ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Hàn Diệt Phong rời đi, thầy giáo trên này gọi, vì thấy Ôn Dương không chăm chú nghe giảng:
"Ôn Dương lên giải bài tập này cho thầy"
Ôn Dương giật mình vội nói, rồi đứng lên đi lên bảng:
"A,vâng ạ"
Cả lớp liền nữa con mắt nhìn Ôn Dương đứng trên bảng giải bài tập,Ôn Dương thản nhiên viết đáp án lên bản,sau đó đi về trễ thầy giáo cũng phải trầm trồ nghĩ "Đúng,đúng hết rồi".Cả lớp cũng nghĩ "Không hổ danh là người tốt nghiệp hạng xuất sắc"
Một bạn nữ liền tò mò hỏi:
"Ôn Dương nè,cậu học cấp hai trường nào thề,tốt nghiệp bằng gì vậy"
Ôn Dương nghiêng đầu vô tư đáp:
"Cấp hai,Hoá Thành,tốt nghiệp loại xuất sắc "
Cả lớp triệt để hoá đá, nghĩ "Cấp hai Hoá Thành còn tốt nghiệp cả loại xuất sắc, học vậy ai học lại"
Cấp hai Hoá Thành là một chi nhánh cấp hai của Trung Du nếu Trung Du học xong lượng kiến thức tương đương với Đại Học, thì cấp hai Hoá Thành lượng kiến thức tương đương với cấp ba là một khối kiến thức khủng bố, chỉ có học sinh ưu tú mới có thể bước vào Hoá Thành,các kỳ thi cũng cực kỳ khó, người có thể tốt nghiệp cấp hai Hoá Thành với cái bằng xuất sắc thì chưa đến mười người.
Cả lớp "Cậu ta rốt cuộc là yêu quái phương nào vậy"
Một bạn nữ liền lên tiếng,cảm thán:
"Cậu giỏi thật đó, cấp hai Hoá Thành chỉ có hơn hai mươi người có khả năng tốt nghiệp loại xuất sắc thôi đó, lớp trưởng của chúng ta tốt nghiệp cấp hai Hoá Thành chỉ ở hạng giỏi thôi"
Ôn Dương liền cười cười,Hoa Kiều cảm thấy cực kỳ xấu hổ, lúc này Hoàng Băng liền châm thêm vào:
"Lớp trưởng Hoa Kiều đúng không thành học tập không tốt,cần cố gắng chưa môn nào trong năm môn đạt 90 điểm hết."
Hoa Kiều xấu hổ gục mặt xuống,tay nắm chặt chân váy nói:
"Em,em sẽ cố gắng ạ"
Ôn Dương lúc này ngây thơ nói:
"Mà tớ thấy môn nào cũng dễ mà,ngoại trừ Toán và Hoá,mấy môn khác nhắm mắt viết đại cũng đúng mà"
Cả lớp liền nhìn Ôn Dương gào thét"Không có dễ một chút nào hết"
Bạn nữ đeo kính lúc này liền lên tiếng:
"Ôn Dương nè cậu có biết không,cấp hai Hoá Thành có cũng có một loại tốt nghiệp khác không"
Ôn Dương nghe hỏi thì gật đầu bình tĩnh nói:
" Có phải là Tốt Nghiệp hạng Ưu Tú không cái này thì tớ biết,Cố Thanh cũng là tốt nghiệp hạng Ưu Tú ở cấp hai Hoá Thành"
Cả lớp liền thi nhau ồ lên,mấy bạn khác cũng nói:
"Trường chúng ta có mười học sinh tốt nghiệp hạng xuất sắc và năm học sinh hạng Ưu Tú,trong đó có Hội Trưởng của chúng ta đấy"
Ôn Dương liền quay lại nhìn Hoàng Băng với ánh mắt ngưỡng mộ, Hoàng Băng thấy ánh mắt liền muốn nhéo nhéo má Ôn Dương nhưng vẫn may là vẫn có thể giữ hình tượng.
Mọi người liền quay về chỗ khi vào tiết Hoàng Băng cũng tạm biệt Ôn Dương để về lớp, trước khi đi Hoàng Băng có nói:
"Tối chị qua dạy bổ túc cho em"
Ôn Dương nghe xong liền ỉu xìu lên tiếng:
"Dạ,......"
Ôn Dương ở trong tiết Ngữ Văn buồn chán nhìn ra cửa sổ thẫn thờ,môn này là môn mà cô giỏi nhất,nên chỉ cần nghe sơ là cô nắm được cốt lõi hơn nữa cô cũng học trước toàn bộ nên giờ ngồi nghe thật sự rất chán,Ôn Dương vẫn đang thẫn thờ thì một giọng nói điềm tĩnh vang lên bên ngoài hành lang:
"Nhóc con đang thẫn thờ gì vậy"
Cô nhìn nam sinh bận đồng phục thể dục khoác áo màu trắng,đôi mắt và mái tóc đều có màu xanh rất đậm có pha lẫn chút màu đen,ngũ quan hài hòa nhìn rất lạnh lùng,thân hình cao lớn, người này nhìn rất điển trai,cô hơi ngơ ngác thì lát sau mới phản ứng lại:
"A,chào, chào anh ạ"
Hàn Diệt Phong liền lạnh lùng không tí cảm xúc nói:
"Nhóc con không tập trung nghe giảng sao"
Cô liền cười cười đáp:
"Bài giảng dễ hiểu nên em cảm thấy chán thôi ạ"
Hàn Diệt Phong liền không biểu tình hỏi:
"Nhóc không nhận ra anh "
Cô liền có hơi ngơ ngác sau đó cười ngượng nói:
"Em bị mù mặt ạ,mà chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao "
Hàn Diệt Phong liền không tí cảm xúc hơi cúi người,ghé vào tai Ôn Dương thì thầm:
"Ở canteen trường"
Ôn Dương hai má nóng bừng hơi nhích người ra xa lúc này, ở xa một giọng nói vang lớn:
"Hàn Diệt Phong đi lẹ thôi trễ tiết thể dục bây giờ"
Hàn Diệt Phong liền xoay người, cười nửa miệng nhìn Ôn Dương nói:
"Hàn Diệt Phong,nhớ kỹ tên anh đấy,mèo con"
Nói rồi Hàn Diệt Phong bỏ đi,Ôn Dương cả hai má nóng bừng ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Hàn Diệt Phong rời đi, thầy giáo trên này gọi, vì thấy Ôn Dương không chăm chú nghe giảng:
"Ôn Dương lên giải bài tập này cho thầy"
Ôn Dương giật mình vội nói, rồi đứng lên đi lên bảng:
"A,vâng ạ"
Cả lớp liền nữa con mắt nhìn Ôn Dương đứng trên bảng giải bài tập,Ôn Dương thản nhiên viết đáp án lên bản,sau đó đi về trễ thầy giáo cũng phải trầm trồ nghĩ "Đúng,đúng hết rồi".Cả lớp cũng nghĩ "Không hổ danh là người tốt nghiệp hạng xuất sắc"