Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ta Dựa Vào Bản Lãnh Cứu Vớt Cả Tông Môn!

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ta Dựa Vào Bản Lãnh Cứu Vớt Cả Tông Môn!
  3. Chương 28: Trường Minh Tông thật đáng sợ

Chương 28: Trường Minh Tông thật đáng sợ

Đại bí cảnh đột nhiên xuất hiện, trước đó không có một ai từng xông vào bí cảnh, bên trong có nguy hiểm gì cũng không rõ ràng lắm, đi theo Diệp Kiều được một đoạn, Đoạn Hoành Đao liền cảm thấy hối hận vì xúc động nhất thời vừa rồi của mình.

Hắn như thế nào liền đầu nóng lên, đáp ứng đi theo Diệp Kiều đi ra ngoài tìm bảo đâu?

Không nói đến có thể tìm được cơ duyên hay không, chỉ dựa vào đội ngũ này của bọn họ, hai Kim Đan một Trúc Cơ, gặp phải đại yêu thú thì chỉ có thể vác chân lên cổ mà chạy.

Nhưng hiện tại có hối hận cũng vô dụng, chỉ có thể căng da đầu đi vào bên trong, ngày đầu tiên ở trong bí cảnh, hoàn cảnh còn tính là bình thường, càng về sau càng cổ quái, sắc trời tối sầm lại, mấy người định nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại tiếp tục hành động.

Diệp Kiều bớt thời giờ lấy tâm pháp cùng sách về bùa chú của Nguyệt Thanh Tông ra nghiên cứu một phen, bùa chú trăm khoanh vẫn quanh một đốm, cách vẽ trận pháp phù cũng không quá khó khăn, muốn thành công chủ yếu là dựa vào sự khống chế tinh chuẩn của cùng với trình độ thành thạo của người vẽ phù.

Trừ bỏ trận pháp phù, còn có phá trận phù, hoa hoè loè loẹt, khó trách phù tu lại thưa thớt như vậy, chỉ riêng học xong mấy thứ này thần thức cũng đủ bị tiêu hao quá mức rồi.

Diệp Kiều dùng đầu ngón tay bắt chước vẽ theo trận pháp phù của Nguyệt Thanh Tông, tựa hồ cũng không có gì khó khăn. Nàng dứt khoát dẫn khí ngay tại chỗ, bắt đầu lật xem phù thư vẽ trận pháp phù của Nguyệt Thanh Tông.

Có bút lông sói tứ sư huynh cho trong tay, xác suất thất bại lập tức giảm đi rất nhiều, Đoạn Hoành Đao cùng Mộc Trọng Hi bên cạnh ngủ say như chết, nàng sợ gặp phải nguy hiểm, chỉ có thể vừa vẽ bùa, vừa lưu ý động tĩnh chung quanh. Bất tri bất giác, bùa chú trong tầm tay Chu Thanh càng vẽ càng nhiều.

Diệp Kiều xoa xoa mồ hôi trong lòng bàn tay.

"Tỉnh, tỉnh." Nàng lay gọi hai người kia: "Có người lại đây."

Đoạn Hoành Đao mơ mơ màng màng mở mắt ra hỏi: "Ai?"

Diệp Kiều: "Không rõ ràng lắm." Vừa rồi lúc nàng vẽ bùa liền cảm thấy được, bởi vì khoảng cách xa, nàng mới không đánh thức hai người.

"Ngươi cách xa như vậy liền biết có người tới sao?" Đoạn Hoành Đao gãi gãi đầu, cảm thấy kỳ quái.

Theo lý thuyết thần thức mạnh nhất hẳn là phù tu, đan tu còn có khí tu. Bởi vì đều là người cần dùng đến tay nghề, cần dùng thần thức để luyện khí, luyện đan vẽ bùa, cho nên thức hải của bọn họ được rèn luyện rất nhiều, cảm giác đối với nguy hiểm cũng càng thêm mẫn cảm.

Độ rộng của thức hải cũng có quan hệ với tu vi có, Đoạn Hành Đao cùng Mộc Trọng Hi đều là Kim Đan kỳ, Diệp Kiều mới Trúc Cơ, sao thức hải có thể rộng hơn hai người bọn họ được?

Hắn còn chưa nghĩ ra nguyên cớ, Diệp Kiều đã vẫy vẫy mới bùa chú trong tay, cười rộ lên.

"Các huynh đệ." Nàng nói: "Tới bến thôi."

"?"

Mộc Trọng Hi nhìn nụ cười trên mặt nàng, không khỏi rùng mình một cái. Tới bến? Tới bến cái gì?

Diệp Kiều vừa vẽ xong bùa chú còn thiếu người thực nghiệm, kết quả nhanh như vậy liền có người dẫn xác tới, lúc này nàng rốt cuộc cũng không cần hành hạ người nhà mình nữa.

"Các ngươi muốn chơi trò dán phù không?"

Nàng tiêu sái xòe xấp bùa chú trong tay, tiếp lời: "Chỗ ta còn có rất nhiều, đến lúc đó tới một người dán một người."

"..."

Đoạn Hoành Đao còn chưa từng thấy qua lại có người ngang tàng đến mức dùng nhiều bùa chú như vậy dán người, theo lý thuyết một ngày nhiều nhất phù tu vẽ bùa cũng chỉ được năm sáu tờ, nếu vẽ nhiều hơn sẽ khiến thức hải bị tiêu hao quá mức. Trường Minh Tông có một phù tu, bởi vậy chỗ phù này hắn đương nhiên cho rằng là do Minh Huyền vẽ.

"Sư huynh ngươi còn rất thương ngươi." Đoạn Hoành Đao không khỏi cảm khái.

Diệp Kiều: "?" Sao nàng lại nghe không hiểu tiếng người thế nhỉ?

"Các ngươi có muốn chơi hay không?"

"Muốn, muốn, muốn." Hai người lập tức chạy tới chia nhau số bùa chú, có bùa chú dùng kẻ ngốc nào lại không cần chú, bùa chú cũng rất trân quý, thường ngày đều được các phù giấu kĩ trong người, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ được sờ vào nhiều bùa chú như vậy đấy.

Đoạn Hoành Đao lật trái lật phải ngắm nghía một hồi, vô cùng hiếm lạ nói: "Oa, nhiều phù như vậy, Minh Huyền hẳn là vẽ mất rất nhiều thời gian?"

"Ngươi nói xem phù này có công hiệu gì?"

Diệp Kiều nghe vậy liền biết Đoạn Hoành Đao hẳn là đã hiểu lầm cái gì, nhưng nàng cũng không giải thích, hiểu lầm thì hiểu lầm đi, lúc đại bỉ bọn họ vẫn là đối thủ đấy, sớm bại lộ việc bản thân biết vẽ bùa chỉ càng làm tăng thêm những phiền toái không cần thiết.

"Trên cơ bản đều là trận pháp phù, còn có mấy tấm là phù có tính công kích."

"Tùy tiện dùng. Ta còn rất nhiều."

Diệp Kiều cực kì ngang tàng, Đoạn Hoành Đao thấy thế ghen ghét đến phát chua trong lòng, a a a, hắn cũng muốn một sư huynh biết bùa, như vậy lúc ra cửa, nếu đánh không lại người thì còn có thể ném bùa chú, cũng có thể đập chết bọn chúng.

Ba người vây lại một chỗ nghiên cứu bùa chú trong tay, phía sau truyền đến giọng nói của một nam nhân xa lạ.

"Các ngươi là đệ tử của tông môn nào?"

Diệp Kiều quay đầu, bị tông mục màu xanh lục tươi mát làm cho hơi chói mắt. Hay cho tông môn xanh lục.

Nàng thoáng lui về phía sau hai bước, siết chặt bùa chú trng tay, không trả lời câu hỏi của đối phương, mà bất động thanh sắc hỏi lại: "Không biết đạo hữu ở tông phái nào?"

Thái độ đối phương cực kì cuồng vọng đáp: "Huyền Vân Tông."

Diệp Kiều hoàn toàn chưa từng nghe nói qua.

Đoạn Hoành Đao hơi lắp bắp kinh hãi, tiến đến bên tai nàng, nhỏ giọng nói: "A. Ta biết, là một môn phái rất lớn, tuy rằng không thể so với năm tông của chúng ta, nhưng ở Tu chân giới cũng coi như là có chút danh tiếng."

"Tông môn bọn họ lấy giết làm chính đạo, nói là danh môn chính phái, nhưng ta cảm thấy phía sau bọn họ khẳng định có mối quan hệ với ma tu."

EQ thấp: Tác phong không có gì khác ma tu.

EQ cao: Cùng ma tu khẳng định có quan hệ.

Diệp Kiều tỏ vẻ đã hiểu.

"Các ngươi cọ tới cọ lui làm gì? Giao bảo vật trong tay các ngươi ra đây." Nam nhân cầm đầu không có hảo ý nâng cằm: "Bằng không cũng đừng trách ta thuận tay giết vài người để bồi kiếm."

Đoạn Hoành Đao nhíu chặt hàng mày, cực kì chán ghét tác phong của môn phái này. Hắn vừa định nói ra tên môn phái của mình, lại bị Diệp Kiều ngăn lại.

Nói giỡn. Lúc này sao có thể báo tên của tông phái mình? Kéo thù hận khẳng định sẽ phải kéo theo kẻ thù cho tông môn.

Diệp Kiều không để ý đến hắn, bùa chú trong tay lập tức bay thẳng vào mặt kẻ nọ.

Bạo tạc phù nhanh chóng phát huy công lực, "Phanh" một tiếng trực tiếp nổ cho nam nhân kia tóc tạc dựng ngược cả lên. Thừa dịp hắn chưa kịp phản ứng, nàng lại ném thêm mấy lá phù đi qua, Mộc Trọng Hi cũng bắt đầu học theo nàng nhằm thẳng mặt đám người kia mà ném.

Nổ chết bọn chúng, nổ không chết cũng có thể tiêu hao một đợt. Liên tiếp từng đợt bùa chú nện xuống, tuy tu vi của nam nhân đã đạt tới Kim Đan cũng có chút không chịu nổi, oa một tiếng phun ra một búng máu.

"Sư huynh." Những đệ tử mặc y phục màu xanh lục bên cạnh vội vã chạy đến đỡ lấy nam nhân kia, trong mắt hiện lên vài phần tàn nhẫn: "Bọn họ là Nguyệt Thanh Tông sao?"

Thiếu nữ mặc thường phục không thể nhìn ra là tông môn nào, nhưng có thể lấy ra nhiều bùa chú như vậy, tuyệt đối không phải tán tu.

"Chỉ sợ không phải tiểu tông môn."

Mộc Trọng Hi không dùng kiếm, mà cùng ném bùa chú, điều này khiến cho đám người đều tự nhiên cho rằng ba người bọn họ đều là phù tu.

"Nhiều phù sư như vậy, chẳng lẽ là đám người Nguyệt Thanh Tông kia?"

Phù tu của đại tông môn trên cơ bản đều ở Nguyệt Thanh Tông. Trường Minh Tông thật ra cũng có một vị phù tu, nhưng đệ tử thân truyền của Trường Minh Tông đều có tiếng là người hiền lành, chính trực lại ngu xuẩn. Không có khả năng là người Trường Minh Tông! Mà Nguyệt Thanh Tông lại nổi tiếng vì tài nguyên mà làm ra những chuyện không biết xấu hổ, đám đệ tử kia lập tức cảm thấy đã nhìn rõ chân tướng. Nhất định là đám thân truyền Nguyệt Thanh Tông không biết xấu hổ kia!

Đoạn Hoành Đao nhìn hai người ném phù sướng tay như vậy, hắn nóng lòng muốn thử, lập tức cũng gia nhập vào trận doanh ném bùa chú, trong tay hắn chính là giam cầm phù, có thêm tu vi Kim Đan, nam nhân cùng cảnh giới lại đang thụ thương, căn bản không thể tránh nổi.

Giam cầm phù bay đi như điện xẹt, phù văn màu vàng kim chợt lóe lên, hình thành trận pháp đem người giam cầm tại chỗ.

Nam nhân biểu tình vặn vẹo, cười lạnh một tiếng: "Thân truyền Nguyệt Thanh Tông đúng không?"

"Ta nhớ kỹ các ngươi rồi."

Đoạn Hoành Đao quăng giam cầm phù ra ngoài còn rất dùng được, lúc trước Tống Hàn Thanh chính là dùng trận pháp này giam cầm các tán tu vào một khu vực, hiện tại mấy người đều tạm thời ra không được, Diệp Kiều tính tính thời gian, đại khái còn có thể cầm chân bọn họ năm phút.

Diệp Kiều sợ bọn họ chạy thoát ra ngoài tìm mình tính sổ, quay đầu hô: "Thất thần làm gì? Tiếp tục ném đi."

Nàng vẽ một đống phù hiếm lạ cổ quái không có chỗ thực nghiệm, đây còn không phải là vật thí nghiệm tự đưa tới cửa sao?

Đoạn Hoành Đao dần dần phát hiện được cảm giác vui sướng trong này, bên trong phù gì cũng có, cái gì mà ha ha phù, bò sát phù, hôn mê phù, xú khí phù, muốn tà môn bao nhiêu thì tà môn bất nhiêu. Hắn không nhịn được mà rùng mình một cái. Trường Minh Tông thật đáng sợ!

Minh Huyền thế mà lại là một phù tu không đứng đắn, sao có thể phát triển theo hướng đường ngang ngõ tắt thế này? Vạn nhất ngày sau đại bỉ gặp phải người của Trường Minh Tông, riêng bị đám bùa chú này tra tấn thôi cũng đủ để hạ đo ván bọn họ rồi.

Diệp Kiều dùng bùa chú kéo dài trong chốc lát, rất nhanh đám người Nguyệt Thanh Tông đã tới, ba thật sự là oan gia ngõ hẹp.

Ánh mắt Tống Hàn Thanh lập tức chú ý tới Diệp Kiều, thù mới hận cũ, hắn lập tức chuẩn bị tìm nàng tính sổ, cắn răng âm trầm phun ra hai chữ: "Diệp Kiều."

Hai mắt Diệp Kiều chợt sáng ngời, nhiệt tình phất phất tay với hắn, hô to: "Tống sư huynh."

"Mau tới cứu chúng ta."

Nàng chỉ vào đám người Huyền Vân Tông, vẻ mặt chó cậy thế chủ nói: "Bọn họ chỉ là tông môn tép riu, thế mà còn dám vọng tưởng khiêu khích Nguyệt Thanh Tông chúng ta, quả thực là không biết sống chết."

"?" Tống Hàn Thanh: "Cái gì?"

Cái gì mà Nguyệt Thanh Tông 'chúng ta'? Ai là chúng ta với ngươi?

Hắn choáng váng một giây, đám đệ tử Huyền Vân Tông bị trào phúng lập tức giận tím mặt, xách kiếm bổ về phía Tống Hàn Thanh.

Phù tu không am hiểu đánh cận chiến, Tống Hàn Thanh nhanh chóng triệt khai một khoảng cách an toàn, hắn không ngu, lập tức hiểu được Diệp Kiều là muốn họa thủy dẫn đông: "Ngươi đừng nghe bọn họ nói bậy, bọn họ rõ ràng là đệ tử Trường Minh Tông cùng Thành Phong Tông."

Tống Hàn Thanh nghiến răng nghiến lợi: "Ta cùng nàng căn bản không quen biết."

Nam nhân Huyền Vân Tông rõ ràng không tin vạc lại: "Không quen biết? Ngươi lừa gạt ai đấy? Vừa rồi không phải ngươi vừa tới đã gọi tên nàng sao?"

"Sư huynh, đừng nghe hắn dông dài, chúng ta lêng, cho bọn họ biết thế nào là lễ độ." Có đệ tử không kiên nhẫn rút kiếm ra.

Tính tình kiếm tu rất nóng nảy, thật sự rất dễ bị kích động.

Hơn nữa Diệp Kiều lại ở một bên điên cuồng đổ thêm dầu vào lửa: "Đúng vậy Tống sư huynh, sao huynh có thể như vậy chứ? Chúng ta chính là đệ tử nội môn của Nguyệt Thanh Tông, huynh như vậy làm chúng ta quá thương tâm."

"Câm miệng!" Tống Hàn Thanh sắp bị chọc tức đến điên rồi: "Các ngươi bị mù sao? Nhìn không ra bọn họ có hai kiếm tu, một khí tu sao? Nguyệt Thanh Tông chúng ta không có khí tu, thân truyền cũng chỉ có một kiếm tu!"

Diệp Kiều đột nhiên cao giọng, cắt ngang lời hắn: "Cái gì? Huynh dám chửi bọn họ mù? Đại sư huynh, dù huynh là đại đệ tử của Nguyệt Thanh Tông cũng không thể nói như vậy a!"

Huyền Vân Tông vừa nghe lại càng thêm tức giận, hắn hận nhất người của năm tông, một đám tự cho mình là siêu phàm.

"Đừng để cho bọn họ chạy. Ta muốn nhìn xem, một đám phù tu hèn hạ này rốt cuộc có cái gì để kiêu ngạo." Hắn cười dữ tợn xách kiếm gia nhập chiến trường.

Tống Hàn Thanh thầm mắng một tiếng ngu xuẩn, lập tức cũng lười phí lời với mấy tên đầu óc nghu si này, nắm chặt bùa chú trong tay, trong nháy mắt thế trận bùng nổ.

Diệp Kiều ở bên cạnh đục nước béo cò chơi vui vẻ vô cùng. Nàng không đánh ai, liền chạy qua chạy lại xung quanh, thường đá người này một chân, đập người kia một phát, hai tông bị ám toán đều tưởng đối phương ra tay, tức khắc đánh càng thêm kịch liệt.

Chờ sau khi chiến trường các lúc càng loạn, Diệp Kiều vẫy vẫy tay với Đoạn Hành Đao cùng Mộc Trọng Hi, nhanh chóng bỏ chạy.

Đoạn Hoành Đao chưa làm cái gì, toàn bộ hành trình tung ta tung tăng theo ở phía sau, nhìn một loạt động tác của Diệp Kiều thật sự bị làm cho ngây ngẩn.

"..."

Hắn tỏ vẻ: Học được rồi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5749 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5277 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5008 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4585 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4508 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4459 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter