Chương : 6
Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Sau khi tiễn người phụ nữ đã có chồng và bà chủ nhà, Vương Bình đóng cửa lại.
Hắn nói với người phụ nữ đã có chồng, cũng chính là thím Chu, ngày mai hắn sẽ khởi hành đi tới thôn Đại Biệt.
Trương Dao hiện lên, len lén liếc mắt nhìn Vương Bình.
"Vương Bình, thôn Đại Biệt thực sự xảy ra chuyện ma quái sao?"
Vương Bình ngồi trên sofa, gật đầu.
"Dựa theo những gì thím Chu giải thích, khả năng rất lớn là chuyện ma quái thật."
"Tạm thời không nói những thứ này, Trương Dao, tôi muốn nói với cô chuyện này, cô có ảnh chụp cha mẹ cô không?"
Sắc mặt Trương Dao đỏ lên, đột nhiên Vương Bình hỏi tới ảnh chụp cha mẹ mình, điều này khiến người có tư tưởng thiên mã hành không như Trương Dao không khỏi nghĩ lung tung.
Hắn hỏi vậy là muốn minh hôn với bản thân mình ấy ư, ai ya...
Nghĩ đến minh hôn, Trương Dao lại liên tưởng đến hình ảnh rất...
Trời đất quay cuồng... Sóng to gió lớn... Kinh thiên động địa...
Thoáng cái, sắc mặt Trương Dao đỏ rực.
Trước đó không lâu, Trương Dao nói cho Vương Bình, sở dĩ mình không biến mất đại khái là vì mình còn không yên lòng cha mẹ.
Vương Bình không chú ý tới sắc mặt Trương Dao, khoan thai nói.
"Trương Dao, ban nãy tôi ra ngoài, dường như tôi đã nhìn thấy cha mẹ cô. Tuy rằng tôi chưa từng thấy cha mẹ cô lần nào, thế nhưng tôi đã thấy cô."
"A?"
"Có một cô gái có dung mạo giống y hệt cô đi theo một cặp vợ chồng trung niên tới cửa hàng châu báu."
"A!"
“Keng! Trương Dao (quỷ nhà trọ) nghi ngờ, điểm thuộc tính +1.”
“Keng! Trương Dao (quỷ nhà trọ) chấn động, điểm thuộc tính +1.”
...
Vì ngày mai tới thôn Đại Biệt, Vương Bình nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.
Sau khi nói lại chuyện thi thể Trương Dao phục sinh cho Trương Dao, Vương Bình trở lại trong phòng, tiếp tục mân mê Hệ Thống Người Chơi Quỷ.
Cầm lấy khuyên tai ngọc Bạch Trạch, Vương Bình điểm vào dấu cộng phía sau khuyên tai ngọc Bạch Trạch trong hệ thống.
Xuy!
Tại thời điểm này, khuyên tai ngọc Bạch Trạch trong tay Vương Bình nở rộ quang mang kinh thiên.
Cả phòng đầy rẫy tia sáng trắng thánh khiết.
Theo tia sáng trắng chậm rãi thu liễm vào trong khuyên tai.
Trong mơ hồ, Vương Bình cảm giác được khuyên tai ngọc Bạch Trạch tự giật giật, mơ hồ có thể cảm giác được bên tai quanh quẩn tiếng thú gào.
Tiếng thú hống to lớn tràn ngập uy nghiêm, điềm lành kinh thiên!
Vương Bình suy nghĩ tới khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
So với khuyên tai ngọc Bạch Trạch khi trước, hiện tại khuyên tai ngọc Bạch Trạch đã nhiều thêm một tia linh tính.
Nhìn kỹ hai mắt Bạch Trạch trên khuyên tai ngọc Bạch Trạch, phảng phất như nó đã sống lại, linh khí bức người, uy nghiêm tuyệt thế, thần trong loài thú, trấn áp chư thiên tà ác.
Nhìn về phía bảng hệ thống, hai tròng mắt Vương Bình lóe lên.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác: 24
Thể lực: 20 (+) (người bình thường là 10)
Khí huyết: 15 (+) (người bình thường là 10)
Tinh thần: 15 (+) (người bình thường là 10)
Kỹ năng: Không
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch cấp một (1/10) (+)
Điểm thuộc tính: 11 điểm
Khuyên tai ngọc Bạch Trạch cấp một?
Còn 1/10 trong dấu ngoặc là có ý gì?
Chẳng lẽ hiện tại khuyên tai ngọc Bạch Trạch chỉ mới cấp một, còn có thể tiếp tục cường hóa, về phần 1/10 kia là chỉ có thể cường hóa 10 lần?
Vừa nghĩ như vậy, Vương Bình lập tức bật người, lại cường hóa khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
Theo điểm thuộc tính -1, khuyên tai ngọc Bạch Trạch lại tăng lên lần nữa.
Lần này, Vương Bình thính tai nghe thấy, tiếng thú gào mơ hồ bên tai trở nên rõ ràng.
Tiếng thú gào càng thêm uy nghiêm, đinh tai nhức óc.
Nhìn khuyên tai ngọc Bạch Trạch, điêu khắc Bạch Trạch càng thêm sinh động, trông rất sống động.
Lại nhìn về phía bảng, quả nhiên, thuộc tính đạo cụ đã thay đổi.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác: 24
Thể lực: 20 (+) (người bình thường là 10)
Khí huyết: 15 (+) (người bình thường là 10)
Tinh thần: 15 (+) (người bình thường là 10)
Kỹ năng: Không
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch cấp hai (2/10) (+)
Điểm thuộc tính: 10 điểm
"Quả nhiên có tác dụng!"
Hai mắt Vương Bình tỏa sáng, bắt đầu điên cuồng thêm điểm.
Rống!!
Theo khuyên tai ngọc Bạch Trạch thêm đến max level cấp 10, thanh thuộc tính đạo cụ thay đổi.
Dấu cộng phía sau biến mất, thay vào đó là khuyên tai ngọc Bạch Trạch đỉnh cấp.
Lúc này, Vương Bình nhìn khuyên tai ngọc Bạch Trạch, nháy mắt thất thần, hoảng hốt thấy được một trên đỉnh Thập Vạn Đại Sơn có một đầu thần thú uy nghiêm chân đạp đám mây màu trắng, ngửa mặt lên trời rít gào.
Thần thú vừa rít gào, nhật nguyệt rung chuyển, hàng tỉ quỷ quái trên đại địa mênh mông kêu thảm thiết, tiêu tán trong trời đất.
Khuyên tai ngọc Bạch Trạch hiện tại trông rất sống động, nếu lấy ra bán đấu giá, tuyệt đối có thể bán đi với giá trên trời.
Điêu khắc Bạch Trạch rất sống động, phảng phất như thật sự có một con Bạch Trạch đang sống ở bên trong, thú uy mênh mông cuồn cuộn, khí lành xông tới cửu thiên.
Dường như ngay sau đó, thần thú Bạch Trạch sẽ nhảy ra khỏi khuyên tai.
Cầm khuyên tai ngọc Bạch Trạch, Vương Bình yêu thích không buông tay, lẩm bẩm nói.
"Có nó ở đây, cần gì phải e ngại quỷ quái gần người. Đáng tiếc, vật này là vật ngoài thân, nhất định phải mang theo người, nếu không may làm mất nó thì phiền toái."
Vương Bình có chút bất đắc dĩ. Tuy khuyên tai ngọc này rất tốt, thế nhưng nó lại là vật ngoài thân.
Một khi khuyên tai ngọc rớt mất, nó không thể che chở cho bản thân mình nữa.
Vương Bình mới vừa nghĩ vậy, đột nhiên có chuyện bất ngờ xảy ra.
Khuyên tai ngọc Bạch Trạch truyền ra tiếng thú gào, nở rộ ánh sáng nhu hòa, ngay dưới ánh mắt chấn động của Vương Bình, khuyên tai ngọc bay lên, dung nhập vào ngực trái của Vương Bình.
"Này..."
Vương Bình chấn động, cảm giác được nơi ngực trái nóng lên, hắn vội vã cởi y phục xuống, nhìn về phía ngực trái của mình.
Nơi ngực trái chậm rãi hiện lên hình xăm thần thú Bạch Trạch.
Tập trung nhìn vào, hình xăm thần thú Bạch Trạch giống hệt Bạch Trạch được khắc trên khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
Như vậy, căn bản là hắn không cần lo lắng chuyện làm rơi khuyên tai ngọc Bạch Trạch nữa.
Nó đã hoàn toàn dung nhập vào cơ thể Vương Bình.
Không bao lâu, hình xăm Bạch Trạch ẩn vào nơi ngực trái biến mất không thấy gì nữa. Phảng phất như từ nãy tới giờ không có chuyện gì phát sinh. Nhưng Vương Bình vẫn có thể cảm thụ được sự tồn tại của khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
"Thứ tốt." Vương Bình lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Thoả mãn không bao lâu, Vương Bình lại lộ ra vẻ mặt u sầu.
Điểm thuộc tính đã tiêu hao không sai biệt lắm, chỉ còn lại 2 điểm đáng thương cảm.
"Vẫn phải kiếm nhiều điểm thuộc tính hơn."
Sau khi nếm được ngon ngọt, hai mắt Vương Bình phát sáng, càng thêm kỳ vọng vào hành trình đến thôn Đại Biệt.
"Ngày mai sẽ xuất hành, hiện tại mình còn phải chuẩn bị thêm một chút."
Vương Bình mở cửa phòng, đi tới phòng khách xem tivi với Trương Dao.
Hiện tại, vì Trương Dao là quỷ hồn, không cần suy xét tới chuyện đi làm, mỗi ngày cô ấy rảnh rỗi lại xem tivi, xem phim xem hoạt hình, đọc tiểu thuyết, nhàn nhã thoải mái hơn bất cứ người nào.
"A?"
Trương Dao phát ra tiếng kêu nhẹ, nhìn Vương Bình đến, trong mắt có vẻ nghi ngờ.
Cô ấy có thể cảm giác được, Vương Bình lại thay đổi, trở nên càng thêm lợi hại hơn.
Trước đây, âm khí của mình có thể ăn mòn Vương Bình. Trương Dao còn lo lắng quá, nếu không phải Vương Bình nói hắn sẽ có cách giải quyết, Trương Dao còn nghĩ tới chuyện rời xa Vương Bình, tránh làm Vương Bình bị thương.
Cổ ngữ nói người quỷ khác đường, đó cũng không phải chỉ là một câu nói suông.
Quỷ thuộc âm, nếu người thường tiếp xúc nhiều với quỷ quái, lâu ngày sẽ khiến thân thể bị nhiễm âm khí quá nặng mà bệnh tật, thậm chí còn bị uy hiếp sinh mệnh.
Đây là chuyện ngay cả quỷ cũng không có cách nào tránh khỏi.
Nhưng hiện tại lại không giống, Trương Dao có thể cảm thụ rõ ràng, khi âm khí của bản thân mình tiếp xúc với Vương Bình, đều bị Vương Bình đỡ được.
Bên ngoài thân thể hắn có một tầng phòng hộ mắt thường không thể thấy được, che chở cho Vương Bình không bị âm khí ăn mòn.
"Vương Bình này..." Trương Dao nghi ngờ.
Dường như Vương Bình biết Trương Dao muốn nói điều gì, bởi vì hắn cũng cảm thụ được biến hóa của bản thân.
"Dao Dao à, không cần kinh ngạc, tôi đã nói tôi đến từ thế gia đạo sĩ, gia tộc tôi truyền thừa lâu đời, có rất nhiều pháp bảo, chỉ là âm khí của quỷ quái mà thôi, không cần quá lo lắng."
“Keng! Trương Dao sùng bái, điểm thuộc tính +1.”
"Vương Bình, thế gia đạo sĩ các anh thật lợi hại, rốt cuộc gia tộc của anh là gia tộc nào vậy? Em đã điều tra Baidu, thế gia đạo sĩ có Long Hổ Sơn, Thục Sơn các loại, anh thuộc về gia tộc nào?"
"Tôi à? Gia tộc tôi lánh đời từ lâu, có quy định không thể truyền ra bên ngoài. Thứ cho tôi không cách nào nói cho cô biết. Nhưng tôi vẫn có thể nói cho cô biết, mấy gia tộc như Long Hổ Sơn, Thục Sơn… truyền thừa của bọn họ còn không cổ xưa bằng gia tộc tôi. Gia tộc tôi là một nhóm đạo sĩ sớm nhất, xuyên suốt năm ngàn năm lịch sử Trung Quốc, thậm chí càng thêm lâu dài hơn."
“Keng! Trương Dao cực độ chấn động, điểm thuộc tính +1.”
“Keng! Trương Dao cực độ sùng bái, điểm thuộc tính +1.”
...
Sau khi tiễn người phụ nữ đã có chồng và bà chủ nhà, Vương Bình đóng cửa lại.
Hắn nói với người phụ nữ đã có chồng, cũng chính là thím Chu, ngày mai hắn sẽ khởi hành đi tới thôn Đại Biệt.
Trương Dao hiện lên, len lén liếc mắt nhìn Vương Bình.
"Vương Bình, thôn Đại Biệt thực sự xảy ra chuyện ma quái sao?"
Vương Bình ngồi trên sofa, gật đầu.
"Dựa theo những gì thím Chu giải thích, khả năng rất lớn là chuyện ma quái thật."
"Tạm thời không nói những thứ này, Trương Dao, tôi muốn nói với cô chuyện này, cô có ảnh chụp cha mẹ cô không?"
Sắc mặt Trương Dao đỏ lên, đột nhiên Vương Bình hỏi tới ảnh chụp cha mẹ mình, điều này khiến người có tư tưởng thiên mã hành không như Trương Dao không khỏi nghĩ lung tung.
Hắn hỏi vậy là muốn minh hôn với bản thân mình ấy ư, ai ya...
Nghĩ đến minh hôn, Trương Dao lại liên tưởng đến hình ảnh rất...
Trời đất quay cuồng... Sóng to gió lớn... Kinh thiên động địa...
Thoáng cái, sắc mặt Trương Dao đỏ rực.
Trước đó không lâu, Trương Dao nói cho Vương Bình, sở dĩ mình không biến mất đại khái là vì mình còn không yên lòng cha mẹ.
Vương Bình không chú ý tới sắc mặt Trương Dao, khoan thai nói.
"Trương Dao, ban nãy tôi ra ngoài, dường như tôi đã nhìn thấy cha mẹ cô. Tuy rằng tôi chưa từng thấy cha mẹ cô lần nào, thế nhưng tôi đã thấy cô."
"A?"
"Có một cô gái có dung mạo giống y hệt cô đi theo một cặp vợ chồng trung niên tới cửa hàng châu báu."
"A!"
“Keng! Trương Dao (quỷ nhà trọ) nghi ngờ, điểm thuộc tính +1.”
“Keng! Trương Dao (quỷ nhà trọ) chấn động, điểm thuộc tính +1.”
...
Vì ngày mai tới thôn Đại Biệt, Vương Bình nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.
Sau khi nói lại chuyện thi thể Trương Dao phục sinh cho Trương Dao, Vương Bình trở lại trong phòng, tiếp tục mân mê Hệ Thống Người Chơi Quỷ.
Cầm lấy khuyên tai ngọc Bạch Trạch, Vương Bình điểm vào dấu cộng phía sau khuyên tai ngọc Bạch Trạch trong hệ thống.
Xuy!
Tại thời điểm này, khuyên tai ngọc Bạch Trạch trong tay Vương Bình nở rộ quang mang kinh thiên.
Cả phòng đầy rẫy tia sáng trắng thánh khiết.
Theo tia sáng trắng chậm rãi thu liễm vào trong khuyên tai.
Trong mơ hồ, Vương Bình cảm giác được khuyên tai ngọc Bạch Trạch tự giật giật, mơ hồ có thể cảm giác được bên tai quanh quẩn tiếng thú gào.
Tiếng thú hống to lớn tràn ngập uy nghiêm, điềm lành kinh thiên!
Vương Bình suy nghĩ tới khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
So với khuyên tai ngọc Bạch Trạch khi trước, hiện tại khuyên tai ngọc Bạch Trạch đã nhiều thêm một tia linh tính.
Nhìn kỹ hai mắt Bạch Trạch trên khuyên tai ngọc Bạch Trạch, phảng phất như nó đã sống lại, linh khí bức người, uy nghiêm tuyệt thế, thần trong loài thú, trấn áp chư thiên tà ác.
Nhìn về phía bảng hệ thống, hai tròng mắt Vương Bình lóe lên.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác: 24
Thể lực: 20 (+) (người bình thường là 10)
Khí huyết: 15 (+) (người bình thường là 10)
Tinh thần: 15 (+) (người bình thường là 10)
Kỹ năng: Không
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch cấp một (1/10) (+)
Điểm thuộc tính: 11 điểm
Khuyên tai ngọc Bạch Trạch cấp một?
Còn 1/10 trong dấu ngoặc là có ý gì?
Chẳng lẽ hiện tại khuyên tai ngọc Bạch Trạch chỉ mới cấp một, còn có thể tiếp tục cường hóa, về phần 1/10 kia là chỉ có thể cường hóa 10 lần?
Vừa nghĩ như vậy, Vương Bình lập tức bật người, lại cường hóa khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
Theo điểm thuộc tính -1, khuyên tai ngọc Bạch Trạch lại tăng lên lần nữa.
Lần này, Vương Bình thính tai nghe thấy, tiếng thú gào mơ hồ bên tai trở nên rõ ràng.
Tiếng thú gào càng thêm uy nghiêm, đinh tai nhức óc.
Nhìn khuyên tai ngọc Bạch Trạch, điêu khắc Bạch Trạch càng thêm sinh động, trông rất sống động.
Lại nhìn về phía bảng, quả nhiên, thuộc tính đạo cụ đã thay đổi.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác: 24
Thể lực: 20 (+) (người bình thường là 10)
Khí huyết: 15 (+) (người bình thường là 10)
Tinh thần: 15 (+) (người bình thường là 10)
Kỹ năng: Không
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch cấp hai (2/10) (+)
Điểm thuộc tính: 10 điểm
"Quả nhiên có tác dụng!"
Hai mắt Vương Bình tỏa sáng, bắt đầu điên cuồng thêm điểm.
Rống!!
Theo khuyên tai ngọc Bạch Trạch thêm đến max level cấp 10, thanh thuộc tính đạo cụ thay đổi.
Dấu cộng phía sau biến mất, thay vào đó là khuyên tai ngọc Bạch Trạch đỉnh cấp.
Lúc này, Vương Bình nhìn khuyên tai ngọc Bạch Trạch, nháy mắt thất thần, hoảng hốt thấy được một trên đỉnh Thập Vạn Đại Sơn có một đầu thần thú uy nghiêm chân đạp đám mây màu trắng, ngửa mặt lên trời rít gào.
Thần thú vừa rít gào, nhật nguyệt rung chuyển, hàng tỉ quỷ quái trên đại địa mênh mông kêu thảm thiết, tiêu tán trong trời đất.
Khuyên tai ngọc Bạch Trạch hiện tại trông rất sống động, nếu lấy ra bán đấu giá, tuyệt đối có thể bán đi với giá trên trời.
Điêu khắc Bạch Trạch rất sống động, phảng phất như thật sự có một con Bạch Trạch đang sống ở bên trong, thú uy mênh mông cuồn cuộn, khí lành xông tới cửu thiên.
Dường như ngay sau đó, thần thú Bạch Trạch sẽ nhảy ra khỏi khuyên tai.
Cầm khuyên tai ngọc Bạch Trạch, Vương Bình yêu thích không buông tay, lẩm bẩm nói.
"Có nó ở đây, cần gì phải e ngại quỷ quái gần người. Đáng tiếc, vật này là vật ngoài thân, nhất định phải mang theo người, nếu không may làm mất nó thì phiền toái."
Vương Bình có chút bất đắc dĩ. Tuy khuyên tai ngọc này rất tốt, thế nhưng nó lại là vật ngoài thân.
Một khi khuyên tai ngọc rớt mất, nó không thể che chở cho bản thân mình nữa.
Vương Bình mới vừa nghĩ vậy, đột nhiên có chuyện bất ngờ xảy ra.
Khuyên tai ngọc Bạch Trạch truyền ra tiếng thú gào, nở rộ ánh sáng nhu hòa, ngay dưới ánh mắt chấn động của Vương Bình, khuyên tai ngọc bay lên, dung nhập vào ngực trái của Vương Bình.
"Này..."
Vương Bình chấn động, cảm giác được nơi ngực trái nóng lên, hắn vội vã cởi y phục xuống, nhìn về phía ngực trái của mình.
Nơi ngực trái chậm rãi hiện lên hình xăm thần thú Bạch Trạch.
Tập trung nhìn vào, hình xăm thần thú Bạch Trạch giống hệt Bạch Trạch được khắc trên khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
Như vậy, căn bản là hắn không cần lo lắng chuyện làm rơi khuyên tai ngọc Bạch Trạch nữa.
Nó đã hoàn toàn dung nhập vào cơ thể Vương Bình.
Không bao lâu, hình xăm Bạch Trạch ẩn vào nơi ngực trái biến mất không thấy gì nữa. Phảng phất như từ nãy tới giờ không có chuyện gì phát sinh. Nhưng Vương Bình vẫn có thể cảm thụ được sự tồn tại của khuyên tai ngọc Bạch Trạch.
"Thứ tốt." Vương Bình lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Thoả mãn không bao lâu, Vương Bình lại lộ ra vẻ mặt u sầu.
Điểm thuộc tính đã tiêu hao không sai biệt lắm, chỉ còn lại 2 điểm đáng thương cảm.
"Vẫn phải kiếm nhiều điểm thuộc tính hơn."
Sau khi nếm được ngon ngọt, hai mắt Vương Bình phát sáng, càng thêm kỳ vọng vào hành trình đến thôn Đại Biệt.
"Ngày mai sẽ xuất hành, hiện tại mình còn phải chuẩn bị thêm một chút."
Vương Bình mở cửa phòng, đi tới phòng khách xem tivi với Trương Dao.
Hiện tại, vì Trương Dao là quỷ hồn, không cần suy xét tới chuyện đi làm, mỗi ngày cô ấy rảnh rỗi lại xem tivi, xem phim xem hoạt hình, đọc tiểu thuyết, nhàn nhã thoải mái hơn bất cứ người nào.
"A?"
Trương Dao phát ra tiếng kêu nhẹ, nhìn Vương Bình đến, trong mắt có vẻ nghi ngờ.
Cô ấy có thể cảm giác được, Vương Bình lại thay đổi, trở nên càng thêm lợi hại hơn.
Trước đây, âm khí của mình có thể ăn mòn Vương Bình. Trương Dao còn lo lắng quá, nếu không phải Vương Bình nói hắn sẽ có cách giải quyết, Trương Dao còn nghĩ tới chuyện rời xa Vương Bình, tránh làm Vương Bình bị thương.
Cổ ngữ nói người quỷ khác đường, đó cũng không phải chỉ là một câu nói suông.
Quỷ thuộc âm, nếu người thường tiếp xúc nhiều với quỷ quái, lâu ngày sẽ khiến thân thể bị nhiễm âm khí quá nặng mà bệnh tật, thậm chí còn bị uy hiếp sinh mệnh.
Đây là chuyện ngay cả quỷ cũng không có cách nào tránh khỏi.
Nhưng hiện tại lại không giống, Trương Dao có thể cảm thụ rõ ràng, khi âm khí của bản thân mình tiếp xúc với Vương Bình, đều bị Vương Bình đỡ được.
Bên ngoài thân thể hắn có một tầng phòng hộ mắt thường không thể thấy được, che chở cho Vương Bình không bị âm khí ăn mòn.
"Vương Bình này..." Trương Dao nghi ngờ.
Dường như Vương Bình biết Trương Dao muốn nói điều gì, bởi vì hắn cũng cảm thụ được biến hóa của bản thân.
"Dao Dao à, không cần kinh ngạc, tôi đã nói tôi đến từ thế gia đạo sĩ, gia tộc tôi truyền thừa lâu đời, có rất nhiều pháp bảo, chỉ là âm khí của quỷ quái mà thôi, không cần quá lo lắng."
“Keng! Trương Dao sùng bái, điểm thuộc tính +1.”
"Vương Bình, thế gia đạo sĩ các anh thật lợi hại, rốt cuộc gia tộc của anh là gia tộc nào vậy? Em đã điều tra Baidu, thế gia đạo sĩ có Long Hổ Sơn, Thục Sơn các loại, anh thuộc về gia tộc nào?"
"Tôi à? Gia tộc tôi lánh đời từ lâu, có quy định không thể truyền ra bên ngoài. Thứ cho tôi không cách nào nói cho cô biết. Nhưng tôi vẫn có thể nói cho cô biết, mấy gia tộc như Long Hổ Sơn, Thục Sơn… truyền thừa của bọn họ còn không cổ xưa bằng gia tộc tôi. Gia tộc tôi là một nhóm đạo sĩ sớm nhất, xuyên suốt năm ngàn năm lịch sử Trung Quốc, thậm chí càng thêm lâu dài hơn."
“Keng! Trương Dao cực độ chấn động, điểm thuộc tính +1.”
“Keng! Trương Dao cực độ sùng bái, điểm thuộc tính +1.”
...