Chương : 5
Ban đầu Mộ Dung Tâm Liên còn định thu tay lại nhưng một kiếm kia làm sắc mặt nàng ta thay đổi,trán nóng lên,chảy máu – Mộ Dung Tâm Liên thực sự nổi giận ! Vết roi trên mặt Mộ Dung Thanh Liên chỉ cần xoa chút dược thì không sưng không sẹo,còn vết thương của mình chỉ e là khi khép miệng sẽ thực sự là một cái sẹo hủy dung a!.
Nghĩ đến việc Mộ Dung Thanh Liên ra tay chẳng nể tình nể mặt,chỉ chăm chăm hủy đi dung mạo của mình,Mộ Dung Tâm Liên cũng không nhường nữa.
Thấy Mộ Dung Tâm Liên ra tay thực sự,Mộ Dung Thanh Liên không phải là con ngốc dễ bị bắt nạt,hừ lạnh một tiếng,cũng đem toàn bộ bản lãnh ra động thủ.Nếu Mộ Dung Tâm Liên hủy đi dung mạo của mình,nhất định phải đáp lại “hảo ý” của nàng ta !
“Loảng xoảng loảng xoảng !” Hai người tự nhiên xem Thúy Trúc Viên của Mộ Dung Thất Thất như chiến trường,đánh tới đâu thì đồ vật hỏng tới đấy,tan nát hết cả.
“Không cần a! Đây là Thúc Trúc Viên của ta a! Hai người không cần đánh nhau !”
Thanh âm kêu rên của Mộ Dung Thất Thất không ngừng vang lên,lọt vào tai Mộ Dung Tâm Liên cùng Mộ Dung Thanh Liên thì thành tiếng khó nghe,lại khiến cho hai người đánh càng lúc càng hăng.
Mặt khác,Mộ Dung Thất Thất thật khó khăn mới đến được chỗ Phỉ Thúy và Trân Châu “ Các ngươi đi ra chỗ hai nàng,khuyên bọn họ đừng đánh nữa !”
Liếc thấy bộ dáng Mộ Dung Thất Thất thật đáng thương,thần thái cũng cực kì mềm mỏng,Phỉ Thúy cùng Trân Châu không khỏi hừ lạnh,trong lòng thầm nghĩ vị Tam Tiểu thư này thực sự là không có tiền đồ.
“Tam tiểu thư,chuyện của hai vị chủ tử,bọn nô tỳ không thể can thiệp được “ Phỉ Thúy phẫn nộ trừng mắt liếc Trân Châu rồi sửa sang lại đầu tóc quần áo của mình,”Tiểu thư nên đứng sang một bên mà nhìn ! Đao kiếm không có mắt,không khéo tiểu thư sẽ bị thương “
“Nhưng mà,nhưng mà các nàng cứ ở đây đánh tiếp,ta sợ phụ thân biết được thì sẽ giận …”Mộ Dung Thất Thất nhẹ nhàng cúi đầu,bàn tay thu lại sau vạt áo ,”Đến lúc tra ra nguyện nhân,chỉ sợ các ngươi không tránh khỏi liên lụy…”
Lời nói ôn nhu lại hợp tình hợp lý của Mộ Dung Thất Thất làm cho hai nha hoàn kia hiểu được ý của nàng.
Đúng rồi,hôm nay Nhị Tiểu thư cùng Tứ tiểu thư nháo loạn như vậy,Mộ Dung Thái thể nào cũng răn dạy một cách kì lạ,chỉ biết đem trách nhiệm đổ lên đầu nha hoàn,rõ ràng là các nàng sẽ là người chịu phạt.
Nghĩ vậy,Phỉ Thúy và Trân Châu vội rời khỏi Thúy Trúc Viên,đi tìm viện binh.Hai người rời đi gấp quá nên không kịp thấy khóe miệng của Mộ Dung Thất Thất nở ra một nụ cười quỷ dị.
“Tô Mi,Tố Nguyệt,chịu khó chờ một chút “
Lời nói của Mộ Dung Thất Thất thật ngắn gọn,Tô Mi cùng Tố Nguyệt nhận ra ý định của nàng là muốn chỉnh người,lập tức nhìn ra cửa Thúy Trúc viên. Cũng may Thúy Trúc viên là nơi xa xôi,lại chỉ có hai người bọn họ hầu hạ nàng,lúc này Trân Châu và Phỉ Thúy đi rồi,nơi này chỉ còn lại năm người mà thôi.
Mộ Dung Tâm Liên đang mải mê đánh nhau túi bụi với Mộ Dung Thanh Liên,chẳng còn hơi đâu mà để ý Mộ Dung Thất Thất,lại càng không cảm nhận được không khí quỷ dị chung quanh.
“Ti – “ Một thanh âm bén nhọn truyền ra từ gian phòng của mộ Dung Thất Thất rơi vào trong tai của hai con người đang đánh nhau kia,hiệu quả chẳng khác gì pháo lệnh,lập tức khiến hai mắt hóa hồng ( hồng hay đỏ nhỉ,đang giận mà ??? ).Nỗi căm ghét,sự bất mãn cùng ganh tị đối với đối phương tựa như củi đốt gặp lửa,càng đốt cháy càng mạnh.
“Đi thôi – “Mộ Dung Thất Thất mỉm cười,trông thấy đôi con ngươi của hai người kia trở nên trong suốt,xuất chiêu cực kì ngoan độc,từng chiêu từng chiêu một xuất ra như lấy mạng người.
Ham muốn,ghen tị,hận thù là mầm mống của tội ác! Mộ Dung Thất thất ngồi trên xích đu,nhàn nhã xem cảnh chém giết của hai người kia.
Nếu các ngươi không có thù hằn ,làm sao ta có cơ hội ? Các ngươi vẫn còn nợ nhau,hôm nay nên trả cho hết đi !
Mộ Dung Thái đang vội vàng tới đây,còn chưa kịp bước vào Thúy Trúc Viên thì đã nghe thanh âm nhu nhược của Thất Thất “ Nhị tỷ,Tứ Muội,không cần đánh nhau a ! Hai người là tỷ muội,có chuyện gì thì nói với nhau ! Nhị tỷ,không cần a – “
Mộ Dung Thái nhanh đi vào liền thấy Mộ Dung Thất Thất đang ôm ngực té trên mặt đất mà thở dốc,lại thấy Mộ Dung Tâm Liên hung ác nhìn Thất Thất rồi mắng “ Phế vật,không cần ngươi xen vào ! Hôm nay ta quyết giết ả tiện nhân kia ! Còn lắm chuyện nữa ta giết luôn ngươi !”
“Phản ! Phản ! “ Nhìn thấy hai nữ nhi tóc tai bù xù,trên người còn có vết máu,Mộ Dung Thái thở không ra hơi.
Hắn vốn đang tiếp đón tộc trưởng Lí gia – công tử Lí Vân Khanh,không ngờ lại thấy Phỉ Thúy cùng Trân Châu vọt đến nhờ hắn cứu mạng chủ tử của mình,Mộ Dung Thái gần như phát điên.Hiện tại,tận mắt chứng kiến chuyện ở Thúy Trúc Viên,nhìn thấy bộ dạng thê thảm của hai nữ nhi,Mộ Dung Thái nổi trận lôi đình.
“Dừng tay !” Mộ Dung Thái lấy tay trái bắt lấy roi của Mộ Dung Tâm Liên,tay phải nắm lấy nhuyễn kiếm của Mộ Dung Thanh Liên,gầm lên giận dữ.Lửa giận của phụ thân khiến hai nàng phải ngừng lại.
“Cha !” Mộ Dung Thanh Liên thấy Mộ Dung Thái thì hai mắt đỏ hồng,nước mắt rơi lã chã ,”Cha,xem mặt của con đi ! Con bị ả kia hủy dung ! Cha vì con mà làm chủ đi !”
Nghe lời nói của Mộ Dung Thanh Liên,Mộ Dung Tâm Liên tức sôi máu,định lên tiếng thanh minh nhưng nhìn thấy có công tử Lí Vân Khanh,lại thêm người ngoài,nàng ta liền bày ra bộ dáng thục nữ,điềm đạm đáng yêu đứng ở một bên,không nói năng gì,chỉ khẽ rơi vài giọt nước mắt.
Thiên tài ! Nhìn thấy bộ dạng “ Tiểu Con dâu “ của Mộ Dung Tâm Liên,trong lòng Thất Thất không khỏi trầm trồ tán thưởng,nếu ở thế kỉ 21,nàng ta sẽ đoạt luôn giải Oscars ! ( Áo Tư Tạp = Giải Oscars)
Nếu không phải sắm vai Tam tiểu thư vô năng bị người ta đạp cho một cước ngã lăn,Mộ Dung Thất Thất hận không thể đem trao tặng nàng ta danh hiệu “ Diễn viên xuất sắc” !
“ Rốt cuộc thì xảy ra chuyện gì ?” Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của hai nữ nhi,trên người có vết máu,chân mày Mộ Dung Thái không khỏi nhăn lại,thanh âm thêm dị thường nghiêm khắc. Chuyện hai nữ nhi này không phục nhau hắn biết đã lâu,nhưng cũng chỉ xem là chuyện đàn bà đấu nhau,không cần phải can thiệp.Nhưng hôm nay,hắn cảm nhận được sát khí khi hai nàng ra tay,điều này thực sự không thể chấp nhận.
“Cha ! Là Nhị tỷ ra tay trước ! Nàng ta rất ghét con !” Mộ Dung Thanh Liên chẳng hề cảm thấy phụ thân mình đang giận,ngược lại còn kéo tay Mộ Dung Thái mà làm nũng,”Cha ! Nhị tỷ đả thương con,cha nhất định phải phạt tỷ ấy quỳ ở từ đường !”
Mộ Dung Tâm Liên tinh ý nhận ra lửa giận của phụ thân,nhưng nàng không dám liều mạng làm nũng như Mộ Dung Thanh Liên.
Mộ Dung Thanh Liên đối với võ thuật rất có thiên phú,mới 14 tuổi đã đứng thứ tư trong vùng – hơn nữa đây là một nước rất chú trọng võ thuật – điều này khiến nàng ta sinh thói kiêu ngạo.Lại thêm mẫu than của nàng ta là Lưu Yên Chi sinh ra độc nhất Mộ Dung công tử Mộ Dung Tuấn,có huynh trưởng che chở,nàng ta chẳng cần kiêng kị với ai,nhất là phụ thân.
Nghĩ vậy, Mộ Dung Tâm Liên quỳ xuống “ Cha ! Là con sai rồi,con vốn cùng Tứ muội đùa giỡn một chút,không ngờ càng nháo càng lớn,lại kinh động đến người,là con không đúng !”
Hai tiểu thư nhà Mộ Dung, một người được nuông chiều sinh hư,người kia lại biết cứng biết mềm,Mộ Dung Tâm Liên cố ý làm vậy để mọi người biết khả năng của mình.Mộ Dung Thanh Liên càng ngang ngược thì nàng càng như thuận – chẳng riêng gì Mộ Dung Thái mà mọi người xung quanh cũng hiểu ý tứ của nàng.
Nghĩ đến việc Mộ Dung Thanh Liên ra tay chẳng nể tình nể mặt,chỉ chăm chăm hủy đi dung mạo của mình,Mộ Dung Tâm Liên cũng không nhường nữa.
Thấy Mộ Dung Tâm Liên ra tay thực sự,Mộ Dung Thanh Liên không phải là con ngốc dễ bị bắt nạt,hừ lạnh một tiếng,cũng đem toàn bộ bản lãnh ra động thủ.Nếu Mộ Dung Tâm Liên hủy đi dung mạo của mình,nhất định phải đáp lại “hảo ý” của nàng ta !
“Loảng xoảng loảng xoảng !” Hai người tự nhiên xem Thúy Trúc Viên của Mộ Dung Thất Thất như chiến trường,đánh tới đâu thì đồ vật hỏng tới đấy,tan nát hết cả.
“Không cần a! Đây là Thúc Trúc Viên của ta a! Hai người không cần đánh nhau !”
Thanh âm kêu rên của Mộ Dung Thất Thất không ngừng vang lên,lọt vào tai Mộ Dung Tâm Liên cùng Mộ Dung Thanh Liên thì thành tiếng khó nghe,lại khiến cho hai người đánh càng lúc càng hăng.
Mặt khác,Mộ Dung Thất Thất thật khó khăn mới đến được chỗ Phỉ Thúy và Trân Châu “ Các ngươi đi ra chỗ hai nàng,khuyên bọn họ đừng đánh nữa !”
Liếc thấy bộ dáng Mộ Dung Thất Thất thật đáng thương,thần thái cũng cực kì mềm mỏng,Phỉ Thúy cùng Trân Châu không khỏi hừ lạnh,trong lòng thầm nghĩ vị Tam Tiểu thư này thực sự là không có tiền đồ.
“Tam tiểu thư,chuyện của hai vị chủ tử,bọn nô tỳ không thể can thiệp được “ Phỉ Thúy phẫn nộ trừng mắt liếc Trân Châu rồi sửa sang lại đầu tóc quần áo của mình,”Tiểu thư nên đứng sang một bên mà nhìn ! Đao kiếm không có mắt,không khéo tiểu thư sẽ bị thương “
“Nhưng mà,nhưng mà các nàng cứ ở đây đánh tiếp,ta sợ phụ thân biết được thì sẽ giận …”Mộ Dung Thất Thất nhẹ nhàng cúi đầu,bàn tay thu lại sau vạt áo ,”Đến lúc tra ra nguyện nhân,chỉ sợ các ngươi không tránh khỏi liên lụy…”
Lời nói ôn nhu lại hợp tình hợp lý của Mộ Dung Thất Thất làm cho hai nha hoàn kia hiểu được ý của nàng.
Đúng rồi,hôm nay Nhị Tiểu thư cùng Tứ tiểu thư nháo loạn như vậy,Mộ Dung Thái thể nào cũng răn dạy một cách kì lạ,chỉ biết đem trách nhiệm đổ lên đầu nha hoàn,rõ ràng là các nàng sẽ là người chịu phạt.
Nghĩ vậy,Phỉ Thúy và Trân Châu vội rời khỏi Thúy Trúc Viên,đi tìm viện binh.Hai người rời đi gấp quá nên không kịp thấy khóe miệng của Mộ Dung Thất Thất nở ra một nụ cười quỷ dị.
“Tô Mi,Tố Nguyệt,chịu khó chờ một chút “
Lời nói của Mộ Dung Thất Thất thật ngắn gọn,Tô Mi cùng Tố Nguyệt nhận ra ý định của nàng là muốn chỉnh người,lập tức nhìn ra cửa Thúy Trúc viên. Cũng may Thúy Trúc viên là nơi xa xôi,lại chỉ có hai người bọn họ hầu hạ nàng,lúc này Trân Châu và Phỉ Thúy đi rồi,nơi này chỉ còn lại năm người mà thôi.
Mộ Dung Tâm Liên đang mải mê đánh nhau túi bụi với Mộ Dung Thanh Liên,chẳng còn hơi đâu mà để ý Mộ Dung Thất Thất,lại càng không cảm nhận được không khí quỷ dị chung quanh.
“Ti – “ Một thanh âm bén nhọn truyền ra từ gian phòng của mộ Dung Thất Thất rơi vào trong tai của hai con người đang đánh nhau kia,hiệu quả chẳng khác gì pháo lệnh,lập tức khiến hai mắt hóa hồng ( hồng hay đỏ nhỉ,đang giận mà ??? ).Nỗi căm ghét,sự bất mãn cùng ganh tị đối với đối phương tựa như củi đốt gặp lửa,càng đốt cháy càng mạnh.
“Đi thôi – “Mộ Dung Thất Thất mỉm cười,trông thấy đôi con ngươi của hai người kia trở nên trong suốt,xuất chiêu cực kì ngoan độc,từng chiêu từng chiêu một xuất ra như lấy mạng người.
Ham muốn,ghen tị,hận thù là mầm mống của tội ác! Mộ Dung Thất thất ngồi trên xích đu,nhàn nhã xem cảnh chém giết của hai người kia.
Nếu các ngươi không có thù hằn ,làm sao ta có cơ hội ? Các ngươi vẫn còn nợ nhau,hôm nay nên trả cho hết đi !
Mộ Dung Thái đang vội vàng tới đây,còn chưa kịp bước vào Thúy Trúc Viên thì đã nghe thanh âm nhu nhược của Thất Thất “ Nhị tỷ,Tứ Muội,không cần đánh nhau a ! Hai người là tỷ muội,có chuyện gì thì nói với nhau ! Nhị tỷ,không cần a – “
Mộ Dung Thái nhanh đi vào liền thấy Mộ Dung Thất Thất đang ôm ngực té trên mặt đất mà thở dốc,lại thấy Mộ Dung Tâm Liên hung ác nhìn Thất Thất rồi mắng “ Phế vật,không cần ngươi xen vào ! Hôm nay ta quyết giết ả tiện nhân kia ! Còn lắm chuyện nữa ta giết luôn ngươi !”
“Phản ! Phản ! “ Nhìn thấy hai nữ nhi tóc tai bù xù,trên người còn có vết máu,Mộ Dung Thái thở không ra hơi.
Hắn vốn đang tiếp đón tộc trưởng Lí gia – công tử Lí Vân Khanh,không ngờ lại thấy Phỉ Thúy cùng Trân Châu vọt đến nhờ hắn cứu mạng chủ tử của mình,Mộ Dung Thái gần như phát điên.Hiện tại,tận mắt chứng kiến chuyện ở Thúy Trúc Viên,nhìn thấy bộ dạng thê thảm của hai nữ nhi,Mộ Dung Thái nổi trận lôi đình.
“Dừng tay !” Mộ Dung Thái lấy tay trái bắt lấy roi của Mộ Dung Tâm Liên,tay phải nắm lấy nhuyễn kiếm của Mộ Dung Thanh Liên,gầm lên giận dữ.Lửa giận của phụ thân khiến hai nàng phải ngừng lại.
“Cha !” Mộ Dung Thanh Liên thấy Mộ Dung Thái thì hai mắt đỏ hồng,nước mắt rơi lã chã ,”Cha,xem mặt của con đi ! Con bị ả kia hủy dung ! Cha vì con mà làm chủ đi !”
Nghe lời nói của Mộ Dung Thanh Liên,Mộ Dung Tâm Liên tức sôi máu,định lên tiếng thanh minh nhưng nhìn thấy có công tử Lí Vân Khanh,lại thêm người ngoài,nàng ta liền bày ra bộ dáng thục nữ,điềm đạm đáng yêu đứng ở một bên,không nói năng gì,chỉ khẽ rơi vài giọt nước mắt.
Thiên tài ! Nhìn thấy bộ dạng “ Tiểu Con dâu “ của Mộ Dung Tâm Liên,trong lòng Thất Thất không khỏi trầm trồ tán thưởng,nếu ở thế kỉ 21,nàng ta sẽ đoạt luôn giải Oscars ! ( Áo Tư Tạp = Giải Oscars)
Nếu không phải sắm vai Tam tiểu thư vô năng bị người ta đạp cho một cước ngã lăn,Mộ Dung Thất Thất hận không thể đem trao tặng nàng ta danh hiệu “ Diễn viên xuất sắc” !
“ Rốt cuộc thì xảy ra chuyện gì ?” Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của hai nữ nhi,trên người có vết máu,chân mày Mộ Dung Thái không khỏi nhăn lại,thanh âm thêm dị thường nghiêm khắc. Chuyện hai nữ nhi này không phục nhau hắn biết đã lâu,nhưng cũng chỉ xem là chuyện đàn bà đấu nhau,không cần phải can thiệp.Nhưng hôm nay,hắn cảm nhận được sát khí khi hai nàng ra tay,điều này thực sự không thể chấp nhận.
“Cha ! Là Nhị tỷ ra tay trước ! Nàng ta rất ghét con !” Mộ Dung Thanh Liên chẳng hề cảm thấy phụ thân mình đang giận,ngược lại còn kéo tay Mộ Dung Thái mà làm nũng,”Cha ! Nhị tỷ đả thương con,cha nhất định phải phạt tỷ ấy quỳ ở từ đường !”
Mộ Dung Tâm Liên tinh ý nhận ra lửa giận của phụ thân,nhưng nàng không dám liều mạng làm nũng như Mộ Dung Thanh Liên.
Mộ Dung Thanh Liên đối với võ thuật rất có thiên phú,mới 14 tuổi đã đứng thứ tư trong vùng – hơn nữa đây là một nước rất chú trọng võ thuật – điều này khiến nàng ta sinh thói kiêu ngạo.Lại thêm mẫu than của nàng ta là Lưu Yên Chi sinh ra độc nhất Mộ Dung công tử Mộ Dung Tuấn,có huynh trưởng che chở,nàng ta chẳng cần kiêng kị với ai,nhất là phụ thân.
Nghĩ vậy, Mộ Dung Tâm Liên quỳ xuống “ Cha ! Là con sai rồi,con vốn cùng Tứ muội đùa giỡn một chút,không ngờ càng nháo càng lớn,lại kinh động đến người,là con không đúng !”
Hai tiểu thư nhà Mộ Dung, một người được nuông chiều sinh hư,người kia lại biết cứng biết mềm,Mộ Dung Tâm Liên cố ý làm vậy để mọi người biết khả năng của mình.Mộ Dung Thanh Liên càng ngang ngược thì nàng càng như thuận – chẳng riêng gì Mộ Dung Thái mà mọi người xung quanh cũng hiểu ý tứ của nàng.