Chương : 8
Miễn cưỡng đánh xong boss một không có gì khó khăn, boss hai lại là gà bay trứng vỡ.
Đại luyện: “Cây chuỳ của con boss này tại sao cứ đuổi theo đánh tôi! Vú anh cứu tôi với!”
Đại lão: “Ông đừng có qua chỗ tôi, mẹ nó ông đến đây cái chuỳ lại dí theo tôi!”
Đoàn trưởng: “Hai người các ông bị ngờ u sao? Ai bị dí thì đi ra ngoài né cây chuỳ!”
Đại lão: “Tại sao tôi buff không lên máu?”
Đại luyện: “Tại sao tôi đánh không ra sát thương?”
Đoàn trưởng: “Trúng buff, nhìn sáp kiện nhắc nhở mà giải đi! Bị não sao?! Không nhìn thấy chữ sáng trên màn hình sao?!”
Đại lão: “Sao boss lại chạy loạn?”
Đại luyện: “Đoàn trưởng cậu T không được vậy!”
Đoàn trưởng: “Nhìn sáp kiện! Giai đoạn sau! Né hướng mặt boss cùng đường đi ra! Bị chuỳ có buff thì ra khỏi team! Được rồi đừng chạy xa! Sẽ reset! Đừng chạy! Đis! Reset boss rồi!!”
Đại lão: “Tại sao lại rời chiến đấu rồi? Không phải có cậu T ở đây sao? Không phải cậu bảo tụi tôi tách team sao?”
Đoàn trưởng bi kịch: “Ông có mười vạn câu hỏi tại sao đó hả? Giai đoạn sau boss sẽ lập tức điểm danh chạy loạn, T không kéo cừu được, ông bị điểm danh chạy xa quá thì sẽ kéo reset! Ông không đánh qua bí cảnh này bao giờ à?”
Đại lão đàng hoàng nói: “Đánh qua, nhưng đếm được bằng một bàn tay.”
Đại luyện cười hớn hở nói: “Tôi khá hơn lão kia! Tôi biết vì sao lại kéo reset!”
Đoàn trưởng: “Được rồi! Một ông con một ông cháu vừa lòng chưa?!”
Hai người khác trong đội rất bất mãn. Dù sao nửa đêm đánh hằng ngày còn phải ăn hành.
Đồng đội A: Hai tên PVP đang làm cái gì, đội trưởng sao lại tổ hai thằng ngu này
Đồng đội B: Khẳng định một giuộc, lũ ngu
Trong YY hoàn toàn yên tĩnh.
Đoàn trưởng: Muốn đánh hay không, đến giờ vẫn không chết ai, mấy người cho rằng DPS của mấy người cao lắm sao?
Đại lão X2: “Bỏ đi đừng ầm ĩ, do tụi tôi gà.”
Đoàn trưởng nói trong YY: “Không sao, đánh tiếp. Nghe tui chỉ huy.”
Đại lão: “Đoàn trưởng đừng tức giận, là tụi tôi gà, cứ để cho bọn họ võ mồm đi, tụi tôi không sao.”
Đại luyện: “Đúng đúng đúng, chút chửi ấy tụi tôi vốn không quan tâm, có cần hai tụi tôi đổi người log acc đánh giùm cái CD này không, bằng không hắc CD của cậu thật không tiện.”
Đoàn trưởng: “Không sao, cứ tiếp tục.”
Hai boss còn lại, hai đại lão yên lặng nghe đoàn trưởng chỉ huy, cũng may thao tác của hai người cũng tốt, tuy rằng không hiểu cơ chế của phó bản, thế nhưng phản ứng nhanh chóng sau khi mắc lỗi cũng có thể bù đắp lại, gập ghềnh trắc trở cuối cùng cũng đánh xong.
Hai tên PVE kia miệng chửi một đường, ra khỏi bí cảnh, hai đại lão trực tiếp lui đội, tại cửa bí cảnh thông chết hai thằng đang lảm nhảm nãy giờ kia.
PVE nằm trên đất: Rác rưởi! Bản thân là thứ noob đi hại người khác, óc chó
Đại lão: Tụi tao dựa vào bản lĩnh để noob, cũng có thể dựa vào bản lĩnh thông chết mấy đứa noob đấy, không phục thì đến đây
Đại lão cùng đại luyện đều là lão giang hồ, từ trước đến giờ không thích cào phím, không phục thì đánh.
Ngược hai con gà kia hai lần, hai người cũng cảm thấy bán hành cho trẻ nhỏ thật vô vị, tạm biệt đoàn trưởng rồi offline đi ngủ.
Đại luyện: “Cây chuỳ của con boss này tại sao cứ đuổi theo đánh tôi! Vú anh cứu tôi với!”
Đại lão: “Ông đừng có qua chỗ tôi, mẹ nó ông đến đây cái chuỳ lại dí theo tôi!”
Đoàn trưởng: “Hai người các ông bị ngờ u sao? Ai bị dí thì đi ra ngoài né cây chuỳ!”
Đại lão: “Tại sao tôi buff không lên máu?”
Đại luyện: “Tại sao tôi đánh không ra sát thương?”
Đoàn trưởng: “Trúng buff, nhìn sáp kiện nhắc nhở mà giải đi! Bị não sao?! Không nhìn thấy chữ sáng trên màn hình sao?!”
Đại lão: “Sao boss lại chạy loạn?”
Đại luyện: “Đoàn trưởng cậu T không được vậy!”
Đoàn trưởng: “Nhìn sáp kiện! Giai đoạn sau! Né hướng mặt boss cùng đường đi ra! Bị chuỳ có buff thì ra khỏi team! Được rồi đừng chạy xa! Sẽ reset! Đừng chạy! Đis! Reset boss rồi!!”
Đại lão: “Tại sao lại rời chiến đấu rồi? Không phải có cậu T ở đây sao? Không phải cậu bảo tụi tôi tách team sao?”
Đoàn trưởng bi kịch: “Ông có mười vạn câu hỏi tại sao đó hả? Giai đoạn sau boss sẽ lập tức điểm danh chạy loạn, T không kéo cừu được, ông bị điểm danh chạy xa quá thì sẽ kéo reset! Ông không đánh qua bí cảnh này bao giờ à?”
Đại lão đàng hoàng nói: “Đánh qua, nhưng đếm được bằng một bàn tay.”
Đại luyện cười hớn hở nói: “Tôi khá hơn lão kia! Tôi biết vì sao lại kéo reset!”
Đoàn trưởng: “Được rồi! Một ông con một ông cháu vừa lòng chưa?!”
Hai người khác trong đội rất bất mãn. Dù sao nửa đêm đánh hằng ngày còn phải ăn hành.
Đồng đội A: Hai tên PVP đang làm cái gì, đội trưởng sao lại tổ hai thằng ngu này
Đồng đội B: Khẳng định một giuộc, lũ ngu
Trong YY hoàn toàn yên tĩnh.
Đoàn trưởng: Muốn đánh hay không, đến giờ vẫn không chết ai, mấy người cho rằng DPS của mấy người cao lắm sao?
Đại lão X2: “Bỏ đi đừng ầm ĩ, do tụi tôi gà.”
Đoàn trưởng nói trong YY: “Không sao, đánh tiếp. Nghe tui chỉ huy.”
Đại lão: “Đoàn trưởng đừng tức giận, là tụi tôi gà, cứ để cho bọn họ võ mồm đi, tụi tôi không sao.”
Đại luyện: “Đúng đúng đúng, chút chửi ấy tụi tôi vốn không quan tâm, có cần hai tụi tôi đổi người log acc đánh giùm cái CD này không, bằng không hắc CD của cậu thật không tiện.”
Đoàn trưởng: “Không sao, cứ tiếp tục.”
Hai boss còn lại, hai đại lão yên lặng nghe đoàn trưởng chỉ huy, cũng may thao tác của hai người cũng tốt, tuy rằng không hiểu cơ chế của phó bản, thế nhưng phản ứng nhanh chóng sau khi mắc lỗi cũng có thể bù đắp lại, gập ghềnh trắc trở cuối cùng cũng đánh xong.
Hai tên PVE kia miệng chửi một đường, ra khỏi bí cảnh, hai đại lão trực tiếp lui đội, tại cửa bí cảnh thông chết hai thằng đang lảm nhảm nãy giờ kia.
PVE nằm trên đất: Rác rưởi! Bản thân là thứ noob đi hại người khác, óc chó
Đại lão: Tụi tao dựa vào bản lĩnh để noob, cũng có thể dựa vào bản lĩnh thông chết mấy đứa noob đấy, không phục thì đến đây
Đại lão cùng đại luyện đều là lão giang hồ, từ trước đến giờ không thích cào phím, không phục thì đánh.
Ngược hai con gà kia hai lần, hai người cũng cảm thấy bán hành cho trẻ nhỏ thật vô vị, tạm biệt đoàn trưởng rồi offline đi ngủ.