Chương : 14
Ngày ngày trôi qua, trang bị acc mới của đại lão cũng dần dần đi lên.
Có điều đại lão chỉ có một acc, đánh xong bí cảnh chờ CD liền không có chuyện gì làm. Cũng không muốn làm đại luyện, liền dứt khoát giúp mấy acc nhỏ của đoàn trưởng clear CD.
(Bí cảnh 25 người mỗi tuần chỉ đánh được một lần, phải chờ sang tuần mới CD xong mới có thể đánh lại.)
Đoàn trưởng nói không cần: “Tui không dự định chơi nhiều acc như vậy, định bán bớt mấy cái.”
Đại lão: “Tại sao?”
Đoàn trưởng tự nhiên khó mở miệng nói là cậu muốn chơi game cùng đại lão, không muốn thời gian vốn có đều lãng phí để clear CD: “Tui muốn đánh PVP với ông.”
Đại lão: “Không muốn làm máy tính bảng đồ chơi nữa?”
Đoàn trưởng giận: “Ông thật phiền, có thể đổi câu khác không.”
Đại lão nghe thấy ngữ khí thở phì phò của đoàn trưởng liền cảm thấy đáng yêu, không nhịn được bật cười.
Đại lão dạy đoàn trưởng PVP thật sự là tay cầm tay.
Đại lão đi mượn acc các phái khác nhau, xài thử từng kỹ năng cho đoàn trưởng biết. Nói cho đoàn trưởng mỗi kỹ năng của từng phái, dạy đoàn trưởng làm sao nhìn buff, lại tự tay dắt đoàn trưởng đánh 22.
Dẫn cậu vào bản đồ, chỉ cho cậu chỗ nào có thể lag góc nhìn, nơi nào có thể đề phòng các phái tàng hình, ngay cả cách núp cột cũng từng bước dạy bảo.
Được đại lão tận tay giáo dục, đoàn trưởng tiến bộ thần tốc, ra dã ngoại cũng có thể ung dung hành mấy con gà.
Đoàn trưởng kể cho bạn thân nghe.
Bạn thân 1: PVP đều dạy dỗ đồ đệ như thế sao?
Bạn thân 2: Mẹ nó tui dạy vợ mình cũng không để tâm đến như thế, thím cẩn thận cúc hoa đấy.
Đoàn trưởng: …
Đoàn trưởng nghĩ thầm: Cẩn thận cái rắm, tui còn mong ảnh có ý đó với tui ấy chứ!
Chờ đến khi đoàn trưởng có thể một mình solo, đại lão dẫn đoàn trưởng đi đánh 33, còn đặc biệt tìm một buff cấp bậc đánh thuê.
Lần thứ nhất đánh lên điểm 33, đoàn trưởng vô cùng căng thẳng, liên tục nói với đại lão trên YY: “Tui thật căng thẳng, chân cũng phát run.”
Đại lão cười: “Sợ cái gì, cậu đi khai hoang kéo mười con quái chạy mất tám con, sắp diệt đoàn cậu cũng không căng thẳng cơ mà.”
Đoàn trưởng căng thẳng nên nói không suy nghĩ: “Hại bọn họ không sao, chứ đánh 33 không tốt sẽ hại ông, nên tui căng thẳng lắm.”
Buff bị đút một đống cẩu lương đầy miệng, cắn hạt dưa nói: “Được rồi, mau xếp hàng đi!”
Đại lão bật cười ở màn hình máy tính bên kia.
Đánh ba ngày, rốt cuộc lên 2200.
Đoàn trưởng quả thực vui vẻ muốn chết: “Tui đánh lên 2200 rồi! Tui tự tay đánh lên đó! Trời ơi! Tui muốn chụp lại!”
Đại lão bắn cho đoàn trưởng một cái pháo hoa ở cửa đấu trường: “Chúc mừng.”
Đoàn trưởng: “Tại sao ông không nói ông muốn bắn pháo hoa! Ông nói sớm chúng ta đi chỗ nào đẹp đẹp chụp hình!”
Đại lão: “Không sao, trong túi tôi còn.”
Đoàn trưởng: “Vậy còn chờ gì nữa, đi đi đi! Tui muốn thử ở bản đồ mới ra kia! Chỗ đó chụp hình rất đẹp ~”
Buff bị lạnh lùng ở một bên: Bà mịe.
Hai người cứ ám muội như vậy, cũng không nói thẳng, ước chừng qua hơn nửa năm, đến thất tịch.
Nhiệm vụ thất tịch hai người cũng đều không đề cập với nhau, online liền tự giác tổ đội nhau đi làm. Đại lão trước giờ chỉ chuyên tâm vào đấu trường, chưa từng chơi cái này, vẫn là do đoàn trưởng dắt mới làm xong. Sau đó hai người đều ngầm hiểu ý đổi trang sức eo thành Đồng Tâm Kết của nhiệm vụ thất tịch.
Lúc đại lão không ở trong YY, các đoàn viên đều nhao nhao bảo đoàn trưởng đi tỏ tình.
Đoàn trưởng: “Chỉ là bạn gay tốt thôi, mấy thím đừng nói lung tung.”
Các đoàn viên: “Bịt tai trộm chuông lừa mình dối người.”
Có điều đại lão chỉ có một acc, đánh xong bí cảnh chờ CD liền không có chuyện gì làm. Cũng không muốn làm đại luyện, liền dứt khoát giúp mấy acc nhỏ của đoàn trưởng clear CD.
(Bí cảnh 25 người mỗi tuần chỉ đánh được một lần, phải chờ sang tuần mới CD xong mới có thể đánh lại.)
Đoàn trưởng nói không cần: “Tui không dự định chơi nhiều acc như vậy, định bán bớt mấy cái.”
Đại lão: “Tại sao?”
Đoàn trưởng tự nhiên khó mở miệng nói là cậu muốn chơi game cùng đại lão, không muốn thời gian vốn có đều lãng phí để clear CD: “Tui muốn đánh PVP với ông.”
Đại lão: “Không muốn làm máy tính bảng đồ chơi nữa?”
Đoàn trưởng giận: “Ông thật phiền, có thể đổi câu khác không.”
Đại lão nghe thấy ngữ khí thở phì phò của đoàn trưởng liền cảm thấy đáng yêu, không nhịn được bật cười.
Đại lão dạy đoàn trưởng PVP thật sự là tay cầm tay.
Đại lão đi mượn acc các phái khác nhau, xài thử từng kỹ năng cho đoàn trưởng biết. Nói cho đoàn trưởng mỗi kỹ năng của từng phái, dạy đoàn trưởng làm sao nhìn buff, lại tự tay dắt đoàn trưởng đánh 22.
Dẫn cậu vào bản đồ, chỉ cho cậu chỗ nào có thể lag góc nhìn, nơi nào có thể đề phòng các phái tàng hình, ngay cả cách núp cột cũng từng bước dạy bảo.
Được đại lão tận tay giáo dục, đoàn trưởng tiến bộ thần tốc, ra dã ngoại cũng có thể ung dung hành mấy con gà.
Đoàn trưởng kể cho bạn thân nghe.
Bạn thân 1: PVP đều dạy dỗ đồ đệ như thế sao?
Bạn thân 2: Mẹ nó tui dạy vợ mình cũng không để tâm đến như thế, thím cẩn thận cúc hoa đấy.
Đoàn trưởng: …
Đoàn trưởng nghĩ thầm: Cẩn thận cái rắm, tui còn mong ảnh có ý đó với tui ấy chứ!
Chờ đến khi đoàn trưởng có thể một mình solo, đại lão dẫn đoàn trưởng đi đánh 33, còn đặc biệt tìm một buff cấp bậc đánh thuê.
Lần thứ nhất đánh lên điểm 33, đoàn trưởng vô cùng căng thẳng, liên tục nói với đại lão trên YY: “Tui thật căng thẳng, chân cũng phát run.”
Đại lão cười: “Sợ cái gì, cậu đi khai hoang kéo mười con quái chạy mất tám con, sắp diệt đoàn cậu cũng không căng thẳng cơ mà.”
Đoàn trưởng căng thẳng nên nói không suy nghĩ: “Hại bọn họ không sao, chứ đánh 33 không tốt sẽ hại ông, nên tui căng thẳng lắm.”
Buff bị đút một đống cẩu lương đầy miệng, cắn hạt dưa nói: “Được rồi, mau xếp hàng đi!”
Đại lão bật cười ở màn hình máy tính bên kia.
Đánh ba ngày, rốt cuộc lên 2200.
Đoàn trưởng quả thực vui vẻ muốn chết: “Tui đánh lên 2200 rồi! Tui tự tay đánh lên đó! Trời ơi! Tui muốn chụp lại!”
Đại lão bắn cho đoàn trưởng một cái pháo hoa ở cửa đấu trường: “Chúc mừng.”
Đoàn trưởng: “Tại sao ông không nói ông muốn bắn pháo hoa! Ông nói sớm chúng ta đi chỗ nào đẹp đẹp chụp hình!”
Đại lão: “Không sao, trong túi tôi còn.”
Đoàn trưởng: “Vậy còn chờ gì nữa, đi đi đi! Tui muốn thử ở bản đồ mới ra kia! Chỗ đó chụp hình rất đẹp ~”
Buff bị lạnh lùng ở một bên: Bà mịe.
Hai người cứ ám muội như vậy, cũng không nói thẳng, ước chừng qua hơn nửa năm, đến thất tịch.
Nhiệm vụ thất tịch hai người cũng đều không đề cập với nhau, online liền tự giác tổ đội nhau đi làm. Đại lão trước giờ chỉ chuyên tâm vào đấu trường, chưa từng chơi cái này, vẫn là do đoàn trưởng dắt mới làm xong. Sau đó hai người đều ngầm hiểu ý đổi trang sức eo thành Đồng Tâm Kết của nhiệm vụ thất tịch.
Lúc đại lão không ở trong YY, các đoàn viên đều nhao nhao bảo đoàn trưởng đi tỏ tình.
Đoàn trưởng: “Chỉ là bạn gay tốt thôi, mấy thím đừng nói lung tung.”
Các đoàn viên: “Bịt tai trộm chuông lừa mình dối người.”