Chương 60 : Nhập đội
Thiên Vận thương đội số người nhiều, lúc trước chém giết cùng đám Hung thú cũng dẫn đến càng nhiều Hung thú, đối với đám hung vật làm việc theo bản năng này thì không có gì hấp dẫn bọn nó bằng huyết nhục của Nhân tộc võ giả cùng cái khác Hung thú, càng ăn đối với bọn nó tu vi lại càng có lợi.
Đoạn Ngọc cùng Hắc Hỏa xà chân thân chạy đến chỗ vòng chiến thì thấy được xung quanh một mảnh hỗn loạn, đại thủ gãy nát, mặt đất bị cày xéo, thi thể, tàn thi võ giả, Hung thú chỗ nào cũng thấy, từng cái rãnh bị cày xéo hình thành mấy chỗ huyết trì. Hai mươi con Tam giai Hung thú cùng hơn sáu mươi con Nhị giai Hung thú đang vây công Thiên Vận thương đội, số lượng đội viên cũng chỉ còn có hơn bốn mươi người, lúc này bọn hắn mặc là cái gì thân phận, thực lực, tất cả đều đang không ngừng cùng đám Hung thú vật lộn chém giết, tình hình cũng không có chút nào khả quan.
Kim trưởng lão Động Thiên cảnh sáu tầng khí tức vô cùng cường hoành nhưng vây công hắn là mười một con Tam giai Hung thú, một người cản lại nhiều như vậy Tam giai Hung thú cũng xem như không tầm thường, nhất là khi ở trong đó có đến năm con Tam giai đỉnh phong Hung thú.
Hoàng chấp sự Luân Hải cảnh đỉnh phong khí tức phập phồng, riêng mình hắn cản lại ba con Tam giai Hung thú, trong đó lại cũng có một con Tam giai đỉnh phong nên tình huống của hắn cũng không tốt, trên thân y phục mấy chỗ bị thú trảo xé rách.
Mặt khác hai vị khí tức đều là Luân hải cảnh sáu tầng, hai người này giống như tu luyện một bộ liên hợp chiến kỹ, lẫn nhau tương hỗ dĩ nhiên là kéo lấy năm con Tam giai Hung thú, chiến lực phi phàm.
Cuối cùng một con Tam giai Hung thú đang bị ba vị Mệnh Tuyền cảnh tám chín tầng miễn cưỡng chặn lại, đây ngược lại là cái người quen, Đoạn Ngọc nhìn tới thì xác định đúng là mới bị hắn dọa chạy Tam giai Cự hổ, xem ra nó bị dọa chạy xong thì liền chạy sang phía bên này. Cùng với nó chạy tới đây còn có mấy con Nhị giai Hung thú, Đoạn Ngọc đả thương nặng con kia Hồ ly Nhị giai đỉnh phong cũng tại.
“Không có Tứ giai Hung thú!”. Quan sát một chút thì Đoạn Ngọc xác định ở đây may mắn không có Tứ giai Hung thú đi qua, nếu như là có một con Tứ giai Hung thú thì sợ là Thiên Vận thương đội đám người đã thành khẩu phần của đám Hung thú này.
Đoạn Ngọc cùng Hắc Hỏa xà chân thân chạy tới đều không chút nào ẩn dấu tung tích, đồng thời chạy tới đây cũng gây nên những kẻ khác chú ý. Bất quá cũng không quan trọng, cả hai hợp lực lao về phía một con Nhị giai sơ kỳ Hung thú, lấy hai người bọn hắn thể hiện ra tu vi thì việc nhắm vào Nhị giai sơ kỳ Hung thú là điều bình thường.
“Lục Ngọc? Hắn còn sống?”. Đang cùng một con Nhị giai trung kỳ Hung thú chém giết La Uy nhìn thấy Đoạn Ngọc giết tới thì kinh ngạc lẩm bẩm, sau đó giống như nhận ra cái gì, hai mắt có chút sáng lên. “Mệnh Tuyền cảnh, nói như vậy trước đó gây nên động tĩnh đột phá là hắn?”.
Một người một thú thực lực cũng không cao, xuất hiện lao vào vòng chiến cũng không mấy người chú ý nhiều, bọn hắn hầu hết chỉ là kinh ngạc một chút thì đều chú tâm vào chém giết Hung thú, duy chỉ có Cự hổ cùng mấy con Nhị giai Hung thú đáy mắt điên cuồng lại hiện lên tí ti sợ hãi, ác ma kia làm sao lại chạy đến bên này?
“Hống!”. Sau đó không lâu thì lấy Cự hổ này làm đầu đột nhiên hú lên quái dị, ba vị Mệnh Tuyền cảnh tám chín tầng đang miễn cưỡng chống lại nó đều là giật mình, từng cái suy đoán con Cự hổ này là muốn phóng xuất cái gì thần thông, bất quá lại không nghĩ tới đó là sau đó con Cự hổ này giống như mèo con cụp đuôi quay đầu bỏ chạy.
“...”. Cùng với Cự hổ như thế còn có sáu con Nhị giai Hung thú, như vậy một màn để cho Thiên Vân thương đội mọi người cùng đám Hung thú khác thoáng chốc ngây ngẩn, con Cự hổ cùng sáu con Nhị giai Hung thú kia nổi điên cái gì?
Đoạn Ngọc thấy vậy nhưng chỉ âm thầm cười một tiếng nói cũng tốt, hắn hiện tại không tiện bại lộ thực lực, con Cự hổ cùng sáu con Nhị giai Hung thú kia bỏ chạy đã giúp cho Thiên Vận thương đội đám người áp lực giảm đi một chút, chí ít ở chỗ Nhị giai Hung thú cùng Mệnh Tuyền cảnh va chạm sẽ có thể hạn chế thương vong đến thấp nhất.
Đoạn Ngọc cùng Hắc Hỏa xà chân thân phối hợp với nhau rất tốt, người trước thương pháp ba đạo, cái sau thì là phóng xuất hỏa cầu, bị bọn hắn hợp lực vây công Nhị giai sơ kỳ Hung thú bị đánh cho rất thảm, trên thân da bong thịt tróc, thậm chí là càng tỏa ra mùi thơm.
Cùng Hung thú quần nhau một lúc thì Đoạn Ngọc một thương đâm xuyên Hung thú ngực trái, một kích xuyên tâm để nó chết ngay tại chỗ, Đoạn Ngọc cùng Hắc Hỏa xà chân thân lập tức lao về phía khác, mục tiêu là trợ giúp một vị Mệnh Tuyền cảnh ba tầng đang cùng một con Nhị giai Trung kỳ Hung thú chém giết.
Đoạn Ngọc biết hắn hiện tại cần nhất là hội hợp với Thiên Vận thương đội mọi người, thực lực của hắn kết hợp với Hắc Hỏa xà chân thân nhiều nhất cũng chỉ có thể tương đương với Tam giai hậu kỳ Hung thú mà thôi, ở trong tình cảnh hiện tại hắn vẫn có nguy hiểm nhất định.
Chỉ cần Thiên Vận thương đội không bị Hung thú phá vỡ phòng tuyến cuối cùng thì tự thân an toàn cũng sẽ được đảm bảo, không đến lúc không còn đường lui thì hắn sẽ không bộc phát thực lực chân chính.
Từ Đoạn Ngọc cùng Hắc Hỏa xà chân thân biểu hiện thì ai cũng đều nghĩ đến Hắc Hỏa xà chân thân là thú sủng của Đoạn Ngọc, những người kia có phần kinh ngạc nhưng tình huống hiện tại để bọn hắn không dám phân tâm nhiều, hơi không cẩn thận đều có thể bị Hung thú làm thịt.
“Oành!”. Chợt chỗ Luân Hải cảnh chiến trường xảy ra biến cố, Hoàng chấp sự cùng ba con Hung thú chém giết vốn đã không chiếm được cái gì tiện nghi, thời gian dài quần nhau cũng để y có chút không chịu nổi, mới rồi càng là bị một con Hung thú chụp lên phần lưng. Hoàng chấp sự trên thân tuy rằng có hộ thể khinh giáp nhưng vẫn bị thương không nhẹ, thân thể bị đánh bay đi thì cũng thổ huyết một trận.
“Hống!”. “Gầm!”. Ba con Hung thú kia được thế không tha, dĩ nhiên là lập tức truy đuổi, Hoàng chấp sự quay lại ứng phó càng thêm chật vật không chịu nổi, tiếp tục như vậy thì e là bản thân hắn cũng khó lòng chạy thoát khỏi Hung thú nanh vuốt.
Thương đội đám người nhìn thấy cảnh này đều là trầm xuống, Hoàng chấp sự một khi không thể kiên trì được thì bọn hắn xem như vỡ trận, bất kể là ai cũng đều có khả năng bị Hung thú giết thịt.
Kim trưởng lão cùng hai vị Luân Hải cảnh khác nhìn thấy cảnh này thì đều nhíu mày, bọn hắn có tâm muốn trợ giúp nhưng bất lực, giống như Kim trưởng, hắn chủ yếu là kiềm hãm mười một con Hung thú mà thôi, nếu như thật chém giết thì hắn có thể đem bọn nó giết sạch, bất quá cũng từ đó thì đám Hung thú này có thể tách ra mấy đầu hướng đám người Mệnh Tuyền cảnh, trước khi hắn giết sạch đám Hung thú này thì sợ là cũng không còn người nào sống sót.
Lúc này Kim trưởng lão cũng không để ý đến hàng hóa nữa, hắn chú trọng đến là bảo hộ Lý Minh Thiền cùng Từ Đạt, nếu như không phải có chỗ cố kỵ thì hắn đã mang theo hai người này một đường chạy ra khỏi Thiên Lang sơn mạch.
“Rút lui vào hang động”. Sau một hồi suy tính, Kim trưởng lão cuối cùng vẫn là lạnh giọng quát.
Thiên Vận thương đội đám người bao quát Đoạn Ngọc nghe vậy thì đều có chút trầm xuống, Kim trưởng lão mệnh lệnh này tuy rằng có thể bảo toàn được thương đội đám người sinh mệnh nhưng kéo dài ở trong tình huống này quả thực vô cùng nguy hiểm, ai biết được tiếp sau đây có cường đại Tứ giai Hung thú đi qua hay không?
“Kim trưởng lão, tiếp tục như vậy không phải là cách, cần liều thử một phen”. Bất quá lúc này một giọng nữ thanh thúy vang lên, mọi người ánh mắt nhìn lại thì đều thấy được người nói đúng là Lý Minh Thiền.
“Sư muội, ngươi không lẽ là muốn... sử dụng bí pháp kia?”. Luôn ở bên cạnh Lý Minh Thiền giống như một cái hộ hoa sứ giả Từ Đạt nghĩ tới cái gì mà biến sắc kinh hô.
Xung quanh đám người nghe được như vậy thì đều cảm thấy có chút không tầm thường, từng cái ánh mắt có chút không hiểu kinh dị nhìn về phía Lý Minh Thiền.
“Minh Thiền tiểu thư, không thể”. Bên kia Kim trưởng lão giống như cũng biết đến cái gì mà gấp hô. “Lão phu còn tại đây vẫn có thế bảo đảm ngươi chu toàn, vận dụng bí pháp kia phía sau đối với ngươi vô cùng có hại, hậu quả ta gánh không nổi”.
“Chỉ là đánh đổi một số thứ mà thôi, tiểu nữ vẫn gắng gượng qua được”. Lý Minh Thiền ánh mắt hiện lên kiên định chi sắc lắc đầu nghiêm nghị nói. Sau đó nàng ánh mắt nhìn ra xung quanh một vòng tất cả mọi người nói. “Tiểu nữ có một môn bí pháp đặc biệt nhắm vào Hung thú, sau khi phát động nó sẽ có thể khiến Hung thú Tam giai trở xuống ở trong thời gian ngắn thất thần, mọi người nếu như có thể lợi dụng tốt thời cơ thì chúng ta có thể thoát khỏi hiểm cảnh này”.
“Thật?”. Thương đội đám người không biết Lý Minh Thiền đánh đổi cái gì nhưng nghe nàng nói đến hiệu quả như vậy thì đều là vô cùng chấn kinh, sau đó đồng loạt hưng phấn nghi ngờ hỏi.
Đoạn Ngọc một bên thì là nhíu mày, hắn cũng không nghi ngờ nàng nói, từ Từ Đạt cùng Kim trưởng lão phản ứng thì nàng hẳn là có một môn lợi hại bí pháp, hắn để ý là nàng đánh đổi cái gì. Là Hoàng tử, tuy rằng không có nhiều thực quyền nhưng hắn vẫn có tự tôn của mình, để một cái nữ nhân hi sinh cứu giúp thì hắn có chút không được thoải mái.
“Vù...”. “Vù...”. Bên kia Lý Minh Nguyệt sau khi nói xong thì chợt lùi về phía sau, hai bàn tay nhỏ nhắn thon dài nâng lên thì từng cái tinh điểm nhỏ bé xuất hiện, những tinh điểm này sắp xếp không có trật tự nhưng lại cũng có chút nào cảm giác xung đột, nó phảng phất như là tự nhiên sinh ra đã vậy.
“Đây là Nguyên thần bí pháp?”. Đoạn Ngọc nhìn tới thì lập tức hiểu ra Lý Minh Thiền bí pháp là cái gì, để cho hắn ngạc nhiên đó là nàng Nguyên thần thuộc tính dĩ nhiên là hiếm thấy vô cùng Quang chi lực.
Quang chi lực tiền kỳ lực công kích không mạnh, điểm mạnh là khả năng chữa thương, kết hợp với pháp thuật tương ứng thì khả năng chữa thương vô cùng cường đại. Đến về sau thì Quang chi lực công kích lại vô cùng đáng sợ, truyền thuyết có người đem Quang chi lực diễn hóa ra tịnh hóa chi quang, sinh mệnh bị tịnh hóa chi quang chiếu qua đều sẽ bị tịnh hóa thành hư vô.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: sttruyen.com