Chương 5: Tôi Không Cần Anh Chịu Trách Nhiệm Đâu!
...### Chương 5: TÔI KHÔNG CẦN ANH CHỊU TRÁCH NHIỆM ĐÂU!...- ----------------------------------------------------------------[9h Sáng tại hộp đêm Baby Night]Hôm nay trời không nắng cho lắm nhưng những tia nắng lẻ loi đã chợt đánh thức cô gái đang nằm đắp chăn trần truồng trên chiếc giường size XXL. Bên cạnh là Nhan Dạ Khiêm đang nằm chóng tay ngắm nhìn cô gái đang dần tỉnh giấc bên cạnh"Uii ya sao mình đau đầu quá ".Vừa nói mắt cô vừa nhìn đảo quanh một vòng rồi dừng lại ngay gương mặt anh tuấn đang nhìn chằm chằm về phía cô."Anh....anh là ai thế sao lại nằm trên giường tôi ".Cô ngẩng đầu lên hỏi hắn"Ai nói đây là giường của em, cho em nhìn lại đấy ".Nhan Dạ Khiêm ung dung đáp như không có gì xảy ra.Vừa dứt lời cô đã nhanh chóng đảo mắt xung quanh. Ôi cmn đây không phải là phòng của mình"Ủa ủa tôi đang ở đâu vậy? ""Nhớ xem hôm qua em đã làm gì".Hắn nhếch môi nhỏ giọng đáp lại lời thắc mắc của cô.Mình nhớ là hôm qua mình bị đám áo đen đuổi rồi chạy vào bar. Sau đó còn cùng với Ninh Lạc Y đại chiến 500 hiệp với chúng cơ mà. Sau đó, sau đó.......Sau đó là gì ta...A nhớ rồi.. hình như, hình như....Cô nhìn xuống thân mình rồi mở chăn ra xem:"Áaaaaaa tên biến thái Nhan.....Nhan.."Nhan Dạ Khiêm cười cười rồi ngắc lời:"Tôi tên Nhan Dạ Khiêm ""Anh..anh lừa tôi, tên khốn kiếp này""Bà đây liều mạng với anh".Vừa dứt lời cô đã ném thẳng cái lọ hoa vào mặt Nhan Dạ Khiêm. Hên là anh nhanh tay hất ra nếu không thì gương mặt này tiêu tành mất rồi.Thấy cô đang loay hoay tìm thứ khác để ném vào anh thì Nhan Dạ Khiêm đã kịp mình nắm tay cô rồi ôm vào lòng. Anh lật người cô lên và sau đó là hàng loạt tiếng "Chát" "Chát" chói tai"Hàn Gia Châu! Em vừa vừa phải phải thôi nha. Ông đây cũng là lần đầu, ông đây cũng là bị chiếm tiện nghi chứ bộ".Hắn xoa xoa mông cô rồi nói tiếp:"Em làm gì mà cáu gắt với tôi như vậy "Cô vùng ra khỏi anh rồi đưa mắt liếc Nhan Dạ Khiêm nói:"Hức...anh dám đánh mông tôi hả""Đợi bà đây đi tìm Ninh Lạc Y rồi quay lại đại chiến 500 hiệp với anh".Cái gì cơ? Cô ấy vừa thốt ra những lời vô trách nhiệm gì chứ? Giờ phút này mà cô ấy còn nghĩ đến bạn thân của cô ấy? Cô ấy rốt cuộc có xem mình là người lớn đầu tiên của cô ấy không vậy! Không được tuyệt đối không được như thế Đập tan những suy nghĩ đó thì bên này Hàn Gia Châu đã gần mặc xong hết quần áo, chỉ còn lại chiếc áo croptop bên ngoài là đang sọt tay vào định mặc cho nhanh rồi chuồn thôi. Nhan Dạ Khiêm kéo cô lên sau đó hôn vào môi cô một cái thật đau:"Um...um...bu..ông ra tôi... khô..ng thở.."Anh thấy cô không thở được nên mới luyến tiếc nhả vành môi mềm mại ra. Chưa đợi cô oán trách thì Nhan Dạ Khiêm mở lời:"Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em, mặc áo vào nhanh lên nếu không là tôi không kiểm soát được cơ thể mình đâu".Anh cũng là đàn ông con trai chứ bộ. Cô đẹp như thế ai mà không c*ng được chứ."Tôi không cần anh chịu trách nhiệm đâu""Chúng ta đều là người lớn cả rồi, với lại đây cũng là sơ suất của tôi thôi, anh cũng chiếm tiện nghi của tôi rồi, nên chúng ta huề đi".Cô vừa lên tiếng nói rồi nhanh chóng bổ sung:"Cũng coi như là không ai nợ ai".Nhan Dạ Khiêm mặt mày tím tái dơ tay bóp 1 bên ng*c cô một cái thật mạnh:"Em lập lại lời đó cho tôi xem""Em mà nói lời tôi không thích, tôi liền đè em xuống ** em cho đến khi em ngất mới thôi"Cô vừa đỏ mặt vừa sợ hãi liếc dọc liếc ngang rồi gấp gáp lên tiếng:"Tôi nói tôi nói là....aaaa bên kia có một siêu nhân màu xanh kìa ".Tay cô vừa chỉ thì chân cô đã xỏ đôi giày cao gót chạy tuốt ra cửa rồi hét lớn:"Tôi nói không cần anh chịu trách nhiệm đấy, anh không nghe rõ hay là bị điếc thế ""Có giỏi thì anh đuổi theo tôi rồi tính sau he""Giờ thì gút bay không si yu ờ gen".Cô nói xong thì vặn khóa cửa chạy mất tít.Nhan Dạ Khiêm trên giường nhìn bóng lưng trắng nõn của cô rồi nhếch môi cười sâu xa:"Em tưởng tôi không nhìn ra mưu đồ của em à""Cứ chờ xem, ông đây dẫn em vào phòng một lần rồi thì hai lần hay 100 lần đều có thể". Nói xong hắn rút điện thoại ra bấm số rồi gọi cho một người khẽ giọng ra lệnh:"Đều tra gia cảnh, người thân và tất cả những gì liên quan đến Hàn Gia Châu cho tôi "Thật ra khi cô đảo mắt qua lại thì anh đã biết ngay là cô đang suy nghĩ cách chuồn rồi, chỉ là hắn muốn xem con mèo con này muốn chói bỏ trách nhiệm như thế nào thôi...----------- Hết Chương 5-----------...