Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ngài Fred! Tại Sao Là Em?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ngài Fred! Tại Sao Là Em?
  3. Chương 183: Cõi Chết

Chương 183: Cõi Chết

Vài chữ thốt ra một cách lạnh tanh: “Xe tự động chạy.”

Quả nhiên khi Trương Ý Nhi vừa sập cửa thì chiếc xe này đã chuyển động, còn không cho cô thời gian ngồi đàng hoàng. Cô ngả nhào xuống ghế, điện thoại rơi khỏi tay. Vội vàng cầm nó lên xem xét.

Đây chỉ là một chiếc điện thoại cục gạch, có mỗi vài chức năng cơ bản là nghe, gọi, nhắn tin. Chúng đã tính toán, cô nghĩ là dù cho thủ lĩnh chúng có thể kết nối vô hình với não bộ cô nhưng không hoàn toàn, sẽ có lúc bị trục trặc tương tự như “nhiễu sóng”, “mất sóng”. Cô nhất định sẽ tận dụng những khoảnh khắc hắn ta để lộ sơ hở.

Chiếc xe chạy bon bon trên đường, hệt như có người điều khiển, nó khiến người ta ớn lạnh.

Trương Ý Nhi liếm liếm môi, nói thành tiếng: “Tôi muốn nói chuyện với các người.”

Đợi một lúc cũng không thấy chúng phản hồi, cô thở hắt ra, nhắm nghiền mắt ngủ, lại qua khoảng nửa tiếng, Trương Ý Nhi ngồi dậy lặp lại câu nói trước đó: “Tôi muốn nói chuyện với các người.”

Vẫn không có phản hồi, chính là cơ hội này, Trương Ý Nhi biết chắc chúng có cài đặt camera bên trong xe. Cô co chân lên, ngồi bó gối lẩm bẩm: “Tôi sợ lắm.”

Đoạn từ từ gục mặt vào khuỷu tay, áo khoác rộng rãi bao phủ cả cơ thể, tư thế này lại che được khuôn mặt và hai bàn tay đã được cô cho vào trong.

Dùng tốc độ nhanh nhất gửi tin nhắn cho Frederick Nhược Đông, số của hắn cô đã thuộc làu làu, xong xóa ngay tức thì cũng chặn luôn số di động của hắn đề phòng hắn gọi lại hoặc nhắn lại.

Tay của cô run rẩy, lần này lực ấn vào vết thương đã mạnh hơn. Cô chịu không nổi nằm ngả ra ghế rên rỉ.

Điện thoại đổ chuông.

Trương Ý Nhi nghe máy, hơi thở hỗn loạn, đứt quãng.

“Đừng cố hại thân xác mình, kẻo lại chết trước khi gặp bà ngoại cô.”

Nghiến răng nghiến lợi thông qua tầng tầng lớp không khí lườm hắn ta.

Sau hai tiếng, xe tự động dừng, Trương Ý Nhi vừa bước xuống, nó đã phóng nhanh như bay. Đúng là kinh dị. Cô cũng không biết bản thân phải mạnh mẽ cỡ nào mới đứng tại nơi này vào lúc này - lúc chín giờ đêm.

Cô đã từng nghe qua vụ án kinh hoàng tại rừng cấm trước đây. Làm sao có thể không sợ hãi cho được, thậm chí là da đầu, sống lưng cô đều buốt lạnh.

Hắn ta gọi tới chỉ dẫn: “Vẫn như trước, hoa hồng đỏ rẽ phải, hoa hồng đen rẽ trái, tới khi cô nhìn thấy một ụ đất phủ cỏ, phía trên có hai bông hoa hồng đen đỏ quyện vào nhau. Xoay nó theo chiều kim đồng hồ, cửa động sẽ mở.” Hắn ta lại nhắc nhở mang ý cảnh cáo: “Đã đi đến bước này rồi, cô chỉ cần lén lút làm thêm chuyện gì khác sau lưng chúng tôi, mạng của cô, của bà cô và toàn bộ nữ sinh kia đều xong.”

Trương Ý Nhi cắn chặt môi, cô biết trò vặt vãnh của mình đều bị chúng nhìn thấu rồi.

Làn gió hiu hiu từng cơn thổi qua, không mạnh nhưng lại mang sự lạnh lẽo thấu cốt của cõi chết. Vài con cú đêm bay qua bay lại, có tiếng chim heo kêu do bị tiếng động lạ làm phiền, Trương Ý Nhi bỗng liên tưởng tới tập phim “ba lần đánh Bạch Cốt Tinh” trong Tây Du Ký.

Tận một tiếng đồng hồ sau, Trương Ý Nhi mới thở phì phò tìm thấy cái ụ đất nhô cao có ký hiệu hai hoa hồng quyện vào nhau.

Nhưng vì quá mệt, sức lực đã không còn bao nhiêu cô ngã ngồi ngay bên ụ đất đó, muốn nghỉ ngơi một lúc.

Hắn ta cũng không gọi hối thúc nhưng cô rõ hắn chỉ du di cho cô vài phút để hít thở.

Hai bông hồng được làm bằng một hợp chất kim loại gì đó, hơi thở đã ổn hơn, cô lò bò tới gần, vươn hai tay nắm lấy hai bông hồng rồi vặn theo chiều kim đồng hồ.

Quả nhiên hắn ta không lừa cô, một mật thất hiện ra, nói chính xác là một cửa động ngầm dưới lòng đất xê dịch, chừa lại một cái lỗ trống.

Cùng lúc hắn ta gọi tới: “Giờ thì cô đã đến chặng quan trọng.” Ý tứ bảo rằng cô mau nhảy xuống cái hố trước mắt đi, bà ngoài cô đang ở bên trong.

Trương Ý Nhi đứng dậy, cô lần nữa đảo mắt xung quanh, không hơi thở con người, lạnh căm, cô tịch như thể cô đã lọt thỏm vào một mạng nhện dày đặc, không có lối thoát.

Coi mình như đang đứng ở thành sân thượng, coi bản thân là Vu Lam - cô gái mà cô đã nợ một lời xin lỗi, cũng là người khiến Trương Ý Nhi day dứt suốt cuộc đời này. “Vu Lam, tôi đang chuộc lỗi.” Cứu những nữ sinh ấy, cũng như đang chuộc lỗi với Vu Lam.

Trương Ý Nhi không còn do dự nữa, cô nhảy tọt xuống cái hố đen, chẳng có lấy chút ánh sáng nào.

Tốc độ rơi dồn dập, gấp gáp vì chẳng có gì ngăn trở, lúc ấy cô ngẩng mặt nhìn cửa động phía trên, chỉ trong chớp nhoáng nó đã đóng kín, như phong tỏa chút hy vọng sống còn trong trái tim, cô có thể tượng tượng ra hai đóa hoa hồng đen đỏ cũng biến mất không vết tích.

Cả khu rừng lại trở về với dáng vẻ âm u, lặng lẽ và tịch mịch như trước đến giờ nó vẫn thế.

Tủm.

Rơi hẳn xuống một hồ nước nhỏ, Trương Ý Nhi bị sặc ho đến đầu óc choáng váng. Vết đâm trên tay trái bị va chạm mạnh cộng thêm nước lạnh, đau kinh hồn, cô không ngừng thở dồn, lại cố gắng bò dậy khỏi hồ nước không sâu này, cuối cùng mới lê được thân người nặng trịch lên bờ, thiếu nữ nằm ngửa ra giữa hang động đá tối đen, chỉ có chút ánh sáng lờ mờ từ vài cái lỗ ở xa xa rọi vào

Sự im lặng đến cô đặc này còn khó chịu hơn khi bị đám đông ầm ĩ hét vào tai.

Ngột ngạt và lạnh, Trương Ý Nhi co rúm người lại, cô cũng chẳng còn hơi sức đi nghĩ tới điện thoại nữa. Trước hết cô còn sống, vậy là tốt rồi.

Vài tiếng bước chân đang tới gần, Trương Ý Nhi không phải không sợ mà vì quá đau, quá lạnh nên tê dại cả giác quan.

Đến khi “sinh vật” đeo mặt nạ quỷ hút máu đã ngay trong tầm nhìn, trên tay hắn cầm một cây đuốc, lửa cháy vừa phải, không quá mạnh, cũng không quá nhẹ.

Giọng ồm ồm quen thuộc mà cũng chẳng quen thuộc: “Đi nổi nữa không?”

Hắn không có bất cứ chuyển động nào khác, dường như cả người hắn chỉ có mỗi cơ miệng là đang hoạt động.

Trương Ý Nhi vẫn nằm yên trên đất, môi hé mở: “Sắp nghẻo rồi.”

Sau đó cô được hắn ta thô lỗ vác trên vai, tay cầm đuốc chưa từng buông lỏng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5690 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4547 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4377 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter