Chương : 4
CHƯƠNG 4
Trở về? Y cũng có muốn như vậy đâu.” Không có biện pháp, có chút trướng vụ phải xử lý.” Nếu không thật sự vì tình thế bất đắc dĩ, y ngay cả cửa cũng không muốn bước vào.
” Gần nhất không phát sinh chuyện gì, bất quá…kinh doanh dệt ở Giang Nam của chúng ta có thể sẽ có biến động. Nghe nói phụ trách tơ lụa Chấn Long Dệt, bởi vì vừa thay đổi chủ, đang lo lắng có nên cùng chúng ta hợp tác hay không.” Kể ra gần nhất phát sinh sự gì vụn vặt, đều là do nam nhân trước mắt này phụ trách, đây là một trong các tổng quản lo việc kinh doanh của Đoàn gia── Trữ Ngự Diệp. Hắn cũng biết chủ tử trước mắt đang không quá cao hứng.
Đại thiếu gia một khi tính tình cực kém, nam nhân trên thế giới này so với tổng quản Đoàn Thăng còn khủng bố nhất định sẽ không ai qua khỏi Đoàn Thần Phi.
Bất quá, nếu sợ hãi, liền quá coi thường Trữ Ngự Diệp hắn rồi. Dù sao hắn cũng cùng Đoàn Thần Phi hành tẩu khắp đại giang nam bắc, trường hợp nào mà chưa nhìn thấy qua?
“…… Đáng chết.” Đoàn Thần Phi cúi đầu mắng một câu.” Không cần đi trấn an bọn họ. Xem Chấn Long Dệt có thể ngoạn bao lâu.”
Nói trắng ra, đây chỉ là thủ đoạn để nhầm nâng giá cả lên mà thôi!
” Thiếu gia… ngài xác định……” Há mồm định nói, Trữ Ngự Diệp lập tức bị đánh gảy.
” Ta đã quyết.” Lãnh đạm một câu, làm cho Trữ Ngự Diệp nuốt trở lại câu chữ sắp ra khỏi cửa miệng.
Chẳng qua chỉ là một chút đòi hỏi, hơn nữa đại khái chỉ cần phái người đến thuyết phục và đàm phán một chút, song phương chắc chắn sẽ vui vẻ mà đồng ý hợp tác lần thứ hai. Thiếu gia cần gì phải tức giận và làm lớn chuyện như vậy a?
Đáng lý ra chuyện hợp tác với Chấn Long Dệt đại khái cũng xong rồi, nhưng ai bảo gia chủ của bọn họ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử như thế……
” Ngài có muốn đến gặp Thiếu phu nhân không? Nàng ở……”
” Không cần.” Chỉ cần tưởng tượng đến, ở bên cạnh y có một nữ nhân đáng ghét lúc ẩn lúc hiện, còn phải sớm chiều ở chung, đã cảm thấy vướng chân vướng tay. Còn không bằng đến thanh lâu oanh yến, yêu cầu không nhiều lắm, không phiền phức, không đáng ghét!
” Ta… ta nghe nói Thiếu phu nhân là mỹ nữ xuất sắc bậc nhất Giang Nam……” Người được Đoàn Thăng phó thác, nhất định phải thuyết phục thiếu gia, Trữ Ngự Diệp không sợ chết mở miệng.
Đoàn Thần Phi liếc nhìn hắn. ” Sau đó?”
Hắn không dám nói chuyện nữa, hơi thở cùng ánh mắt uy hiếp một cách rõ ràng kia, hắn không phải nhìn không ra. Hơn nữa, đôi con ngươi lạnh lùng mang sát khí, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Hắn không dám thở mạnh đợi cho cửa bị mở ra, mới thật mạnh ngã xuống.
Lần này y thật sự sinh khí, thật sự!
” Ngươi có biết thiếu gia nhà ngươi tên gọi là gì không?” Mạc Ngôn thản nhiên hỏi.
Bất quá kết quả vẫn là giống nhau, Quế Nhi vẫn lắc đầu không biết. Hắn thậm chí ngay cả mặt thiếu gia cũng chưa gặp qua. Hơn nữa, hắn chỉ là một tiểu đồng mới tới, không có tư cách hỏi đến.
Bất quá, hắn chỉ biết là gần đây trong phủ rất náo nhiệt, không biết đang có việc gì.
” Thật xin lỗi, Mạc ca ca. Quế Nhi cái gì cũng không biết.” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy áy náy của Quế Nhi, ai còn nhẫn tâm mà trách cứ hắn nữa chứ.
” Không quan hệ. Ta ở trong này cũng thật vui vẻ, không biết cũng không sao.” Mạc Ngôn lắc đầu tỏ vẻ không sao cả, hướng Quế Nhi cười cười.
Bất quá ngay cả Quế Nhi đều biết, Mạc Ngôn nhớ nhà biết dường nào.
Gió lạnh lại nổi lên, không biết đã trải qua những ngày như vậy bao nhiêu lần rồi. Đối với Mạc Ngôn mà nói, loại sự tình này đã rất quen thuộc, hắn…… trời sinh vận mệnh đã như vậy.
Phụ thân từng nói qua, hắn là điềm xấu.
Hắn….. thật sự là điềm xấu.