Chương 14: E 14
☺???
#tgv7029
Thấy confess hỏi về việc khi nào thì đăng tác phẩm lên thì mình cũng hứng lên tò mò một chuyện, có bao giờ mọi người viết xong hoặc gần xong thì lại không dám đăng không?
Mình bị trường hợp này là vì mình vô tình đi đọc lại một bộ truyện (mình không thể nói tên nhưng tóm tắt thì không phải của tác giả Việt đâu), do cốt truyện cũng có gần 10 năm trước rồi nên nhiều lỗ hổng và xây dựng nhân vật hơi bất ổn, xưa thì thích nhưng giờ mổ xẻ lại thì mình ức chế kinh khủng khiếp và thế là trong sự ức chế đó mình đã viết fanfic cho bộ ấy. Sự ức chế khiến mình quyết tâm và nghiêm túc đến mức liệt kê chi tiết hỏng rồi lập mind-set kỹ càng cho từng chi tiết đó, viết xong mind-set nào thì ngồi kiểm tra lại xem ổn không mới viết cái khác vân vân mây mây...
Nói chung là đổ tâm huyết vô dữ lắm á, nhưng tới khi gần hoàn thành thì tắt mạch cảm xúc vì mình nhận ra là nguyên cái mớ đã viết này, chỉ có cái sườn mở đầu thôi chứ tất cả còn lại mình sửa nát bấy hết luôn rồi, kiểu đổi tính nhân vật, đổi luôn các tình tiết và diễn biến, kết thúc cũng khác luôn... thế thì chẳng khác nào đạo cốt truyện mà sửa nội dung, thế là mình quyết định nén file rồi quăng nó vào 1 góc xó nào đó chứ thế này thì đăng cái gì nữa. Eo ơi suýt vì xúc động quá mà biến thành đạo sĩ rồi @@#tgv7024
Xin chào mọi người, tớ là dân viết lách khá lâu. Lúc trước là kiểu viết fanfic đu otp trong vòng, khoảng 1 năm trước thì tớ muốn viết ra một bộ truyện thuần Việt cho riêng bản thân mình. Tớ xây dựng cốt truyện, tìm hiểu, đọc sách, xây dựng nhân vật. Cho tới tháng 4 vừa rồi thì hoàn thành xong cốt truyện, nhân vật.
Tớ để đó, vì chưa có động lực cũng như ngôn từ hay ho. Cho tới cuối tháng 7 thì tớ đọc lấn sang truyện ngôn tình Việt. Lúc trước thì mê trinh thám, kinh dị nên đọc mấy bộ kinh dị không hà. Bộ tớ đọc gần đây là Chanh mật ong, là bộ ngôn tình Việt đầu tiên mà tớ đọc, nó giúp tớ có động lực và niềm yêu thích với ngôn tình Việt nên tớ bắt đầu quay lại việc viết lách. Sau khi viết được chương 1 của truyện thì tớ lướt tóp tóp thấy người ta pr một bộ truyện tên là Dâu tây đường phèn. Tớ chợt nhận ra là cách xây dựng cốt truyện của tớ khá giống au bộ đó. Cũng là kiểu nam, nữ 9 là đối thủ một mất một còn của nhau.
Mọi người cảm thấy nếu tớ tiếp tục phát triển cốt truyện đó thì liệu có bị cho là đạo văn không ạ? Tại vì đối với tớ nó là "đứa con đầu lòng" nên tớ sợ nó bị phốt, rồi bị xoá. Nên tớ muốn chấm dứt ngay từ đầu để không phải tiếc nuối gì cả. Mọi người cho tớ xin ý kiến với ạ:(((#tgv7029
Thấy confess hỏi về việc khi nào thì đăng tác phẩm lên thì mình cũng hứng lên tò mò một chuyện, có bao giờ mọi người viết xong hoặc gần xong thì lại không dám đăng không?
Mình bị trường hợp này là vì mình vô tình đi đọc lại một bộ truyện (mình không thể nói tên nhưng tóm tắt thì không phải của tác giả Việt đâu), do cốt truyện cũng có gần 10 năm trước rồi nên nhiều lỗ hổng và xây dựng nhân vật hơi bất ổn, xưa thì thích nhưng giờ mổ xẻ lại thì mình ức chế kinh khủng khiếp và thế là trong sự ức chế đó mình đã viết fanfic cho bộ ấy. Sự ức chế khiến mình quyết tâm và nghiêm túc đến mức liệt kê chi tiết hỏng rồi lập mind-set kỹ càng cho từng chi tiết đó, viết xong mind-set nào thì ngồi kiểm tra lại xem ổn không mới viết cái khác vân vân mây mây...
Nói chung là đổ tâm huyết vô dữ lắm á, nhưng tới khi gần hoàn thành thì tắt mạch cảm xúc vì mình nhận ra là nguyên cái mớ đã viết này, chỉ có cái sườn mở đầu thôi chứ tất cả còn lại mình sửa nát bấy hết luôn rồi, kiểu đổi tính nhân vật, đổi luôn các tình tiết và diễn biến, kết thúc cũng khác luôn... thế thì chẳng khác nào đạo cốt truyện mà sửa nội dung, thế là mình quyết định nén file rồi quăng nó vào 1 góc xó nào đó chứ thế này thì đăng cái gì nữa. Eo ơi suýt vì xúc động quá mà biến thành đạo sĩ rồi @@
#tgv7029
Thấy confess hỏi về việc khi nào thì đăng tác phẩm lên thì mình cũng hứng lên tò mò một chuyện, có bao giờ mọi người viết xong hoặc gần xong thì lại không dám đăng không?
Mình bị trường hợp này là vì mình vô tình đi đọc lại một bộ truyện (mình không thể nói tên nhưng tóm tắt thì không phải của tác giả Việt đâu), do cốt truyện cũng có gần 10 năm trước rồi nên nhiều lỗ hổng và xây dựng nhân vật hơi bất ổn, xưa thì thích nhưng giờ mổ xẻ lại thì mình ức chế kinh khủng khiếp và thế là trong sự ức chế đó mình đã viết fanfic cho bộ ấy. Sự ức chế khiến mình quyết tâm và nghiêm túc đến mức liệt kê chi tiết hỏng rồi lập mind-set kỹ càng cho từng chi tiết đó, viết xong mind-set nào thì ngồi kiểm tra lại xem ổn không mới viết cái khác vân vân mây mây...
Nói chung là đổ tâm huyết vô dữ lắm á, nhưng tới khi gần hoàn thành thì tắt mạch cảm xúc vì mình nhận ra là nguyên cái mớ đã viết này, chỉ có cái sườn mở đầu thôi chứ tất cả còn lại mình sửa nát bấy hết luôn rồi, kiểu đổi tính nhân vật, đổi luôn các tình tiết và diễn biến, kết thúc cũng khác luôn... thế thì chẳng khác nào đạo cốt truyện mà sửa nội dung, thế là mình quyết định nén file rồi quăng nó vào 1 góc xó nào đó chứ thế này thì đăng cái gì nữa. Eo ơi suýt vì xúc động quá mà biến thành đạo sĩ rồi @@#tgv7024
Xin chào mọi người, tớ là dân viết lách khá lâu. Lúc trước là kiểu viết fanfic đu otp trong vòng, khoảng 1 năm trước thì tớ muốn viết ra một bộ truyện thuần Việt cho riêng bản thân mình. Tớ xây dựng cốt truyện, tìm hiểu, đọc sách, xây dựng nhân vật. Cho tới tháng 4 vừa rồi thì hoàn thành xong cốt truyện, nhân vật.
Tớ để đó, vì chưa có động lực cũng như ngôn từ hay ho. Cho tới cuối tháng 7 thì tớ đọc lấn sang truyện ngôn tình Việt. Lúc trước thì mê trinh thám, kinh dị nên đọc mấy bộ kinh dị không hà. Bộ tớ đọc gần đây là Chanh mật ong, là bộ ngôn tình Việt đầu tiên mà tớ đọc, nó giúp tớ có động lực và niềm yêu thích với ngôn tình Việt nên tớ bắt đầu quay lại việc viết lách. Sau khi viết được chương 1 của truyện thì tớ lướt tóp tóp thấy người ta pr một bộ truyện tên là Dâu tây đường phèn. Tớ chợt nhận ra là cách xây dựng cốt truyện của tớ khá giống au bộ đó. Cũng là kiểu nam, nữ 9 là đối thủ một mất một còn của nhau.
Mọi người cảm thấy nếu tớ tiếp tục phát triển cốt truyện đó thì liệu có bị cho là đạo văn không ạ? Tại vì đối với tớ nó là "đứa con đầu lòng" nên tớ sợ nó bị phốt, rồi bị xoá. Nên tớ muốn chấm dứt ngay từ đầu để không phải tiếc nuối gì cả. Mọi người cho tớ xin ý kiến với ạ:(((
#tgv7029
Thấy confess hỏi về việc khi nào thì đăng tác phẩm lên thì mình cũng hứng lên tò mò một chuyện, có bao giờ mọi người viết xong hoặc gần xong thì lại không dám đăng không?
Mình bị trường hợp này là vì mình vô tình đi đọc lại một bộ truyện (mình không thể nói tên nhưng tóm tắt thì không phải của tác giả Việt đâu), do cốt truyện cũng có gần 10 năm trước rồi nên nhiều lỗ hổng và xây dựng nhân vật hơi bất ổn, xưa thì thích nhưng giờ mổ xẻ lại thì mình ức chế kinh khủng khiếp và thế là trong sự ức chế đó mình đã viết fanfic cho bộ ấy. Sự ức chế khiến mình quyết tâm và nghiêm túc đến mức liệt kê chi tiết hỏng rồi lập mind-set kỹ càng cho từng chi tiết đó, viết xong mind-set nào thì ngồi kiểm tra lại xem ổn không mới viết cái khác vân vân mây mây...
Nói chung là đổ tâm huyết vô dữ lắm á, nhưng tới khi gần hoàn thành thì tắt mạch cảm xúc vì mình nhận ra là nguyên cái mớ đã viết này, chỉ có cái sườn mở đầu thôi chứ tất cả còn lại mình sửa nát bấy hết luôn rồi, kiểu đổi tính nhân vật, đổi luôn các tình tiết và diễn biến, kết thúc cũng khác luôn... thế thì chẳng khác nào đạo cốt truyện mà sửa nội dung, thế là mình quyết định nén file rồi quăng nó vào 1 góc xó nào đó chứ thế này thì đăng cái gì nữa. Eo ơi suýt vì xúc động quá mà biến thành đạo sĩ rồi @@#tgv7024
Xin chào mọi người, tớ là dân viết lách khá lâu. Lúc trước là kiểu viết fanfic đu otp trong vòng, khoảng 1 năm trước thì tớ muốn viết ra một bộ truyện thuần Việt cho riêng bản thân mình. Tớ xây dựng cốt truyện, tìm hiểu, đọc sách, xây dựng nhân vật. Cho tới tháng 4 vừa rồi thì hoàn thành xong cốt truyện, nhân vật.
Tớ để đó, vì chưa có động lực cũng như ngôn từ hay ho. Cho tới cuối tháng 7 thì tớ đọc lấn sang truyện ngôn tình Việt. Lúc trước thì mê trinh thám, kinh dị nên đọc mấy bộ kinh dị không hà. Bộ tớ đọc gần đây là Chanh mật ong, là bộ ngôn tình Việt đầu tiên mà tớ đọc, nó giúp tớ có động lực và niềm yêu thích với ngôn tình Việt nên tớ bắt đầu quay lại việc viết lách. Sau khi viết được chương 1 của truyện thì tớ lướt tóp tóp thấy người ta pr một bộ truyện tên là Dâu tây đường phèn. Tớ chợt nhận ra là cách xây dựng cốt truyện của tớ khá giống au bộ đó. Cũng là kiểu nam, nữ 9 là đối thủ một mất một còn của nhau.
Mọi người cảm thấy nếu tớ tiếp tục phát triển cốt truyện đó thì liệu có bị cho là đạo văn không ạ? Tại vì đối với tớ nó là "đứa con đầu lòng" nên tớ sợ nó bị phốt, rồi bị xoá. Nên tớ muốn chấm dứt ngay từ đầu để không phải tiếc nuối gì cả. Mọi người cho tớ xin ý kiến với ạ:(((#tgv7029
Thấy confess hỏi về việc khi nào thì đăng tác phẩm lên thì mình cũng hứng lên tò mò một chuyện, có bao giờ mọi người viết xong hoặc gần xong thì lại không dám đăng không?
Mình bị trường hợp này là vì mình vô tình đi đọc lại một bộ truyện (mình không thể nói tên nhưng tóm tắt thì không phải của tác giả Việt đâu), do cốt truyện cũng có gần 10 năm trước rồi nên nhiều lỗ hổng và xây dựng nhân vật hơi bất ổn, xưa thì thích nhưng giờ mổ xẻ lại thì mình ức chế kinh khủng khiếp và thế là trong sự ức chế đó mình đã viết fanfic cho bộ ấy. Sự ức chế khiến mình quyết tâm và nghiêm túc đến mức liệt kê chi tiết hỏng rồi lập mind-set kỹ càng cho từng chi tiết đó, viết xong mind-set nào thì ngồi kiểm tra lại xem ổn không mới viết cái khác vân vân mây mây...
Nói chung là đổ tâm huyết vô dữ lắm á, nhưng tới khi gần hoàn thành thì tắt mạch cảm xúc vì mình nhận ra là nguyên cái mớ đã viết này, chỉ có cái sườn mở đầu thôi chứ tất cả còn lại mình sửa nát bấy hết luôn rồi, kiểu đổi tính nhân vật, đổi luôn các tình tiết và diễn biến, kết thúc cũng khác luôn... thế thì chẳng khác nào đạo cốt truyện mà sửa nội dung, thế là mình quyết định nén file rồi quăng nó vào 1 góc xó nào đó chứ thế này thì đăng cái gì nữa. Eo ơi suýt vì xúc động quá mà biến thành đạo sĩ rồi @@
#tgv7029
Thấy confess hỏi về việc khi nào thì đăng tác phẩm lên thì mình cũng hứng lên tò mò một chuyện, có bao giờ mọi người viết xong hoặc gần xong thì lại không dám đăng không?
Mình bị trường hợp này là vì mình vô tình đi đọc lại một bộ truyện (mình không thể nói tên nhưng tóm tắt thì không phải của tác giả Việt đâu), do cốt truyện cũng có gần 10 năm trước rồi nên nhiều lỗ hổng và xây dựng nhân vật hơi bất ổn, xưa thì thích nhưng giờ mổ xẻ lại thì mình ức chế kinh khủng khiếp và thế là trong sự ức chế đó mình đã viết fanfic cho bộ ấy. Sự ức chế khiến mình quyết tâm và nghiêm túc đến mức liệt kê chi tiết hỏng rồi lập mind-set kỹ càng cho từng chi tiết đó, viết xong mind-set nào thì ngồi kiểm tra lại xem ổn không mới viết cái khác vân vân mây mây...
Nói chung là đổ tâm huyết vô dữ lắm á, nhưng tới khi gần hoàn thành thì tắt mạch cảm xúc vì mình nhận ra là nguyên cái mớ đã viết này, chỉ có cái sườn mở đầu thôi chứ tất cả còn lại mình sửa nát bấy hết luôn rồi, kiểu đổi tính nhân vật, đổi luôn các tình tiết và diễn biến, kết thúc cũng khác luôn... thế thì chẳng khác nào đạo cốt truyện mà sửa nội dung, thế là mình quyết định nén file rồi quăng nó vào 1 góc xó nào đó chứ thế này thì đăng cái gì nữa. Eo ơi suýt vì xúc động quá mà biến thành đạo sĩ rồi @@#tgv7024
Xin chào mọi người, tớ là dân viết lách khá lâu. Lúc trước là kiểu viết fanfic đu otp trong vòng, khoảng 1 năm trước thì tớ muốn viết ra một bộ truyện thuần Việt cho riêng bản thân mình. Tớ xây dựng cốt truyện, tìm hiểu, đọc sách, xây dựng nhân vật. Cho tới tháng 4 vừa rồi thì hoàn thành xong cốt truyện, nhân vật.
Tớ để đó, vì chưa có động lực cũng như ngôn từ hay ho. Cho tới cuối tháng 7 thì tớ đọc lấn sang truyện ngôn tình Việt. Lúc trước thì mê trinh thám, kinh dị nên đọc mấy bộ kinh dị không hà. Bộ tớ đọc gần đây là Chanh mật ong, là bộ ngôn tình Việt đầu tiên mà tớ đọc, nó giúp tớ có động lực và niềm yêu thích với ngôn tình Việt nên tớ bắt đầu quay lại việc viết lách. Sau khi viết được chương 1 của truyện thì tớ lướt tóp tóp thấy người ta pr một bộ truyện tên là Dâu tây đường phèn. Tớ chợt nhận ra là cách xây dựng cốt truyện của tớ khá giống au bộ đó. Cũng là kiểu nam, nữ 9 là đối thủ một mất một còn của nhau.
Mọi người cảm thấy nếu tớ tiếp tục phát triển cốt truyện đó thì liệu có bị cho là đạo văn không ạ? Tại vì đối với tớ nó là "đứa con đầu lòng" nên tớ sợ nó bị phốt, rồi bị xoá. Nên tớ muốn chấm dứt ngay từ đầu để không phải tiếc nuối gì cả. Mọi người cho tớ xin ý kiến với ạ:(((