Chương 7: Đến Công Ty Gặp Anh
Cô lấy tay để lên ngực làm cho trái tim không nhảy vọt ra ngoài. Khó khăn lên tiếng \- " Uông tổng tôi muốn về ,xem lại để nghiên cứu thêm, có được không ?" Uông Hạo nhìn sang Phương Chấn Vũ để xem ý kiến anh như thế nào . \-" Phương tổng anh thấy thế nào?" Phương Chấn Vũ mỉm cười nhìn Khiết Tâm. \-" Tức nhiên là được.Nhưng ngày mai tôi muốn cô đến công ty tôi đưa tôi bản sơ lược của kế hoạch để tôi xem trước." Nói rồi không để Khiết Tâm phản ứng nhìn sang Uông Hạo nói tiếp.. \-" Uông tổng nếu ngày mai bản sơ lược kế hoạch tôi thấy ổn thì sẽ tiếp tục cùng trưởng phòng Lâm đây đưa ra những bước kế tiếp cho bản kế hoạch chi tiết.Cho nên nếu ngày mai được thông qua tôi mong trưởng phòng Lâm đây, chỉ có thể toàn tâm toàn ý nhận hạng mục của chúng tôi, toàn thời gian sẽ dành cho kế hoạch do công ty tôi vạch ra .Uông tổng thấy thế nào.?" Khiết Tâm như không thể tin được, nhìn anh đăm chiêu, nếu đúng như vậy thời gian sau này hai người họ sẽ gặp mặt nhau thường xuyên sao? Anh đang có ý gì đây. Chưa kịp suy nghĩ thì đã nghe tiếng Uông Hạo vang lên. \-" Khiết Tâm ! các hạng mục em đang làm giao lại cho người khác , trong thời gian này em chỉ cần đảm nhận một hạng mục của tập đoàn Word là được" Uông Hạo cũng không muốn ép Khiết Tâm nhưng nếu lấy được hợp đồng của Word thì lợi nhuận bằng một năm công ty anh nhận các hạng mục khác. Khiết Tâm thở dài trong lòng, không biết những vách tường cô cố xây dựng trong lòng thời gian tới sẽ còn đứng vững nữa không , Chưa đầy một tiếng gặp anh mà tim cô muốn nhảy ra lòng ngực mấy lần. Chuyện công ra việc công , tư ra tư cô không muốn ảnh hưởng đến công việc nếu Uông Hạo đã chỉ điểm như vậy đương nhiên cô sẽ không ý kiến. \-" Vâng.Uông tổng.Nếu không còn gì nữa tôi xin ra ngoài trước" \-" Được .." Khiết Tâm gật đầu với Uông Hạo sau đó đứng dậy gật đầu nhẹ với Bill tiếp theo là Phương Chấn Vũ .Anh cũng gật đầu với cô nhìn cô mỉm cười , mắt thấy cô ra ngoài như chạy trốn anh cười thầm trong lòng , cứ trốn đi xem bắt đầu ngày mai em có trốn được nữa không. Cả đêm không ngủ được phải suy nghĩ cho bản kế hoạch, tuy chỉ là sơ lược nhưng cô muốn nó phải hoàn hảo , lăn qua lộn lại khó khăn lắm mới ngủ được, nghe tiếng đồng hồ reo , cô lò mò bò xuốg giường rửa mặt xong xuôi.Ăn mặc chỉnh tề nhìn mình trong gương , chiếc áo voan trắng mềm mại tay dài được cô xăn lên đóng thùng trong chiếc váy đen ngắn ôm sát mông, hai màu trắng đen phối hợp nổi bật,trông vừa lịch sự vừa quyến rũ. Lên xe chạy thẳng đến Chi nhánh tập đoàn Word , không biết sao cô cảm thấy hồi họp kinh khủng. Đứng trước cổng nhìn lên bốn mươi mấy tầng lầu, chỉ là chi nhánh mà có cần lớn đến mức như vậy không, cô hít một hơi sâu bước vào sảnh .Một cô gái ở quầy tiếp tân thấy cô , liền lịch sự chào hỏi \-" Xin hỏi cô tìm ai ?" \-" Xin chào tôi là Lâm Khiết Tâm , hôm nay tôi có hẹn với tổng giám đốc của công ty" \-" Cô chờ một chút" Nói rồi cô gái gọi điện xác nhận \-" Vâng mời cô lên tầng 48 .Tổng giám đốc đang đợi" \-" Cám ơn". Khiết Tâm đi nhanh vào thang máy bấm nhanh số tầng cần lên trong lòng không khỏi nói thầm có cần ở cao như vậy không , hai tay nắm chặt nhau thấy rõ cô hồi họp như thế nào. Vừa ra khỏi thang máy Bill đã đứng sẵn chờ cô. \-" Lâm trưởng phòng mời cô đi bên này" Đứng trước cửa phòng Tổng Giám đốc Bill đứng lại nhìn cô mỉm cười \-" Trưởng phòng Lâm cô vào đi .Phương tổng đang chờ cô.À mà cô uống gì để tôi bảo thư kí mang vào." Khiết Tâm giờ làm gì còn tâm trạng uống gì cô nói đại cho có lệ.. \-" Tôi uống nước lọc được rồi .Cám ơn anh." Bill gật đầu mở cửa rồi mời cô vào .Bill đứng trước cửa \-"Phương tổng.Trưởng phòng Lâm đến rồi" \-" Ừ. mời cô ấy vào" \-" Xin mời .Lâm trưởng phòng." Nói rồi anh ta ra ngoài đi thẳng vào phòng thư kí để lại cô đang đứng ngơ ngác ở cửa. Khiết Tâm hít thở thật sâu,lấy dũng khí đẩy cửa đi vào.Trong phòng làm việc khang trang ,rộng lớn không thể nào sang trọng hơn được nữa , Phương Chấn Vũ ngồi phía sau bàn làm việc đang phê duyệt giấy tờ gì đó,anh chỉ mặc chiếc áo sơ mi đen ,trên cổ áo là chiếc cà vạt cùng màu , tay áo được xắn lên khoe cánh tay cơ bắp rõ ràng ,mọi thứ rất đơn giản nhưng không hiểu sao khoác lên người anh lại sang trọng ,khí phách ngời ngợi như vậy. Thật sự rất đẹp trai nha. \-" Khụ...khụ..trưởng phòng Lâm mời cô ngồi" Khiết Tâm nghe tiếng anh , mặt đỏ ửng lên, ảo não muốn đưa tay dò đầu bức tóc, sao cô có thể nhìn anh đắm đuối ,cô trở nên háo sắc như vậy từ bao giờ chứ. Cô xấu hổ, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên nhìn anh, miệng lí rí gượng cười so với khóc càng xấu hơn.Mọi sắc thái của cô đều được Phương Chấn Vũ thu vào mắt , anh mím môi nín cười ,sao cô có thể đáng yêu thế kia. \-" À...cám...cám ơn" Cô không biết phải nói gì nữa bao nhiêu chữ như bay sạch. Haizz..cô thở dài trong lòng , đối mặt với anh ,cô không thể nào bình tĩnh được . Mà từ giờ cô phải đối mặt với anh dài dài , cô không biết mình phải làm sao nữa đây. Cửa phòng mở ra là một nhân viên nữ đi vào ,cô thở hắt ra nhờ vậy mà cô cảm thấy bớt lúng túng. \-" Trưởng phòng Lâm mời cô uống nước" \-" Vâng .cám ơn" Cửa phòng đóng lại chỉ còn lại hai người ,tuy anh mời cô ngồi xuống sopha nhưng anh vẫn ngồi trên bàn làm việc ,không có ý định xuống tiếp chuyện với cô.Cô thì lại như con rùa rút đầu chẳng dám hỏi anh.Đang suy nghĩ có nên hỏi anh nên bắt đầu công việc hay chưa thì anh đã lên tiếng nói trước. \-" Trưởng phòng Lâm.Tôi có một số văn kiện phải ký gấp, cô có thể chờ tôi một chút được không" Nhìn nụ cười và nghe tiếng nói nhẹ nhàng của anh cô như mê hoặc không do dự gật đầu ngay .Anh mỉm cười vừa ý với thái độ của cô.Không nói gì thêm anh vùi đầu làm tiếp công việc. Cô thấy thế cũng không quấy rầy anh nữa ,lấy bản kế hoạch ra xem lại.