Chương 10: Tên
Khi Ngôn Tích nghe anh nói câu này, anh ta có vẻ hơi kinh ngạc: "Không phải cậu ở trong phòng chung với cô ấy sao? Đáng ra hai người còn cùng nhau làm việc, cậu còn không thấy cô ấy đi đâu?"
Bồ Tư Nguyên mặt không chút thay đổi, trả lời: "Tôi đặt hết sự chú ý lên Huyết Hạc Tử nên không để ý tới."
Ngôn Tích nhớ lại đoạn hội thoại đã nghe được trong máy truyền tin lúc đó, mơ hồ nhớ ra hình như người phụ nữ đó nói: "Những người từng gặp được tôi, tôi không bao giờ giữ lại mạng sống." Anh ta định hỏi lại Bồ Tư Nguyên thì Từ Thịnh đi tìm bộ kỹ thuật điều tra đã quay trở về.
Từ Thịnh trong tay lúc này cầm một tờ giấy, bước nhanh từ cổng vào, đi thẳng đến chỗ Bồ Tư Nguyên: "Lão đại!"
Anh ta đưa tờ giấy trong tay cho Bồ Tư Nguyên: "Bộ kỹ thuật đã kiểm tra danh tính của nữ hacker giả dạng anh và cộng sự của cô ta. Anh biết họ phát hiện ra điều gì không?"
Ngôn Tích và Đồng Giai cũng rất tò mò về thân phận thực sự của họ, lập tức chụm đầu vào tờ giấy trong tay Bồ Tư Nguyên.
Bồ Tư Nguyên cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, sau đó ngước mắt lên.
Từ Thịnh: "Chàng trai có ID "Buzz Lightyear" thực sự là hacker đứng thứ ba thế giới. Nhưng đồng thời, cậu ta cũng là cộng sự của tội phạm truy nã toàn cầu "Hỏa Hôn" - được cục tình báo truy tìm. Tên thật của cậu ta là Nam Thiệu. Trước đó, CIA khi truy bắt Hỏa hôn phát hiện ra Nam Thiệu đang hỗ trợ cô ta, cũng vì vậy, cậu ta cũng nằm trong danh sách bị truy nã."
"Fuck!" Ngôn Tích phản ứng ngay lập tức: "Nói vậy, người phụ nữ đóng giả Tiểu Bồ là..."
Từ Thịnh gật đầu: "Đúng vậy, nữ hacker giả mạo lão đại khả năng cao chín mươi chín phần trăm là Hỏa Hôn."
Đồng Giai bừng tỉnh ngộ: "Khó trách lúc đó cô ấy muốn đánh tráo thiệp mời của lão đại, sau lại ở nhà vệ sinh nam xuống tay với "Tóc đỏ Dạ Xoa", cô ấy là muốn vào phòng VIP cùng Nam Thiệu!"
Ngôn Tích thăm dò nhìn ra cửa, hít một hơi dài: "Cũng may là nhóm người JC đã rời đi rồi, nếu biết hôm nay Hỏa hôn cũng tới, phỏng chừng là họ sẽ lật tung cả khách sạn không dừng lại, chúng ta đừng nghĩ thu đội về."
"Nhưng tôi nghĩ cũng thấy lạ." Đồng Giai nói: "Mục đích Hỏa Hôn hôm nay đến là để làm gì? Cô ấy không phải là hacker, chỉ đơn giản đến đây cùng Nam Thiệu tham gia trò vui thôi? Hay là cô ấy là người của Huyết Hạc Tử?"
Ngôn Tích vỗ đùi: "Đúng vậy, Hỏa Hôn là cựu đặc công bị CIA trục xuất. Tiểu Bồ, cô ấy có trong hiệp định Satan không? Cậu có ấn tượng gì không?"
Đôi mắt Bồ Tư Nguyên lóe lên trong hai giây, sau đó anh khẽ gật đầu.
"Không xong rồi!" Đồng Giai cau mày: "Hỏa Hôn đã đoán ra được anh là Ksonatahtk rồi. Nếu bây giờ cô ấy là người của Huyết Hạc Tử chẳng phải sẽ lập tức báo cho Osiris, đến lúc đó lão đại..."
"Cô ấy sẽ không." Bồ Tư Nguyên đưa lại tờ giấy cho Từ Thịnh: "Trước mắt cô ấy chưa là thành viên của Huyết Hạc Tử."
Cả ba người Ngôn Tích đều ngây người: "Sao cậu biết?"
Bồ Tư Nguyên chỉ vào tấm thảm đầy máu do tên Pam ngã xuống, khẽ nâng cằm: "Là cô ấy làm."
Ngôn Tích nhìn chằm chằm vết máu hồi lâu, sau đó nhìn lên mảng cửa vỡ phía trên, lẩm bẩm nói: "Người phụ nữ này cũng thật độc ác..."
Vì vậy, theo logic thông thường, nếu Hỏa hôn là người của Huyết Hạc Tử, cô ấy sẽ không gϊếŧ đồng bọn của mình mà không chớp mắt, cô ấy nên hợp lực với đồng bọn cùng nhau gϊếŧ Bồ Tư Nguyên.
Trong khi Ngôn Tích và Đồng Giai vẫn đang thắc mắc không biết Hỏa Hôn có phải là người của Huyết Hạc Tử không, Từ Thịnh bên này đang nghe người nhân viên của Hắc Mao Đại nói gì đó, sau đó quay sang Bồ Tư Nguyên nói: "Lão đại, người tổ chức của Hắc Mao Đại nói muốn gặp anh bây giờ."
Bồ Tư Nguyên không do dự, đi theo nhân viên lên lầu.
*****
Tầng hai của khách sạn là hành lang hình chữ I.
Nhân viên dẫn Bồ Tư Nguyên đến cửa phòng bên tay trái cuối hành lang và gõ cửa.
Giây tiếp theo, một giọng nói có chút ồm ồm vang lên từ bên trong: "Mời vào."
Nhân viên kính cẩn mở cửa cho Bồ Tư Nguyên, sau khi bước vào, anh cẩn thận đóng cửa lại.
Đây là một phòng tiếp khách rất lớn, lúc này có người đàn ông tóc bạc trắng khoảng sáu mươi tuổi đang đứng bên cửa sổ. Thấy anh bước vào, người đàn ông đó quay mặt về phía anh, cười nhẹ: "Chào cậu Ksotanahtk!"
Đôi mắt Bồ Tư Nguyên lóe lên khi nghe cách xưng hô đó.
"Mời ngồi." Người đàn ông tóc trắng ho khan vài tiếng rồi ra hiệu cho anh đến ghế sofa.
Sau khi Bồ Tư Nguyên ngồi xuống, anh bình tĩnh quay sang người đàn ông tóc trắng, nói nhỏ: "Thiệp mời và thư trên mộ của bố mẹ và anh trai tôi là do ông phải không?"
Người đàn ông tóc trắng không có ý che giấu những gì đã làm, vì vậy ông giơ ngón tay cái lên.
"Tuy nhiên, đừng lo lắng, tôi là người duy nhất biết cậu là Ksotanahtk trong giới hacker và là Tử Thần của Shadow."
Ông nói: "Đây là bí mật mà tôi không muốn chia sẻ cùng ai, đó cũng là bí mật tôi sẵn sàng mang vào cát bụi một mình."
"K" Người đàn ông dừng lại, sau đó nói với anh từng chữ: "Tôi là Matt."
Khi Bồ Tư Nguyên nghe thấy cái tên này, mắt anh khẽ run lên. Anh lặng lẽ nhìn người đàn ông tóc trắng hiền từ trước mặt, như thể đang cân nhắc tính xác thực của câu nói.
Matt hiện là hacker đứng thứ tư trên thế giới.
Ông cũng là nhóm đầu tiên tham gia "Mortal Fearless", là cánh tay phải của anh vào thời điểm đó.
"Cậu đã thay đổi quỹ đạo cuộc đời tôi. Ngoài vợ tôi ra, cậu là người quan trong nhất đối với tôi, cho dù mãi đến hôm nay cậu chưa từng gặp tôi."
Trạng thái tinh thần của Matt có vẻ không tốt lắm. Ông luôn ho không ngớt, nói chậm: "Nửa đời đầu của tôi chỉ là tên giải mật mã kém cỏi, thỉnh thoảng sử dụng kỹ năng hack khá thuần thục tham gia vào một số hoạt động hack miễn phí để gϊếŧ thời gian. Nhưng kể từ khi cậu thành lập 'Mortal Fearless', tôi đã tìm ra hướng đi mới cho cuộc đời mình. Trong những năm đó, dưới sự lãnh đạo của cậu và những đồng đội trong tổ chức, tôi đã cùng nhau ngăn chặn nhiều hành động bạo lực và khủng bố, giúp đỡ nhiều người trên thế giới và cứu sống nhiều người. Tôi chưa bao giờ cảm thấy rằng mình sống có giá trị như vậy trong một khoảnh khắc."
"Sau đó, cậu đột nhiên biến mất. Tôi cùng với những cựu đặc công khác trong tổ chức, tìm kiếm cậu rất lâu, cố gắng liên lạc với cậu nhưng tất cả chúng tôi đều thất bại. Sau một năm, tất cả đều từ bỏ và dần dần giải nghệ, nhưng tôi chưa bao giờ bỏ cuộc, tôi cố gắng tìm kiếm những manh mối mà cậu để lại, thu thập những thông tin có liên quan đến cậu, vợ tôi còn nói rằng tôi bị điên. Sau một thời gian tôi không còn điên như lúc đầu nữa, nhưng tôi không bao giờ ngừng tìm kiếm cậu."
"Và bây giờ, khi chỉ còn sáu tháng cuối cùng trong cuộc đời, tôi thật may mắn vì cuối cùng đã tìm thấy cậu."
Matt nói tới điều này với một nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt nhợt nhạt: "Xin hãy tin rằng, không phải cậu che giấu không tốt, mà có lẽ ông trời thương cảm trước cái chết của tôi, hiểu rõ tâm nguyện duy nhất của tôi, muốn cho tôi trước khi chết tìm được cậu, không cần sau khi chết nhớ mãi không quên mà trở thành hồn ma lang thang."
"K, tôi hi vọng cậu không để ý đến việc tôi mời cậu đến đây hôm nay bằng cách này. Tôi chỉ muốn cảm ơn cậu vì đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên đầy màu sắc."
Bồ Tư Nguyên nhìn người đàn ông trước mặt, vì cơn đau do bệnh gây ra, ông ấy đã ho ra máu mấy lần, chiếc khăn tay mà ông đang cầm dính đầy máu. Tuy nhiên, giữa hai hàng lông mày của ông có một sự quyết tâm mà không thể nào che dấu bởi tuổi tác và bệnh tật.
Anh nhìn Matt, như thể nhìn thấy người đàn ông năm ấy cùng anh phá giải mạng lưới khắp nơi vẫn chưa hề già đi và ốm yếu. Họ từng có sự ăn ý và cộng hưởng mà những hacker khác phải ghen tị.
Điều này khiến anh nhớ lại những năm anh vẫn còn lãnh đạo "Mortal Fearless" và cũng nhắc nhớ anh trông như thế nào khi là Ksotanahtk.
Một lúc lâu sau, Bồ Tư Nguyên cuối cùng đã nói: "Matt, cảm ơn."
Matt mỉm cười: "Cậu cảm ơn tôi vì điều gì? Cảm ơn tôi đã giúp cậu nhớ lại quá khứ huy hoàng của mình sao? Vua hacker?"
Nghe vậy, lông mày Bồ Tư Nguyên cũng hơi cong lại.
"K, bây giờ cậu rất xuất sắc." Ánh mắt của Matt thể hiện sự ngưỡng mộ chân thành: "Thậm chí còn xuất sắc hơn trước đây. Ban đầu, sau khi biết cậu gia nhập Shadow, tôi hơi thất vọng khi cậu từ bỏ 'Mortal Fearless', chọn đi trên con đường này. Nhưng bây giờ tôi đã hiểu, cậu chỉ thay đổi một cách trực tiếp hơn để tiếp tục ý định ban đầu của cậu là bảo vệ thế giới."
"Cậu không bao giờ thay đổi."
*****
Sau đó, Bồ Tư Nguyên và Matt trò chuyện một lúc, anh chỉ thông báo cho Matt về âm mưu của bọn Huyết Hạc Tử khi đột nhập vào Hắc Mao Đại và nói rằng anh sẽ dẫn các thành viên của Shadow đến để hỗ trợ ban tổ chức Hắc Mao Đại cùng nhau theo dõi số người thương vong, song cũng hy vọng Matt cùng với hacker kỳ cựu khác cố gắng hết sức để kêu gọi tất cả hacker trên thế giới đề phòng Huyết Hạc Tử xâm nhập từ bây giờ.
Trước khi rời đi, anh đứng dậy khỏi ghế, ôm Matt một cái ôm đầy trang trọng và im lặng.
Tuy rằng anh không muốn nghĩ đến, nhưng có lẽ lần chia tay này, sẽ là âm dương cách biệt.
Lúc này mắt của Matt đã hơi đỏ: "Tôi không chỉ được gặp và ôm cậu, mà còn được nhìn thấy màn trình diễn của cậu trước khi rời đi. Đời này không còn gì hối hận."
Bồ Tư Nguyên bước tới cửa, đang định mở cửa thì đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Matt vẫn luôn lẳng lặng nhìn mình phía sau, trầm giọng nói: "Làm sao ông biết?"
Matt nghe thấy câu hỏi đầy ẩn ý của anh lập tức hiểu ra.
Ông cười nhẹ nhàng nói với Bồ Tư Nguyên: "Đó là tên của cậu."
*****
Sau khi trở về ngôi nhà an toàn của họ ở Mỹ, Nam Thiệu choáng váng vẫn còn đắm chìm trong nỗi ân hận vì đã bỏ lỡ thần tượng của mình, anh ta ôm gói mì đi lang thang trong phòng khách, nước mắt lưng tròng.
Ca Diễm đi vào phòng tắm để xử lý những vết thương nhỏ trong cuộc chiến vừa rồi, lúc sau đi ra nhìn thấy Nam Thiệu trong tay cầm gói mì, than trời trách đất, cô liền lấy đi mì gói của cậu ta, sau đó vào trong phòng.
Cô đặt mì gói lên bàn, ngồi xuống giường, nhìn tấm giấy trắng lớn trên tường, trên tờ giấy có viết tên, hình ảnh và một hình tròn, rồi cô chuyển mắt xuống tấm ảnh đầu giường.
Ảnh trong khung đã hơi ngả vàng nhưng vẫn có thể nhìn rõ mặt người trong ảnh.
Có bốn người trong ảnh.
Đó là một cặp vợ chồng và hai bé gái. Một cô bé lớn hơn một chút, tóc dài, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, cô bé còn lại có mái tóc ngắn và vài đốm tàn nhang nhỏ hai bên sống mũi và và chiếc răng nanh khi cười.
Đặc điểm chung của hai cô bé là mái tóc màu đỏ rực.
Trong bức ảnh, một gia đình bốn người đều đang nở nụ cười rạng rỡ, đằng sau họ là bãi cỏ và ánh nắng mặt trời.
Ca Diễm nhìn một hồi, cầm khung ảnh lên nhẹ nhàng áp vào mũi.
Cô dường như ngửi thấy mùi cỏ và vị ngọt của cây kem trên tay cô bé nhỏ trong bức ảnh.
Không biết đã qua bao lâu, cô đặt lại khung ảnh về, ánh mắt chua chát, xem điện thoại có tin nhắn mới.
Tin nhắn đến từ người gửi không xác định với một loạt chuỗi mã hóa bị cắt xén.
"Tôi có thể giúp cô tìm ra tung tích của người mà cô không tìm được bằng mọi cách, cô có nghĩ sẽ giúp tôi không?"
Cuối câu còn có ký tự là chữ "O"
Ca Diễm xem tin nhắn này một lúc, nhưng cô chưa ấn ngón tay lên bàn phím trả lời lại.
Đôi mắt cô hơi mờ dưới ánh đèn, cô không thể nhìn ra tâm trạng thật sự của mình lúc này.
Một lúc lâu sau, cô ấn ngón tay xóa luôn tin nhắn, sau đó ném điện thoại lên bàn, nhắm mắt lại.
Sau khi rời khỏi Hắc Mao Đại, ngay khi cô nhắm mắt, trong đầu liền hiện ra những hình ảnh trong căn phòng VIP kia.
Cô không thể kiểm soát bản thân mà nghĩ đến gương mặt người đàn ông đó.
Các đường nét trên gương mặt anh cân xứng và đẹp nhất mà cô từng thấy, gần như là hoàn hảo. Đồng tử của anh tối hơn người khác, biểu hiện rất hời hợt.
Giọng anh trầm nhưng rất hay.
Đôi tay trắng nõn và thon dài, hình dáng khớp xương đẹp nhất mà cô từng thấy.
Ca Diễm khe cau mày, trong lúc suy nghĩ, tay cô vuốt ve vết bớt hình ngọn lửa sau gáy một cách vô thức.
Hypnos.
Cô luôn nhớ giọng điệu của anh nói từ tiếng Anh này khi nói dối về thân phận mình.
Ca Diễm tựa vào đầu giường bất động, như thể đang ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, cô đột nhiên mở mắt ra, lật người tìm cuốn sách trên giá cạnh đầu giường.
Ngay sau đó, cô tìm thấy cuốn sách kể về những câu chuyện thần thoại Hy Lạp cổ đại mà cô đang tìm kiếm, sau đó cô lật các trang và xem lướt qua nội dung cuốn sách.
Một lúc sau, Ca Diễm ngừng lật sách, dán mắt vào một trang trong số đó.
Cô tìm thấy thông tin mà cô muốn xác nhận.
Hypnos là vị thần giấc ngủ trong thần thoại Hy Lạp cổ đại.
Và cũng là anh em sinh đôi của vị thần Thanatos, thần chết.
Sinh đôi là một và bảo vệ lẫn nhau.
Do đó, anh là Thanatos.
Bồ Tư Nguyên mặt không chút thay đổi, trả lời: "Tôi đặt hết sự chú ý lên Huyết Hạc Tử nên không để ý tới."
Ngôn Tích nhớ lại đoạn hội thoại đã nghe được trong máy truyền tin lúc đó, mơ hồ nhớ ra hình như người phụ nữ đó nói: "Những người từng gặp được tôi, tôi không bao giờ giữ lại mạng sống." Anh ta định hỏi lại Bồ Tư Nguyên thì Từ Thịnh đi tìm bộ kỹ thuật điều tra đã quay trở về.
Từ Thịnh trong tay lúc này cầm một tờ giấy, bước nhanh từ cổng vào, đi thẳng đến chỗ Bồ Tư Nguyên: "Lão đại!"
Anh ta đưa tờ giấy trong tay cho Bồ Tư Nguyên: "Bộ kỹ thuật đã kiểm tra danh tính của nữ hacker giả dạng anh và cộng sự của cô ta. Anh biết họ phát hiện ra điều gì không?"
Ngôn Tích và Đồng Giai cũng rất tò mò về thân phận thực sự của họ, lập tức chụm đầu vào tờ giấy trong tay Bồ Tư Nguyên.
Bồ Tư Nguyên cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, sau đó ngước mắt lên.
Từ Thịnh: "Chàng trai có ID "Buzz Lightyear" thực sự là hacker đứng thứ ba thế giới. Nhưng đồng thời, cậu ta cũng là cộng sự của tội phạm truy nã toàn cầu "Hỏa Hôn" - được cục tình báo truy tìm. Tên thật của cậu ta là Nam Thiệu. Trước đó, CIA khi truy bắt Hỏa hôn phát hiện ra Nam Thiệu đang hỗ trợ cô ta, cũng vì vậy, cậu ta cũng nằm trong danh sách bị truy nã."
"Fuck!" Ngôn Tích phản ứng ngay lập tức: "Nói vậy, người phụ nữ đóng giả Tiểu Bồ là..."
Từ Thịnh gật đầu: "Đúng vậy, nữ hacker giả mạo lão đại khả năng cao chín mươi chín phần trăm là Hỏa Hôn."
Đồng Giai bừng tỉnh ngộ: "Khó trách lúc đó cô ấy muốn đánh tráo thiệp mời của lão đại, sau lại ở nhà vệ sinh nam xuống tay với "Tóc đỏ Dạ Xoa", cô ấy là muốn vào phòng VIP cùng Nam Thiệu!"
Ngôn Tích thăm dò nhìn ra cửa, hít một hơi dài: "Cũng may là nhóm người JC đã rời đi rồi, nếu biết hôm nay Hỏa hôn cũng tới, phỏng chừng là họ sẽ lật tung cả khách sạn không dừng lại, chúng ta đừng nghĩ thu đội về."
"Nhưng tôi nghĩ cũng thấy lạ." Đồng Giai nói: "Mục đích Hỏa Hôn hôm nay đến là để làm gì? Cô ấy không phải là hacker, chỉ đơn giản đến đây cùng Nam Thiệu tham gia trò vui thôi? Hay là cô ấy là người của Huyết Hạc Tử?"
Ngôn Tích vỗ đùi: "Đúng vậy, Hỏa Hôn là cựu đặc công bị CIA trục xuất. Tiểu Bồ, cô ấy có trong hiệp định Satan không? Cậu có ấn tượng gì không?"
Đôi mắt Bồ Tư Nguyên lóe lên trong hai giây, sau đó anh khẽ gật đầu.
"Không xong rồi!" Đồng Giai cau mày: "Hỏa Hôn đã đoán ra được anh là Ksonatahtk rồi. Nếu bây giờ cô ấy là người của Huyết Hạc Tử chẳng phải sẽ lập tức báo cho Osiris, đến lúc đó lão đại..."
"Cô ấy sẽ không." Bồ Tư Nguyên đưa lại tờ giấy cho Từ Thịnh: "Trước mắt cô ấy chưa là thành viên của Huyết Hạc Tử."
Cả ba người Ngôn Tích đều ngây người: "Sao cậu biết?"
Bồ Tư Nguyên chỉ vào tấm thảm đầy máu do tên Pam ngã xuống, khẽ nâng cằm: "Là cô ấy làm."
Ngôn Tích nhìn chằm chằm vết máu hồi lâu, sau đó nhìn lên mảng cửa vỡ phía trên, lẩm bẩm nói: "Người phụ nữ này cũng thật độc ác..."
Vì vậy, theo logic thông thường, nếu Hỏa hôn là người của Huyết Hạc Tử, cô ấy sẽ không gϊếŧ đồng bọn của mình mà không chớp mắt, cô ấy nên hợp lực với đồng bọn cùng nhau gϊếŧ Bồ Tư Nguyên.
Trong khi Ngôn Tích và Đồng Giai vẫn đang thắc mắc không biết Hỏa Hôn có phải là người của Huyết Hạc Tử không, Từ Thịnh bên này đang nghe người nhân viên của Hắc Mao Đại nói gì đó, sau đó quay sang Bồ Tư Nguyên nói: "Lão đại, người tổ chức của Hắc Mao Đại nói muốn gặp anh bây giờ."
Bồ Tư Nguyên không do dự, đi theo nhân viên lên lầu.
*****
Tầng hai của khách sạn là hành lang hình chữ I.
Nhân viên dẫn Bồ Tư Nguyên đến cửa phòng bên tay trái cuối hành lang và gõ cửa.
Giây tiếp theo, một giọng nói có chút ồm ồm vang lên từ bên trong: "Mời vào."
Nhân viên kính cẩn mở cửa cho Bồ Tư Nguyên, sau khi bước vào, anh cẩn thận đóng cửa lại.
Đây là một phòng tiếp khách rất lớn, lúc này có người đàn ông tóc bạc trắng khoảng sáu mươi tuổi đang đứng bên cửa sổ. Thấy anh bước vào, người đàn ông đó quay mặt về phía anh, cười nhẹ: "Chào cậu Ksotanahtk!"
Đôi mắt Bồ Tư Nguyên lóe lên khi nghe cách xưng hô đó.
"Mời ngồi." Người đàn ông tóc trắng ho khan vài tiếng rồi ra hiệu cho anh đến ghế sofa.
Sau khi Bồ Tư Nguyên ngồi xuống, anh bình tĩnh quay sang người đàn ông tóc trắng, nói nhỏ: "Thiệp mời và thư trên mộ của bố mẹ và anh trai tôi là do ông phải không?"
Người đàn ông tóc trắng không có ý che giấu những gì đã làm, vì vậy ông giơ ngón tay cái lên.
"Tuy nhiên, đừng lo lắng, tôi là người duy nhất biết cậu là Ksotanahtk trong giới hacker và là Tử Thần của Shadow."
Ông nói: "Đây là bí mật mà tôi không muốn chia sẻ cùng ai, đó cũng là bí mật tôi sẵn sàng mang vào cát bụi một mình."
"K" Người đàn ông dừng lại, sau đó nói với anh từng chữ: "Tôi là Matt."
Khi Bồ Tư Nguyên nghe thấy cái tên này, mắt anh khẽ run lên. Anh lặng lẽ nhìn người đàn ông tóc trắng hiền từ trước mặt, như thể đang cân nhắc tính xác thực của câu nói.
Matt hiện là hacker đứng thứ tư trên thế giới.
Ông cũng là nhóm đầu tiên tham gia "Mortal Fearless", là cánh tay phải của anh vào thời điểm đó.
"Cậu đã thay đổi quỹ đạo cuộc đời tôi. Ngoài vợ tôi ra, cậu là người quan trong nhất đối với tôi, cho dù mãi đến hôm nay cậu chưa từng gặp tôi."
Trạng thái tinh thần của Matt có vẻ không tốt lắm. Ông luôn ho không ngớt, nói chậm: "Nửa đời đầu của tôi chỉ là tên giải mật mã kém cỏi, thỉnh thoảng sử dụng kỹ năng hack khá thuần thục tham gia vào một số hoạt động hack miễn phí để gϊếŧ thời gian. Nhưng kể từ khi cậu thành lập 'Mortal Fearless', tôi đã tìm ra hướng đi mới cho cuộc đời mình. Trong những năm đó, dưới sự lãnh đạo của cậu và những đồng đội trong tổ chức, tôi đã cùng nhau ngăn chặn nhiều hành động bạo lực và khủng bố, giúp đỡ nhiều người trên thế giới và cứu sống nhiều người. Tôi chưa bao giờ cảm thấy rằng mình sống có giá trị như vậy trong một khoảnh khắc."
"Sau đó, cậu đột nhiên biến mất. Tôi cùng với những cựu đặc công khác trong tổ chức, tìm kiếm cậu rất lâu, cố gắng liên lạc với cậu nhưng tất cả chúng tôi đều thất bại. Sau một năm, tất cả đều từ bỏ và dần dần giải nghệ, nhưng tôi chưa bao giờ bỏ cuộc, tôi cố gắng tìm kiếm những manh mối mà cậu để lại, thu thập những thông tin có liên quan đến cậu, vợ tôi còn nói rằng tôi bị điên. Sau một thời gian tôi không còn điên như lúc đầu nữa, nhưng tôi không bao giờ ngừng tìm kiếm cậu."
"Và bây giờ, khi chỉ còn sáu tháng cuối cùng trong cuộc đời, tôi thật may mắn vì cuối cùng đã tìm thấy cậu."
Matt nói tới điều này với một nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt nhợt nhạt: "Xin hãy tin rằng, không phải cậu che giấu không tốt, mà có lẽ ông trời thương cảm trước cái chết của tôi, hiểu rõ tâm nguyện duy nhất của tôi, muốn cho tôi trước khi chết tìm được cậu, không cần sau khi chết nhớ mãi không quên mà trở thành hồn ma lang thang."
"K, tôi hi vọng cậu không để ý đến việc tôi mời cậu đến đây hôm nay bằng cách này. Tôi chỉ muốn cảm ơn cậu vì đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên đầy màu sắc."
Bồ Tư Nguyên nhìn người đàn ông trước mặt, vì cơn đau do bệnh gây ra, ông ấy đã ho ra máu mấy lần, chiếc khăn tay mà ông đang cầm dính đầy máu. Tuy nhiên, giữa hai hàng lông mày của ông có một sự quyết tâm mà không thể nào che dấu bởi tuổi tác và bệnh tật.
Anh nhìn Matt, như thể nhìn thấy người đàn ông năm ấy cùng anh phá giải mạng lưới khắp nơi vẫn chưa hề già đi và ốm yếu. Họ từng có sự ăn ý và cộng hưởng mà những hacker khác phải ghen tị.
Điều này khiến anh nhớ lại những năm anh vẫn còn lãnh đạo "Mortal Fearless" và cũng nhắc nhớ anh trông như thế nào khi là Ksotanahtk.
Một lúc lâu sau, Bồ Tư Nguyên cuối cùng đã nói: "Matt, cảm ơn."
Matt mỉm cười: "Cậu cảm ơn tôi vì điều gì? Cảm ơn tôi đã giúp cậu nhớ lại quá khứ huy hoàng của mình sao? Vua hacker?"
Nghe vậy, lông mày Bồ Tư Nguyên cũng hơi cong lại.
"K, bây giờ cậu rất xuất sắc." Ánh mắt của Matt thể hiện sự ngưỡng mộ chân thành: "Thậm chí còn xuất sắc hơn trước đây. Ban đầu, sau khi biết cậu gia nhập Shadow, tôi hơi thất vọng khi cậu từ bỏ 'Mortal Fearless', chọn đi trên con đường này. Nhưng bây giờ tôi đã hiểu, cậu chỉ thay đổi một cách trực tiếp hơn để tiếp tục ý định ban đầu của cậu là bảo vệ thế giới."
"Cậu không bao giờ thay đổi."
*****
Sau đó, Bồ Tư Nguyên và Matt trò chuyện một lúc, anh chỉ thông báo cho Matt về âm mưu của bọn Huyết Hạc Tử khi đột nhập vào Hắc Mao Đại và nói rằng anh sẽ dẫn các thành viên của Shadow đến để hỗ trợ ban tổ chức Hắc Mao Đại cùng nhau theo dõi số người thương vong, song cũng hy vọng Matt cùng với hacker kỳ cựu khác cố gắng hết sức để kêu gọi tất cả hacker trên thế giới đề phòng Huyết Hạc Tử xâm nhập từ bây giờ.
Trước khi rời đi, anh đứng dậy khỏi ghế, ôm Matt một cái ôm đầy trang trọng và im lặng.
Tuy rằng anh không muốn nghĩ đến, nhưng có lẽ lần chia tay này, sẽ là âm dương cách biệt.
Lúc này mắt của Matt đã hơi đỏ: "Tôi không chỉ được gặp và ôm cậu, mà còn được nhìn thấy màn trình diễn của cậu trước khi rời đi. Đời này không còn gì hối hận."
Bồ Tư Nguyên bước tới cửa, đang định mở cửa thì đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Matt vẫn luôn lẳng lặng nhìn mình phía sau, trầm giọng nói: "Làm sao ông biết?"
Matt nghe thấy câu hỏi đầy ẩn ý của anh lập tức hiểu ra.
Ông cười nhẹ nhàng nói với Bồ Tư Nguyên: "Đó là tên của cậu."
*****
Sau khi trở về ngôi nhà an toàn của họ ở Mỹ, Nam Thiệu choáng váng vẫn còn đắm chìm trong nỗi ân hận vì đã bỏ lỡ thần tượng của mình, anh ta ôm gói mì đi lang thang trong phòng khách, nước mắt lưng tròng.
Ca Diễm đi vào phòng tắm để xử lý những vết thương nhỏ trong cuộc chiến vừa rồi, lúc sau đi ra nhìn thấy Nam Thiệu trong tay cầm gói mì, than trời trách đất, cô liền lấy đi mì gói của cậu ta, sau đó vào trong phòng.
Cô đặt mì gói lên bàn, ngồi xuống giường, nhìn tấm giấy trắng lớn trên tường, trên tờ giấy có viết tên, hình ảnh và một hình tròn, rồi cô chuyển mắt xuống tấm ảnh đầu giường.
Ảnh trong khung đã hơi ngả vàng nhưng vẫn có thể nhìn rõ mặt người trong ảnh.
Có bốn người trong ảnh.
Đó là một cặp vợ chồng và hai bé gái. Một cô bé lớn hơn một chút, tóc dài, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, cô bé còn lại có mái tóc ngắn và vài đốm tàn nhang nhỏ hai bên sống mũi và và chiếc răng nanh khi cười.
Đặc điểm chung của hai cô bé là mái tóc màu đỏ rực.
Trong bức ảnh, một gia đình bốn người đều đang nở nụ cười rạng rỡ, đằng sau họ là bãi cỏ và ánh nắng mặt trời.
Ca Diễm nhìn một hồi, cầm khung ảnh lên nhẹ nhàng áp vào mũi.
Cô dường như ngửi thấy mùi cỏ và vị ngọt của cây kem trên tay cô bé nhỏ trong bức ảnh.
Không biết đã qua bao lâu, cô đặt lại khung ảnh về, ánh mắt chua chát, xem điện thoại có tin nhắn mới.
Tin nhắn đến từ người gửi không xác định với một loạt chuỗi mã hóa bị cắt xén.
"Tôi có thể giúp cô tìm ra tung tích của người mà cô không tìm được bằng mọi cách, cô có nghĩ sẽ giúp tôi không?"
Cuối câu còn có ký tự là chữ "O"
Ca Diễm xem tin nhắn này một lúc, nhưng cô chưa ấn ngón tay lên bàn phím trả lời lại.
Đôi mắt cô hơi mờ dưới ánh đèn, cô không thể nhìn ra tâm trạng thật sự của mình lúc này.
Một lúc lâu sau, cô ấn ngón tay xóa luôn tin nhắn, sau đó ném điện thoại lên bàn, nhắm mắt lại.
Sau khi rời khỏi Hắc Mao Đại, ngay khi cô nhắm mắt, trong đầu liền hiện ra những hình ảnh trong căn phòng VIP kia.
Cô không thể kiểm soát bản thân mà nghĩ đến gương mặt người đàn ông đó.
Các đường nét trên gương mặt anh cân xứng và đẹp nhất mà cô từng thấy, gần như là hoàn hảo. Đồng tử của anh tối hơn người khác, biểu hiện rất hời hợt.
Giọng anh trầm nhưng rất hay.
Đôi tay trắng nõn và thon dài, hình dáng khớp xương đẹp nhất mà cô từng thấy.
Ca Diễm khe cau mày, trong lúc suy nghĩ, tay cô vuốt ve vết bớt hình ngọn lửa sau gáy một cách vô thức.
Hypnos.
Cô luôn nhớ giọng điệu của anh nói từ tiếng Anh này khi nói dối về thân phận mình.
Ca Diễm tựa vào đầu giường bất động, như thể đang ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, cô đột nhiên mở mắt ra, lật người tìm cuốn sách trên giá cạnh đầu giường.
Ngay sau đó, cô tìm thấy cuốn sách kể về những câu chuyện thần thoại Hy Lạp cổ đại mà cô đang tìm kiếm, sau đó cô lật các trang và xem lướt qua nội dung cuốn sách.
Một lúc sau, Ca Diễm ngừng lật sách, dán mắt vào một trang trong số đó.
Cô tìm thấy thông tin mà cô muốn xác nhận.
Hypnos là vị thần giấc ngủ trong thần thoại Hy Lạp cổ đại.
Và cũng là anh em sinh đôi của vị thần Thanatos, thần chết.
Sinh đôi là một và bảo vệ lẫn nhau.
Do đó, anh là Thanatos.