Chương : 13
“Có biện pháp!” Mạnh Thiên Sở ho khan hai tiếng, lúc này mới rồi nói tiếp: “Trước khi sinh ra, thai nhi dựa vào cơ thể mẹ cung cấp dinh dưỡng qua cuống rốn, sau khi sinh cắt đứt cuống rốn, việc cung cấp dinh dưỡng qua cuống rốn ngừng lại. Nếu thai nhi là cơ thể sống, bình thường sẽ tự hô hấp bằng phổi, quá trình đó làm phổi có những thay đổi căn bản: thể tích phổi tăng lớn, tăng trọng lượng, quan sát hình thái, trái tim sẽ ở mặt trước của phổi, màu sắc nhợt nhạt, bề mặt giống hoa văn trên đá cẩm thạch, chạm vào có cảm giác đàn hồi…”
Mạnh Thiên Sở nói một tràng toàn những thuật ngữ y học hiện đại, làm cho Hạ Hồng xay xẩm mặt mày, đầu óc choáng váng, nghe không hiểu, nhưng cũng không muốn cắt lời hắn.
Mạnh Thiên Sở lại tiếp tục nói: “Nếu là tử thai, phổi sẽ không tự chủ hô hấp, thể tích phổi rất nhỏ, khô héo, màu sáng bóng, nhìn qua giống gan, không co dãn…”
Hạ Hồng rút cuộc nhịn không được, ngắt lời hắn nói: “Hiền tế, ngươi nói phức tạp quá, vi phụ… vi phụ có chút không hiểu… ngươi nói đơn giản hơn chút được không?”
Mạnh Thiên Sở cũng nghĩ lại, biết là ở Minh triều, không cần giảng giải những điều phức tạp đó, chỉ cần làm cho họ hiểu là được, liền cười nói: “Phải phân biệt được hoạt sản hay tử sản, biện pháp đơn giản nhất là tiến hành thí nghiệm phổi nổi.”
“Thí nghiệm… thí nghiệm gì?”
“Thí nghiệm phổi nổi!” Mạnh Thiên Sở giải thích: “Chưa qua hô hấp, trong phổi không có không khí, cho nên tỉ trọng sẽ lớn hơn phổi đã qua hô hấp, tỉ trọng nhỏ hơn do bên trong chứa đựng không khí, thể tích tăng lớn. Thí nghiệm này chính là thực hiện dựa trên nguyên lý này.”
“So sánh… tỉ trọng?” Hạ Hồng lắp bắp hỏi.
Mạnh Thiên Sở vỗ trán, xem ra mình đã quá lo lắng, đó chỉ là những kiến thức bình thường mà học sinh trung học nào cũng có thể hiểu, tuy nhiên ở cổ đại này, lại trở thành những điều cực kỳ khó hiểu, ngay cả quan ngũ phẩm nghe cũng lùng bùng lỗ tai.
Mạnh Thiên Sở nghĩ nghĩ, một lúc rồi nói: “Thế này, ngài bảo Địch đại nhân mở lồng ngực thai nhi kia, lấy phổi ra, nhớ kỹ, phải dùng dây buộc khí quản lại, sau đó mới cắt khí quản. Đem lá phổi bỏ vào trong nước quan sát, nếu chìm xuống là tử sản, ngược lại nếu nổi trên mặt nước tức là hoạt sản.”
Hạ Hồng bán tín bán nghi: “Đơn giản vậy sao?”
Đương nhiên không đơn giản như vậy, nếu quả thực bà đỡ giết hại đứa trẻ, không thể chỉ làm thí nghiệm trên được. Hơn nữa, hoạt sản và tử sản có rất nhiều tình huống đặc thù, phương pháp kiểm nghiệm đầy đủ rất phức tạp, có nói ra thì lão gia cũng không hiểu được, chỉ có thể nói qua loa thế này, cũng may cách này có thể phân biệt được hoạt sản hay tử sản, cho nên hắn mỉm cười gật đầu.
(Chú ý của tác giả: nếu nghiêm khắc dựa vào lịch sử, phương pháp này ở cổ đại không thể thực hiện được, vì ở cổ đại chỉ cho phép kiểm nghiệm bên ngoài thân thể, nghiêm cấm tiến hành giải phẫu, tự tiện tiến hành giải phẫu thi thể sẽ bị trọng hình. Đây là nguyên nhân chủ yếu khiến y học cổ đại Trung Hoa phát triển chậm chạp, thua xa y học phương Tây.
Trong bộ phim truyền hình: “Tuổi trẻ của Bao Thanh Thiên”, cũng có tình tiết giải phẫu kiểm tra thi thể. Trong bộ truyện này, vì nội dung cần thiết, hơn nữa không quá coi trọng sự thật lịch sử, nhân vật Mạnh Thiên Sở nhiều lần tiến hành giải phẫu thi thể, điều tra chân tướng, kính mong những người có chuyên môn bỏ qua.)
Hạ Hồng nói: “Tốt lắm, vi phụ lập tức đến Thuận Thiên phủ tìm Địch đại nhân, dùng biện pháp của ngươi kiểm tra.” Dứt lời vội vàng đi mất.
Gần hai canh giờ sau, Hạ Hồng mặt tươi rói trở lại. Mạnh Thiên Sở đang ở thư phòng, ra sức khắc khổ đọc “Đại Minh luật”, vừa thấy vẻ mặt Hạ Hồng, biết rằng sự tình đã sáng tỏ.
Quả nhiên, Hạ Hồng cười ha hả nói: “Hiền tế, ta nhìn không ra, ngươi còn có chiêu này, lợi hại! Quả nhiên lợi hại! Ta cùng Địch đại nhân bàn bạc cân nhắc, phái người ra ngoại thành tìm thai nhi tử vong hậu sản, thực may mắn tìm được một nhà, thai nhi sinh hạ tối qua, sáng nay chết, bọn họ đang chuẩn bị chôn cất, chúng ta cho họ chút bạc, lấy thi thể kiểm nghiệm. Sau đó lại gọi người nhà phú thương cùng bà đỡ lên công đường, dựa theo biện pháp của ngươi thí nghiệm.”
Mạnh Thiên Sở thầm nghĩ Hạ Hồng cùng Địch đại nhân này cũng không hề ngốc, biết sử dụng biện pháp đối lập để tăng cường sức thuyết phục. Biện pháp kiểm nghiệm đối lập này rất hay được các nhà pháp y cổ đại sử dụng, ví dụ nổi tiếng như đem hai con lợn, một sống một chết quăng vào lò đốt, sau đó kiểm nghiệm trong cổ họng có bụi hay không, xác định con nào chết trước hay sau khi bị đốt, rất có sức thuyết phục.
Hạ Hồng nói tiếp: “Chúng ta bảo ngỗ tác của nha môn mổ ngực lấy phổi của thai nhi nhà phú thương, bỏ vào nước quan sát, quả nhiên lập tức chìm xuống đáy nước. Sau đó lại thấy phổi của đứa bé kia làm tương tự, lá phổi này nổi trên mặt nước.”
Nói tới đây, Hạ Hồng lại cao hứng cười ha hả nói tiếp: “Vừa thấy như vậy, tiểu thiếp của phú thương kinh hoàng như thấy quỷ, chúng ta lập tức đoán ra, liền tiến hành thẩm vấn hai nha hoàn, hai bọn họ cũng tận mắt nhìn thấy quá trình kiểm nghiệm, khai ngay mà không cần hỏi nhiều. Nguyên lai, họ nhận tiền của tiểu thiếp làm chứng giả, vu cáo hãm hại bà đỡ, để tiểu thiếp kia có thể làm chính thất.”
Mạnh Thiên Sở thấy án tử đã giải quyết viên mãn, cũng rất là cao hứng, xem ra mình có hi vọng là hình danh sư gia rồi.
Không ngờ, Hạ Hồng lại nói: “Hiền tế, tuy rằng ngươi điều tra rõ cái án tử này, nhưng những việc hình danh sư gia phải xử lý, không chỉ có điều tra phá án, còn phải tiến hành thẩm tra xử lý, xử phạt theo hình luật, mặt khác còn có các tranh cãi dân sự, ngươi đều biết xử lý cả sao?”
Mạnh Thiên Sở đương nhiên không biết, đừng nói cổ đại, cho dù hiện đại, những thủ tục tố tụng cả hình sự lẫn dân sự hắn cũng chẳng nắm được. Nghe Hạ Hồng nói, hắn thật đúng là cứng họng không nói được lời nào.
Mạnh Thiên Sở nói một tràng toàn những thuật ngữ y học hiện đại, làm cho Hạ Hồng xay xẩm mặt mày, đầu óc choáng váng, nghe không hiểu, nhưng cũng không muốn cắt lời hắn.
Mạnh Thiên Sở lại tiếp tục nói: “Nếu là tử thai, phổi sẽ không tự chủ hô hấp, thể tích phổi rất nhỏ, khô héo, màu sáng bóng, nhìn qua giống gan, không co dãn…”
Hạ Hồng rút cuộc nhịn không được, ngắt lời hắn nói: “Hiền tế, ngươi nói phức tạp quá, vi phụ… vi phụ có chút không hiểu… ngươi nói đơn giản hơn chút được không?”
Mạnh Thiên Sở cũng nghĩ lại, biết là ở Minh triều, không cần giảng giải những điều phức tạp đó, chỉ cần làm cho họ hiểu là được, liền cười nói: “Phải phân biệt được hoạt sản hay tử sản, biện pháp đơn giản nhất là tiến hành thí nghiệm phổi nổi.”
“Thí nghiệm… thí nghiệm gì?”
“Thí nghiệm phổi nổi!” Mạnh Thiên Sở giải thích: “Chưa qua hô hấp, trong phổi không có không khí, cho nên tỉ trọng sẽ lớn hơn phổi đã qua hô hấp, tỉ trọng nhỏ hơn do bên trong chứa đựng không khí, thể tích tăng lớn. Thí nghiệm này chính là thực hiện dựa trên nguyên lý này.”
“So sánh… tỉ trọng?” Hạ Hồng lắp bắp hỏi.
Mạnh Thiên Sở vỗ trán, xem ra mình đã quá lo lắng, đó chỉ là những kiến thức bình thường mà học sinh trung học nào cũng có thể hiểu, tuy nhiên ở cổ đại này, lại trở thành những điều cực kỳ khó hiểu, ngay cả quan ngũ phẩm nghe cũng lùng bùng lỗ tai.
Mạnh Thiên Sở nghĩ nghĩ, một lúc rồi nói: “Thế này, ngài bảo Địch đại nhân mở lồng ngực thai nhi kia, lấy phổi ra, nhớ kỹ, phải dùng dây buộc khí quản lại, sau đó mới cắt khí quản. Đem lá phổi bỏ vào trong nước quan sát, nếu chìm xuống là tử sản, ngược lại nếu nổi trên mặt nước tức là hoạt sản.”
Hạ Hồng bán tín bán nghi: “Đơn giản vậy sao?”
Đương nhiên không đơn giản như vậy, nếu quả thực bà đỡ giết hại đứa trẻ, không thể chỉ làm thí nghiệm trên được. Hơn nữa, hoạt sản và tử sản có rất nhiều tình huống đặc thù, phương pháp kiểm nghiệm đầy đủ rất phức tạp, có nói ra thì lão gia cũng không hiểu được, chỉ có thể nói qua loa thế này, cũng may cách này có thể phân biệt được hoạt sản hay tử sản, cho nên hắn mỉm cười gật đầu.
(Chú ý của tác giả: nếu nghiêm khắc dựa vào lịch sử, phương pháp này ở cổ đại không thể thực hiện được, vì ở cổ đại chỉ cho phép kiểm nghiệm bên ngoài thân thể, nghiêm cấm tiến hành giải phẫu, tự tiện tiến hành giải phẫu thi thể sẽ bị trọng hình. Đây là nguyên nhân chủ yếu khiến y học cổ đại Trung Hoa phát triển chậm chạp, thua xa y học phương Tây.
Trong bộ phim truyền hình: “Tuổi trẻ của Bao Thanh Thiên”, cũng có tình tiết giải phẫu kiểm tra thi thể. Trong bộ truyện này, vì nội dung cần thiết, hơn nữa không quá coi trọng sự thật lịch sử, nhân vật Mạnh Thiên Sở nhiều lần tiến hành giải phẫu thi thể, điều tra chân tướng, kính mong những người có chuyên môn bỏ qua.)
Hạ Hồng nói: “Tốt lắm, vi phụ lập tức đến Thuận Thiên phủ tìm Địch đại nhân, dùng biện pháp của ngươi kiểm tra.” Dứt lời vội vàng đi mất.
Gần hai canh giờ sau, Hạ Hồng mặt tươi rói trở lại. Mạnh Thiên Sở đang ở thư phòng, ra sức khắc khổ đọc “Đại Minh luật”, vừa thấy vẻ mặt Hạ Hồng, biết rằng sự tình đã sáng tỏ.
Quả nhiên, Hạ Hồng cười ha hả nói: “Hiền tế, ta nhìn không ra, ngươi còn có chiêu này, lợi hại! Quả nhiên lợi hại! Ta cùng Địch đại nhân bàn bạc cân nhắc, phái người ra ngoại thành tìm thai nhi tử vong hậu sản, thực may mắn tìm được một nhà, thai nhi sinh hạ tối qua, sáng nay chết, bọn họ đang chuẩn bị chôn cất, chúng ta cho họ chút bạc, lấy thi thể kiểm nghiệm. Sau đó lại gọi người nhà phú thương cùng bà đỡ lên công đường, dựa theo biện pháp của ngươi thí nghiệm.”
Mạnh Thiên Sở thầm nghĩ Hạ Hồng cùng Địch đại nhân này cũng không hề ngốc, biết sử dụng biện pháp đối lập để tăng cường sức thuyết phục. Biện pháp kiểm nghiệm đối lập này rất hay được các nhà pháp y cổ đại sử dụng, ví dụ nổi tiếng như đem hai con lợn, một sống một chết quăng vào lò đốt, sau đó kiểm nghiệm trong cổ họng có bụi hay không, xác định con nào chết trước hay sau khi bị đốt, rất có sức thuyết phục.
Hạ Hồng nói tiếp: “Chúng ta bảo ngỗ tác của nha môn mổ ngực lấy phổi của thai nhi nhà phú thương, bỏ vào nước quan sát, quả nhiên lập tức chìm xuống đáy nước. Sau đó lại thấy phổi của đứa bé kia làm tương tự, lá phổi này nổi trên mặt nước.”
Nói tới đây, Hạ Hồng lại cao hứng cười ha hả nói tiếp: “Vừa thấy như vậy, tiểu thiếp của phú thương kinh hoàng như thấy quỷ, chúng ta lập tức đoán ra, liền tiến hành thẩm vấn hai nha hoàn, hai bọn họ cũng tận mắt nhìn thấy quá trình kiểm nghiệm, khai ngay mà không cần hỏi nhiều. Nguyên lai, họ nhận tiền của tiểu thiếp làm chứng giả, vu cáo hãm hại bà đỡ, để tiểu thiếp kia có thể làm chính thất.”
Mạnh Thiên Sở thấy án tử đã giải quyết viên mãn, cũng rất là cao hứng, xem ra mình có hi vọng là hình danh sư gia rồi.
Không ngờ, Hạ Hồng lại nói: “Hiền tế, tuy rằng ngươi điều tra rõ cái án tử này, nhưng những việc hình danh sư gia phải xử lý, không chỉ có điều tra phá án, còn phải tiến hành thẩm tra xử lý, xử phạt theo hình luật, mặt khác còn có các tranh cãi dân sự, ngươi đều biết xử lý cả sao?”
Mạnh Thiên Sở đương nhiên không biết, đừng nói cổ đại, cho dù hiện đại, những thủ tục tố tụng cả hình sự lẫn dân sự hắn cũng chẳng nắm được. Nghe Hạ Hồng nói, hắn thật đúng là cứng họng không nói được lời nào.