Chương : 4
Người đại diện sau khi đạp ngã tivi thì mới có cảm giác cân bằng. Hai tay chống nạnh mặt vênh váo nhìn Bộ Khuyên, ánh mắt thách thức.
Bộ Khuyên thở hắt ra một hơi rồi đứng bật dậy. Liếc một nửa mắt sang người đại diện không biết sống chết.
Dãy số liệu phiền phức!
Muốn xóa số liệu của cô ta.
Thật khiến ta khó chịu!
Bộ Khuyên lại tiếp tục không quan tâm đến Thủy Tiên. Chính mình vào phòng bếp rót hai ly nước, đặt đầu bàn bên kia một ly, có ý mời Thủy Tiên uống. Cô cầm lấy quyển sách, chuyển sang cuối bàn ngồi, vừa uống nước vừa lật sách xem. Không hề có chút ý tứ muốn nói chuyện.
Người đại diện lại bị nghẹn một đoàn hỏa. Tức đến không nói thành lời. Giơ ngón tay chỉ vào Bộ Khuyên, nửa ngày cũng không thốt ra được chữ nào. Cánh tay đang giơ ra cũng từ từ thu lại. Thủy Tiên ngồi xuống cầm lấy ly nước uống một ngụm. Giọng điệu chuyển thành nhẹ nhàng:
“Chất Ngữ, tại sao lại đi ức hiếp người mới. Không phải là ảnh hậu rồi thì muốn làm gì thì làm thế chứ. Đừng làm ảnh hưởng đến công ty. Đi xin lỗi người ta đi”
Bộ Khuyên vẫn chăm chú vào cuốn sách, mất thật lâu sau mới phản ứng lại: “Tôi không có ức hiếp người mới.”
“Không ức hiếp mà tin tức lại rầm rộ ở trên mạng kìa. Cô nói nghe hay nhỉ.” Thủy Tiên gằn giọng, cũng không bởi vì Bộ Khuyên mở miệng nói chuyện mà hòa hoãn bớt. Ngược lại trong lòng còn thấy khó chịu hơn.
“Vậy công ty xử lý đi, đến tìm tôi làm gì?”
Thủy Tiên bóp chặt ly nước hét lên: “Chính mình gây phiền phức rồi tìm đến công ty giải quyết. Sao cô không đi xin lỗi người ta.”
Bộ Khuyên vẫn bình thản: “Đi xin lỗi vậy chẳng khác nào tôi nhận là mình đẩy ngã cô ta. Trong khi tôi không làm.”
“Chât Ngữ! Cô không làm thì tấm hình đó ở đâu ra. Cô có biết kim chủ sau lưng người mới mà cô ức hiếp là ai không?... Là Hồ Chính đó-giám đốc công ty Thăng Hoa. Cô đối đầu nổi sao?”
Thủy Tiên thấy sau khi nói xong thì nghệ sĩ nhà mình lại tiếp tục không phản ứng. Chỉ chăm chăm vào quyển sách trước mặt. Thủy Tiên tức điên, đi về phía cuối bàn giựt lấy quyển sách trong tay Bộ Khuyên xé đôi.
Quyển sách vừa bị vứt xuống đất, Thủy Tiên liền cảm nhận được một đồ vật gì đó đang lao về phía mình. Chưa nhìn rõ thì cái trán thoáng nhói lên rồi đau đến rùng mình. Một dòng chất lỏng lành lạnh tanh tưởi chảy xuống gò má. Thủy Tiên “a...” một tiếng ôm lấy đầu. Cố gắng nhìn người trước mặt và thứ đồ vừa ném vào trán bản thân.
Trên nền đất lạnh là mảnh ly vỡ văng tứ tung. Bộ Khuyên ngồi nơi đó, quanh thân toát ra hơi thở nguy hiểm. Đôi mắt nheo lại tựa như con thú đang nhìn con mồi của mình. Nhưng đôi mắt đó vẫn không hề có tiêu cự. Tựa như nhìn xuyên người đại diện rồi nhìn vào hư không.
Thủy Tiên sợ hãi lui về sau. Cảm giác như rơi vào địa ngục tối tăm, lạnh lẽo. Còn có cảm tưởng bản thân không còn tồn tại, thân thể vô lực.
“Không muốn chết thì cút đi nhanh cho ta.”
Giọng nói Bộ Khuyên vẫn nghe ra sự ưu nhã nhưng lại mang theo hơi thở tử vong nặng nề.
Người đại diện hoảng hốt đứng dậy. Trong lòng không ngừng lặp lại bốn chữ ‘rời khỏi chỗ này’ mà chạy vội vàng ra cửa. Chạy còn nhanh hơn vận động viên điền kinh, cửa cũng quên đóng.
Bộ Khuyên phất tay, cơn gió ập tới làm cánh cửa đóng sầm lại.
Cả ngôi nhà rơi vào cơn gió lạnh, âm u.
Cầu Cầu cũng không dám làm ồn.
Chủ nhân của nó có thể nhịn một lần, nhịn hai lần, mà nói khác hơn là không quan tâm. Bình thường đều là dáng vẻ hờ hững. Riêng nếu chạm vào điểm mấu chốt của chủ nhân thì ngài ấy liền trở nên nguy hiểm lạ thường.
Rất đáng sợ.
Bộ Khuyên nhìn quyển sách rơi trên đất mà đau lòng không thôi.
Cô ngồi xuống nhặt lấy sách bị xé đưa cho Ảnh Thứ cất giữ, cũng như thu dọn mảnh ly vỡ.
Sau khi làm xong đã là 8 giờ 30 phút tối.
Bộ Khuyên cầm máy tính xâm nhập một mớ trang. Sau đó nhấc điện thoại lên gọi điện.
***
Ở tòa chung cư ba mươi tầng nọ
‘Xin chào. Cho hỏi ai vậy?’
Từ Tinh Thất vừa mới về tới nhà đã nhận được cuộc gọi của một số lạ.
‘Tôi là Chất Ngữ, không biết Từ tiểu thư hiện tại có tiện không?’
Đầu dây bên kia trả lời thật nhẹ nhàng. Từ Tinh Thất ngạc nhiên khi nghe cái tên Chất Ngữ. Sợ mình nghe lầm nên Từ Tinh Thất hỏi lại:
‘Cô nói cô là ai?’
‘Chất Ngữ.’ Giọng nói đầu dây bên kia vẫn bình bình như vậy.
‘Không biết cô tìm tôi để làm gì?’
‘Tìm cô để làm việc cho tôi... Yên tâm, không làm việc xấu. Từ tiểu thư, cô có lợi, ba cô có lợi, hẹn cô mười lăm phút nữa ở nhà hàng Thanh San.’
Không đợi Từ Tinh Thất trả lời, Bộ Khuyên đã cúp máy.
Không chỉnh chết người đại diện với Mỹ Nhân thì thật mất mặt người tạo ra thế giới.
***
Do Hồ Chính ở sau giở trò nên top hot search đứng đầu vẫn là tin của Chất Ngữ. Các tin thanh minh cho Chất Ngữ đều bị ém xuống.
Bộ Khuyên đến phim trường cực kì khó khăn.
Đám chó săn tụ tập trước của chung cư không nói, còn theo xe cô đến phim trường. Người ở phim trường biết chuyện hôm qua nên đối với Bộ Khuyên rất bình thường. Trong lòng chỉ cảm thán cô xui xẻo mà thôi.
Cái nghề này không phải chỉ có năng lực, vẻ đẹp liền thành công. Mà cần phải có cả hậu trường, mối quan hệ.
Đoạn video trong điện thoại của người kia Bộ Khuyên đã xóa đi. Cô có kế hoạch nên không thể để người khác đăng lên trước thời điểm thích hợp.
Đằng Thanh cho gọi Bộ Khuyên nói chuyện:
“Chất Ngữ, tôi biết cô chịu thiệt, nhưng tôi nói thật. Chỉ cần cô đi xin lỗi Mỹ Nhân thì chuyện này liền êm xui. Dù cô có chứng cứ chứng minh thì cũng không thể đấu lại thế lực của Hồ Chính đâu. Huống hồ, công ty của cô còn nhỏ bé.”
Bộ Khuyên hờ hững nhìn bình hoa trên bàn, ưu nhã lên tiếng: “Việc của chúng ta là quay xong bộ phim này, còn chuyện riêng của tôi thì Chất Ngữ tôi sẽ tự mình giải quyết. Miễn sao tôi không làm ảnh hưởng đến quá trình và tiến độ quay phim là được.”
Đằng Thanh thở dài một hơi, "Ừ” rồi cho Bộ Khuyên rời đi.
.....
“Tiểu Ngữ, hôm qua cậu bị bắt nặt sao? Tôi mới vắng có một ngày.” Mặc Tĩnh vừa chạy tới khoác lấy vai Bộ Khuyên vừa nói.
Bộ Khuyên nhìn cánh tay khoác lên vai mình bằng vẻ mặt đầy ghét bỏ. Không nể mặt cứ thế hất tay bạn thân của nguyên chủ ra:
“Nói thì nói, đừng chạm vào tôi.”
Mặc Tĩnh bị phản ứng của bạn thân mình làm cho sửng sốt vài phút. Đôi mắt đẹp trố lên trông đáng yêu không thể tả.
Bộ Khuyên chỉ liếc mắt sang nhìn Mặc Tĩnh một lát xong lại tiến về phía trước.
Đây là bạn của nguyên chủ, không phải bạn cô. Muốn cô giả vờ giống nguyên chủ thì nằm mơ đi.
Thật sự là phiền chết đi được!
Mặc Tĩnh đương nhiên nhận thấy sự khác biệt của bạn mình. Nhất là đôi mắt, dù Chất Ngữ bình thường hay lạnh lùng nhưng cảm giác cho hắn không hề khó gần như bây giờ. Đôi mắt Chất Ngữ lúc trước toàn là sự cẩn trọng, còn đôi mắt Chất Ngữ lúc này chỉ là đốm sáng không nhìn rõ.
Ngươi tưởng cô ấy nhìn mình nhưng thực sự không phải vậy. Cô ấy đang nhìn vào hư không.
Mặc Tĩnh vội chạy theo muốn níu tay Bộ Khuyên nhưng bị cô né đi. Tay hắn rơi vào hư không. Khàn giọng hỏi:
“Tiểu Ngữ, cậu sao vậy?”
“Không sao. Tôi rất ổn, chỉ không thích người khác chạm vào mình thôi.”
“Lúc trước cậu không có như vậy.”
“Lúc trước là chuyện lúc trước, từ nay về sau tôi vẫn sẽ như vậy.”
Mặc Tĩnh mờ mịt với câu trả lời của Bộ Khuyên. Tự nói với lòng rằng cô chắc vì chuyện hot search mà khó chịu. Sau khi đắn đo suy nghĩ thì Mặc Tĩnh thả lỏng tâm trạng, đến gần Bộ Khuyên nhưng không chạm vào cô nữa, quan tâm nói:
“Tôi biết cô không ức hiếp diễn viên mới kia. Nhân viên trong đoàn đã nói lại với tôi. Hay là tôi giúp cô thanh minh.”
“Không cần, tôi giải quyết được. Còn có sau lưng cô ta là Hồ Chính. Cậu đấu không lại anh ta đâu.”
Ủa? Hình như câu này vừa nãy Đằng đạo diễn cũng nói với cô thì phải.
Ha...
Mặc Tĩnh muốn nói gì đó nhưng được nhắc nhở đến giờ quay nên vội vàng chuẩn bị.
***
Mặc dù Bộ Khuyên không hề thích bị người chạm vào nhưng khi quay phim thì rất bình thường. Chỉ là cô yêu cầu cắt cảnh hôn đi.
“Không phải trước giờ cô chưa đóng cảnh hôn.” Đằng đạo diễn nghe Bộ Khuyên yêu cầu liền phản bác.
“Không muốn đóng cảnh hôn nữa. Đạo diễn cắt đi, không thì cho người đóng thế chứ tôi không đóng.”
Thái độ của Bộ Khuyên cực kì quyết liệt làm cho Đằng Thanh phải xuống nước cho người đóng thế.
Môi của ta không phải muốn chạm là chạm nha!
Bộ Khuyên lại trải qua một màn dạo hỏi dài dòng của Mặc Tĩnh. Cô cứ qua loa rồi chạy mất dạng.
Ba ngày quay phim diễn ra vô cùng bình yên.
Ngày tiếp theo tin tức lại nổ tung. Các tag dành cho Bộ Khuyên còn nhiều hơn lần trước.
Top 1 hot search: #Ảnh hậu Chất Ngữ bạo hành người đại diện.
Người đại diện im lặng hồi lâu đã lên tiếng tố cáo bị nghệ sĩ nhà mình bạo hành. Còn có hình ảnh chụp vết thương chảy máu trên trán. Kể lại sự việc y như thật.
Bộ Khuyên thở hắt ra một hơi rồi đứng bật dậy. Liếc một nửa mắt sang người đại diện không biết sống chết.
Dãy số liệu phiền phức!
Muốn xóa số liệu của cô ta.
Thật khiến ta khó chịu!
Bộ Khuyên lại tiếp tục không quan tâm đến Thủy Tiên. Chính mình vào phòng bếp rót hai ly nước, đặt đầu bàn bên kia một ly, có ý mời Thủy Tiên uống. Cô cầm lấy quyển sách, chuyển sang cuối bàn ngồi, vừa uống nước vừa lật sách xem. Không hề có chút ý tứ muốn nói chuyện.
Người đại diện lại bị nghẹn một đoàn hỏa. Tức đến không nói thành lời. Giơ ngón tay chỉ vào Bộ Khuyên, nửa ngày cũng không thốt ra được chữ nào. Cánh tay đang giơ ra cũng từ từ thu lại. Thủy Tiên ngồi xuống cầm lấy ly nước uống một ngụm. Giọng điệu chuyển thành nhẹ nhàng:
“Chất Ngữ, tại sao lại đi ức hiếp người mới. Không phải là ảnh hậu rồi thì muốn làm gì thì làm thế chứ. Đừng làm ảnh hưởng đến công ty. Đi xin lỗi người ta đi”
Bộ Khuyên vẫn chăm chú vào cuốn sách, mất thật lâu sau mới phản ứng lại: “Tôi không có ức hiếp người mới.”
“Không ức hiếp mà tin tức lại rầm rộ ở trên mạng kìa. Cô nói nghe hay nhỉ.” Thủy Tiên gằn giọng, cũng không bởi vì Bộ Khuyên mở miệng nói chuyện mà hòa hoãn bớt. Ngược lại trong lòng còn thấy khó chịu hơn.
“Vậy công ty xử lý đi, đến tìm tôi làm gì?”
Thủy Tiên bóp chặt ly nước hét lên: “Chính mình gây phiền phức rồi tìm đến công ty giải quyết. Sao cô không đi xin lỗi người ta.”
Bộ Khuyên vẫn bình thản: “Đi xin lỗi vậy chẳng khác nào tôi nhận là mình đẩy ngã cô ta. Trong khi tôi không làm.”
“Chât Ngữ! Cô không làm thì tấm hình đó ở đâu ra. Cô có biết kim chủ sau lưng người mới mà cô ức hiếp là ai không?... Là Hồ Chính đó-giám đốc công ty Thăng Hoa. Cô đối đầu nổi sao?”
Thủy Tiên thấy sau khi nói xong thì nghệ sĩ nhà mình lại tiếp tục không phản ứng. Chỉ chăm chăm vào quyển sách trước mặt. Thủy Tiên tức điên, đi về phía cuối bàn giựt lấy quyển sách trong tay Bộ Khuyên xé đôi.
Quyển sách vừa bị vứt xuống đất, Thủy Tiên liền cảm nhận được một đồ vật gì đó đang lao về phía mình. Chưa nhìn rõ thì cái trán thoáng nhói lên rồi đau đến rùng mình. Một dòng chất lỏng lành lạnh tanh tưởi chảy xuống gò má. Thủy Tiên “a...” một tiếng ôm lấy đầu. Cố gắng nhìn người trước mặt và thứ đồ vừa ném vào trán bản thân.
Trên nền đất lạnh là mảnh ly vỡ văng tứ tung. Bộ Khuyên ngồi nơi đó, quanh thân toát ra hơi thở nguy hiểm. Đôi mắt nheo lại tựa như con thú đang nhìn con mồi của mình. Nhưng đôi mắt đó vẫn không hề có tiêu cự. Tựa như nhìn xuyên người đại diện rồi nhìn vào hư không.
Thủy Tiên sợ hãi lui về sau. Cảm giác như rơi vào địa ngục tối tăm, lạnh lẽo. Còn có cảm tưởng bản thân không còn tồn tại, thân thể vô lực.
“Không muốn chết thì cút đi nhanh cho ta.”
Giọng nói Bộ Khuyên vẫn nghe ra sự ưu nhã nhưng lại mang theo hơi thở tử vong nặng nề.
Người đại diện hoảng hốt đứng dậy. Trong lòng không ngừng lặp lại bốn chữ ‘rời khỏi chỗ này’ mà chạy vội vàng ra cửa. Chạy còn nhanh hơn vận động viên điền kinh, cửa cũng quên đóng.
Bộ Khuyên phất tay, cơn gió ập tới làm cánh cửa đóng sầm lại.
Cả ngôi nhà rơi vào cơn gió lạnh, âm u.
Cầu Cầu cũng không dám làm ồn.
Chủ nhân của nó có thể nhịn một lần, nhịn hai lần, mà nói khác hơn là không quan tâm. Bình thường đều là dáng vẻ hờ hững. Riêng nếu chạm vào điểm mấu chốt của chủ nhân thì ngài ấy liền trở nên nguy hiểm lạ thường.
Rất đáng sợ.
Bộ Khuyên nhìn quyển sách rơi trên đất mà đau lòng không thôi.
Cô ngồi xuống nhặt lấy sách bị xé đưa cho Ảnh Thứ cất giữ, cũng như thu dọn mảnh ly vỡ.
Sau khi làm xong đã là 8 giờ 30 phút tối.
Bộ Khuyên cầm máy tính xâm nhập một mớ trang. Sau đó nhấc điện thoại lên gọi điện.
***
Ở tòa chung cư ba mươi tầng nọ
‘Xin chào. Cho hỏi ai vậy?’
Từ Tinh Thất vừa mới về tới nhà đã nhận được cuộc gọi của một số lạ.
‘Tôi là Chất Ngữ, không biết Từ tiểu thư hiện tại có tiện không?’
Đầu dây bên kia trả lời thật nhẹ nhàng. Từ Tinh Thất ngạc nhiên khi nghe cái tên Chất Ngữ. Sợ mình nghe lầm nên Từ Tinh Thất hỏi lại:
‘Cô nói cô là ai?’
‘Chất Ngữ.’ Giọng nói đầu dây bên kia vẫn bình bình như vậy.
‘Không biết cô tìm tôi để làm gì?’
‘Tìm cô để làm việc cho tôi... Yên tâm, không làm việc xấu. Từ tiểu thư, cô có lợi, ba cô có lợi, hẹn cô mười lăm phút nữa ở nhà hàng Thanh San.’
Không đợi Từ Tinh Thất trả lời, Bộ Khuyên đã cúp máy.
Không chỉnh chết người đại diện với Mỹ Nhân thì thật mất mặt người tạo ra thế giới.
***
Do Hồ Chính ở sau giở trò nên top hot search đứng đầu vẫn là tin của Chất Ngữ. Các tin thanh minh cho Chất Ngữ đều bị ém xuống.
Bộ Khuyên đến phim trường cực kì khó khăn.
Đám chó săn tụ tập trước của chung cư không nói, còn theo xe cô đến phim trường. Người ở phim trường biết chuyện hôm qua nên đối với Bộ Khuyên rất bình thường. Trong lòng chỉ cảm thán cô xui xẻo mà thôi.
Cái nghề này không phải chỉ có năng lực, vẻ đẹp liền thành công. Mà cần phải có cả hậu trường, mối quan hệ.
Đoạn video trong điện thoại của người kia Bộ Khuyên đã xóa đi. Cô có kế hoạch nên không thể để người khác đăng lên trước thời điểm thích hợp.
Đằng Thanh cho gọi Bộ Khuyên nói chuyện:
“Chất Ngữ, tôi biết cô chịu thiệt, nhưng tôi nói thật. Chỉ cần cô đi xin lỗi Mỹ Nhân thì chuyện này liền êm xui. Dù cô có chứng cứ chứng minh thì cũng không thể đấu lại thế lực của Hồ Chính đâu. Huống hồ, công ty của cô còn nhỏ bé.”
Bộ Khuyên hờ hững nhìn bình hoa trên bàn, ưu nhã lên tiếng: “Việc của chúng ta là quay xong bộ phim này, còn chuyện riêng của tôi thì Chất Ngữ tôi sẽ tự mình giải quyết. Miễn sao tôi không làm ảnh hưởng đến quá trình và tiến độ quay phim là được.”
Đằng Thanh thở dài một hơi, "Ừ” rồi cho Bộ Khuyên rời đi.
.....
“Tiểu Ngữ, hôm qua cậu bị bắt nặt sao? Tôi mới vắng có một ngày.” Mặc Tĩnh vừa chạy tới khoác lấy vai Bộ Khuyên vừa nói.
Bộ Khuyên nhìn cánh tay khoác lên vai mình bằng vẻ mặt đầy ghét bỏ. Không nể mặt cứ thế hất tay bạn thân của nguyên chủ ra:
“Nói thì nói, đừng chạm vào tôi.”
Mặc Tĩnh bị phản ứng của bạn thân mình làm cho sửng sốt vài phút. Đôi mắt đẹp trố lên trông đáng yêu không thể tả.
Bộ Khuyên chỉ liếc mắt sang nhìn Mặc Tĩnh một lát xong lại tiến về phía trước.
Đây là bạn của nguyên chủ, không phải bạn cô. Muốn cô giả vờ giống nguyên chủ thì nằm mơ đi.
Thật sự là phiền chết đi được!
Mặc Tĩnh đương nhiên nhận thấy sự khác biệt của bạn mình. Nhất là đôi mắt, dù Chất Ngữ bình thường hay lạnh lùng nhưng cảm giác cho hắn không hề khó gần như bây giờ. Đôi mắt Chất Ngữ lúc trước toàn là sự cẩn trọng, còn đôi mắt Chất Ngữ lúc này chỉ là đốm sáng không nhìn rõ.
Ngươi tưởng cô ấy nhìn mình nhưng thực sự không phải vậy. Cô ấy đang nhìn vào hư không.
Mặc Tĩnh vội chạy theo muốn níu tay Bộ Khuyên nhưng bị cô né đi. Tay hắn rơi vào hư không. Khàn giọng hỏi:
“Tiểu Ngữ, cậu sao vậy?”
“Không sao. Tôi rất ổn, chỉ không thích người khác chạm vào mình thôi.”
“Lúc trước cậu không có như vậy.”
“Lúc trước là chuyện lúc trước, từ nay về sau tôi vẫn sẽ như vậy.”
Mặc Tĩnh mờ mịt với câu trả lời của Bộ Khuyên. Tự nói với lòng rằng cô chắc vì chuyện hot search mà khó chịu. Sau khi đắn đo suy nghĩ thì Mặc Tĩnh thả lỏng tâm trạng, đến gần Bộ Khuyên nhưng không chạm vào cô nữa, quan tâm nói:
“Tôi biết cô không ức hiếp diễn viên mới kia. Nhân viên trong đoàn đã nói lại với tôi. Hay là tôi giúp cô thanh minh.”
“Không cần, tôi giải quyết được. Còn có sau lưng cô ta là Hồ Chính. Cậu đấu không lại anh ta đâu.”
Ủa? Hình như câu này vừa nãy Đằng đạo diễn cũng nói với cô thì phải.
Ha...
Mặc Tĩnh muốn nói gì đó nhưng được nhắc nhở đến giờ quay nên vội vàng chuẩn bị.
***
Mặc dù Bộ Khuyên không hề thích bị người chạm vào nhưng khi quay phim thì rất bình thường. Chỉ là cô yêu cầu cắt cảnh hôn đi.
“Không phải trước giờ cô chưa đóng cảnh hôn.” Đằng đạo diễn nghe Bộ Khuyên yêu cầu liền phản bác.
“Không muốn đóng cảnh hôn nữa. Đạo diễn cắt đi, không thì cho người đóng thế chứ tôi không đóng.”
Thái độ của Bộ Khuyên cực kì quyết liệt làm cho Đằng Thanh phải xuống nước cho người đóng thế.
Môi của ta không phải muốn chạm là chạm nha!
Bộ Khuyên lại trải qua một màn dạo hỏi dài dòng của Mặc Tĩnh. Cô cứ qua loa rồi chạy mất dạng.
Ba ngày quay phim diễn ra vô cùng bình yên.
Ngày tiếp theo tin tức lại nổ tung. Các tag dành cho Bộ Khuyên còn nhiều hơn lần trước.
Top 1 hot search: #Ảnh hậu Chất Ngữ bạo hành người đại diện.
Người đại diện im lặng hồi lâu đã lên tiếng tố cáo bị nghệ sĩ nhà mình bạo hành. Còn có hình ảnh chụp vết thương chảy máu trên trán. Kể lại sự việc y như thật.