Chương 4: Khai Trương
Khi Đường Mật đến Dream một lần nữa, tâm tình hoàn toàn khác trước.
Cô chân bước ung dung đi vào nhà hàng, phát hiện bài trí trong tiệm có chút khác biệt so với lần trước. Bộ đồ ăn đổi kiểu khác, khăn trải bàn biến thành màu vàng nhạt, dưới quầng sáng dịu dàng của ánh đèn càng có vẻ thích hợp với cái tên Dream.
Trong văn phòng của Trưởng nhà hàng, Đường Mật vừa xem hợp đồng, vừa nghe Trưởng nhà hàng giải thích: "Thời gian thử việc là ba tháng, nếu biểu hiện tốt có thể lên chính thức sớm hơn. Giờ làm việc của đầu bếp làm bánh là từ 10 giờ sáng đến 7 giờ tối, nếu bận quá có thể phải muộn hơn, ngày Thứ Hai thứ hai của mỗi tháng là ngày nghỉ cố định, thời gian còn lại nghỉ luân phiên với các đồng nghiệp, có thắc mắc gì không?"
Đường Mật lắc lắc đầu: "Không ạ." Chuyện tiền lương chắc hẳn chưa có.
"Nếu không có vấn đề gì thì kí tên nhé, tuần sau nhà hàng chính thức kinh doanh, hôm nay em có thể bắt đầu đi làm luôn, chủ yếu là làm quen với công việc và dọn dẹp vệ sinh chút thôi."
"Vâng ạ." Đường Mật cầm bút lên, đặt bút vào nơi kí tên, viết xuống tên mình như rồng bay phượng múa.
Trưởng nhà hàng kiểm tra một chút, không có vấn đề gì liền đáp: "Ngày nhà hàng khai trương sẽ có một thực đơn tiệc đính hôn, khoảng thời gian này tất cả các phòng ban đều đang tích cực chuẩn bị, bánh kem đính hôn giao cho em phụ trách nhé!"
Đường Mật bỗng chốc ngây ngẩn cả người, vừa nhận việc liền giao cho cô nhiệm vụ trọng đại thế này ư...
"Thế nào? Không tự tin?"
"Không phải, chỉ là bánh gatô đính hôn không giống với bánh kem thông thường, cần phải bàn bạc với đôi vợ chồng hôm đó mới được ạ."
Trưởng nhà hàng cười đáp: "Cái này không cần lo, cô dâu là bạn chị, có lòng đến ủng hộ chúng ta, cô ấy đã tự thiết kế bánh cưới rồi, em chỉ cần làm ra nó là được."
Đường Mật lập tức thấy bớt áp lực đi một nửa: "Thế thì không vấn đề gì."
Làm xong thủ tục nhậm chức, Trưởng nhà hàng tập hợp tất cả nhân viên trong nhà hàng lại để giới thiệu qua: "Đây là đầu bếp làm bánh mới đến - Đường Mật, mọi người cùng chào mừng nào."
Các đồng nghiệp đồng loạt vỗ tay cổ vũ, một anh chàng đẹp trai mặc Âu phục cười nói với cô: "Đường Mật, cái tên này thật là ngọt."
Đường Mật ngại ngùng đáp: "Mọi người đều nói thế ạ."
Trưởng nhà hàng chỉ chỉ anh chàng đó, bảo Đường Mật: "Cậu ta tên Trương Húc, là Quản lý tiền sảnh."
"Chào Quản lý Trương." Đường Mật lễ phép chào hỏi. Trương Húc nhìn cô, khuôn mặt lại nở nụ cười: "Lấy tướng mạo em như thế này mà làm trong phòng bếp quá là lãng phí nhân tài, không bằng đến tiền sảnh bọn anh đi."
Bếp trưởng không hài lòng nói: "Còn chưa có khai trương mà đã định cướp người rồi cơ à?"
Các đồng nghiệp cười đùa một hồi, Trưởng nhà hàng đúng lúc cắt ngang, sau đó giới thiệu cho Đường Mật: "Vị này là bếp trưởng Trần Phương Châu, Vị này là quản lý phụ trách tiếp đón Vu Tiêu Tiêu."
Sau khi Đường Mật chào hỏi hết một lượt, Đường Mật liền giao cho Quản lý Vu đưa cô đi làm quen môi trường làm việc của nhà hàng.
Đường Mật đi sau Vu Quản lý dạo một lượt khắp nhà hàng, Vu Quản Lý nhân lúc không có người mới trộm hỏi cô: "Nghe nói hôm đó em chính là người úp bánh gatô vào mặt Giám đốc Hà?"
Đầu lông mày Đường Mật khẽ động: "Giám đốc Hà? Vị Giám đốc nhân sự đó họ Hà ạ?"
Quản lý Vu hỏi ngược lại: "Giám đốc nhân sự không thể mang họ Hà sao?"
"Không phải..." Chỉ là có lẽ cô đã hiểu vì sao ông Giám đốc Hà đó lại biết cô "ăn cắp ý tưởng" rồi.
"Giám đốc Hà không quan trọng nữa, quan trọng là sau đó Úc tổng tự mình phỏng vấn em hả? Kể chị nghe Úc tổng đi."
Đường Mật: "..."
Thì ra Quản lý Vu cũng là fan Úc tổng.
"Thực ra cũng không có gì cả, anh ấy chỉ ăn chút bánh em là rồi bình luận một chút liền để em đến làm thôi." Đường Mật có gì kể nấy, thực ra chuyện này rất bình thường không có gì lạ, còn lâu mới đến mức truyền kỳ như mọi người nghe nói.
Nhưng Quản lý Vu vẫn nghe đến mức khuôn mặt say sưa: "Nếu Úc tổng mà ăn đồ chị làm, chị sẵn sàng gầy đi 5kg."
Đường Mật: "..."
Chị quả thực không tham lam chút nào nhỉ.
Vì nhà hàng vẫn chưa chính thức kinh doanh, nên mọi người vẫn tan ca đúng 8 giờ. Lúc Đường Mật về nhà, Phó Tân đang ngồi trên sàn phòng khách xem tạp chí, nghe thấy tiếng Đường Mật bước vào phòng liền vội vàng gấp quyển tạp chí lại.
Mặc dù động tác của cô vừa nhanh vừa mạnh, nhưng Đường Mật vẫn kịp nhìn thấy trên trang giấy bốn chữ thật to lướt qua: "Hoàng tử làm bánh".
Phó Tân ném quyển tạp chí xuống đất, dùng chân đá xuống gầm sô pha, vụng về đồi đề tài: "Đường Đường mày về rồi à~. Hôm nay đi làm ngày đầu tiên thấy thế nào?"
Đường Mật gật gật đầu đáp: "Ừm, tốt lắm, mọi người đều rất nhiệt tình."
Phó Tân thấy nét mặt cô vẫn như thường, trong lòng nhẹ nhàng thở phào: "Thế thì tốt thế thì tốt, hôm khai trương tao sẽ đi cổ vũ cho mày."
Đường Mật đáp: "Ngày khai trương có tiệc đính hôn, tao đoán họ sẽ không cho mày vào đâu."
Phó Tân: "..."
Cô gái lương thiện đau lòng quá đi.
Đường Mật ăn xong cơm liền rúc trong phòng, nghiên cứu hình thiết kế bánh kem Trưởng nhà hàng nhà hàng đưa cô. Phó Tân cũng chẳng quản cô, mãi đến 12 giờ, cô ấy quỳ trên nền nhà mở tạp chí ra xem qua, ghét bỏ vò vò hai cái, nhòm cửa phòng đang đóng của Đường Mật như kẻ trộm, âm thầm đi xuống lầu.
Nghe thấy tiếng cô đóng cửa, Đường Mật mở to mắt nhìn chằm chằm trần nhà thấp bé một lúc, lại nhắm mắt vào.
Sau khi ném tạp chí vào thùng rác dưới lầu, Phó Tân chạy nhanh như bay lên trên. Sớm biết trong quyển tạp chí này có hắn ta, chết cô cũng không mua.
Bước vào nhà cô lại nhìn nhìn cửa phòng Đường Mật xong mới về phòng ngủ của mình.
Mấy ngày sau Đường Mật cố gắng làm quen với công việc mới, còn lĩnh từ chỗ Trưởng nhà hàng bộ quần áo đầu bếp trắng tinh, ngày tháng trôi qua bận rộn mà phong phú. Cho dù ngày khai trương vì có tiệc đính hôn không thể tiếp đãi những thực khách khác, nhưng Trưởng nhà hàng vẫn bảo cô chuẩn bị rất nhiều điểm tâm làm quà tặng khách qua đường.
Điểm tâm nhỏ nghe thì có vẻ rất dễ dàng, nhưng đó là ấn tượng đầu tiên của thực khách đối với nhà hàng, thế nên Đường Mật vẫn làm vô cùng chú tâm. Thậm chí cô còn làm vài cái Macaron và cupcake(*).
(*) Mấy loại này chắc mọi người đều biết rồi, nhưng vẫn muốn đăng hình lên:)) cho đẹp:3
Nhà hàng nghênh đón ngày khai trương trong sự chuẩn bị với khí thế ngất trời của mọi người. Vừa sáng sớm Đường Mật liền đến chuẩn bị bánh kem đính hôn. Hình dáng cuối cùng của bánh là do Đường Mật thương lượng sửa lại với cô dâu mới, bộ phận nào nên dùng nguyên liệu nào cô cũng đã xác nhận xong hết một lượt.
Vì đã làm công tác chuẩn bị rất kĩ lưỡng nên lúc này, cho dù cả phòng bánh chỉ có mình cô, vẫn làm rất thuận buồm xuôi gió.
Mười hai giờ, tiệc đính hôn chính thức bắt đầu, Đường Mật nhìn bánh gatô được nhân viên phục vụ nhà hàng đẩy đi, cuối cùng cũng được thở phào một hơi.
Cô đứng ở một góc lười nhác nói chuyện phiếm với Quản lý Vu, lúc đôi vợ chồng sắp cưới lên đài, con ngươi Đường Mật suýt thì rớt ra ngoài:
"Họ ăn mặc kiểu gì thế này?"
Trong tiệc đính hôn kể cả không mặc lễ phục thì cũng không đến mức khoác lên người mấy miếng vải rách như thế chứ? Cho dù đã được thiết kế khá mỹ miều, nhưng đây là tiệc đính hôn, không phải đại hội cái bang nha!
Quản lý Vu xì một tiếng bảo: "Cô chưa chơi Kiếm Tam bao giờ à? Đây là tạo hình cái bang trong game đó."
Đường Mật: "..."
Sau khi đôi tân nương phát biểu vài lời, phục vụ liền đẩy bánh gatô đến khu vực chính giữa.
Đó là một chiếc bánh gatô 3 tầng vị matcha, vòng ngoài mỗi tầng đều xếp những loại hoa quả khác nhau, phần bánh trên tầng cao nhất tạo thành hình trái tim, trát một lớp bơ mỏng sau đó dùng bột matcha rắc lên thành hai hình người nho nhỏ, sau cùng điểm xuyết bằng dâu tây.
"Bánh làm còn đẹp hơn trong tưởng tượng của tôi!" Cô dâu sắp cưới nhìn rất vui vẻ, cùng chú rể cầm chung con dao cắt bánh có quấn đai lụa, cắt chiếc bánh trong tiếng vỗ tay của mọi người.
Sau khi khai tiệc Quản lý Vu liền bận hơn, Đường Mật đứng nhìn thêm một lúc rồi về phòng bánh làm tiếp điểm tâm nhỏ tặng người qua đường.
Lúc xe của Úc Ý đỗ ngoài cửa nhà hàng, quản lý Vu liền tinh mắt phát hiện ra. Cô ấy ôm khay thức ăn vô cùng hưng phấn chạy qua nghênh đón, còn chưa lên tiếng, La Hạo đã nói trước: "Quản lý Vu, đi làm việc của cô đi, không cần để ý chúng tôi."
Quản lý Vu: "..."
Úc Ý vừa bước vào đã thu hút không ít ánh nhìn của quan khách, thậm chí khiến bọn họ phải tạm thời bỏ mỹ thực trước mặt xuống. Từ lúc làm trợ lý cho Úc Ý, La Hạo đã sớm ngày càng quen với kiểu chào hỏi chú mục như này rồi.
Trưởng nhà hàng đang nói chuyện với cô dâu, thấy Úc Ý bước đến liền lễ phép chào anh.
Úc Ý nhìn hướng cô dâu, hỏi: "Các món ăn hôm nay thế nào?"
Cô dâu cười đáp: "Quá đỉnh luôn, mỗi món ăn đều rất mỹ vị, đặc biệt là bánh gatô, tôi thích đầu bếp làm bánh của các anh lắm luôn, tôi có thể mời cô ấy đến nhà tôi làm thợ làm bánh chuyên biệt cho tôi được không?"
"Này này, bọn mình vừa mới khai trương cậu đã đòi khoét góc tường nhà bọn mình rồi?" Trưởng nhà hàng chưa đợi Úc Ý nói đã đánh vỡ mộng của bạn mình.
Cô dâu mới liền ha ha cười, Úc Ý nói chúc ngon miệng xong liền đem La Hạo đi tuần tra các khu khác.
Thấy anh đã đi xa rồi, cô dâu liền lấy khuỷu tay huých Trưởng nhà hàng: "Úc tổng nhà các cậu vẫn đẹp trai thế nhỉ, cậu nói xem sao nhà ở ven hồ lâu thế rồi mà vẫn chưa lấy được vầng trăng này vậy?"
Trưởng nhà hàng nhún nhún vai, nói không để ý: "Hoa trên đỉnh nói không phải ai cũng hái được."
Cô dâu chớp chớp mắt nhìn cô: "Đừng thấy hiện tại anh ta lạnh lùng như này, sau khi kết hôn nhất định rất dính vợ."
Trưởng nhà hàng không tiếp lời, ánh mắt vô tình rơi trên bóng lưng Úc Ý.
Úc Ý tiếp tục chọn bừa mấy bàn thực khách hỏi về độ hài lòng với thức ăn, mọi người đều nhất trí đánh giá rất cao món bánh gatô.
La Hạo nhìn Úc Ý, cười nói: "Xem ra lúc đó tuyển cô ấy là quyết định vô cùng sáng suốt."
Úc Ý không nói gì, nhưng bước chân lại hướng về phía phòng làm bánh.
Đường Mật đang dùng túi bắt kem(*) tạo hoa trên những chiếc bánh cookie matcha màu xanh, từng cái từng cái xếp thành hàng chỉnh tề trên khay nướng bánh.
(*) túi bắt kem:
Đây là lần đầu tiên Úc Ý thấy cô mặc áo đầu bếp, cảm giác rất khác với lần trước phỏng vấn.
Đường Mật bóp kem xong một hàng bánh cookie, vừa ngẩng đầu liền thấy Úc Ý đứng trước mặt, giật mình suýt chút thì vứt túi bắt kem trong tay đi: "Chào... chào Úc tổng!"
Úc Ý gật gật đầu với cô, bước lên trước mấy bước: "Có bận lắm không?"
Đường Mật đáp: "Đã chuẩn bị trước bánh kem rồi, cũng không bận lắm."
"Khách hàng đánh giá bánh kem không tệ, tiếp tục cố gắng!"
"Cảm ơn ạ! Tôi sẽ cố gắng!"
Đối thoại đến đây bỗng im bặt, Úc Ý lại nhìn nhìn cô, rồi nhấc chân đi. Đường Mật nhìn bóng lưng anh, thần xui quỷ khiến thế nào liền gọi một tiếng: "Úc tổng!"
Úc Ý dừng lại nhìn cô: "Còn chuyện gì?"
"Ặc..." Chuyện gì được nhỉ? Cô chắc chắn chẳng thể đáp chỉ vì cô muốn gọi liền gọi thôi...
Ánh mắt đảo qua bánh gatô matcha trên bàn, mắt Đường Mật sáng lên, nói với anh: "Đây là phần bánh cô dâu cố ý để lại cho tôi, anh có muốn nếm thử không?"
Úc Ý nhìn miếng bánh matcha đó, đáp không cảm xúc: "Tôi không ăn bánh gatô matcha."
... Ặc, Đường Mật lại bưng lên một khay nhỏ: "Đây là bánh Macaron tôi vừa làm xong, vị việt quất, anh muốn ăn không?"
Macaron vốn dĩ đã nhỏ xinh, khi làm hình trái tim càng thêm đáng yêu.
Úc Ý bước đến cầm một cái bánh macaron lên, đưa đến bên môi cắn một miếng.
Đường Mật dường như lại quay về lần phỏng vấn đó, hơi hồi hộp hỏi: "Thế nào ạ?"
Úc Ý ăn hết cả cái bánh xong mới đánh giá: "Cũng tạm."
Đường Mật: "...Ờm"
La Hạo nhìn vẻ thất vọng của cô, không nỡ nhẫn tâm bước lại trước mặt, nói nhỏ: "Nói cho cô một bí mật nha, Úc tổng mà bảo cũng tạm thì chính là ăn rất ngon."
♥Hết chương 4♥
Cô chân bước ung dung đi vào nhà hàng, phát hiện bài trí trong tiệm có chút khác biệt so với lần trước. Bộ đồ ăn đổi kiểu khác, khăn trải bàn biến thành màu vàng nhạt, dưới quầng sáng dịu dàng của ánh đèn càng có vẻ thích hợp với cái tên Dream.
Trong văn phòng của Trưởng nhà hàng, Đường Mật vừa xem hợp đồng, vừa nghe Trưởng nhà hàng giải thích: "Thời gian thử việc là ba tháng, nếu biểu hiện tốt có thể lên chính thức sớm hơn. Giờ làm việc của đầu bếp làm bánh là từ 10 giờ sáng đến 7 giờ tối, nếu bận quá có thể phải muộn hơn, ngày Thứ Hai thứ hai của mỗi tháng là ngày nghỉ cố định, thời gian còn lại nghỉ luân phiên với các đồng nghiệp, có thắc mắc gì không?"
Đường Mật lắc lắc đầu: "Không ạ." Chuyện tiền lương chắc hẳn chưa có.
"Nếu không có vấn đề gì thì kí tên nhé, tuần sau nhà hàng chính thức kinh doanh, hôm nay em có thể bắt đầu đi làm luôn, chủ yếu là làm quen với công việc và dọn dẹp vệ sinh chút thôi."
"Vâng ạ." Đường Mật cầm bút lên, đặt bút vào nơi kí tên, viết xuống tên mình như rồng bay phượng múa.
Trưởng nhà hàng kiểm tra một chút, không có vấn đề gì liền đáp: "Ngày nhà hàng khai trương sẽ có một thực đơn tiệc đính hôn, khoảng thời gian này tất cả các phòng ban đều đang tích cực chuẩn bị, bánh kem đính hôn giao cho em phụ trách nhé!"
Đường Mật bỗng chốc ngây ngẩn cả người, vừa nhận việc liền giao cho cô nhiệm vụ trọng đại thế này ư...
"Thế nào? Không tự tin?"
"Không phải, chỉ là bánh gatô đính hôn không giống với bánh kem thông thường, cần phải bàn bạc với đôi vợ chồng hôm đó mới được ạ."
Trưởng nhà hàng cười đáp: "Cái này không cần lo, cô dâu là bạn chị, có lòng đến ủng hộ chúng ta, cô ấy đã tự thiết kế bánh cưới rồi, em chỉ cần làm ra nó là được."
Đường Mật lập tức thấy bớt áp lực đi một nửa: "Thế thì không vấn đề gì."
Làm xong thủ tục nhậm chức, Trưởng nhà hàng tập hợp tất cả nhân viên trong nhà hàng lại để giới thiệu qua: "Đây là đầu bếp làm bánh mới đến - Đường Mật, mọi người cùng chào mừng nào."
Các đồng nghiệp đồng loạt vỗ tay cổ vũ, một anh chàng đẹp trai mặc Âu phục cười nói với cô: "Đường Mật, cái tên này thật là ngọt."
Đường Mật ngại ngùng đáp: "Mọi người đều nói thế ạ."
Trưởng nhà hàng chỉ chỉ anh chàng đó, bảo Đường Mật: "Cậu ta tên Trương Húc, là Quản lý tiền sảnh."
"Chào Quản lý Trương." Đường Mật lễ phép chào hỏi. Trương Húc nhìn cô, khuôn mặt lại nở nụ cười: "Lấy tướng mạo em như thế này mà làm trong phòng bếp quá là lãng phí nhân tài, không bằng đến tiền sảnh bọn anh đi."
Bếp trưởng không hài lòng nói: "Còn chưa có khai trương mà đã định cướp người rồi cơ à?"
Các đồng nghiệp cười đùa một hồi, Trưởng nhà hàng đúng lúc cắt ngang, sau đó giới thiệu cho Đường Mật: "Vị này là bếp trưởng Trần Phương Châu, Vị này là quản lý phụ trách tiếp đón Vu Tiêu Tiêu."
Sau khi Đường Mật chào hỏi hết một lượt, Đường Mật liền giao cho Quản lý Vu đưa cô đi làm quen môi trường làm việc của nhà hàng.
Đường Mật đi sau Vu Quản lý dạo một lượt khắp nhà hàng, Vu Quản Lý nhân lúc không có người mới trộm hỏi cô: "Nghe nói hôm đó em chính là người úp bánh gatô vào mặt Giám đốc Hà?"
Đầu lông mày Đường Mật khẽ động: "Giám đốc Hà? Vị Giám đốc nhân sự đó họ Hà ạ?"
Quản lý Vu hỏi ngược lại: "Giám đốc nhân sự không thể mang họ Hà sao?"
"Không phải..." Chỉ là có lẽ cô đã hiểu vì sao ông Giám đốc Hà đó lại biết cô "ăn cắp ý tưởng" rồi.
"Giám đốc Hà không quan trọng nữa, quan trọng là sau đó Úc tổng tự mình phỏng vấn em hả? Kể chị nghe Úc tổng đi."
Đường Mật: "..."
Thì ra Quản lý Vu cũng là fan Úc tổng.
"Thực ra cũng không có gì cả, anh ấy chỉ ăn chút bánh em là rồi bình luận một chút liền để em đến làm thôi." Đường Mật có gì kể nấy, thực ra chuyện này rất bình thường không có gì lạ, còn lâu mới đến mức truyền kỳ như mọi người nghe nói.
Nhưng Quản lý Vu vẫn nghe đến mức khuôn mặt say sưa: "Nếu Úc tổng mà ăn đồ chị làm, chị sẵn sàng gầy đi 5kg."
Đường Mật: "..."
Chị quả thực không tham lam chút nào nhỉ.
Vì nhà hàng vẫn chưa chính thức kinh doanh, nên mọi người vẫn tan ca đúng 8 giờ. Lúc Đường Mật về nhà, Phó Tân đang ngồi trên sàn phòng khách xem tạp chí, nghe thấy tiếng Đường Mật bước vào phòng liền vội vàng gấp quyển tạp chí lại.
Mặc dù động tác của cô vừa nhanh vừa mạnh, nhưng Đường Mật vẫn kịp nhìn thấy trên trang giấy bốn chữ thật to lướt qua: "Hoàng tử làm bánh".
Phó Tân ném quyển tạp chí xuống đất, dùng chân đá xuống gầm sô pha, vụng về đồi đề tài: "Đường Đường mày về rồi à~. Hôm nay đi làm ngày đầu tiên thấy thế nào?"
Đường Mật gật gật đầu đáp: "Ừm, tốt lắm, mọi người đều rất nhiệt tình."
Phó Tân thấy nét mặt cô vẫn như thường, trong lòng nhẹ nhàng thở phào: "Thế thì tốt thế thì tốt, hôm khai trương tao sẽ đi cổ vũ cho mày."
Đường Mật đáp: "Ngày khai trương có tiệc đính hôn, tao đoán họ sẽ không cho mày vào đâu."
Phó Tân: "..."
Cô gái lương thiện đau lòng quá đi.
Đường Mật ăn xong cơm liền rúc trong phòng, nghiên cứu hình thiết kế bánh kem Trưởng nhà hàng nhà hàng đưa cô. Phó Tân cũng chẳng quản cô, mãi đến 12 giờ, cô ấy quỳ trên nền nhà mở tạp chí ra xem qua, ghét bỏ vò vò hai cái, nhòm cửa phòng đang đóng của Đường Mật như kẻ trộm, âm thầm đi xuống lầu.
Nghe thấy tiếng cô đóng cửa, Đường Mật mở to mắt nhìn chằm chằm trần nhà thấp bé một lúc, lại nhắm mắt vào.
Sau khi ném tạp chí vào thùng rác dưới lầu, Phó Tân chạy nhanh như bay lên trên. Sớm biết trong quyển tạp chí này có hắn ta, chết cô cũng không mua.
Bước vào nhà cô lại nhìn nhìn cửa phòng Đường Mật xong mới về phòng ngủ của mình.
Mấy ngày sau Đường Mật cố gắng làm quen với công việc mới, còn lĩnh từ chỗ Trưởng nhà hàng bộ quần áo đầu bếp trắng tinh, ngày tháng trôi qua bận rộn mà phong phú. Cho dù ngày khai trương vì có tiệc đính hôn không thể tiếp đãi những thực khách khác, nhưng Trưởng nhà hàng vẫn bảo cô chuẩn bị rất nhiều điểm tâm làm quà tặng khách qua đường.
Điểm tâm nhỏ nghe thì có vẻ rất dễ dàng, nhưng đó là ấn tượng đầu tiên của thực khách đối với nhà hàng, thế nên Đường Mật vẫn làm vô cùng chú tâm. Thậm chí cô còn làm vài cái Macaron và cupcake(*).
(*) Mấy loại này chắc mọi người đều biết rồi, nhưng vẫn muốn đăng hình lên:)) cho đẹp:3
Nhà hàng nghênh đón ngày khai trương trong sự chuẩn bị với khí thế ngất trời của mọi người. Vừa sáng sớm Đường Mật liền đến chuẩn bị bánh kem đính hôn. Hình dáng cuối cùng của bánh là do Đường Mật thương lượng sửa lại với cô dâu mới, bộ phận nào nên dùng nguyên liệu nào cô cũng đã xác nhận xong hết một lượt.
Vì đã làm công tác chuẩn bị rất kĩ lưỡng nên lúc này, cho dù cả phòng bánh chỉ có mình cô, vẫn làm rất thuận buồm xuôi gió.
Mười hai giờ, tiệc đính hôn chính thức bắt đầu, Đường Mật nhìn bánh gatô được nhân viên phục vụ nhà hàng đẩy đi, cuối cùng cũng được thở phào một hơi.
Cô đứng ở một góc lười nhác nói chuyện phiếm với Quản lý Vu, lúc đôi vợ chồng sắp cưới lên đài, con ngươi Đường Mật suýt thì rớt ra ngoài:
"Họ ăn mặc kiểu gì thế này?"
Trong tiệc đính hôn kể cả không mặc lễ phục thì cũng không đến mức khoác lên người mấy miếng vải rách như thế chứ? Cho dù đã được thiết kế khá mỹ miều, nhưng đây là tiệc đính hôn, không phải đại hội cái bang nha!
Quản lý Vu xì một tiếng bảo: "Cô chưa chơi Kiếm Tam bao giờ à? Đây là tạo hình cái bang trong game đó."
Đường Mật: "..."
Sau khi đôi tân nương phát biểu vài lời, phục vụ liền đẩy bánh gatô đến khu vực chính giữa.
Đó là một chiếc bánh gatô 3 tầng vị matcha, vòng ngoài mỗi tầng đều xếp những loại hoa quả khác nhau, phần bánh trên tầng cao nhất tạo thành hình trái tim, trát một lớp bơ mỏng sau đó dùng bột matcha rắc lên thành hai hình người nho nhỏ, sau cùng điểm xuyết bằng dâu tây.
"Bánh làm còn đẹp hơn trong tưởng tượng của tôi!" Cô dâu sắp cưới nhìn rất vui vẻ, cùng chú rể cầm chung con dao cắt bánh có quấn đai lụa, cắt chiếc bánh trong tiếng vỗ tay của mọi người.
Sau khi khai tiệc Quản lý Vu liền bận hơn, Đường Mật đứng nhìn thêm một lúc rồi về phòng bánh làm tiếp điểm tâm nhỏ tặng người qua đường.
Lúc xe của Úc Ý đỗ ngoài cửa nhà hàng, quản lý Vu liền tinh mắt phát hiện ra. Cô ấy ôm khay thức ăn vô cùng hưng phấn chạy qua nghênh đón, còn chưa lên tiếng, La Hạo đã nói trước: "Quản lý Vu, đi làm việc của cô đi, không cần để ý chúng tôi."
Quản lý Vu: "..."
Úc Ý vừa bước vào đã thu hút không ít ánh nhìn của quan khách, thậm chí khiến bọn họ phải tạm thời bỏ mỹ thực trước mặt xuống. Từ lúc làm trợ lý cho Úc Ý, La Hạo đã sớm ngày càng quen với kiểu chào hỏi chú mục như này rồi.
Trưởng nhà hàng đang nói chuyện với cô dâu, thấy Úc Ý bước đến liền lễ phép chào anh.
Úc Ý nhìn hướng cô dâu, hỏi: "Các món ăn hôm nay thế nào?"
Cô dâu cười đáp: "Quá đỉnh luôn, mỗi món ăn đều rất mỹ vị, đặc biệt là bánh gatô, tôi thích đầu bếp làm bánh của các anh lắm luôn, tôi có thể mời cô ấy đến nhà tôi làm thợ làm bánh chuyên biệt cho tôi được không?"
"Này này, bọn mình vừa mới khai trương cậu đã đòi khoét góc tường nhà bọn mình rồi?" Trưởng nhà hàng chưa đợi Úc Ý nói đã đánh vỡ mộng của bạn mình.
Cô dâu mới liền ha ha cười, Úc Ý nói chúc ngon miệng xong liền đem La Hạo đi tuần tra các khu khác.
Thấy anh đã đi xa rồi, cô dâu liền lấy khuỷu tay huých Trưởng nhà hàng: "Úc tổng nhà các cậu vẫn đẹp trai thế nhỉ, cậu nói xem sao nhà ở ven hồ lâu thế rồi mà vẫn chưa lấy được vầng trăng này vậy?"
Trưởng nhà hàng nhún nhún vai, nói không để ý: "Hoa trên đỉnh nói không phải ai cũng hái được."
Cô dâu chớp chớp mắt nhìn cô: "Đừng thấy hiện tại anh ta lạnh lùng như này, sau khi kết hôn nhất định rất dính vợ."
Trưởng nhà hàng không tiếp lời, ánh mắt vô tình rơi trên bóng lưng Úc Ý.
Úc Ý tiếp tục chọn bừa mấy bàn thực khách hỏi về độ hài lòng với thức ăn, mọi người đều nhất trí đánh giá rất cao món bánh gatô.
La Hạo nhìn Úc Ý, cười nói: "Xem ra lúc đó tuyển cô ấy là quyết định vô cùng sáng suốt."
Úc Ý không nói gì, nhưng bước chân lại hướng về phía phòng làm bánh.
Đường Mật đang dùng túi bắt kem(*) tạo hoa trên những chiếc bánh cookie matcha màu xanh, từng cái từng cái xếp thành hàng chỉnh tề trên khay nướng bánh.
(*) túi bắt kem:
Đây là lần đầu tiên Úc Ý thấy cô mặc áo đầu bếp, cảm giác rất khác với lần trước phỏng vấn.
Đường Mật bóp kem xong một hàng bánh cookie, vừa ngẩng đầu liền thấy Úc Ý đứng trước mặt, giật mình suýt chút thì vứt túi bắt kem trong tay đi: "Chào... chào Úc tổng!"
Úc Ý gật gật đầu với cô, bước lên trước mấy bước: "Có bận lắm không?"
Đường Mật đáp: "Đã chuẩn bị trước bánh kem rồi, cũng không bận lắm."
"Khách hàng đánh giá bánh kem không tệ, tiếp tục cố gắng!"
"Cảm ơn ạ! Tôi sẽ cố gắng!"
Đối thoại đến đây bỗng im bặt, Úc Ý lại nhìn nhìn cô, rồi nhấc chân đi. Đường Mật nhìn bóng lưng anh, thần xui quỷ khiến thế nào liền gọi một tiếng: "Úc tổng!"
Úc Ý dừng lại nhìn cô: "Còn chuyện gì?"
"Ặc..." Chuyện gì được nhỉ? Cô chắc chắn chẳng thể đáp chỉ vì cô muốn gọi liền gọi thôi...
Ánh mắt đảo qua bánh gatô matcha trên bàn, mắt Đường Mật sáng lên, nói với anh: "Đây là phần bánh cô dâu cố ý để lại cho tôi, anh có muốn nếm thử không?"
Úc Ý nhìn miếng bánh matcha đó, đáp không cảm xúc: "Tôi không ăn bánh gatô matcha."
... Ặc, Đường Mật lại bưng lên một khay nhỏ: "Đây là bánh Macaron tôi vừa làm xong, vị việt quất, anh muốn ăn không?"
Macaron vốn dĩ đã nhỏ xinh, khi làm hình trái tim càng thêm đáng yêu.
Úc Ý bước đến cầm một cái bánh macaron lên, đưa đến bên môi cắn một miếng.
Đường Mật dường như lại quay về lần phỏng vấn đó, hơi hồi hộp hỏi: "Thế nào ạ?"
Úc Ý ăn hết cả cái bánh xong mới đánh giá: "Cũng tạm."
Đường Mật: "...Ờm"
La Hạo nhìn vẻ thất vọng của cô, không nỡ nhẫn tâm bước lại trước mặt, nói nhỏ: "Nói cho cô một bí mật nha, Úc tổng mà bảo cũng tạm thì chính là ăn rất ngon."
♥Hết chương 4♥