Chương 11: Giáo huấn hắn
Tần Mộ Dao không chút thương tiếc nào đem nam nhân đeo mặt nạ kéo tới trên giường, làm cho hắn nằm úp sấp, đem toàn bộ lưng hiện ra ở trước mặt của nàng. Tìm một ít vải trắng sạch ở trong phòng, đốt thêm hai ngọn đèn ở bên giường, ánh đèn mãnh liệt, đôi mắt chịu đựng đau dưới lớp mặt nạ màu bạc cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của nàng.
Tuy rằng đã muốn quyết định để cho nàng giúp hắn rút đao, nhưng là hắn vẫn duy trì thái độ hoài nghi đối nữ nhân này như trước. Đem mạng sống của hắn giao cho nữ tử vô dụng này không biết có phải một cái lựa chọn sáng suốt hay không, hy vọng đến lúc đó nàng không cần bị dọa đến kêu ra tiếng mới tốt!
“Nơi này của ta không có thuốc tê, vậy nên ngươi ráng chịu đựng đi!”
Tần Mộ Dao quăng cho hắn một cây gỗ, làm cho hắn cắn.
Dù sao đau đớn kế tiếp cũng không phải là người bình thường có thể thừa nhận!
Nam nhân đeo mặt nạ lạnh lùng liếc nàng một cái, cũng không có nhận hảo ý của nàng, ngược lại đem cây gỗ quăng trả lại cho nàng.
“Không cần phải xen vào việc của ta, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi kêu ra tiếng đưa những người bên ngoài tới, ta sẽ khiến cho ngươi không thấy được ánh mặt trời ngày mai!”
Trong lòng Tần Mộ Dao ngẩn ra.
Lại uy hϊếp nàng? Không thấy được ánh mặt trời ngày mai? Tần Mộ Dao nàng nhưng là làm người hai thế, nàng nhưng thật ra muốn nhìn, hắn làm sao khiến cho nàng không thấy được ánh mặ trời ngày mai!
Lập tức nhún vai, hừ lạnh một tiếng.
“Tiểu tử, cậy mạnh chỉ có thể cho ngươi ăn nhiều khổ mà thôi, ngươi cũng biết người của phụ thân ta còn bên ngoài chưa đi, ta sợ đến lúc đó kêu không phải ta, mà là chính ngươi. Ta cần phải nói rõ ràng, chỉ cần ngươi không chịu nổi, kêu lên, vậy cũng không liên quan đến ta, ngươi cũng đừng dùng cái ngân châm kia của ngươi đối phó ta!”
“Ta nói ngươi câm miệng! Bắt đầu đi!”
Nam nhân đeo mặt nạ nhíu chặt mi, nhớ tới lời đồn về tiểu thư Tần gia mà hắn từng nghe, hình như có chút chênh lệch với nữ tử trước mắt!
Mẹ nó, hắn đại gia! Bảo nàng câm miệng? Nợ cũ còn không có tính, hắn liền cho nàng thêm một xấp nợ mới chồng chất.
Tần Mộ Dao hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, cố nén trụ tức giận tích tụ trong lòng, khóe miệng giương lên một chút ý cười thản nhiên, thanh âm phút chốc trở nên dịu dàng, hoàn toàn cách xa một trời một vực với vừa rồi, giống như lại khôi phục tác phong háo sắc đặc trưng của tiểu thư Tần gia.
“Được, nghe lời huynh, lập tức bắt đầu!”
Dứt lời, theo động tác tay nàng vung lên, roẹt một tiếng, hắc y trên người nam nhân đeo mặt nạ theo thanh âm mà rách ra, toàn bộ phía sau lưng hắn đều bại lộ rõ ràng ở trong không khí.
Cởi y phục, dễ dàng để nàng xem rõ ràng miệng vết thương. Nhưng là, tay nàng lại ác ý hướng cái mông rắn chắc của nam nhân kia di chuyển xung quanh.
( Ụt: Dao tỷ thật biếи ŧɦái nha, nhưng mà ta thích =))))~)
“Ngươi muốn làm gì?”
Nam nhân đeo mặt nạ nhận thấy được động tác của nàng, thấp giọng quát.
‘Nữ nhân này muốn làm gì?’
“Bắt đầu giúp huynh a? Huynh không phải muốn ta bắt đầu nhanh chút sao?”
Khóe miệng Tần Mộ Dao vẫn là ý cười thản nhiên như cũ, thần thái trong mắt lại mang theo nồng đậm ý trêu cợt.
“Con mẹ nó, ngươi cởϊ qυầи của ta làm gì?”
Thanh âm nam nhân kia ẩn nhẫn tức giận.
‘Đây là chuyện một nữ nhân có thể làm ra sao?’
Tiếng hô của hắn vẫn không có ngăn cản quyết tâm cời quần hắn của Tần Mộ Dao như cũ.
Thừa dịp hắn hiện tại không động đậy, đây là cho hắn một cái nho nhỏ trừng phạt thôi, ai kêu nam nhân này luôn thích uy hϊếp người!
Tần Mộ Dao chẳng những không có ngừng động tác trong tay, ngược lại sau khi kéo quần hắn xuống, hung hăng ở cái mông rắn chắc của hắn hung hăng vỗ một cái.
“Ngươi không có nghe nói sao? Đại tiểu thư Tần phủ nhưng là một người háo sắc! Nhìn ngươi dáng người không tệ, coi như là ngươi trả thù lao cho ta!”
Uy hϊếp nàng! Nàng nhưng là không phải dễ bị uy hϊếp, nàng có một ngàn loại phương pháp trả thù người khác! Làm cho hắn bị ăn đậu hủ, đây là nhẹ nhất mà thôi.
Chưa từng có chịu qua vũ nhục như vậy.
Lúc nam nhân đeo mặt nạ cố nén đau đớn, đang muốn quay đầu khởi động ngân châm trong miệng, tay Tần Mộ Dao rời cái mông của hắn, hung hăng đánh một cái vào trên mặt nạ màu bạc của hắn, thành công không cho hắn quay đầu.
“Đừng nhúc nhích, ta phải bắt đầu rút đao.”
Nam nhân nắm chặt hai tay, cắn chặt hàm răng, giống như muốn cho Tần Mộ Dao bị bầm thây vạn đoạn.
Lần đầu tiên bị một nữ nhân vũ nhục cùng sàm sỡ như vậy, hắn thề, chờ thương thế của hắn tốt lên, nhất định sẽ làm cho nữ nhân này đẹp mặt!
Nhưng là, ngay tại lúc hắn vừa nghĩ như vậy, trên lưng truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, theo bản năng cắn cánh tay, răng nanh đâm vào da thịt, chảy máu.
Mà nữ nhân phía sau lại phát ra một tiếng kêu sợ hãi.
“Ây da! Thật ngại quá, ta làm đau huynh sao? Đều do ta tay chân vô dụng, chủy thủ này giống như đâm càng sâu.”
Tần Mộ Dao hoảng sợ che miệng, vì vừa rồi nàng ‘không cẩn thận’ đụng tới chủy thủ mà cảm thấy ‘áy náy’.
Nhìn bộ dáng hắn cắn chặt tay cố nén đau đớn lại không dám gọi ra tiếng, khóe miệng giương lên một chút ý cười thực hiện được ý đồ.
Nàng thề nàng vừa rồi thật là ‘không cẩn thận’ mà thôi, hoàn toàn không phải cố ý chỉnh hắn!
Nàng chưa bao giờ là người thiện lương, có cừu thù tất báo đây là tác phong trước giờ của nàng!
“Ngươi……”
Trên mặt nam nhân đeo mặt nạ rơi xuống từng giọt mồ hôi to như hạt đậu từ bên trong mặt nạ chảy xuống xuống dưới, dừng lại trên cằm cương nghị, lại nhỏ đến trên giường.
Hắn xác định nàng là cố ý! Nhớ tới vừa rồi trên lưng bắn tới một tia ý lạnh kia, hắn xác định, nữ nhân này là đang trả thù hắn!
Chính là lúc này hắn lại không thể làm gì, dù sao có việc cầu người!
“Ta…… Ta lần này cẩn thận một chút!”
Tần Mộ Dao giả bộ căng thẳng có chút lắp bắp, lại hướng chủy thủ trên lưng nam nhân trước mặt vươn tay.
Lúc này đây, tay nàng va chạm vào chủy thủ, trong lòng hiện lên một chút chần chờ.
Nam nhân này chẳng lẽ không sợ mình cứ như vậy đâm hắn một phen sao? Quả nhiên là một nam nhân có đảm lược!
Xem trên phần này, trong lòng Tần Mộ Dao vẫn là có chút kính nể. Bất quá kính nể thì kính nể, vẫn không giảm bớt được quyết tâm muốn trả thù hắn như cũ!
“Công tử, huynh trăm ngàn muốn nhịn xuống a!”
Nói xong, khóe miệng giương lên một tia cười yếu ớt, lực lượng tập trung trên tay nắm chủy thủ, dùng sức vừa kéo. Giây tiếp theo, cùng với một trận tiếng rên thống khổ, máu đỏ tươi theo chủy thủ rời khỏi thân thể mà chảy ra.
Nam nhân đeo mặt nạ nhất thời đau ngất đi.
Tần Mộ Dao nhìn nhìn nam nhân đeo mặt nạ, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
“Ta còn nghĩ đến có bao nhiêu năng lực đâu! Xem ngươi vừa rồi dám uy hϊếp ta!”
Nói xong, cầm chủy thủ trong tay đặt qua một bên.
Thật không ngờ nàng kiếp trước ở thương trường thượng lăn lộn, đến thế giới này còn thể nghiệm một phen kᏂoáı ©ảʍ đại phu rút dao nha, cảm giác quả nhiên là không tệ!
Nhìn nam nhân nằm trên giường, Tần Mộ Dao không khỏi nhíu mày.
Nàng biết nếu gọi người tiến vào, nàng liền an toàn, mà nam nhân này……
Xem trạng thái Tần Tấn vừa rồi, trong mắt Tần Mộ Dao lóe chùm sáng lợi hại, nhìn về phía thân ảnh chờ đợi bên ngoài.
Lúc nàng lại quay đầu lại nhìn về phía mặt nạ màu bạc kia, đã muốn đưa ra quyết định. Ánh mắt đảo qua thân thể nam tính bị nàng ‘ép buộc’.
“Quên đi, ta đáp ứng giúp ngươi, nuốt lời chính là ta không đúng, liền xem ở dáng người của ngươi không tệ, ta liền cố mà thu lưu ngươi một đêm!”
Bất quá nàng cũng không có thói quen ngủ chung giường cùng người khác!
Nghĩ đến đây, Tần Mộ Dao lấy chăn bông từ tủ y phục ra, trải ra trên mặt đất, đem nam nhân đeo mặt nạ tha xuống giường.
Thân thể nam nhân kia thỉnh thoảng va chạm đến ghế dựa hoặc bàn linh tinh, ngẫu nhiên phát ra tiếng than đau, nhưng là cả người lại vẫn đang hôn mê như cũ.
Thật vất vả đem nam nhân đeo mặt nạ đặt lên lớp chăn theo ý mình, Tần Mộ Dao trở lại trên giường, lại bị một vết máu trên giường biến thành mặt co mày cáu, oán hận trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây nên một cái.
Nàng thề, chờ hắn tỉnh lại, nàng nhất định làm cho hắn càng đau hơn so với vừa rồi!
Tuy rằng đã muốn quyết định để cho nàng giúp hắn rút đao, nhưng là hắn vẫn duy trì thái độ hoài nghi đối nữ nhân này như trước. Đem mạng sống của hắn giao cho nữ tử vô dụng này không biết có phải một cái lựa chọn sáng suốt hay không, hy vọng đến lúc đó nàng không cần bị dọa đến kêu ra tiếng mới tốt!
“Nơi này của ta không có thuốc tê, vậy nên ngươi ráng chịu đựng đi!”
Tần Mộ Dao quăng cho hắn một cây gỗ, làm cho hắn cắn.
Dù sao đau đớn kế tiếp cũng không phải là người bình thường có thể thừa nhận!
Nam nhân đeo mặt nạ lạnh lùng liếc nàng một cái, cũng không có nhận hảo ý của nàng, ngược lại đem cây gỗ quăng trả lại cho nàng.
“Không cần phải xen vào việc của ta, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi kêu ra tiếng đưa những người bên ngoài tới, ta sẽ khiến cho ngươi không thấy được ánh mặt trời ngày mai!”
Trong lòng Tần Mộ Dao ngẩn ra.
Lại uy hϊếp nàng? Không thấy được ánh mặt trời ngày mai? Tần Mộ Dao nàng nhưng là làm người hai thế, nàng nhưng thật ra muốn nhìn, hắn làm sao khiến cho nàng không thấy được ánh mặ trời ngày mai!
Lập tức nhún vai, hừ lạnh một tiếng.
“Tiểu tử, cậy mạnh chỉ có thể cho ngươi ăn nhiều khổ mà thôi, ngươi cũng biết người của phụ thân ta còn bên ngoài chưa đi, ta sợ đến lúc đó kêu không phải ta, mà là chính ngươi. Ta cần phải nói rõ ràng, chỉ cần ngươi không chịu nổi, kêu lên, vậy cũng không liên quan đến ta, ngươi cũng đừng dùng cái ngân châm kia của ngươi đối phó ta!”
“Ta nói ngươi câm miệng! Bắt đầu đi!”
Nam nhân đeo mặt nạ nhíu chặt mi, nhớ tới lời đồn về tiểu thư Tần gia mà hắn từng nghe, hình như có chút chênh lệch với nữ tử trước mắt!
Mẹ nó, hắn đại gia! Bảo nàng câm miệng? Nợ cũ còn không có tính, hắn liền cho nàng thêm một xấp nợ mới chồng chất.
Tần Mộ Dao hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, cố nén trụ tức giận tích tụ trong lòng, khóe miệng giương lên một chút ý cười thản nhiên, thanh âm phút chốc trở nên dịu dàng, hoàn toàn cách xa một trời một vực với vừa rồi, giống như lại khôi phục tác phong háo sắc đặc trưng của tiểu thư Tần gia.
“Được, nghe lời huynh, lập tức bắt đầu!”
Dứt lời, theo động tác tay nàng vung lên, roẹt một tiếng, hắc y trên người nam nhân đeo mặt nạ theo thanh âm mà rách ra, toàn bộ phía sau lưng hắn đều bại lộ rõ ràng ở trong không khí.
Cởi y phục, dễ dàng để nàng xem rõ ràng miệng vết thương. Nhưng là, tay nàng lại ác ý hướng cái mông rắn chắc của nam nhân kia di chuyển xung quanh.
( Ụt: Dao tỷ thật biếи ŧɦái nha, nhưng mà ta thích =))))~)
“Ngươi muốn làm gì?”
Nam nhân đeo mặt nạ nhận thấy được động tác của nàng, thấp giọng quát.
‘Nữ nhân này muốn làm gì?’
“Bắt đầu giúp huynh a? Huynh không phải muốn ta bắt đầu nhanh chút sao?”
Khóe miệng Tần Mộ Dao vẫn là ý cười thản nhiên như cũ, thần thái trong mắt lại mang theo nồng đậm ý trêu cợt.
“Con mẹ nó, ngươi cởϊ qυầи của ta làm gì?”
Thanh âm nam nhân kia ẩn nhẫn tức giận.
‘Đây là chuyện một nữ nhân có thể làm ra sao?’
Tiếng hô của hắn vẫn không có ngăn cản quyết tâm cời quần hắn của Tần Mộ Dao như cũ.
Thừa dịp hắn hiện tại không động đậy, đây là cho hắn một cái nho nhỏ trừng phạt thôi, ai kêu nam nhân này luôn thích uy hϊếp người!
Tần Mộ Dao chẳng những không có ngừng động tác trong tay, ngược lại sau khi kéo quần hắn xuống, hung hăng ở cái mông rắn chắc của hắn hung hăng vỗ một cái.
“Ngươi không có nghe nói sao? Đại tiểu thư Tần phủ nhưng là một người háo sắc! Nhìn ngươi dáng người không tệ, coi như là ngươi trả thù lao cho ta!”
Uy hϊếp nàng! Nàng nhưng là không phải dễ bị uy hϊếp, nàng có một ngàn loại phương pháp trả thù người khác! Làm cho hắn bị ăn đậu hủ, đây là nhẹ nhất mà thôi.
Chưa từng có chịu qua vũ nhục như vậy.
Lúc nam nhân đeo mặt nạ cố nén đau đớn, đang muốn quay đầu khởi động ngân châm trong miệng, tay Tần Mộ Dao rời cái mông của hắn, hung hăng đánh một cái vào trên mặt nạ màu bạc của hắn, thành công không cho hắn quay đầu.
“Đừng nhúc nhích, ta phải bắt đầu rút đao.”
Nam nhân nắm chặt hai tay, cắn chặt hàm răng, giống như muốn cho Tần Mộ Dao bị bầm thây vạn đoạn.
Lần đầu tiên bị một nữ nhân vũ nhục cùng sàm sỡ như vậy, hắn thề, chờ thương thế của hắn tốt lên, nhất định sẽ làm cho nữ nhân này đẹp mặt!
Nhưng là, ngay tại lúc hắn vừa nghĩ như vậy, trên lưng truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, theo bản năng cắn cánh tay, răng nanh đâm vào da thịt, chảy máu.
Mà nữ nhân phía sau lại phát ra một tiếng kêu sợ hãi.
“Ây da! Thật ngại quá, ta làm đau huynh sao? Đều do ta tay chân vô dụng, chủy thủ này giống như đâm càng sâu.”
Tần Mộ Dao hoảng sợ che miệng, vì vừa rồi nàng ‘không cẩn thận’ đụng tới chủy thủ mà cảm thấy ‘áy náy’.
Nhìn bộ dáng hắn cắn chặt tay cố nén đau đớn lại không dám gọi ra tiếng, khóe miệng giương lên một chút ý cười thực hiện được ý đồ.
Nàng thề nàng vừa rồi thật là ‘không cẩn thận’ mà thôi, hoàn toàn không phải cố ý chỉnh hắn!
Nàng chưa bao giờ là người thiện lương, có cừu thù tất báo đây là tác phong trước giờ của nàng!
“Ngươi……”
Trên mặt nam nhân đeo mặt nạ rơi xuống từng giọt mồ hôi to như hạt đậu từ bên trong mặt nạ chảy xuống xuống dưới, dừng lại trên cằm cương nghị, lại nhỏ đến trên giường.
Hắn xác định nàng là cố ý! Nhớ tới vừa rồi trên lưng bắn tới một tia ý lạnh kia, hắn xác định, nữ nhân này là đang trả thù hắn!
Chính là lúc này hắn lại không thể làm gì, dù sao có việc cầu người!
“Ta…… Ta lần này cẩn thận một chút!”
Tần Mộ Dao giả bộ căng thẳng có chút lắp bắp, lại hướng chủy thủ trên lưng nam nhân trước mặt vươn tay.
Lúc này đây, tay nàng va chạm vào chủy thủ, trong lòng hiện lên một chút chần chờ.
Nam nhân này chẳng lẽ không sợ mình cứ như vậy đâm hắn một phen sao? Quả nhiên là một nam nhân có đảm lược!
Xem trên phần này, trong lòng Tần Mộ Dao vẫn là có chút kính nể. Bất quá kính nể thì kính nể, vẫn không giảm bớt được quyết tâm muốn trả thù hắn như cũ!
“Công tử, huynh trăm ngàn muốn nhịn xuống a!”
Nói xong, khóe miệng giương lên một tia cười yếu ớt, lực lượng tập trung trên tay nắm chủy thủ, dùng sức vừa kéo. Giây tiếp theo, cùng với một trận tiếng rên thống khổ, máu đỏ tươi theo chủy thủ rời khỏi thân thể mà chảy ra.
Nam nhân đeo mặt nạ nhất thời đau ngất đi.
Tần Mộ Dao nhìn nhìn nam nhân đeo mặt nạ, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
“Ta còn nghĩ đến có bao nhiêu năng lực đâu! Xem ngươi vừa rồi dám uy hϊếp ta!”
Nói xong, cầm chủy thủ trong tay đặt qua một bên.
Thật không ngờ nàng kiếp trước ở thương trường thượng lăn lộn, đến thế giới này còn thể nghiệm một phen kᏂoáı ©ảʍ đại phu rút dao nha, cảm giác quả nhiên là không tệ!
Nhìn nam nhân nằm trên giường, Tần Mộ Dao không khỏi nhíu mày.
Nàng biết nếu gọi người tiến vào, nàng liền an toàn, mà nam nhân này……
Xem trạng thái Tần Tấn vừa rồi, trong mắt Tần Mộ Dao lóe chùm sáng lợi hại, nhìn về phía thân ảnh chờ đợi bên ngoài.
Lúc nàng lại quay đầu lại nhìn về phía mặt nạ màu bạc kia, đã muốn đưa ra quyết định. Ánh mắt đảo qua thân thể nam tính bị nàng ‘ép buộc’.
“Quên đi, ta đáp ứng giúp ngươi, nuốt lời chính là ta không đúng, liền xem ở dáng người của ngươi không tệ, ta liền cố mà thu lưu ngươi một đêm!”
Bất quá nàng cũng không có thói quen ngủ chung giường cùng người khác!
Nghĩ đến đây, Tần Mộ Dao lấy chăn bông từ tủ y phục ra, trải ra trên mặt đất, đem nam nhân đeo mặt nạ tha xuống giường.
Thân thể nam nhân kia thỉnh thoảng va chạm đến ghế dựa hoặc bàn linh tinh, ngẫu nhiên phát ra tiếng than đau, nhưng là cả người lại vẫn đang hôn mê như cũ.
Thật vất vả đem nam nhân đeo mặt nạ đặt lên lớp chăn theo ý mình, Tần Mộ Dao trở lại trên giường, lại bị một vết máu trên giường biến thành mặt co mày cáu, oán hận trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây nên một cái.
Nàng thề, chờ hắn tỉnh lại, nàng nhất định làm cho hắn càng đau hơn so với vừa rồi!