Chương : 4
"Đây là một môn đao pháp thô thiển do một đạo nhân vân du bốn phương thời trẻ ta gặp được truyền thụ cho, ở trên giang hồ có thể coi như là hàng tam lưu. Chớ có coi thường nó chỉ là tam lưu, bên trong nó cũng có chỗ hơn người. Bí tịch tam lưu cũng đã đầy đủ để tiến vào Tàng Thư các của những môn phái lớn kia. Cậu trước tiên cầm đi nhìn xem thật kỹ, trên đó còn có bức vẽ các tư thế chi tiết, chính mình trước tiên y theo nó luyện thử một chút. Nếu như sau khi xem xong ngài khẳng định vẫn muốn luyện vậy thì tới tìm ta. Có điều bất kể ngài có luyện hay không, đều phải nhỡ kỹ trả quyển sách này lại cho ta."
Triệu Đại Hổ cẩn thận đưa quyển sách cho Lộ Thắng.
"Được!"
Lộ Thắng biết thứ này hẳn là đồ ép đáy hòm Triệu Đại Hổ rồi.
Ông ta có thể giao cho hắn một cách đơn giản như vậy cũng không có nghĩa Lộ Thắng liền có thể dựa vào quyển sách học được môn đao pháp này.
Luyện võ là một công việc tinh tế tỉ mỉ, trong đó có rất nhiều chi tiết tỉ mỉ cần sửa chữa, không phải tùy tiện thì có thể dễ dàng dựa vào quyển sách học tập được đấy.
"Cảm ơn Triệu bá!"
Lộ Thắng cẩn thân nhận lấy quyển sách.
Mang theo quyển sách dạy Hắc Hổ đao pháp, hắn đi thẳng trở lại phòng ngủ của mình. Đóng lại cửa phòng, thắp sáng ngọn nến, ở trong phòng lật xem nội dung.
Hắc Hổ đao pháp, nói là đao pháp nhưng trên thực tế chỉ có ba chiêu.
Ba chiêu đều là tấn công, không có phòng thủ, không có né tránh, chỉ có tiến công.
Chiêu thứ nhất Hổ Sát, chiêu thứ hai Hổ Uy, chiêu thứ ba Hổ Khiếu.
Chiêu thức cũng rất là đơn giản, chính là ba loại quỹ tích xuất đao khác nhau phát huy ra uy lực có hiệu quả khác nhau.
Lộ Thắng hơi nhìn một chút liền biết đại khái. Tuy chiêu thức đơn giản đúng là đơn giản, uy lực lại là dựa vào mức độ thông thạo, dựa vào chính là sức mạnh và tốc độ. Mà sức mạnh và tốc độ lại coi trọng chính là nhịp nhàng phát lực của cơ thể bản thân. Cho nên ba chiêu đao pháp này còn có một bộ tâm pháp rèn luyện đồng bộ.
Cái gọi là tâm pháp chính là như thế nào phối hợp tư tưởng tinh thần sinh hoạt hàng ngày, đem môn đao pháp này phát huy đến mức độ lợi hại nhất.
Tâm pháp, thực ra chính là phương pháp giảng dạy điều chỉnh tinh thần nội tâm.
Chiêu thức thì điều chỉnh bên ngoài, tâm pháp thì điều chỉnh bên trong, cả hai phối hợp thì có thể đạt đến mức tinh khí thần hợp làm một thể.
Hắc Hổ tâm pháp có ba tầng, mỗi tầng không có tên gọi gì đặc biệt, chỉ là tầng thứ nhất, tằng thứ hai, tầng thứ ba rất bình thường.
Tâm pháp tu thành, dựa theo trên sách vở giải thích phải đạt đến mức thông thạo chiêu số bên ngoài mới xem như đem môn đao pháp này hoàn toàn luyện đến đại thành.
Nhẹ nhàng khép lại quyển sách nhỏ.
Lộ Thắng ngồi ở bên cạnh bàn trầm mặc hồi lâu, trong đầu không ngừng đem những chỗ khó khăn trong quá trình luyện môn Hắc Hổ đao pháp này ghi nhớ toàn bộ, hồi tưởng lại một lần lại một lần.
Trong khung màu lam là số lớn ô vuông xếp thành từng hàng.
Ở trong ô vuông đầu tiên hàng thứ nhất lúc này đang hiện lên trạng thái hiện giờ của hắn.
"Lộ Thắng --
Võ học:
Hắc Hổ đao pháp: chưa nhập môn."
Hiện lên rất đơn giản, cũng chỉ có một môn Hắc Hổ đao pháp mà hắn vừa mới xem qua một lần.
"Quả nhiên... quả nhiên không phải là ảo giác!"
Thân thể Lộ Thắng lập tức trở nên cương cứng, nhưng không phải do sợ hãi, mà là kích động.
Thế giới này quá nguy hiểm.
Ban đầu hắn chỉ dự định làm một kẻ ăn rồi chờ chết, sống yên vui chết thanh thản. Nhưng hiện nay lại cảm thấy giống như là rơi vào trong hang rắn, xung quanh dường như bất cứ lúc nào cũng có thể chui ra rất nhiều rắn độc, một khi không cẩn thận bị ảnh hưởng đến liền có thể trở thành vai phụ trong một câu truyện quỷ quái truyền thuyết nào đó, chết đến mức không thể lại chết.
"Nhưng bây giờ dù sao cũng có chút hi vọng rồi... Nếu như máy sửa đổi này thật sự có thể sử dụng..."
Lộ Thắng đè xuống kích động và hưng phấn trong lòng, bắt đầu nhớ lại chức năng của phần mềm hack mà mình lúc trước đã biên soạn.
Tác dụng duy nhất của máy sửa đổi Thâm Lam này chính là sửa đổi tất cả kỹ năng võ học mà nhân vật trong trò chơi nắm giữ.
Nó có thể sửa đổi cảnh giới võ học, có thể trực tiếp sửa thành đại thành hoặc là cảnh giới cao nhất. Chỉ có chỗ không giống chính là nó không có cách nào sửa đổi độ thuần thục, không có cách nào sửa đổi mấy thứ linh tinh như lượng máu, sức mạnh, tốc độ, nội lực... gì đó.
Nó duy nhất có thể sửa chính là cảnh giới võ học đã nắm giữ trong người!
"Ta thấy ở trong ô vuông cũng chỉ có môn Hắc Hổ đao pháp là có khả năng sửa đổi, như vậy ta phải làm thế nào mới có thể bắt đầu sửa đổi đây?"
Lộ Thắng bắt đầu tìm tòi nghiên cứu.
Một mình hắn ở trong phòng ngủ tay lật qua lật lại quyển sách một cách vô ý thức, nhưng lực chú ý lại tập trung vào máy sửa đổi Thâm Lam ở trong đầu.
Hắn đem máy sửa đổi nghiên cứu cẩn thận từ trên xuống dưới hết một lần lại một lần, rất nhanh thì hắn ở tận cùng dưới góc máy sửa đổi phát hiện ra một cái nút rất rất nhỏ.
Phía trên cái nút đó viết dòng chữ: bắt đầu sửa đổi.
"Chính là nó!"
Lộ Thắng hơi chuyển động ý nghĩ một chút, tưởng tượng ra một cái ngón tay mạnh mẽ ấn lên trên cái nút này.
Lập tức toàn bộ máy sửa đổi Thâm Lam thoáng cái lắc lư một chút.
Hắn bỗng cảm giác mình đã có thể tùy ý kiểm soát mọi thứ trong máy sửa đổi này.
Cái cảm giác này rất là kỳ diệu, nhưng Lộ Thắng cũng không có lưu ý quá lâu, mà là đem lực chú ý tập trung vào trên Hắc Hổ đao pháp.
Trạng thái phía sau của Hắc Hổ đao pháp là chưa nhập môn, nhưng ở trong nháy mắt khi lực chú ý của hắn tập trung vào nó, trạng thái của nó thoáng cái thay đổi một cái - trở thành nhập môn.
Trong lòng Lộ Thắng vui vẻ, cảm thấy có hi vọng, lại tiếp tục tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm vào Hắc Hổ đao pháp.
Rất nhanh Hắc Hổ đao pháp lại thay đổi, trở thành tầng thứ nhất. Sau đó là tầng thứ hai, tầng thứ ba...
"Xong rồi!" Trong lòng Lộ Thắng đại hỉ, xem ra máy sửa đổi quả nhiên hữu hiệu.
Hắn đang chuẩn bị thả lỏng tinh thần thì thình lình Hắc Hổ đao pháp lại thay đổi lần nữa.
"Tầng thứ tư!"
Hắc Hổ đao pháp lại có thể một lần sửa đổi thành tầng thứ tư!
Ầm!!!
Ngay trong nháy mắt khi Hắc Hổ đao pháp vượt đến tầng thứ tư, Lộ Thắng cảm giác đầu óc ầm vang một hồi.
Cả cái đầu của hắn đau nhức như muốn nứt ra, thân thể không ngừng run rẩy giống như bị sét đánh.
Nằm nhoài trên mặt bàn, hắn chậm rãi hít thở thật lâu mới có thể khó khăn lắm nâng đầu lên.
Phía dưới mũi đều ướt nhẹp, còn mang theo một tí mùi tanh.
Lộ Thắng đưa tay khẽ sờ vào, vừa nhìn thì thấy nó là máu màu đỏ đậm.
Hăn cảm thấy hai mắt mình mờ đi, toàn thân trên dưới không có chỗ nào là không đau nhức. Trên người suy yếu vô lực, thậm chí ngay cả đứng lên cũng cảm thấy tốn sức.
Hắn đưa tay nhìn một cái, làn da trên mu bàn tay một mảnh nhợt nhạt, con mắt cũng chống đỡ không nổi, rất muốn đi ngủ một giấc.
"Đây là dấu hiệu của thiếu hụt nhiều khí huyết!" Mặc dù Lộ Thắng không biết y thuật, nhưng thường thức cơ bản vẫn là biết một chút.
Biết được mình có khả năng là khí huyết thiếu hụt quá kịch liệt.
Hắn ngồi ở bên cạnh bàn, miễn cưỡng chống thân thể lên, cất kỹ quyển sách nhỏ liền nằm ngã xuống trên giường nghỉ ngơi.
"Xảo nhi!"
"Công tử? Có gì cần căn dặn sao?"
"Ngươi đi... nấu một ít cháo táo đỏ cho ta, để thêm ít nhân sâm, phải lâu năm một chút."
Lộ Thắng khó khăn mở miệng nói.
Thiếu gia gia đình giàu có chính là có chỗ tốt này. Gia đinh bình thường đừng nói là nhân sâm lâu năm, chính là nhân sâm bình thường cũng chỉ là coi là thuốc cứu mạng, ở đâu có thể coi như thuốc bổ để ăn giống Lộ Thắng thế này.
Tiểu Xảo đáp lại một tiếng liền nhanh chóng chạy vào nhà bếp căn dặn nấu cháo rồi.
Lộ Thắng một mình nằm ngửa ở trên giường, nhẹ nhàng hít thở thật lâu vẫn là cảm giác trước mắt tối sầm, tứ chi vô lực.
Nhưng mà trừ những cảm giác này ra, hắn ngạc nhiên vươn tay ra, một loại xúc cảm quen thuộc, điêu luyện, giống như đã luyện đao pháp rất nhiều năm từ bàn tay bàn tay tràn vào trong đầu óc.
Trong lòng của hắn chẳng biết từ lúc nào lại có thể trở nên thuộc làu ba chiêu và ba tầng tâm pháp của môn Hắc Hổ đao pháp kia.
Hắn không những có thể hiểu rõ mấy tầng mờ ám che giấu trong chiêu thức của ba chiêu này, thậm chí tâm pháp nên làm sao phối hợp với chiêu thức, có mấy loại thủ pháp phối hợp, mức độ, cách dùng thế nào hắn cũng rõ ràng rành mạch.
"Không ngờ thật sự thành công rồi!?" Lộ Thắng nhắm mắt lại, trong lòng cảm thấy mừng như điên.
Thí nghiệm này thành công rồi. Mặc dù tựa hồ tiêu hao là tinh khí thần của hắn, nhưng đổi lấy Hắc Hổ đao pháp đai thành, đã đầy đủ rồi.
"Chỉ là... Hắc Hổ đao pháp rõ ràng chỉ có tầng thứ ba, tầng thứ tư này là từ đâu ra?"
Đây là việc khiến Lộ Thắng không thể hiểu nổi.
Hơn nữa, tầng thứ tư của Hắc Hổ đao pháp ở trong ký ức hiện giờ của hắn cho hắn một cảm giác rất quen thuộc. Thật giống như... thật giống như cái này căn bản chính là do hắn tự tay sáng tạo ra vậy.
Lý niệm và dòng suy nghĩ ẩn chứa trong đó căn bản không phải người của thế giới này có thể nghĩ tới, mà càng giống như là đã kết hợp một ít dòng suy nghĩ cơ bản của cơ học và khoa học hiện đại.
Hắn mặc dù chỉ là gã công chức, nhưng dù sao trước kia cũng là học qua những chương trình học đại học như cơ học công trình, cơ học nhân thể vân vân.
Không chờ cho hắn suy nghĩ thêm, Tiểu Xảo đã bưng cháo tới rồi.
"Vừa lúc nấu xong cháo bổ huyết cho tam tiểu thư, cũng là táo đỏ làm chủ, tam tiểu thư không muốn nên nô tì liền trước tiên bưng tới cho công tử. Đây là canh táo đỏ bách hợp, ninh tâm bổ huyết đấy, nô tì ở trong này cũng đã để thêm nhân sâm. Công tử, cậu có muốn hay không?"
Tiểu Xảo đứng ở ngoài cửa nhỏ giọng hỏi.
"Ngươi mang vào đi."
Lộ Thắng khẽ nói.
Tiểu Xảo lúc này mới nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, bước vào trong. Nhưng vừa mới tiến vào, nàng liền nhìn thấy cổ áo Lộ Thắng đang dính một chút vết máu.
"Công... công... công... công tử! Cậu làm sao rồi!!?" Tiểu Xảo kinh hãi, chén cháo trên tay cũng thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Lộ Thắng miễn cưỡng cười cười.
"Ta không sao."
"Còn nói không có việc gì! Đều ói ra máu rồi!"
Tiểu Xảo bị dọa đến sắc mặt đều trắng bệch.
"Thật sự không sao..." Lộ Thắng bất đắc dĩ nói.
Tiểu Xảo vội vã đi tới đem chén cháo bưng trong tay cho Lộ Thắng.
"Công tử tới, trước uống chút cháo nóng."
Ở dưới sự hầu hạ của nàng, Lộ Thắng từng ngụm một ăn hết toàn bộ chén cháo kia.
Trong lòng cũng thoáng dễ chịu một chút.
Hắn bắt đầu cẩn thận nhớ lại những tin tức và kinh nghiệm bỗng hiện ra trong đầu, có bảy tám phần là liên quan đến Hắc Hổ đao pháp.
Rất kỳ lạ, những thứ này giống như ngay từ đầu đã tồn tại ở trong đầu của hắn. Bất kể là chỗ khó khăn nào hắn cũng có thể dễ dàng hiểu được, đồng thời còn cảm thấy thân thể làm ra cũng rất đơn giản.
Nếu không phải vào lúc này thân thể không cho phép, hắn thậm chí định đi võ đài tìm một thanh đao tập luyện thử một chút.
Tiểu Xảo ở hắn ăn cháo xong liền bước nhanh rời đi, đi hiệu thuốc tìm thầy thuốc tọa đường của Lộ phủ rồi. Nàng vẫn còn không yên tâm thân thể của Lộ Thắng.
Lộ phủ có thầy thuốc riêng của chính mình, là một ông lão gầy gò có chòm râu dê.
Ông ta cõng theo rương thuốc lớn vội vã chạy tới.
Sau khi ngồi vào cạnh giường bắt bắt mạch cho Lộ Thắng một cái, lông mày ông ta liền giãn ra.
"Không có gì đáng ngại, chỉ là khí huyết bị thiếu hụt, tinh thần tiêu hao nhiều mà thôi, nghỉ ngơi điều dưỡng mấy ngày là khỏe rồi."
Ông ta lấy ra một trang giấy loạch xoạch viết một phương thuốc bồi bổ ở trên đó.
"Cầm cái này mang đi hiệu thuốc, mỗi ngày hai lần, cho đại công tử dùng chừng mười ngày là có thể khỏi hẳn."
"Tạ ơn thầy thuốc."
Trong lòng Lộ Thắng cũng nhẹ nhàng thở ra, tình huống lúc này cùng phán đoán của hắn hoàn toàn không có khác biệt.
Rất nhanh Lộ Phóng Lộ Toàn An cũng tới.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Ông ta dẫn theo nhị nương và tam nương của Lộ Thăng cùng tới.
Mẫu thân của Lộ Thắng từ rất sớm thì đã mắc bệnh qua đời, từ bé chính là nhị nương chăm sóc hắn.
Nhị nương Lưu Thúy Ngọc tính tình dịu dàng, đối xử với mọi người rất tốt, đối xử với hắn cũng không khác đối xử với con cái mình chút nào.
"Chỉ là luyện võ làm thiếu hụt một ít khí huyết, không có việc gì đâu." Lộ Thắng lần lượt giải thích cho người trong nhà.
Hắn là trưởng tử trong nhà, là ngày sau trụ cột phải kế thừa gia nghiệp, đã xảy ra chuyện tất nhiên trước tiên liền sẽ gợi ra chú ý.
Triệu Đại Hổ cẩn thận đưa quyển sách cho Lộ Thắng.
"Được!"
Lộ Thắng biết thứ này hẳn là đồ ép đáy hòm Triệu Đại Hổ rồi.
Ông ta có thể giao cho hắn một cách đơn giản như vậy cũng không có nghĩa Lộ Thắng liền có thể dựa vào quyển sách học được môn đao pháp này.
Luyện võ là một công việc tinh tế tỉ mỉ, trong đó có rất nhiều chi tiết tỉ mỉ cần sửa chữa, không phải tùy tiện thì có thể dễ dàng dựa vào quyển sách học tập được đấy.
"Cảm ơn Triệu bá!"
Lộ Thắng cẩn thân nhận lấy quyển sách.
Mang theo quyển sách dạy Hắc Hổ đao pháp, hắn đi thẳng trở lại phòng ngủ của mình. Đóng lại cửa phòng, thắp sáng ngọn nến, ở trong phòng lật xem nội dung.
Hắc Hổ đao pháp, nói là đao pháp nhưng trên thực tế chỉ có ba chiêu.
Ba chiêu đều là tấn công, không có phòng thủ, không có né tránh, chỉ có tiến công.
Chiêu thứ nhất Hổ Sát, chiêu thứ hai Hổ Uy, chiêu thứ ba Hổ Khiếu.
Chiêu thức cũng rất là đơn giản, chính là ba loại quỹ tích xuất đao khác nhau phát huy ra uy lực có hiệu quả khác nhau.
Lộ Thắng hơi nhìn một chút liền biết đại khái. Tuy chiêu thức đơn giản đúng là đơn giản, uy lực lại là dựa vào mức độ thông thạo, dựa vào chính là sức mạnh và tốc độ. Mà sức mạnh và tốc độ lại coi trọng chính là nhịp nhàng phát lực của cơ thể bản thân. Cho nên ba chiêu đao pháp này còn có một bộ tâm pháp rèn luyện đồng bộ.
Cái gọi là tâm pháp chính là như thế nào phối hợp tư tưởng tinh thần sinh hoạt hàng ngày, đem môn đao pháp này phát huy đến mức độ lợi hại nhất.
Tâm pháp, thực ra chính là phương pháp giảng dạy điều chỉnh tinh thần nội tâm.
Chiêu thức thì điều chỉnh bên ngoài, tâm pháp thì điều chỉnh bên trong, cả hai phối hợp thì có thể đạt đến mức tinh khí thần hợp làm một thể.
Hắc Hổ tâm pháp có ba tầng, mỗi tầng không có tên gọi gì đặc biệt, chỉ là tầng thứ nhất, tằng thứ hai, tầng thứ ba rất bình thường.
Tâm pháp tu thành, dựa theo trên sách vở giải thích phải đạt đến mức thông thạo chiêu số bên ngoài mới xem như đem môn đao pháp này hoàn toàn luyện đến đại thành.
Nhẹ nhàng khép lại quyển sách nhỏ.
Lộ Thắng ngồi ở bên cạnh bàn trầm mặc hồi lâu, trong đầu không ngừng đem những chỗ khó khăn trong quá trình luyện môn Hắc Hổ đao pháp này ghi nhớ toàn bộ, hồi tưởng lại một lần lại một lần.
Trong khung màu lam là số lớn ô vuông xếp thành từng hàng.
Ở trong ô vuông đầu tiên hàng thứ nhất lúc này đang hiện lên trạng thái hiện giờ của hắn.
"Lộ Thắng --
Võ học:
Hắc Hổ đao pháp: chưa nhập môn."
Hiện lên rất đơn giản, cũng chỉ có một môn Hắc Hổ đao pháp mà hắn vừa mới xem qua một lần.
"Quả nhiên... quả nhiên không phải là ảo giác!"
Thân thể Lộ Thắng lập tức trở nên cương cứng, nhưng không phải do sợ hãi, mà là kích động.
Thế giới này quá nguy hiểm.
Ban đầu hắn chỉ dự định làm một kẻ ăn rồi chờ chết, sống yên vui chết thanh thản. Nhưng hiện nay lại cảm thấy giống như là rơi vào trong hang rắn, xung quanh dường như bất cứ lúc nào cũng có thể chui ra rất nhiều rắn độc, một khi không cẩn thận bị ảnh hưởng đến liền có thể trở thành vai phụ trong một câu truyện quỷ quái truyền thuyết nào đó, chết đến mức không thể lại chết.
"Nhưng bây giờ dù sao cũng có chút hi vọng rồi... Nếu như máy sửa đổi này thật sự có thể sử dụng..."
Lộ Thắng đè xuống kích động và hưng phấn trong lòng, bắt đầu nhớ lại chức năng của phần mềm hack mà mình lúc trước đã biên soạn.
Tác dụng duy nhất của máy sửa đổi Thâm Lam này chính là sửa đổi tất cả kỹ năng võ học mà nhân vật trong trò chơi nắm giữ.
Nó có thể sửa đổi cảnh giới võ học, có thể trực tiếp sửa thành đại thành hoặc là cảnh giới cao nhất. Chỉ có chỗ không giống chính là nó không có cách nào sửa đổi độ thuần thục, không có cách nào sửa đổi mấy thứ linh tinh như lượng máu, sức mạnh, tốc độ, nội lực... gì đó.
Nó duy nhất có thể sửa chính là cảnh giới võ học đã nắm giữ trong người!
"Ta thấy ở trong ô vuông cũng chỉ có môn Hắc Hổ đao pháp là có khả năng sửa đổi, như vậy ta phải làm thế nào mới có thể bắt đầu sửa đổi đây?"
Lộ Thắng bắt đầu tìm tòi nghiên cứu.
Một mình hắn ở trong phòng ngủ tay lật qua lật lại quyển sách một cách vô ý thức, nhưng lực chú ý lại tập trung vào máy sửa đổi Thâm Lam ở trong đầu.
Hắn đem máy sửa đổi nghiên cứu cẩn thận từ trên xuống dưới hết một lần lại một lần, rất nhanh thì hắn ở tận cùng dưới góc máy sửa đổi phát hiện ra một cái nút rất rất nhỏ.
Phía trên cái nút đó viết dòng chữ: bắt đầu sửa đổi.
"Chính là nó!"
Lộ Thắng hơi chuyển động ý nghĩ một chút, tưởng tượng ra một cái ngón tay mạnh mẽ ấn lên trên cái nút này.
Lập tức toàn bộ máy sửa đổi Thâm Lam thoáng cái lắc lư một chút.
Hắn bỗng cảm giác mình đã có thể tùy ý kiểm soát mọi thứ trong máy sửa đổi này.
Cái cảm giác này rất là kỳ diệu, nhưng Lộ Thắng cũng không có lưu ý quá lâu, mà là đem lực chú ý tập trung vào trên Hắc Hổ đao pháp.
Trạng thái phía sau của Hắc Hổ đao pháp là chưa nhập môn, nhưng ở trong nháy mắt khi lực chú ý của hắn tập trung vào nó, trạng thái của nó thoáng cái thay đổi một cái - trở thành nhập môn.
Trong lòng Lộ Thắng vui vẻ, cảm thấy có hi vọng, lại tiếp tục tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm vào Hắc Hổ đao pháp.
Rất nhanh Hắc Hổ đao pháp lại thay đổi, trở thành tầng thứ nhất. Sau đó là tầng thứ hai, tầng thứ ba...
"Xong rồi!" Trong lòng Lộ Thắng đại hỉ, xem ra máy sửa đổi quả nhiên hữu hiệu.
Hắn đang chuẩn bị thả lỏng tinh thần thì thình lình Hắc Hổ đao pháp lại thay đổi lần nữa.
"Tầng thứ tư!"
Hắc Hổ đao pháp lại có thể một lần sửa đổi thành tầng thứ tư!
Ầm!!!
Ngay trong nháy mắt khi Hắc Hổ đao pháp vượt đến tầng thứ tư, Lộ Thắng cảm giác đầu óc ầm vang một hồi.
Cả cái đầu của hắn đau nhức như muốn nứt ra, thân thể không ngừng run rẩy giống như bị sét đánh.
Nằm nhoài trên mặt bàn, hắn chậm rãi hít thở thật lâu mới có thể khó khăn lắm nâng đầu lên.
Phía dưới mũi đều ướt nhẹp, còn mang theo một tí mùi tanh.
Lộ Thắng đưa tay khẽ sờ vào, vừa nhìn thì thấy nó là máu màu đỏ đậm.
Hăn cảm thấy hai mắt mình mờ đi, toàn thân trên dưới không có chỗ nào là không đau nhức. Trên người suy yếu vô lực, thậm chí ngay cả đứng lên cũng cảm thấy tốn sức.
Hắn đưa tay nhìn một cái, làn da trên mu bàn tay một mảnh nhợt nhạt, con mắt cũng chống đỡ không nổi, rất muốn đi ngủ một giấc.
"Đây là dấu hiệu của thiếu hụt nhiều khí huyết!" Mặc dù Lộ Thắng không biết y thuật, nhưng thường thức cơ bản vẫn là biết một chút.
Biết được mình có khả năng là khí huyết thiếu hụt quá kịch liệt.
Hắn ngồi ở bên cạnh bàn, miễn cưỡng chống thân thể lên, cất kỹ quyển sách nhỏ liền nằm ngã xuống trên giường nghỉ ngơi.
"Xảo nhi!"
"Công tử? Có gì cần căn dặn sao?"
"Ngươi đi... nấu một ít cháo táo đỏ cho ta, để thêm ít nhân sâm, phải lâu năm một chút."
Lộ Thắng khó khăn mở miệng nói.
Thiếu gia gia đình giàu có chính là có chỗ tốt này. Gia đinh bình thường đừng nói là nhân sâm lâu năm, chính là nhân sâm bình thường cũng chỉ là coi là thuốc cứu mạng, ở đâu có thể coi như thuốc bổ để ăn giống Lộ Thắng thế này.
Tiểu Xảo đáp lại một tiếng liền nhanh chóng chạy vào nhà bếp căn dặn nấu cháo rồi.
Lộ Thắng một mình nằm ngửa ở trên giường, nhẹ nhàng hít thở thật lâu vẫn là cảm giác trước mắt tối sầm, tứ chi vô lực.
Nhưng mà trừ những cảm giác này ra, hắn ngạc nhiên vươn tay ra, một loại xúc cảm quen thuộc, điêu luyện, giống như đã luyện đao pháp rất nhiều năm từ bàn tay bàn tay tràn vào trong đầu óc.
Trong lòng của hắn chẳng biết từ lúc nào lại có thể trở nên thuộc làu ba chiêu và ba tầng tâm pháp của môn Hắc Hổ đao pháp kia.
Hắn không những có thể hiểu rõ mấy tầng mờ ám che giấu trong chiêu thức của ba chiêu này, thậm chí tâm pháp nên làm sao phối hợp với chiêu thức, có mấy loại thủ pháp phối hợp, mức độ, cách dùng thế nào hắn cũng rõ ràng rành mạch.
"Không ngờ thật sự thành công rồi!?" Lộ Thắng nhắm mắt lại, trong lòng cảm thấy mừng như điên.
Thí nghiệm này thành công rồi. Mặc dù tựa hồ tiêu hao là tinh khí thần của hắn, nhưng đổi lấy Hắc Hổ đao pháp đai thành, đã đầy đủ rồi.
"Chỉ là... Hắc Hổ đao pháp rõ ràng chỉ có tầng thứ ba, tầng thứ tư này là từ đâu ra?"
Đây là việc khiến Lộ Thắng không thể hiểu nổi.
Hơn nữa, tầng thứ tư của Hắc Hổ đao pháp ở trong ký ức hiện giờ của hắn cho hắn một cảm giác rất quen thuộc. Thật giống như... thật giống như cái này căn bản chính là do hắn tự tay sáng tạo ra vậy.
Lý niệm và dòng suy nghĩ ẩn chứa trong đó căn bản không phải người của thế giới này có thể nghĩ tới, mà càng giống như là đã kết hợp một ít dòng suy nghĩ cơ bản của cơ học và khoa học hiện đại.
Hắn mặc dù chỉ là gã công chức, nhưng dù sao trước kia cũng là học qua những chương trình học đại học như cơ học công trình, cơ học nhân thể vân vân.
Không chờ cho hắn suy nghĩ thêm, Tiểu Xảo đã bưng cháo tới rồi.
"Vừa lúc nấu xong cháo bổ huyết cho tam tiểu thư, cũng là táo đỏ làm chủ, tam tiểu thư không muốn nên nô tì liền trước tiên bưng tới cho công tử. Đây là canh táo đỏ bách hợp, ninh tâm bổ huyết đấy, nô tì ở trong này cũng đã để thêm nhân sâm. Công tử, cậu có muốn hay không?"
Tiểu Xảo đứng ở ngoài cửa nhỏ giọng hỏi.
"Ngươi mang vào đi."
Lộ Thắng khẽ nói.
Tiểu Xảo lúc này mới nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, bước vào trong. Nhưng vừa mới tiến vào, nàng liền nhìn thấy cổ áo Lộ Thắng đang dính một chút vết máu.
"Công... công... công... công tử! Cậu làm sao rồi!!?" Tiểu Xảo kinh hãi, chén cháo trên tay cũng thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Lộ Thắng miễn cưỡng cười cười.
"Ta không sao."
"Còn nói không có việc gì! Đều ói ra máu rồi!"
Tiểu Xảo bị dọa đến sắc mặt đều trắng bệch.
"Thật sự không sao..." Lộ Thắng bất đắc dĩ nói.
Tiểu Xảo vội vã đi tới đem chén cháo bưng trong tay cho Lộ Thắng.
"Công tử tới, trước uống chút cháo nóng."
Ở dưới sự hầu hạ của nàng, Lộ Thắng từng ngụm một ăn hết toàn bộ chén cháo kia.
Trong lòng cũng thoáng dễ chịu một chút.
Hắn bắt đầu cẩn thận nhớ lại những tin tức và kinh nghiệm bỗng hiện ra trong đầu, có bảy tám phần là liên quan đến Hắc Hổ đao pháp.
Rất kỳ lạ, những thứ này giống như ngay từ đầu đã tồn tại ở trong đầu của hắn. Bất kể là chỗ khó khăn nào hắn cũng có thể dễ dàng hiểu được, đồng thời còn cảm thấy thân thể làm ra cũng rất đơn giản.
Nếu không phải vào lúc này thân thể không cho phép, hắn thậm chí định đi võ đài tìm một thanh đao tập luyện thử một chút.
Tiểu Xảo ở hắn ăn cháo xong liền bước nhanh rời đi, đi hiệu thuốc tìm thầy thuốc tọa đường của Lộ phủ rồi. Nàng vẫn còn không yên tâm thân thể của Lộ Thắng.
Lộ phủ có thầy thuốc riêng của chính mình, là một ông lão gầy gò có chòm râu dê.
Ông ta cõng theo rương thuốc lớn vội vã chạy tới.
Sau khi ngồi vào cạnh giường bắt bắt mạch cho Lộ Thắng một cái, lông mày ông ta liền giãn ra.
"Không có gì đáng ngại, chỉ là khí huyết bị thiếu hụt, tinh thần tiêu hao nhiều mà thôi, nghỉ ngơi điều dưỡng mấy ngày là khỏe rồi."
Ông ta lấy ra một trang giấy loạch xoạch viết một phương thuốc bồi bổ ở trên đó.
"Cầm cái này mang đi hiệu thuốc, mỗi ngày hai lần, cho đại công tử dùng chừng mười ngày là có thể khỏi hẳn."
"Tạ ơn thầy thuốc."
Trong lòng Lộ Thắng cũng nhẹ nhàng thở ra, tình huống lúc này cùng phán đoán của hắn hoàn toàn không có khác biệt.
Rất nhanh Lộ Phóng Lộ Toàn An cũng tới.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Ông ta dẫn theo nhị nương và tam nương của Lộ Thăng cùng tới.
Mẫu thân của Lộ Thắng từ rất sớm thì đã mắc bệnh qua đời, từ bé chính là nhị nương chăm sóc hắn.
Nhị nương Lưu Thúy Ngọc tính tình dịu dàng, đối xử với mọi người rất tốt, đối xử với hắn cũng không khác đối xử với con cái mình chút nào.
"Chỉ là luyện võ làm thiếu hụt một ít khí huyết, không có việc gì đâu." Lộ Thắng lần lượt giải thích cho người trong nhà.
Hắn là trưởng tử trong nhà, là ngày sau trụ cột phải kế thừa gia nghiệp, đã xảy ra chuyện tất nhiên trước tiên liền sẽ gợi ra chú ý.