Chương : 13
CHƯƠNG 13: PHẢN ỨNG CỦA CƠ THỂ
Tô Nghiên mờ mịt lắc đầu, cô biết, vấn đề này thủ trưởng không cần cô trả lời.
“Thứ nhất, sao cô vẫn chưa xin thôi việc? May mà hôm nay tôi đã tới trực tiếp nói với Tổng giám đốc Cao rồi, sau này cô cũng không cần phải đi làm nữa mà chỉ cần chuyên tâm ở nhà lo chuyện đám cưới là được, Trương Cường đã hẹn với người của công ty tổ chức đám cưới rồi, thứ năm tuần này sẽ tới bàn chuyện của lễ đính hôn, cô đi cùng với cậu ta đi.”
“Thứ hai, cô làm người tử tế vào cho tôi, tương lai cô còn là nữ chủ nhân của nhà họ Lăng sao có thể làm ra chuyện làm nhục gia môn như vậy? Sau này không được ra ngoài uống rượu nữa, nếu như không có tôi đi cùng mà cần phải xã giao thì tốt nhất là đừng xuất đầu lộ diện.”
Không phải tốt nhất đừng mà là nhất định không được, nhìn bộ dạng của thủ trưởng thế kia thì đây cũng chỉ là anh thông báo cho cô chứ hoàn toàn không cần Tô Nghiên đồng ý.
Sau đó lại nói tiếp: “Dạo này tôi khá bận rộn vì phải đi công tác ở tỉnh bên, có một cuộc họp rất quan trọng không thể bỏ được nhưng cô yên tâm, ngày tổ chức hôn lễ tôi sẽ về gấp, cô và Trương Cường cố gắng một chút sắp xếp hôn lễ đi, còn danh sách khách mời trong buổi lễ Lăng phu nhân đã giao cho Trương Cường rồi, cô giúp cậu ta xử lý một chút.”
Phải rất lâu sau Tô Nghiên mới hiểu ra người được gọi là Lăng phu nhân chính là mẹ ruột của Lăng Tiêu Quân, người phụ nữ đã sinh ra và nuôi nấng anh kia.
Gọi mẹ của mình là Lăng phu nhân có phải nói lên là tình cảm mẹ con không tốt không, hay là anh cố ý nói như vậy ở trước mặt cô, Tô Nghiên không biết và cũng không muốn đi biết.
Từ lúc bàn chuyện đám cưới đến bây giờ đều chỉ là thủ trưởng ra lệnh cho nhà họ Tô bọn họ làm việc, còn người lớn của nhà họ Lăng cũng chưa từng có một người nào xuất hiện.
Đừng nói vị lão thủ trưởng đức cao vọng trọng kia mà ngay cả ba mẹ của Lăng Tiêu Quân cũng chưa từng xuất hiện, có chuyện gì đều là cô và Trương Cường đi làm việc, thật không rõ rốt cuộc là đám cưới của ai nữa?
Là bởi vì, nhà bọn họ không coi trọng ư?
Tô Nghiên không thích tám chuyện nhưng lực ảnh hưởng của nhà họ Lăng ở thành phố B quá rộng nên đương nhiên sẽ bị rất nhiều người chú ý.
Tô Nghiên biết, Lăng Tiêu Quân đã trải qua hai lần kết hôn rồi nhưng hai người vợ trước đều gặp chuyện ngoài ý muốn mà qua đời; ngay cả người bạn gái thứ ba cũng đã chết, cho nên anh có tiếng là “Khắc vợ”.
Đây là lần thứ ba Lăng Tiêu Quân kết hôn, cho nên người nhà bọn họ mới không thèm để ý như thế đúng không?
Lăng phu nhân trong miệng anh thật ra Tô Nghiên cũng biết, cùng ở trong giới làm ăn với nhau mà cô còn là Tổng giám đốc của bộ phận kinh doanh nên sao có thể không biết chủ tịch của tập đoàn Thiên Thác được?
Chỉ là trước kia chưa từng nghĩ tới, vị Lăng phu nhân cao quý ưu nhã kia sau này sẽ là mẹ chồng của mình.
Thủ trưởng còn dặn dò thêm một số chuyện nữa, ví dụ như sau khi kết hôn bọn họ sẽ không ở nhà tổ của nhà họ Lăng mà ở trong căn nhà của anh ở bên ngoài, anh không thích có người ngoài xuất hiện cho nên những việc nhà cơ bản Tô Nghiên sẽ phải tự làm.
Mỗi tuần, quản gia của nhà tổ nhà họ Lăng sẽ đến hỗ trợ quét dọn sắp xếp nhà cửa một lần, còn bọn họ mỗi tuần cũng cần phải về bên đó ăn cơm một lần, cố gắng thực hiện nghĩa vụ của con dâu nhà họ Lăng; nam đối ngoại nữ đối nội, Tô Nghiên cần phải nhanh chóng học tập các sở thích ăn ở của anh từ Trương Cường để chăm sóc được tốt nhất cho người đàn ông của mình.
Công việc của anh rất bận rộn nhưng mỗi tuần sẽ về nhà ở ba tối, trừ phi là thân thể có tình huống đặc biệt nếu không Tô Nghiên đều phải thực hiện nghĩa vụ của mình.
Lúc nói đến đây, Lăng Tiêu Quân chợt nuốt nước miếng một cái, ánh mắt thâm trầm đi rất nhiều. Mặc dù bị hạ thuốc nhưng anh vẫn không thể nào quên được phản ứng cơ thể của mình đêm đó.
Không ngờ cô gái này nhìn ngây ngô đáng yêu mà thân thể lại quyến rũ vô cùng hấp dẫn đàn ông như vậy. Sự tự chủ của anh ở trước mặt cô gần như là không còn tác dụng nữa.
Cũng tốt, có thể đỡ được rất nhiều rắc rồi.
Giờ phút này cô đứng khúm núm ở trước mặt mình, dáng vẻ cũng coi như là nghe lời, có lẽ là lần kết hôn này sẽ không mang đến cho mình phiền toái nữa, đúng không?
Lại nuốt xuống từng ngụm từng ngụm nước, Lăng Tiêu Quân quyết định kết thúc cuộc nói chuyện, đi về nhà.
Nếu không cứ ở đây nữa thì anh cũng không dám chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì đâu đấy. Lăng Tiêu Quân nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
Không thể để cái chuyện ngoài ý muốn đáng chết kia xảy ra lần thứ hai được, gia quy của nhà họ Lăng đã dạy trừ vợ của mình ra thì đàn ông không được chơi bời ở bên ngoài.
Mà giờ phút này Tô Nghiên đang ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đối diện, thật sự trong lòng cũng đang cảm thấy khó hiểu.
Hôm nay rất hiếm khi thấy thủ trưởng Lăng mặc một bộ áo sơ mi, cô nhìn làn da màu lúa mạch trên cánh tay rắn chắc lộ ra bên ngoài ống tay áo của anh, bởi vì thường xuyên vận động rèn luyện mà cơ bắp rất rõ ràng.
Do anh đổi tư thế ngồi, một cái chân dài chống đỡ trọng lượng của cơ thể còn một cái chân khác lại hơi bị che lấp đi càng khiến người anh có vẻ cao thon căng đầy.
Chỉ có lúc này cô mới có cảm giác chân thực là… bọn họ là vợ chồng sắp cưới của nhau, nhớ tới tiếp xúc thân mật giữa thân thể của nhau đêm hôm đó.
Mặc dù trong lúc thần trí mơ hồ đã mất đi trong sạch của bản thân, nhưng nếu như đối tượng là anh, vậy thì đáy lòng cô lại cảm thấy vui vẻ.
Nhưng không có nhiều suy nghĩ của cô gái nhỏ giống như Tô Nghiên, Lăng Tiêu Quân một lòng đi ra ngoài, nhưng đang đi anh lại đột nhiên nhớ tới còn có việc cần nói nên dừng lại quay người.
Kết quả, Tô Nghiên cũng vừa hay đi tới.
Hai người chính diện va vào nhau, trời ạ, cơ bắp của đàn ông đều cứng như vậy sao? Đây đã là lần thứ hai chóp mũi của Tô Nghiên bị tổn thương kiểu này trong vòng vài ngày gần đây rồi đấy.
Cô che lại cái mũi đang đỏ lên của mình, nước mắt vòng quanh khóe mắt, nhìn vô cùng đáng thương như vậy ngẩng đầu lên: “Đau chết mất.”
Giờ phút này, Lăng Tiêu Quân cảm thấy toàn thân mình như sôi trào lên, sắp bốc cháy.
Dáng vẻ cô gái nhỏ của Tô Nghiên như châm một mồi lửa ở trên người anh, và nó không thể nào dập tắt được.
Nếu như theo quy định của nhà anh thì cô cũng sẽ sớm là vợ của anh rồi, vốn nên mặc cho anh hưởng thụ, còn cần phải khắc chế làm gì không?
Sinh hoạt cá nhân của Lăng Tiêu Quân luôn luôn có chừng mực, ngoại trừ đối tượng sắp kết hôn ra thì anh cũng chưa từng quan hệ loạn với bạn gái. Một lần ngoài ý muốn trước đây không lâu với Tô Nghiên kia là lần đầu tiên anh đi quá giới hạn trong suốt mấy năm sống thanh tâm quả dục như hòa thượng của anh.
Nhưng anh thật sự cũng không phải là hòa thượng, anh cũng có nhu cầu bình thường của mình, không nói hai lời, anh liền ôm lấy Tô Nghiên đi ra bên ngoài.
Một tia lý trí cuối cùng nhắc nhở anh, cho dù muốn làm cái gì thì cũng nên trở lại địa bàn của mình, Lăng Tiêu Quân cũng không quên Tô Nghiên đang ở cùng một cô gái khác.
Xảy ra chuyện gì vậy? Mãi cho đến khi cánh tay của Lăng Tiêu Quân ôm lên bờ eo của cô bế cô lên, Tô Nghiên vẫn còn tưởng rằng đang động đất.
Mặc dù rất hưởng thụ kiểu “Ôm công chúa” này nhưng mà… “Lăng… thủ trưởng, anh muốn đưa tôi đi đâu vậy?”
“Ngậm miệng.” Lăng Tiêu Quân cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong ngực một cái lại nhớ tới một chuyện khác, bọn họ cũng sắp thành vợ chồng rồi: “Sau này, tôi cho phép cô gọi tôi tôi là Tiêu Quân.”
Còn cho phép nữa cơ, Tô Nghiên xem thường, rất là chán ghét chủ nghĩa đàn ông của anh.
Nhưng cô cũng biết nhiều lời vô ích nên đành yên lặng nằm trong ngực anh, nhìn Lăng Tiêu Quân ôm cô đi ra ngoài, đóng cửa lại, đi vào thang máy.