Chương : 11
Về đến nhà mà cô cứ nghỉ mãi đến chjếc gjày của con nhím,chắc chắn ko tự dưng nó nằm ngoài đó được vì con bé chưa bao gjờ ra khỏi nhà khi ko có aj theo nói chi đến con bé tự đj ra ngoàj đó,mà gjày của bé nhím thì để ngăn nắp lắm,nhà cũng chẳng có chó,mèo gì để mà tha đj...nghỉ mãj ko ra nên thôi cô lo cơm nước trước đã,xong xui cô lên phòng xem con bé ngủ dậy chưa thì thấy dì7 đang xếp đồ của con bé để vào tủ,cô đj lạj ngồi đối diện hỏi dì.
_Ủa dì7 ko đi lên huyện với con bích ax.mà Dì 7 có thấy đôi giày màu đỏ của bé nhím đâu ko dì,cho con mượn xem được không?
_Tôi để dưới hộc tủ,để tôi lấy cho mợ!!
Nói xong dì7 cũng khom xuống lấy cho cô thì cô thấy dì kiếm hoàj mà chỉ có 1 chjếc,đúng như dự đón của cô,dì7 cũng ko bjết chjếc gjày mất rồi..thấy dì cứ tìm hoàj cô cũng ko muốn dì nhọc lòng nên nói luôn
_Dì khỏi tìm nữa,lúc nảy con đj ra cáj đìa đỗ rác,thấy chjếc gjày nằm ngay chỗ cáj mộ.con đem vô gjặc phơi ngoàj xào kjà..mà dì ngôi mộ đó là của aj dì bjết không..?
Cô để ý thấy lúc này mặt dì7 xanh như tàu lá,dì run run gjọng cứ lấp 3 lấp búng
_Tôi ko bjết mợ,chắc có từ trước tôi về nhà này làm rồi.mà từ trước đến nay tôi ko có ra ngoàj đó nên cũng ko bjết?
Cô hoàj ngi về độ chân thật trong lời nói của dì nên nhìn thẳng vào mắt dì nój chậm rãi...
__Con ko nghỉ là dì ko bjết,vì ngôi mộ theo con thấy còn rất mới,hay dì bjết chuyện gì mà gjấu con..?
__Ko có đâu mợ,tôi tôi ko bjết thật mà...
Cô định hỏi tiếp thì lúc này thấy con nhím dậy nên cô thôi ko hỏi nữa,dì7 thấy con nhím thức nên cố tình quay sang ẵm con bé dậy đi rữa mặt cho nó để tránh mặt cô luôn.lúc con bé đj vào thì sà vào người cô nủng nịu,nói chuyện tíu tít nên cô cũng quên mất chuyện đó...
Mà gjờ cô lạj nhớ ra 1 chuyện,hôm nay đáng lẽ là di7 với con bích đj lên huyện,sao gjờ dì lạj ở nhà,còn phong thì cũng đi từ sớm rồi,vậy chẳng lẽ con bích.....chắn chắn nó đi với phong rồi...
...Đến chjều muộn cô thấy con bích về,nhưng ko thấy phong đâu cả..nó về đến nhà là lau vào dọn dẹp liền còn hỏi cô ngày nay ở nhà có vất vã lắm ko,cô cũng cười cười trả lời nó rằng cô ko sao,làm cũng chẳng vất vã gì?..nó nói hôm nay nó lên huyện thấy tấm vảj đẹp nên mua cho cô,nói xong nó móc trong cái túi xách ra đưa cho cô xấp vải...thiệt là vảj đẹp thiệt,màu hồng phấn.có thêu kim tuyến,nhưng lòng dạ cô lúc này cũng ko thiết tha gì mấy,nhưng cũng chẳng từ chối,gjả vờ cảm ơn nó xong đem vào cất trong phòng.
được 1 lúc nữa thì cô thấy phong chở bà lan về,2người vào nhà cô vừa lúc thấy cánh tay phong bị tét 1 đường đã băng bó lạj,cô có chút xót nên hỏi anh,
__Tay anh sao vậy?
Phong với bà lan đang ngồi trên ghế,nge cô hỏi anh trả lời
__Bị tét thôi,anh ko sao?
Cô đj lạj cầm tay anh lên xem xong nói
__Ko sao? Mà anh băng 1 khúc như vầy?
Bà lan nge cô hỏi thì trả lời cô luôn
_Công vjệc thôi,con đừng bận tâm nữa,thôi con xuống dưới kêu con bích dọn cơm đi.mẹ đói rồi?
....
Ăn cơm xong mọj người aj trở về phòng nấy,cô vừa vào thì phong đj lạj ôm chầm lấy cô đẩy xuống gjường,cô bực bội đạp anh ra vô tình trúng tay phong chắc đau quá anh hét lên
__Á...đau anh....em bị khùng hả?
Biết phong đau tự nhjên cô cũng có chút đau lòng nhưng lạj nhớ đến chuyện con bích với anh cô đành im lặng chẳng muốn quan tâm gì đến,phong thấy cô lơ đễnh thì cũng đj lạj ngồi cạnh cô hỏi:
__Hôm nay em sao đó,bệnh hả vợ?
__Anh còn bjết em là vợ anh hả?
__Em ko là vợ anh thì là aj,nói gì kỳ vậy?
__Thui ko gì? Mà tay anh tạj sao bị như vậy nói e nghe coi?
...Phong biết ko thể gjấu cô được anh đành nói: hôm nay anh đj gom tjền cho mẹ,găp đúng bọn lưu manh,nó ko muốn trả tjền mà còn gây sự,lời qua tiếng lạj nó rút mã tấu ra chém anh,lúc đó anh lấy anh đỡ nên bị chém trúng,chứ ko,chắc gjờ chết rồi,bọn nó thấy tay anh bị thương,máu chảy ra nhjều với đang ở ngoài đường nên nó chạy luôn,hên là con bích với mẹ đj ngang thấy anh vậy đưa anh vô viện may lạj....
...Ra là vậy,hèn gì lúc dọn cơm lên cô để ý thấy con bích nhìn nhìn phong, đôi mắt ẩn chứa sự lo lắng nhưng nó ko hỏi gì tới thì ra nó bjết chuyện trước cô rồi,lúc trong vjện chắc nó đã tha hồ chăm sóc dùm chồng cô đây mà,bực trong người cô ko nói gì đến phong nữa,nằm xuống cô quay mặt vào trong luôn,đừng aj nghỉ cô ko yêu ko lo cho anh nha,cô còn yêu anh nhjều là đằng khác,nhưng với sự phản bội của anh cô ko thể nào tha thứ được,phong thấy cô nằm xuống anh chẳng bjết cô đang nghỉ gì nhưng chjếc áo ngủ mỏng tanh nhìn thấu da thịt bên trong của cô thì anh nhịn ko nỗi thú tính trong người nỗi dậy bèn lật cô lạj đè xuống hôn cô...
....Lúc đầu cô cũng phản khán,nhưng với sức đàn ông lúc muốn rồi thì dù trời có sập chắc cũng ko ngăn lạj được nên cô cũng nằm im luôn,phong được đà hôn hết chỗ này đến chỗ khác rồi xé tan bộ đồ ngủ của cô ra,anh vùi mặt xuống ngực cô hôn ngấu ngiến,cô dưới sự kích thích của anh cơ thể cô cũng mền nhũng ra từ khi nào,cô lấy tay vòng lên ôm cổ anh lờj nói có chút ghen tuông:
__Càng ngày anh càng lộ bản chất đê tjện hơn rồi đó!
..Phong chẳng hjểu ý đồ trong câu nói của cô mà chắc anh cũng ko nghỉ đước tới chuyện của anh cô đã bjết được rồi đâu.,2 tay anh bóp chặt ngực cô,anh nhìn cô cười điểu trả lời lạj
__Đê tjện hay ko lúc ở truồng rồi em sẽ bjết?
..Vừa nói xong phong cũng ngồi dậy lột nhanh bộ đồ anh đang mặt ra,bên dưới cậu em đã sừng sửng cương cứng từ khi nào....ánh đèn ngủ mờ mờ càng làm lộ vẻ mặt thú tính của anh,cô bjết chắc cũng chẳng thể cự tuyệt nữa đành im lặng,nhắm ngjền mắt lạj.đúng lúc của anh chuẩn bị xâm nhập vào cơ thể cô thì bên ngoài có tiếng gỏ cửa dồn dập,tjếp theo là cô nghe tjếng của dì7
___Cậu mợ ơi,con bích tự nhjên nó xỉu rồi,bà kêu cậu gọi cho bác sỉ dùm bà...!!!
......cô nghe xong thoáng cau mày nhưng chẳng ngỉ ra được lý do nào khác ljếc nhìn sag phong thấy anh cầm điện thoạj bước xuống gjường xong thay đồ gọn gàn mở cửa đi gấp gáp ra ngoài,trong tia mắt anh cô cũng ít nhjều thấy được sự lo lắng.
.cô trong này cũng vội mặc đồ vào xong khoác thêm cáj áo rồi bước ra,vừa hay xe bác sỉ cũng đến,con bích nằm trên cáj gjường bên dưới,cô để ý thấy mặt mũi nó cũng hồng hào,chẳng có vẻ gì bị bệnh cả,vậy thì sao tự dưng xỉu,cô cau mày khó hjểu thiệt?
Cả nhà bà lan,dì7,phong và cô đứng bên cạnh,mỗj người 1 vẻ,người thì lo lắng,kẻ thì dững dưng xem chuyện..ông bác sỉ thăm khám đủ thứ xong quay lạj phía bà lan ông nói...
.___cô ấy có thai rồi,nhưng để chắc chắn ngàt maj gja đình đưa lên vjện sjêu âm sẽ rỏ hơn
...Nge ông bác sỉ nói mà tim cô như vụn vỡ,cô wá hjểu rỏ cái thai này là của aj,trong khi người vợ đường đường chính chính bước vào nhà anh là cô còn chưa có chút máu mủ nào với anh thì đùng 1 phát cô tình nhân của chồng mình lạj có con thử hỏi aj ko đau cơ chứ,bjết rỏ họ đang qua lạj,bjết rỏ sẽ có ngày cô rời đj,nhưng chưa bao gjờ cô nghỉ kết cục lạj như thế này,cô yêu anh,cô ko phủ nhận,cô hận anh điều này hoàn toàn là sự thật,nhưng bắt cô 1 sớm 1 chjều ngừng yêu đó là đjều ko thể,cô ngây ngốc nhìn anh cô thấy trong mắt anh mấy tia sững sờ khó hjểu,nhưng cô ko muốn wan tâm nữa,cô lạj nhìn sang mẹ chồng cô,bà cũng hoang man,dì7 thì tròn mắt,chắc cả 2 người đâu aj hjểu cớ sự này tấc cả điều do anh gây ra..
...Con bích từ từ mở mắt ra,mẹ chồng cô đưa tjền cho dì7 trả rồi tiển ông bác sỉ ra xe về...con bích vừa mở mắt đã vội tuột khỏi gjường rồi quỳ xuống nền nhà
_Bà ơi con có thai rồi đúng ko bà?
Bà lan ljếc nhìn nó xong cũng ung dung trả lời
_Mày có bầu với thằng nào lôi đầu nó về đây,tao đứng ra lo gã cho mày,mày lớn rồi sao mày ngu.muốn ko ở đợ cho nhà tao nữa thì cứ nói tao 1 tiếng,tao cho mày về rồi kiếm 1 tấm chồng,aj đời để cho ểnh cáj bụng ra,thằng đó mà ko cưới thử hỏi mày còn dám vác mặt gặp aj nữa..
Nghe bà lan nói con bích cuối đầu khóc rưng rức nó thưa
__Bà ơj bà cho con ở đây đj bà,con có thể hầu hạ làm vjệc nhà cho bà,chỉ cần bà cho con ở đây đến lúc con sanh thì thôi vì......vì....
Nó chưa nói hết câu thì cô nge tjếng phong wát lớn làm cả nhà aj cũng gjật mình..
Bích,mày câm họng lạj,vào trong xếp đồ cút khỏi nhà tao
Con bích nge xong cô càng thấy nó khóc nhjều hơn,nhưng chẳng thể nào lớn hơn tjếng lòng cô đang dậy sóng
__Cậu 2,con xin cậu gja đình con ko còn aj,gjờ con bjết đj đâu,cậu cho con ở lạj đi cậu,nói đoạn nó quay sang níu tay bà lan..
__Bà ơi,bà thương tình cho con ở lạj đây đj bà...
Bà lan thấy nó khóc lóc thảm thiết quá đành đỡ nó đứng dậy rồi hỏi
__Cáj thằng nào làm mày có bầu,ngày maj keu nó lạj đây cho tao..rồi tao tính cho
Con bích nge xong thì cô thấy nó nhìn sang phong,anh hừ nhẹ, bực tức way sang hướng khác,thái độ vừa rồi của anh là sao cô ko thể lý gjảj nỗj nữa rồi,theo cô bjết thì cáj thai của con bích chắc chắn là của anh,nhưng thái độ của anh khi hay tin lạj hoàn toàn khác với lúc cô tưởng tượng..con bích nhìn bà lan ấp úng mãj ko thành câu,chỉ bjết cúi gầm mặt chắc thấy phong như thế nên nó có chút sợ chứ gì..cô thấy thế nên tiến lên 1 bước gần bà lan,cô thưa..
__Thưa mẹ,con bích nó ko nói được thì để con nói..
cô vừa nói vừa liếc sang phong vừa hay cũng thấy anh nhìn cô trân trân,cô nhếch miệng cười rồi nói tiếp..
__Cáj thai của con bích là của anh phong,nó với chồng con qua lạj mấy năm rồi,chuyện ra thế này con ko muốn im lặng nữa,sức chịu đựng của con quá gjới hạn rồi,con bích có thai coi như con sẽ buông,mẹ cứ tác thành cho họ,ngày maj con sẽ về nhà con.ko vương vấn gì nữa,mong mẹ thông cảm cho con..
Cô vừa nói xong thì 1 giọt nước mắt cũng rớt xuống má cô,cô đưa tay lên lau mà lòng đau như cắt,thật sự nói ra chuyện này cô cũng chẳng sung suớng gì đâu.,lúc này vẻ mặt bà lan có phần hoảng hốt bà á khẩu nhìn phong chầm chầm ko nói nỗj lời nào..dì7 vừa đi vào nhà đúng lúc nge được toàn bộ câu chuyện thì hầm hầm chạy đến tát cho con bích mấy cái
__Đồ con ranh,tao nghi ngờ mày lâu rồi mà,mày tưởng mày là aj,cóc ghẻ mà đòi làm thiên nga hả mày,từ cáj ngày cáj thảo đi thì tao cũng lờ mờ đón ra rồi..ko ngờ hôm nay mày còn dùng đến chjêu này...
Con bích bị đánh nó cũg ko vừa đẩy dì7 ra làm bã cũng ngã chỏng vó
__Dì cũng có hơn gì tôi.bộ dì tưởng tôj ko bjết dì cũng thích cậu 2 àx,nhưng dì vừa gjà,vừa xấu,vừa lớn tuỗj hơn cậu nên cậu ko thèm để ý dì thôi...tôi với dì cũng coi như cá mè một lứa chứ chẳng aj tốt đẹp hơn aj đâu nhưng tôi hơn được dì tôi còn trẻ đẹp,người cậu 2 yêu cũng là tôi...
..
Con bích nói xong thì đến lược cô sửng dững,cáj quái gì thế này,hết ng này đến ng khc có ý với chồng cô là sao đây,cáj nhà này coi bộ gjống trò hề rồi đó,hèn gì đôi lúc cô thấy dì7 cứ nhìn nhìn phong,chỉ ngỉ dì quan tâm bình thường..ha ha...aj ngờ....cô chợt bật cười tâm hồn cô rỉ máu.nhìn sang phong, phong cũng đứng im lặng như trời trồng,cô ko bjết anh đang ngjỉ gì nhưng gjờ phút này nhìn anh lửa hận tronh lòng cô lạj càng thêm hận,mối tình đầu cô yêu bằng sự ngây thơ trong sáng,vậy mà anh lừa dối,đem cô về làm con rối cho cáj gja đình này,cô cắn chặt môi đến bật máu,cô chua xót cho bản thân cô ngu ngốc,đánh đỗj cả tương lạj vì cái tình yêu mạc rệp này....
...
Bỗng cái bình nước trên bàn bị tay aj chọi mạnh xuống cái rỗn,bể tung toé,rồi thì tiếng bà lan rít lên gjọng bà phẩn nộ,có phần run run chỉ tay về hướng con bích,trong khi dì7 và nó còn đang dùng ánh mắt xâu xé nhau
__Cáj nhà này loạn rồi,2 đứa bây gan quá rồi,tụi bây lấy tư cách gì mà thương con trai tao,còn mày,con bích tao ko thể để thứ nghiệp xúc đó sinh ra trong nhà này được,ngày maj đi theo tao lên huyện..nhất định...nhất định phải bỏ cái loạj này đj..ko bao gjờ tao chấp nhận mày,càng ko bao gjờ tao để cái thai oan nghjệt đó đc sống...
Bà lan nói xong thì con bích khóc rống lên nó nhào lại ôm lấy chân phong nói
__Cậu 2 cậu nói gì đi chứ,cậu nói cậu thương em mà,cậu phải bảo vệ em,bảo vệ con mình đi cậu...em ko thể bỏ con được cậu ơi?
Cô nhìn phong đợi anh lên tjếng gjải thích,mà cũng chẳng phãi mình cô đâu còn có bà lan,dì7 cũng ngước nhìn,con bích thì càng mong chờ hơn hết...
Phong lúc này cũng im sang cô,đôi mắt anh ẩn chứa sự đau xót,tay anh nắm chặt gân guốc nỗj lên,lạj nhìn xuống con bích đang ôm chân mình,anh cúi xuống nâng cằm nó lên rồi bóp mạnh anh gằn lên từng chữ:
Đủ rồi bích,cô buông tha cho tôi được rồi.....
phong chưa nói hết câu thì trên phòng tjếng bé nhím khóc inh ỏi làm mọi người cũng dừng lạj,cô nge con bé khóc trong vô thức ko ngỉ được gì nữa,cũng chẳng wuan tâm aj cô 1 mạch chạy lên phòng,ôm lấy con bé đang khóc dỗ dành nó.....
_Ủa dì7 ko đi lên huyện với con bích ax.mà Dì 7 có thấy đôi giày màu đỏ của bé nhím đâu ko dì,cho con mượn xem được không?
_Tôi để dưới hộc tủ,để tôi lấy cho mợ!!
Nói xong dì7 cũng khom xuống lấy cho cô thì cô thấy dì kiếm hoàj mà chỉ có 1 chjếc,đúng như dự đón của cô,dì7 cũng ko bjết chjếc gjày mất rồi..thấy dì cứ tìm hoàj cô cũng ko muốn dì nhọc lòng nên nói luôn
_Dì khỏi tìm nữa,lúc nảy con đj ra cáj đìa đỗ rác,thấy chjếc gjày nằm ngay chỗ cáj mộ.con đem vô gjặc phơi ngoàj xào kjà..mà dì ngôi mộ đó là của aj dì bjết không..?
Cô để ý thấy lúc này mặt dì7 xanh như tàu lá,dì run run gjọng cứ lấp 3 lấp búng
_Tôi ko bjết mợ,chắc có từ trước tôi về nhà này làm rồi.mà từ trước đến nay tôi ko có ra ngoàj đó nên cũng ko bjết?
Cô hoàj ngi về độ chân thật trong lời nói của dì nên nhìn thẳng vào mắt dì nój chậm rãi...
__Con ko nghỉ là dì ko bjết,vì ngôi mộ theo con thấy còn rất mới,hay dì bjết chuyện gì mà gjấu con..?
__Ko có đâu mợ,tôi tôi ko bjết thật mà...
Cô định hỏi tiếp thì lúc này thấy con nhím dậy nên cô thôi ko hỏi nữa,dì7 thấy con nhím thức nên cố tình quay sang ẵm con bé dậy đi rữa mặt cho nó để tránh mặt cô luôn.lúc con bé đj vào thì sà vào người cô nủng nịu,nói chuyện tíu tít nên cô cũng quên mất chuyện đó...
Mà gjờ cô lạj nhớ ra 1 chuyện,hôm nay đáng lẽ là di7 với con bích đj lên huyện,sao gjờ dì lạj ở nhà,còn phong thì cũng đi từ sớm rồi,vậy chẳng lẽ con bích.....chắn chắn nó đi với phong rồi...
...Đến chjều muộn cô thấy con bích về,nhưng ko thấy phong đâu cả..nó về đến nhà là lau vào dọn dẹp liền còn hỏi cô ngày nay ở nhà có vất vã lắm ko,cô cũng cười cười trả lời nó rằng cô ko sao,làm cũng chẳng vất vã gì?..nó nói hôm nay nó lên huyện thấy tấm vảj đẹp nên mua cho cô,nói xong nó móc trong cái túi xách ra đưa cho cô xấp vải...thiệt là vảj đẹp thiệt,màu hồng phấn.có thêu kim tuyến,nhưng lòng dạ cô lúc này cũng ko thiết tha gì mấy,nhưng cũng chẳng từ chối,gjả vờ cảm ơn nó xong đem vào cất trong phòng.
được 1 lúc nữa thì cô thấy phong chở bà lan về,2người vào nhà cô vừa lúc thấy cánh tay phong bị tét 1 đường đã băng bó lạj,cô có chút xót nên hỏi anh,
__Tay anh sao vậy?
Phong với bà lan đang ngồi trên ghế,nge cô hỏi anh trả lời
__Bị tét thôi,anh ko sao?
Cô đj lạj cầm tay anh lên xem xong nói
__Ko sao? Mà anh băng 1 khúc như vầy?
Bà lan nge cô hỏi thì trả lời cô luôn
_Công vjệc thôi,con đừng bận tâm nữa,thôi con xuống dưới kêu con bích dọn cơm đi.mẹ đói rồi?
....
Ăn cơm xong mọj người aj trở về phòng nấy,cô vừa vào thì phong đj lạj ôm chầm lấy cô đẩy xuống gjường,cô bực bội đạp anh ra vô tình trúng tay phong chắc đau quá anh hét lên
__Á...đau anh....em bị khùng hả?
Biết phong đau tự nhjên cô cũng có chút đau lòng nhưng lạj nhớ đến chuyện con bích với anh cô đành im lặng chẳng muốn quan tâm gì đến,phong thấy cô lơ đễnh thì cũng đj lạj ngồi cạnh cô hỏi:
__Hôm nay em sao đó,bệnh hả vợ?
__Anh còn bjết em là vợ anh hả?
__Em ko là vợ anh thì là aj,nói gì kỳ vậy?
__Thui ko gì? Mà tay anh tạj sao bị như vậy nói e nghe coi?
...Phong biết ko thể gjấu cô được anh đành nói: hôm nay anh đj gom tjền cho mẹ,găp đúng bọn lưu manh,nó ko muốn trả tjền mà còn gây sự,lời qua tiếng lạj nó rút mã tấu ra chém anh,lúc đó anh lấy anh đỡ nên bị chém trúng,chứ ko,chắc gjờ chết rồi,bọn nó thấy tay anh bị thương,máu chảy ra nhjều với đang ở ngoài đường nên nó chạy luôn,hên là con bích với mẹ đj ngang thấy anh vậy đưa anh vô viện may lạj....
...Ra là vậy,hèn gì lúc dọn cơm lên cô để ý thấy con bích nhìn nhìn phong, đôi mắt ẩn chứa sự lo lắng nhưng nó ko hỏi gì tới thì ra nó bjết chuyện trước cô rồi,lúc trong vjện chắc nó đã tha hồ chăm sóc dùm chồng cô đây mà,bực trong người cô ko nói gì đến phong nữa,nằm xuống cô quay mặt vào trong luôn,đừng aj nghỉ cô ko yêu ko lo cho anh nha,cô còn yêu anh nhjều là đằng khác,nhưng với sự phản bội của anh cô ko thể nào tha thứ được,phong thấy cô nằm xuống anh chẳng bjết cô đang nghỉ gì nhưng chjếc áo ngủ mỏng tanh nhìn thấu da thịt bên trong của cô thì anh nhịn ko nỗi thú tính trong người nỗi dậy bèn lật cô lạj đè xuống hôn cô...
....Lúc đầu cô cũng phản khán,nhưng với sức đàn ông lúc muốn rồi thì dù trời có sập chắc cũng ko ngăn lạj được nên cô cũng nằm im luôn,phong được đà hôn hết chỗ này đến chỗ khác rồi xé tan bộ đồ ngủ của cô ra,anh vùi mặt xuống ngực cô hôn ngấu ngiến,cô dưới sự kích thích của anh cơ thể cô cũng mền nhũng ra từ khi nào,cô lấy tay vòng lên ôm cổ anh lờj nói có chút ghen tuông:
__Càng ngày anh càng lộ bản chất đê tjện hơn rồi đó!
..Phong chẳng hjểu ý đồ trong câu nói của cô mà chắc anh cũng ko nghỉ đước tới chuyện của anh cô đã bjết được rồi đâu.,2 tay anh bóp chặt ngực cô,anh nhìn cô cười điểu trả lời lạj
__Đê tjện hay ko lúc ở truồng rồi em sẽ bjết?
..Vừa nói xong phong cũng ngồi dậy lột nhanh bộ đồ anh đang mặt ra,bên dưới cậu em đã sừng sửng cương cứng từ khi nào....ánh đèn ngủ mờ mờ càng làm lộ vẻ mặt thú tính của anh,cô bjết chắc cũng chẳng thể cự tuyệt nữa đành im lặng,nhắm ngjền mắt lạj.đúng lúc của anh chuẩn bị xâm nhập vào cơ thể cô thì bên ngoài có tiếng gỏ cửa dồn dập,tjếp theo là cô nghe tjếng của dì7
___Cậu mợ ơi,con bích tự nhjên nó xỉu rồi,bà kêu cậu gọi cho bác sỉ dùm bà...!!!
......cô nghe xong thoáng cau mày nhưng chẳng ngỉ ra được lý do nào khác ljếc nhìn sag phong thấy anh cầm điện thoạj bước xuống gjường xong thay đồ gọn gàn mở cửa đi gấp gáp ra ngoài,trong tia mắt anh cô cũng ít nhjều thấy được sự lo lắng.
.cô trong này cũng vội mặc đồ vào xong khoác thêm cáj áo rồi bước ra,vừa hay xe bác sỉ cũng đến,con bích nằm trên cáj gjường bên dưới,cô để ý thấy mặt mũi nó cũng hồng hào,chẳng có vẻ gì bị bệnh cả,vậy thì sao tự dưng xỉu,cô cau mày khó hjểu thiệt?
Cả nhà bà lan,dì7,phong và cô đứng bên cạnh,mỗj người 1 vẻ,người thì lo lắng,kẻ thì dững dưng xem chuyện..ông bác sỉ thăm khám đủ thứ xong quay lạj phía bà lan ông nói...
.___cô ấy có thai rồi,nhưng để chắc chắn ngàt maj gja đình đưa lên vjện sjêu âm sẽ rỏ hơn
...Nge ông bác sỉ nói mà tim cô như vụn vỡ,cô wá hjểu rỏ cái thai này là của aj,trong khi người vợ đường đường chính chính bước vào nhà anh là cô còn chưa có chút máu mủ nào với anh thì đùng 1 phát cô tình nhân của chồng mình lạj có con thử hỏi aj ko đau cơ chứ,bjết rỏ họ đang qua lạj,bjết rỏ sẽ có ngày cô rời đj,nhưng chưa bao gjờ cô nghỉ kết cục lạj như thế này,cô yêu anh,cô ko phủ nhận,cô hận anh điều này hoàn toàn là sự thật,nhưng bắt cô 1 sớm 1 chjều ngừng yêu đó là đjều ko thể,cô ngây ngốc nhìn anh cô thấy trong mắt anh mấy tia sững sờ khó hjểu,nhưng cô ko muốn wan tâm nữa,cô lạj nhìn sang mẹ chồng cô,bà cũng hoang man,dì7 thì tròn mắt,chắc cả 2 người đâu aj hjểu cớ sự này tấc cả điều do anh gây ra..
...Con bích từ từ mở mắt ra,mẹ chồng cô đưa tjền cho dì7 trả rồi tiển ông bác sỉ ra xe về...con bích vừa mở mắt đã vội tuột khỏi gjường rồi quỳ xuống nền nhà
_Bà ơi con có thai rồi đúng ko bà?
Bà lan ljếc nhìn nó xong cũng ung dung trả lời
_Mày có bầu với thằng nào lôi đầu nó về đây,tao đứng ra lo gã cho mày,mày lớn rồi sao mày ngu.muốn ko ở đợ cho nhà tao nữa thì cứ nói tao 1 tiếng,tao cho mày về rồi kiếm 1 tấm chồng,aj đời để cho ểnh cáj bụng ra,thằng đó mà ko cưới thử hỏi mày còn dám vác mặt gặp aj nữa..
Nghe bà lan nói con bích cuối đầu khóc rưng rức nó thưa
__Bà ơj bà cho con ở đây đj bà,con có thể hầu hạ làm vjệc nhà cho bà,chỉ cần bà cho con ở đây đến lúc con sanh thì thôi vì......vì....
Nó chưa nói hết câu thì cô nge tjếng phong wát lớn làm cả nhà aj cũng gjật mình..
Bích,mày câm họng lạj,vào trong xếp đồ cút khỏi nhà tao
Con bích nge xong cô càng thấy nó khóc nhjều hơn,nhưng chẳng thể nào lớn hơn tjếng lòng cô đang dậy sóng
__Cậu 2,con xin cậu gja đình con ko còn aj,gjờ con bjết đj đâu,cậu cho con ở lạj đi cậu,nói đoạn nó quay sang níu tay bà lan..
__Bà ơi,bà thương tình cho con ở lạj đây đj bà...
Bà lan thấy nó khóc lóc thảm thiết quá đành đỡ nó đứng dậy rồi hỏi
__Cáj thằng nào làm mày có bầu,ngày maj keu nó lạj đây cho tao..rồi tao tính cho
Con bích nge xong thì cô thấy nó nhìn sang phong,anh hừ nhẹ, bực tức way sang hướng khác,thái độ vừa rồi của anh là sao cô ko thể lý gjảj nỗj nữa rồi,theo cô bjết thì cáj thai của con bích chắc chắn là của anh,nhưng thái độ của anh khi hay tin lạj hoàn toàn khác với lúc cô tưởng tượng..con bích nhìn bà lan ấp úng mãj ko thành câu,chỉ bjết cúi gầm mặt chắc thấy phong như thế nên nó có chút sợ chứ gì..cô thấy thế nên tiến lên 1 bước gần bà lan,cô thưa..
__Thưa mẹ,con bích nó ko nói được thì để con nói..
cô vừa nói vừa liếc sang phong vừa hay cũng thấy anh nhìn cô trân trân,cô nhếch miệng cười rồi nói tiếp..
__Cáj thai của con bích là của anh phong,nó với chồng con qua lạj mấy năm rồi,chuyện ra thế này con ko muốn im lặng nữa,sức chịu đựng của con quá gjới hạn rồi,con bích có thai coi như con sẽ buông,mẹ cứ tác thành cho họ,ngày maj con sẽ về nhà con.ko vương vấn gì nữa,mong mẹ thông cảm cho con..
Cô vừa nói xong thì 1 giọt nước mắt cũng rớt xuống má cô,cô đưa tay lên lau mà lòng đau như cắt,thật sự nói ra chuyện này cô cũng chẳng sung suớng gì đâu.,lúc này vẻ mặt bà lan có phần hoảng hốt bà á khẩu nhìn phong chầm chầm ko nói nỗj lời nào..dì7 vừa đi vào nhà đúng lúc nge được toàn bộ câu chuyện thì hầm hầm chạy đến tát cho con bích mấy cái
__Đồ con ranh,tao nghi ngờ mày lâu rồi mà,mày tưởng mày là aj,cóc ghẻ mà đòi làm thiên nga hả mày,từ cáj ngày cáj thảo đi thì tao cũng lờ mờ đón ra rồi..ko ngờ hôm nay mày còn dùng đến chjêu này...
Con bích bị đánh nó cũg ko vừa đẩy dì7 ra làm bã cũng ngã chỏng vó
__Dì cũng có hơn gì tôi.bộ dì tưởng tôj ko bjết dì cũng thích cậu 2 àx,nhưng dì vừa gjà,vừa xấu,vừa lớn tuỗj hơn cậu nên cậu ko thèm để ý dì thôi...tôi với dì cũng coi như cá mè một lứa chứ chẳng aj tốt đẹp hơn aj đâu nhưng tôi hơn được dì tôi còn trẻ đẹp,người cậu 2 yêu cũng là tôi...
..
Con bích nói xong thì đến lược cô sửng dững,cáj quái gì thế này,hết ng này đến ng khc có ý với chồng cô là sao đây,cáj nhà này coi bộ gjống trò hề rồi đó,hèn gì đôi lúc cô thấy dì7 cứ nhìn nhìn phong,chỉ ngỉ dì quan tâm bình thường..ha ha...aj ngờ....cô chợt bật cười tâm hồn cô rỉ máu.nhìn sang phong, phong cũng đứng im lặng như trời trồng,cô ko bjết anh đang ngjỉ gì nhưng gjờ phút này nhìn anh lửa hận tronh lòng cô lạj càng thêm hận,mối tình đầu cô yêu bằng sự ngây thơ trong sáng,vậy mà anh lừa dối,đem cô về làm con rối cho cáj gja đình này,cô cắn chặt môi đến bật máu,cô chua xót cho bản thân cô ngu ngốc,đánh đỗj cả tương lạj vì cái tình yêu mạc rệp này....
...
Bỗng cái bình nước trên bàn bị tay aj chọi mạnh xuống cái rỗn,bể tung toé,rồi thì tiếng bà lan rít lên gjọng bà phẩn nộ,có phần run run chỉ tay về hướng con bích,trong khi dì7 và nó còn đang dùng ánh mắt xâu xé nhau
__Cáj nhà này loạn rồi,2 đứa bây gan quá rồi,tụi bây lấy tư cách gì mà thương con trai tao,còn mày,con bích tao ko thể để thứ nghiệp xúc đó sinh ra trong nhà này được,ngày maj đi theo tao lên huyện..nhất định...nhất định phải bỏ cái loạj này đj..ko bao gjờ tao chấp nhận mày,càng ko bao gjờ tao để cái thai oan nghjệt đó đc sống...
Bà lan nói xong thì con bích khóc rống lên nó nhào lại ôm lấy chân phong nói
__Cậu 2 cậu nói gì đi chứ,cậu nói cậu thương em mà,cậu phải bảo vệ em,bảo vệ con mình đi cậu...em ko thể bỏ con được cậu ơi?
Cô nhìn phong đợi anh lên tjếng gjải thích,mà cũng chẳng phãi mình cô đâu còn có bà lan,dì7 cũng ngước nhìn,con bích thì càng mong chờ hơn hết...
Phong lúc này cũng im sang cô,đôi mắt anh ẩn chứa sự đau xót,tay anh nắm chặt gân guốc nỗj lên,lạj nhìn xuống con bích đang ôm chân mình,anh cúi xuống nâng cằm nó lên rồi bóp mạnh anh gằn lên từng chữ:
Đủ rồi bích,cô buông tha cho tôi được rồi.....
phong chưa nói hết câu thì trên phòng tjếng bé nhím khóc inh ỏi làm mọi người cũng dừng lạj,cô nge con bé khóc trong vô thức ko ngỉ được gì nữa,cũng chẳng wuan tâm aj cô 1 mạch chạy lên phòng,ôm lấy con bé đang khóc dỗ dành nó.....