Chương : 7
Thật lâu sau đó, cô không còn kiên nhẫn được nữa, quyết định cắt ngang lời nói của Vương Kế Trạch, nói thẳng: “Vương tiên sinh, tôi nghĩ yêu cầu anh nếu mang đến tìm người ở thị trường môi giới lao động. Họ có thể làm anh hài lòng, ở đó có rất nhiều người có thể đáp ứng được tất cả điều kiện mà anh đưa ra.”
Thôi phu nhân vừa nghe xong liền cảm thấy không vui, cắt ngang lời của cô, nói: “Thị tiểu thư, cô nói như vậy là không đúng rồi. Cô nên suy nghĩ một chút về điều kiện của bản thân. Một đứa con gái đến ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa kết hôn thật sự là một chuyện rất đáng sợ. Đàn ông cho dù tuổi có lớn hơn nữa, chỉ cần điều kiện gia đình tốt là có thể tìm được vợ. Nhưng còn phụ nữ sẽ không giống vậy, sau ba mươi tuổi mà tìm kiếm, càng tìm kiếm càng gặp nhiều khó khăn. Nếu tiếp tục tìm, đến cuối cùng có thể sẽ chẳng nhận được gì. Nghe nói Thị tiểu thư đến bây giờ vẫn còn là “xử nữ” thì phải, về điểm này chúng tôi cảm thấy rất hài lòng. Dù sao ở thời đại bây giờ, con gái vẫn còn giữ mình trong sạch thật sự không nhiều. Nếu không có điểm này, gia đình chúng tôi sẽ không cân nhắc đến cô.”
Lúc này, cô gái đang nghe lén ở bàn bên cạnh không cẩn thận phun ra hết ngụm nước trái cây trong miệng, vội vàng cầm khăn ăn lau chùi. Người đàn ông ngồi đối diện cũng ngừng động tác, cô ta vội vàng giải thích không ngừng: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi…”
Thị Y Thần rốt cuộc không thể nhịn được nữa, chỉ hận không thể mang tất cả thịt nướng trên bàn nhét vào miệng hai mẹ con gia đình này. Nhưng bởi vì là người có ăn học nên cô không ngừng nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh. Cô cong khóe môi tỏ ý khinh thường, gạt bỏ hết tất cả lễ phép, tươi cười nói: “Cám ơn câu nói cuối cùng của ‘phu nhân’, cuối cùng đã nói ra lời tận đáy lòng. Thật xin lỗi, tôi còn có việc phải đi trước, các vị từ từ dùng bữa.” Cô xách túi xách, không chút lễ độ đứng dậy.
Sắc mặt Thôi phu nhân trở nên khó coi, nhìn cô, lạnh lùng nói một câu: “Cái gì là tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở Anh, từ trước đến nay đều chỉ tập trung vào thiết kế, thật không có giáo dục!”
“Thiết kế thì đã sao? Không có những người như chúng tôi, con mẹ nó các người không phải ‘khỏa thân’ rồi sao?!” Cơn tức giận của Thị Y Thần bùng bổ, liếc mắt nhìn cả nhà Thôi phu nhân một lượt, chuyện cô ghét nhất chính là có người coi thường nghề nghiệp của cô, cái bọn Bitch đạo đức giả*!
* Bitch: Chó (mình để nguyên văn)
Bà cụ ngồi bên cạnh lập tức kích động la hét, “Ôi! Không ngờ bây giờ con gái bên ngoài lợi hại đến vậy, sau này nếu về nhà, mấy lão già như bọn ta phải sống sao?”
“Thị tiểu thư, cô sao có thể ăn nói như vậy.” Sắc mặt Vương Kế Trạch trở nên khó coi, lập tức an ủi bà cụ, “Mẹ, bà nội mọi người cứ yên tâm, đứa con gái hung dữ thế này, con sẽ không thích. Con sẽ tìm một người khiến mọi người vừa lòng, con gái vào nhà là phải xuống bếp, quán xuyến việc nhà.”
Thị Y Thần trở mặt khinh bỉ, cười nhạo ra tiếng, quét mắt nhìn gia đình ‘cực phẩm’ của anh ta một lượt, khinh thường nói: “Lần sau Vương tiên sinh muốn đi xem mắt, tốt nhất nên đến nhờ người ở thị trường môi giới lao động, đừng quên mang theo ‘núm vú cao su’ và ‘yếm’ của anh theo Ha! Ha! Ha!”
Cuối cùng cô cũng có thể cười ra tiếng, bước nhanh ra khỏi khách sạn.
Ra khỏi khách sạn, nét mặt cô trở nên u ám, có chút buồn bực đi vào thang máy.
Cực phẩm năm nào cũng có, năm nay sao nhiều vậy? Cực phẩm đã gặp qua rồi, nhưng một nhà cực phẩm thì chưa bao giờ thấy qua! Nếu nói việc này cho Chu Kiều Na nghe, sợ là cô ấy sẽ cười đến đau bụng. Cô nhất định là đã làm trái ý trời nhiều rồi, nên hôm nay mới gặp báo ứng, mới có thể gặp được một gia đình cực phẩm. Lúc nãy trên bàn ăn họ lại mang chuyện cô là xử nữ ra để nói. Hai mươi chín thì đã sao? Ba mươi thì đã sao? Cho dù cô có già hơn nữa thì đã sao? Dáng vẻ cô bây giờ cho dù có trở lại tuổi thanh xuân, giả làm sinh viên đại học cũng có thể được. Chỉ cần cô không nói ra, người thân của cô không nói ra, mẹ con nhà đó sao có thể biết được cô đã gần ba mươi? Dựa vào sắc đẹp của cô, bằng cấp, sự nghiệp, gia đình cho đến giờ đều làm người khác hài lòng, cô vẫn chưa có cảm giác hài lòng. Nhưng hôm nay, chuyện cô đã hai mươi chín rồi vẫn là xử nữ lại trở thành chuyện duy nhất khiến người khác cảm thấy hài lòng.
Thật sự là con mẹ nó ‘biến thái’! Cô không nhịn được trong lòng bất giác buông ra lời lẽ thô tục.
Thôi phu nhân vừa nghe xong liền cảm thấy không vui, cắt ngang lời của cô, nói: “Thị tiểu thư, cô nói như vậy là không đúng rồi. Cô nên suy nghĩ một chút về điều kiện của bản thân. Một đứa con gái đến ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa kết hôn thật sự là một chuyện rất đáng sợ. Đàn ông cho dù tuổi có lớn hơn nữa, chỉ cần điều kiện gia đình tốt là có thể tìm được vợ. Nhưng còn phụ nữ sẽ không giống vậy, sau ba mươi tuổi mà tìm kiếm, càng tìm kiếm càng gặp nhiều khó khăn. Nếu tiếp tục tìm, đến cuối cùng có thể sẽ chẳng nhận được gì. Nghe nói Thị tiểu thư đến bây giờ vẫn còn là “xử nữ” thì phải, về điểm này chúng tôi cảm thấy rất hài lòng. Dù sao ở thời đại bây giờ, con gái vẫn còn giữ mình trong sạch thật sự không nhiều. Nếu không có điểm này, gia đình chúng tôi sẽ không cân nhắc đến cô.”
Lúc này, cô gái đang nghe lén ở bàn bên cạnh không cẩn thận phun ra hết ngụm nước trái cây trong miệng, vội vàng cầm khăn ăn lau chùi. Người đàn ông ngồi đối diện cũng ngừng động tác, cô ta vội vàng giải thích không ngừng: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi…”
Thị Y Thần rốt cuộc không thể nhịn được nữa, chỉ hận không thể mang tất cả thịt nướng trên bàn nhét vào miệng hai mẹ con gia đình này. Nhưng bởi vì là người có ăn học nên cô không ngừng nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh. Cô cong khóe môi tỏ ý khinh thường, gạt bỏ hết tất cả lễ phép, tươi cười nói: “Cám ơn câu nói cuối cùng của ‘phu nhân’, cuối cùng đã nói ra lời tận đáy lòng. Thật xin lỗi, tôi còn có việc phải đi trước, các vị từ từ dùng bữa.” Cô xách túi xách, không chút lễ độ đứng dậy.
Sắc mặt Thôi phu nhân trở nên khó coi, nhìn cô, lạnh lùng nói một câu: “Cái gì là tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở Anh, từ trước đến nay đều chỉ tập trung vào thiết kế, thật không có giáo dục!”
“Thiết kế thì đã sao? Không có những người như chúng tôi, con mẹ nó các người không phải ‘khỏa thân’ rồi sao?!” Cơn tức giận của Thị Y Thần bùng bổ, liếc mắt nhìn cả nhà Thôi phu nhân một lượt, chuyện cô ghét nhất chính là có người coi thường nghề nghiệp của cô, cái bọn Bitch đạo đức giả*!
* Bitch: Chó (mình để nguyên văn)
Bà cụ ngồi bên cạnh lập tức kích động la hét, “Ôi! Không ngờ bây giờ con gái bên ngoài lợi hại đến vậy, sau này nếu về nhà, mấy lão già như bọn ta phải sống sao?”
“Thị tiểu thư, cô sao có thể ăn nói như vậy.” Sắc mặt Vương Kế Trạch trở nên khó coi, lập tức an ủi bà cụ, “Mẹ, bà nội mọi người cứ yên tâm, đứa con gái hung dữ thế này, con sẽ không thích. Con sẽ tìm một người khiến mọi người vừa lòng, con gái vào nhà là phải xuống bếp, quán xuyến việc nhà.”
Thị Y Thần trở mặt khinh bỉ, cười nhạo ra tiếng, quét mắt nhìn gia đình ‘cực phẩm’ của anh ta một lượt, khinh thường nói: “Lần sau Vương tiên sinh muốn đi xem mắt, tốt nhất nên đến nhờ người ở thị trường môi giới lao động, đừng quên mang theo ‘núm vú cao su’ và ‘yếm’ của anh theo Ha! Ha! Ha!”
Cuối cùng cô cũng có thể cười ra tiếng, bước nhanh ra khỏi khách sạn.
Ra khỏi khách sạn, nét mặt cô trở nên u ám, có chút buồn bực đi vào thang máy.
Cực phẩm năm nào cũng có, năm nay sao nhiều vậy? Cực phẩm đã gặp qua rồi, nhưng một nhà cực phẩm thì chưa bao giờ thấy qua! Nếu nói việc này cho Chu Kiều Na nghe, sợ là cô ấy sẽ cười đến đau bụng. Cô nhất định là đã làm trái ý trời nhiều rồi, nên hôm nay mới gặp báo ứng, mới có thể gặp được một gia đình cực phẩm. Lúc nãy trên bàn ăn họ lại mang chuyện cô là xử nữ ra để nói. Hai mươi chín thì đã sao? Ba mươi thì đã sao? Cho dù cô có già hơn nữa thì đã sao? Dáng vẻ cô bây giờ cho dù có trở lại tuổi thanh xuân, giả làm sinh viên đại học cũng có thể được. Chỉ cần cô không nói ra, người thân của cô không nói ra, mẹ con nhà đó sao có thể biết được cô đã gần ba mươi? Dựa vào sắc đẹp của cô, bằng cấp, sự nghiệp, gia đình cho đến giờ đều làm người khác hài lòng, cô vẫn chưa có cảm giác hài lòng. Nhưng hôm nay, chuyện cô đã hai mươi chín rồi vẫn là xử nữ lại trở thành chuyện duy nhất khiến người khác cảm thấy hài lòng.
Thật sự là con mẹ nó ‘biến thái’! Cô không nhịn được trong lòng bất giác buông ra lời lẽ thô tục.