Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Đô Thị |
Số chương | 369 |
Lượt đọc | 165 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ của tác giả Phong Lưu Tiểu Nhị. Đây là tác phẩm Đô Thị hay lại pha thêm chút ngôn tình độc đáo. Truyện kể về một bộ đội giải ngũ tên Diệp Lăng Thiên, sau khi giải ngũ anh làm vệ sĩ cho Lý Vũ Hân để lấy tiền chữa bệnh cho em gái mình và những điếu bất ngờ đã xảy ra trong tác phẩm này. Mời các bạn đón đọc nhé.
*******
"Cậu chính là vệ sĩ mà công ty An Đạt cử tới?" Lý Tiên Nguyên nhìn chàng trai mặc đồng phục vệ sỹ trẻ tuổi, cao ráo trước mặt, khẽ cau mày hỏi.
"Đúng vậy." Chàng trai này chỉ tầm hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi đáp.
"Lần này chỉ là so tài chứ không phải đánh nhau thật nên đừng liều mạng quá. Nhớ chú ý năng nhẹ, đừng để xảy ra án mạng." Lý Tiên Nguyên lườm chàng trai kia một cái rồi nói.
Mấy người bảo vệ nghe xong thì bắt đầu vây quanh chàng trai trẻ tuổi kia.
Chàng trai trẻ nhìn một chút rồi cười khinh khỉnh, nói: "Các người ra tay trước đi."
Nguồn: Internet
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.