Thiên Vận Online
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Võng Du, Đam Mỹ |
Số chương | 64 |
Lượt đọc | 261 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Editor: Kỷ Phong Y
Thể loại: Đam mỹ, võng du, ưu tú bá đạo cường công, thông minh xinh đẹp thâm tình thụ, ấm áp
Trong Thiên Vận, Húc Chi Vô Cực là một người lãnh đạo chói mắt như mặt trời, Minh Nguyệt là một tinh linh xinh đẹp đi theo bên người. Sau Húc trải qua tổn thương khi tình nhân bắt tay cùng kẻ thù một mất một còn phản bội, Nguyệt không đành lòng nhìn hắn tinh thần từ từ sa sút, không tiếc vì hắn tuẫn lô đúc kiếm, chỉ mong hắn có thể khôi phục thần thái ngày xưa.
Khoảnh khắc thấy Nguyệt nhảy xuống hỏa lô, Húc bị chấn động, một thứ gì đó không biết tên lặng lẽ sinh trưởng trong lòng….
Nhưng trong hiện thực hai người chưa từng gặp mặt, yêu kia là nhân vật hư cấu, hay là bản thân thật sự? Xao động ái muội giữa bọn hắn, sẽ làm phần tình cảm này cháy lan đến hiện thực sao?
Vô Cực một tay ghìm chặt cổ ta, một tay kéo tai ta về phía sau.
“Sẽ rụng mất, sẽ rụng mất đấy!” Ta không có hình tượng la rầm lên.
“Ngươi cược ta thua?” Vô Cực lại nói, với cái tư thế này, bờ môi của hắn cơ hồ dán trên mặt ta.
Chỉ nhìn thấy hình dáng tuấn tú kia, đôi môi mỏng khẽ hé khẽ hợp, trong tai ta, đã hoàn toàn nghe không được lời hắn nói.
Đông đông! Đông đông! Tiếng tim đập mãnh liệt chiếm cứ toàn bộ thính giác, tiếng tim đập của ta….
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.