Thanh Ngọc Án
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngược, Đam Mỹ, Cổ Đại |
Số chương | 61 |
Lượt đọc | 228 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Editor: Thiên Di từ chương 6 đến 8 là Thiên Ly
Thể loại: cổ trang, lãnh khốc xinh đẹp hoàng đế cường công, ôn nhuận thể nhược thụ, có ngược tâm, nam nam sinh tử, HE.
Anh công có người chị sinh đôi của mình bị ép lấy chồng, mà chị mình không thích nên đã cho ảnh vào thay thế. Đềm tân hôn tới cô dâu bị bỏ xuân dược nên đã ra sức cưỡng bức anh thụ, mà anh công thấy anh thụ hiền lành lương thiện.
Cả hai đều là thái tử, mà anh thụ bì chú bác của mình cho uống thuốc độc cũng may an công phát hiện ra hế là anh công tìm cách cho anh thụ giả chết mang về nước mình. Đến đoạn này thì anh công cho rằng mình chả có tình cảm gì với anh thụ cả và vụ cứu giúp này chỉ là vì thương người .
Còn anh thụ lúc này đã yêu anh công kinh khủng. Ngặt nỗi anh công về cung thì phụ hoàng mới mất thế là phải lên làm vua, bề bộn trăm việc sau lại còn có phi tần nữa. Anh thụ tầm 2 năm sau mới gặp được lại anh công dù cho 2 người đều ở trong cung.
Anh công thì cho rằng phải gặp được người mình yêu thật sự và muốn đưa người đó lên làm hoàng hậu thì mới để người đó có con với mình cho nên mặc dù có phi tần có XXX nhưng mà luôn tìm biện pháp kế hoạch hoá. Sau, anh thụ dụ được anh công XXX lại ăn vào sinh tử dược => có thai.
Anh công đang muốn giúp anh thụ giải độc cũ mà anh thụ lại sợ uống thuốc thì đứa bé trong bụng bị hư => sống chết không chịu uống thuốc. Mà không uống thì chỉ sống được thêm 1 năm cuối cùng anh công đem anh thụ về sống chung 1 chỗ và hứa để anh thụ sinh con rồi bắt anh thụ hứa sinh xong phải uống thuốc giải độc.
Anh công 1 đêm không nhịn được mà anh thụ đang có thai => định đi tìm phi tần nhưng mà tìm rồi lại chả làm ăn được gì cả => hứa với anh thụ không tìm phi tần cho tới khi anh thụ sinh xong. Trước lúc sinh em bé, thì có người tới định ám sát anh công, anh thụ dùng thân che cho anh công => nguy hiểm tính mạng chỉ cứu được hoặc anh thụ hoặc em bé.
Lúc này anh công mới chính thức yêu anh thụ =.= vì anh thụ muốn anh công thề là dù có như thế nào cũng phải cứu em bé nên anh công chọn em bé, sau đấy anh công tự thân đi tìm thần y rước về cứu anh thụ. Điều kiện để cứu anh thụ là anh công phải hiến cái bạn thị vệ bên người cho thần y => cho luôn.
Ba chấm…
( tóm tắt là của bạn ThuyTjen bên vns, có chỉnh sửa một chút cho hợp ngữ cảnh…)
Trích:
‘ Hy sinh nhiều như thế , bất quá là vì muốn ở bên cạnh ta, ngươi cảm thấy được như vậy xứng đáng sao?’
‘ Xứng đáng a! Vì ngươi, cho dù muốn ta chết đi, ta cũng nguyện ý.’
‘ Từ ngày ngươi đem ta mang ra khỏi Huyền Vũ quốc , ngươi chính là toàn bộ của ta, cuộc đời này, ta chỉ vì ngươi mà sống.’
── Cuộc đời này, ta chỉ vì ngươi mà sống, chỉ vì ngươi mà sống.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Sát Thủ Quy Ẩn
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.