Sứ Giả Địa Ngục
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Truyện Teen |
Số chương | 83 |
Lượt đọc | 118 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Lúc này các học giả thuật lao đầu vào cuộc chạy đua tìm kiếm Heart và họ đã nhanh chân hơn thế lực hắc ám. Tuy nhiên, để các học giả thuật không thành công những linh hồn hắc ám đã tìm cách phá vỡ Heart khiến nó văng ra làm rất nhiều mảnh liti phân tán đi khắp mọi nơi trên thế giới. Một hiện tượng dị năng xuất hiện vào cuối thế kỷ 18. Con người bắt đầu trở thành những người nắm trong tay quyền năng.
Các linh hồn ngày càng nâng cao thế lực của mình, loài người đã giao động, sự chia cắt làm đôi nửa dẫn đến những vấn đề không tốt đẹp gì. Những con người dị năng kia đã tạo phe phái của chính mình: Pháp sư - những dị năng vẫn còn nhận thức việc bảo vệ thế giới này và Phù thủy or hắc ám sư - những kẻ đã phản bội thế giới đi theo thế lực hắc ám để thống trị thế giới này. Một cuộc chiến lớn là không thể tránh khỏi.
Sang đến đầu thế kỷ 19, các học giả thuật cùng với thợ giả kim đã cùng nhau tạo ra những dụng cụ ma pháp đặc biệt để con người sử dụng chống lại hắc ám sư hay người ta còn gọi là các phù thủy. Từ đó dụng cụ phép thuật trở thành thứ thông dụng trong cuộc sống. Nó trở thành vật trung gian giữa người sử dụng và khả năng của bản thân.
Từ đây cuộc chiến sẽ đi về đâu?
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.