Nhớ Em, Yêu Em, Cưng Chiều Em
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình |
Số chương | 27 |
Lượt đọc | 108 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Edit + Beta: Khoai Tây
Banner: Khoai Tây
Số chương: 48
Thể loại: Hiện đại, sủng, showbiz
Trong thế giới giải trí luôn luôn phức tạp, cũng lắm gian truân cũng vì vậy mà đã 3 năm Trì Vi vẫn chỉ làm diễn viên quần chúng. Trời không phụ người có lòng cuối cùng đến năm thứ 4 cô cũng được một đạo diễn quốc tế chọn làm nữ chính. Một lần đã nổi khiến cô trở thành ảnh hậu trẻ mới. Vào ngày diễn ra lễ trao giải, lại có người biết chuyện tung tin:
Khi trở nên nổi tiếng thì tin đồn lan truyền càng đáng sợ hơn có người nói rằng vì gặp may mà không từ thủ đoạn, có thể leo lên vị trí nữ chính cũng là nhờ quy tắc ngầm.
Lúc phỏng vấn, phóng viên đặt câu hỏi: "Xin hỏi những lời trên mạng có phải thật không? Cô trở thành ảnh hậu là dựa vào quy tắc ngầm à?"
Trì Vi cong môi rồi bình tĩnh hỏi lại: "Tôi và Lục Chi Châu ở bên nhau thì được coi là quy tắc ngầm?"
Các phóng viên vô cùng kích động vì nắm được tin tức lớn: "Thế nên tổng giám đốc Lục là đại boss chống lưng cho cô à?"
Trì Vi: "Không, là tôi giấu anh ấy."
Trì Vi không trả lời theo lẽ thường nên phóng viên chỉ có thể vây lấy Lục Chi Châu để tìm ra sự thật.
Đối với việc này, Lục Chi Châu bày tỏ: "Người phụ nữ của tôi dùng quy tắc ngầm với tôi, có vấn đề gì không?"
* Hướng dẫn sử dụng:
- Ngọt ngọt ngọt sủng sủng sủng, HE, giới giải trí là phụ, tình cảm là chính.
- Nam chính một lòng một dạ, nếu có chương nào khiến mọi người thấy đểu giả thì mời đọc đoạn sau.
Chúc mọi người lọt hố vui vẻ
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.