Ngộ Ma
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Huyền Huyễn, Ngược, Đam Mỹ |
Số chương | 35 |
Lượt đọc | 227 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Nhân vật chính: Lăng Chiêu, Lăng Hoa
Dưới chân núi Thục có mấy thôn trang, không biết từ khi nào bắt đầu, đã mọc lên một thần miếu. Trong miếu cung phụng một vị thần hoa y, tuy được khắc từ gỗ, nhưng cũng có thể nhìn được tướng mạo của vị thần có chút xinh đẹp. Nếu cẩn thận hỏi thôn dân, trong miếu cung phụng vị thần tiên nào, đại đa số đều trả lời không được, chỉ nói vị thần tiên nương nương này thập phần linh nghiệm, phàm là trong thôn có yêu nghiệt quấy phá, nàng sẽ hiển linh.
Lại có người phản bác, nói không phải là thần tiên nương nương, rõ ràng là một vị nam tiên!
Tranh luận qua lại, người hỏi cũng mơ hồ nghe rõ ràng được. Vị thần tiên được cung phụng trong miếu không biết từ nơi nào đến, cũng không biết từ lúc nào thường xuyên xuất hiện dưới chân núi Thục, phàm là thôn trang phụ cận có quỷ vật hoặc yêu vật gây hại, vị thần tiên này sẽ xuất hiện, giống đang tìm người nào đó, lại giống đang chờ người nào đó. Nếu gặp được đệ tử những môn phái tu chân trên núi tiến xuống hàng yêu trừ ma, thần tiên này sẽ bám lấy đối phương.
Vị thần tiên này rất thích hỏi đối phương: “Ngươi là sư huynh của ta sao?”
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.