Khoảng Trống (The Casual Vacancy)
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Phương Tây, Khác |
Số chương | 81 |
Lượt đọc | 227 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
"Khoảng Trống" là cuốn tiểu thuyết đầu tiên dành cho người lớn của J.K. Rowling – nhà văn nổi tiếng với bộ truyện Harry Potter. "Khoảng Trống" đề cập đến các vấn đề xã hội, u tối và chua cay. Ngôn ngữ trong cuốn tiểu thuyết này có phần táo bạo, suồng sã, khác xa phong cách đã sử dụng trong những cuộc phiêu lưu của cậu bé phù thủy nhỏ.
Sách dành cho người lớn, với những trang viết nhuốm màu u tối, các tệ nạn xã hội như bạo lực, ma túy, cưỡng hiếp…được phơi bày trần trụi và tàn khốc. Rowling từng chia sẻ, tỷ lệ tử vong và đạo đức là hai điều ám ảnh bà khi viết cuốn sách. The Casual Vacancy sẽ được BBC đưa lên màn ảnh nhỏ trong năm nay.
Sau bộ Harry Potter lừng danh, The Casual Vacancy vẫn thể hiện bút lực mạnh mẽ và hấp dẫn của Rowling: những trang viết đầy kịch tính, vẻ hài hước ẩn sau các tình tiết tưởng như nhuốm màu bi thảm, cách mô tả và phân tích tâm lý nhân vật rất sâu sắc, độc đáo, những triết lý đơn giản nhưng buộc người đọc phải suy ngẫm…
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Người Chơi Này Thông Thạo Hết Kỹ Năng
Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Tôi Coi Các Người Như Anh Em
Ta Mở Thương Trường Tại Tây Huyễn
Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia
Tiến Công Chiếm Đóng : Trêu Chọc Nam Thần 100 Thức
Yêu Bạn Cùng Lớp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.