Khí Thiếp Vương Gia
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Xuyên Không |
Số chương | 198 |
Lượt đọc | 219 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
“Hoàng huynh của ngươi thực yêu quý ngươi, nhưng bổn vương cũng sẽ không như hắn, hắn quản được quốc gia đại sự nhưng cũng không thể quản được việc trong vương phủ của bổn vương. Nói cho ngươi biết, từ lúc bước chân vào vương phủ, sinh mệnh của ngươi đều thuộc về bổn vương, a, nhưng bất quá ngươi cũng chỉ là vật cho ta chơi đùa mà thôi!”
Mở đầu truyện Khí Thiếp Vương Gia là cảnh đượm buồn của nàng công chúa động phòng mà không có tân lang, đằng đẵng nửa tháng nàng còn chưa nhìn thấy mặt chồng, hỏi có tân nương nào, có nỗi buồn nào hơn thế nữa. Dẫu biết rằng đây là truyện tình cảm không thể níu kéo nhưng vẫn phải trách con người sao lại quá vô tình.
Tiểu Thiên Tình nàng chỉ là công chúa mong manh, yếu đuối, làm sao chống lại sự tà ác của Âu Dương Thanh Minh đây, hắn của ba tháng trước khi nàng gặp gỡ và nay đã khác xa, đổi tâm, đổi tính và đổi lòng. Liệu nàng và hắn tiếp tục dây dưa mối quan hệ này hay sẽ đi tách đôi.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.