Hòe Thụ Lý
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Đam Mỹ |
Số chương | 51 |
Lượt đọc | 162 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: Khuynh hướng BL, nhai phường lân lý (~ hàng xóm láng giềng), linh dị huyền nghi, về phần có kinh dị hay ko thì mỗi người 1 ý.
(Đây chính là lời giới thiệu trên hầu hết các trang sách ạh, ko phải cửa Hữu =.=ll, Bạn Hữu thêm vào làTrinh thám kinh dị nha)
Ghi chú thêm 1 câu: Open End, đây chỉ đơn giản là câu truyện dọa người ^.^ (Cũng là tác giả nói nha =_=, thật ra OE ko phải là kết thúc nữa chừng mà là hết vụ án đó rồi thì mười mấy năm sau sẽ mở ra 1 câu chuyện khác, có lẽ nên đợi tác giả viết tiếp )
cặp đôi: Chu Hà Sinh x Cố Viễn Thần
Dịch: Hữu Tử
Có một loài cây sở hữu âm khí nặng nề nhất là Hoè. Vì Hoà là loài cây cảu quỷ, Và nếu tại một nơi nào đó có tên Hoè Thụ Lý, bạn hãy tin là nhất định.....
Địa điểm đó sẽ xảy ra nhiều chuyệnquái dị cùng những truyện kể rợn người được nói đến từ ngàn xưa.
Tiểu khu Hòe Thụ Lý là một cái chấm vô cùng nhỏ bé của thành phố này thôi.
Nó cũng chẳng phải là khu vực đứng đầu về văn minh, càng ko phải địa danh nổi tiếng với nhiều di tích hay danh nhân chi hết. Nhưng….
Cái tên của nó chẳng hề bình thường chút nào. Nó chính là sự hoảng sợ trong lòng mọi người từ cả trăm năm qua.
Bởi vì trên mảnh đất kia, tồn tại những ngôi nhà nổi tiếng với vô vàng chuyện quái dị.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Sau Khi Xuyên Thư Tôi Mang Thai Con Của Lão Đại
Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.