Hoàng Đế Nan Vi
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Huyền Huyễn, Cung Đấu, Đam Mỹ, Cổ Đại |
Số chương | 233 |
Lượt đọc | 285 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Chuyển ngữ: Fynnz với sự giúp đỡ của QT
Thể loại: 1×1, cường cường, cung đình, hầu tước, thiên chi kiêu tử, hài, đấu trí đấu dũng, linh hồn chuyển hoán, HE.
Sau khi Hoàng đế đăng cơ, tất phải có ân thưởng.
Ân thưởng hoàng thân quốc thích, ân thưởng bá quan văn võ, ân thưởng lê dân bá tánh, thậm chí ngay cả đám phạm nhân trong lao ngục cũng có một chút lợi lộc? Chính là đại xá thiên hạ
Vốn nên chém đầu thì sửa lại thành giam cầm hai mươi năm.
Vốn nên bị giam cầm hai mươi năm thì sửa lại thành mười năm.
Vốn nên bị giam cầm mười năm thì sửa lại thành tám năm.
Tiểu thâu tiểu tặc đi vào thì cùng ngày có thể thả ra.
Cho nên mới nói, Hoàng đế đăng cơ thật sự là một ngày cực tốt, toàn bộ người trong thiên hạ đều ngóng trông.
Trước tiên Minh Trạm lật tấu chương, trong miệng nói thầm, “Bọn họ tặng cho trẫm bao nhiêu lễ vật hả? Vậy mà cứ bảo trẫm ân thưởng! Ân thưởng! Ân thưởng! Ân thưởng! Ân thưởng cái đầu bọn ngươi! Trẫm sắp nghèo mạt rệp đây này! Ân thưởng! Ân thưởng con mụ ngươi!”
Cũng vì hắn tốt số, không phải là Hoàng tử mà lại có thể làm Hoàng đế.
Không chỉ làm Hoàng đế mà tiền Hoàng đế bá phụ của hắn cũng là một thịnh thế minh quân.
Nhưng lật tấu chương rồi mới biết, thịnh thế minh quân cũng chẳng có lương tâm! Tổ chức đăng cơ đại điện mà tốn cả trăm vạn ngân lượng, để nuôi cả đám thần tử phá sản này thật sự khiến Minh Trạm sầu muốn chết.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.