Em Muốn Tin Tức Tố Của Anh
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Đô Thị, Khoa Huyễn, Sắc, Đam Mỹ, Điền Văn |
Số chương | 97 |
Lượt đọc | 236 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Tên khác: Ngã tưởng yếu nhĩ đích tín tức tố | 我想要你的信息素
Độ dài: 104 chương + 2 PN
Editor: Tsundereee123
Nguồn: Tấn Giang.
Cường thế phúc hắc bá đạo tổng tài công × thiên nhiên manh Sweetheart hay khóc thụ, niên thượng, cưới trước yêu sau, ABO, ngọt, hiện đại
Là người đã tung hoành nhiều năm trên thương trường, thủ đoạn của Lục Hàm Châu dĩ nhiên ngoan lệ. Khí thế của hắn khiến người khác đều phải e sợ, không ai dám lân la làm quen.
Là một người khá nguyên tắc và kiên định, hắn cũng không quan tâm việc ghép đôi AO, nhiều lần đều cự tuyệt.
Cho đến khi hắn gặp Kiều Tẫn, người phù hợp với hắn tới 99% xuất hiện, cục quản lý gen liền tiến hành cưỡng ép ghép đôi.
Hắn cuối cùng cũng gặp một Omega mềm mại, đáng yêu, đụng một cái liền muốn hỏng, nặng khóc, nhẹ cũng khóc.
Trừng phạt không được, chửi mắng không xong.
——Kiều Tẫn trời sinh nhát gan, lại còn sợ đau, thời điểm gả cho Lục Hàm Châu sợ hắn mà khóc, cũng sợ đau mà khóc.
Một ngày nào đó sau hôn nhân.
"" —— Cái kia.""
"" Chuyện gì?"" Lục Hàm Châu ngẩng đầu, thấy cậu lại chuẩn bị muốn khóc, bất đắc dĩ duỗi tay: "" Lại đây.""
"" Em muốn..."" Kiều Tẫn đỏ mặt, mềm chân chầm rì rì bước tới, nhỏ giọng nói: "" Muốn tin tức tố của anh.""
——————————————————
Gỡ mìn: Nhược thụ. ( Không thích nhược thụ, cường nhược phiền đừng phí thời gian!)
Phần lớn đã dự tính gần hết, tất cả nội dung vở kịch đều ngọt, sủng liền xong việc.
Công hơn thụ mười tuổi, thời điểm thụ kết hôn mười tám tuổi.
Nội dung nhãn mác: Đô thị tình duyên, tình yêu, hôn nhân, điềm văn.
Vai chính: Lục Hàm Châu x Kiều Tẫn
Vai phụ: Chúc Xuyên, nhân vật trong " Giáo sư, muốn thuốc ức chế sao?"
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Sát Thủ Quy Ẩn
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.