Cuộc Gặp Gỡ Kỳ Lạ: Vạn Kiếp Yêu Em
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Huyền Huyễn |
Số chương | 45 |
Lượt đọc | 188 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Tác giả: Thi Định Nhu (Bút danh Huyền Ẩn – tác giả của Lịch Xuyên)
Thể loại: Ngôn tình, Hiện Đại, HE
Giới thiệu:
Ehm… do thấy mọi người có vẻ yêu thích mục giới thiệu quá nên hôm nay xin nói vài điều, truyện này là truyện hiện đại huyền huyễn nhé, truyện là một nồi lẩu thập cẩm của Chạng Vạng, Gumiho (Bạn gái tôi là cáo chín đuôi) và Liêu Trai. Thực ra truyện khá hiện thực, chỉ có một vài chi tiết về gia tộc Hồ ly là phi hiện thực thôi, còn lại đa phần là thế giới loài người, không có phép thuật gì đâu nhé, cái kết là HE.
Tính cách nữ chính và nam chính chẳng giống giáp nào, không ai hoàn mĩ hết, nữ chính không ngây thơ vô số tội, cũng chả thông minh, yếu đuối cũng không phải mà mạnh mẽ cũng không phải, nói chung là khá cố chấp, đôi lúc hơi bị đoản. Nam chính nắng mưa bất thường, không quá lạnh lùng nhưng cũng không phải kiểu ấm áp, chỉ được 1 điểm duy nhất là si tình … Nói sao nhỉ, … truyện này chị Nhu xây dựng tính cách nhân vật hiện thực quá đỗi…
Văn Án:
Có ai hiểu sự lãng mạn hơn Hồ ly?
Huề là công cụ giải kết thời thượng cổ.
Mị Châu là bằng chứng cho tình yêu vô hạn của Thiên hồ.
Truyền thuyết kể rằng: cô gái nào có được Mị Châu sẽ gặp gỡ và yêu Hồ tiên.
Anh đã tu luyện chín trăm năm nhưng không có được may mắn ấy.
Anh đã yêu cô tám trăm năm, nhưng… anh chưa bao giờ có được trái tim cô… Kiếp trước yêu kiếp này yêu, muôn kiếp đều không thay đổi.
Lần này, họ lại gặp nhau.
Liệu may mắn có mỉm cười với anh không?
─────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ───────
Nếu tình yêu trở thành quả táo trong vườn địa đàng.
Anh có bằng lòng lặng yên nhìn nó tàn lụi.
Hay sẽ đến quyến rũ nó, thưởng thức hương vị say lòng người của nó?
Quan Bì Bì đang có một cuộc sống bình yên ở thành phố C rộng lớn. Làm việc, yêu đương, mọi chuyện đều rất bình thường, ổn định. Cho đến khi một người tên Hạ Lan Tĩnh Đình xuất hiện, bánh xe vận mệnh của cô bắt đầu trệt hướng…
Khác với người thường, ban ngày Hạ Lan không nhìn thấy gì, nhưng đến tối lại nhìn thấy rất rõ. Anh ta am hiểu về cổ ngọc, là người theo trường phái ăn chay… chỉ thích ăn là các loài hoa. Hơn nữa anh ta còn có thói quen vừa tắm trăng vừa nghe dạ khúc[1]. Cuộc gặp gỡ bất ngờ với một Hạ Lan kỳ lạ và đầy bí ẩn tưởng chừng chỉ là sự tình cờ, nhưng che giấu phía sau một âm mưu không ai ngờ tới. Hạ Lan có mệnh bát quái thuần âm, Bì Bì có mệnh bát quái thuần dương, nếu Hạ Lan ăn được lá gan của Bì Bì khi cô yêu anh thì có thể đắc đạo, trở thành “Thiên hồ”. Hạ Lan gieo “mùi hương” lên người Bì Bì và tặng “Mị Châu” cho cô chính là để nắm rõ hành tung của cô. Thế nhưng vào lúc Bì Bì bị tình bạn và tình yêu phản bội, rơi vào chán nản và tuyệt vọng, câu chuyện của cô và Hạ Lan mới chính thức bắt đầu.
[1] Nguyên văn: dạ khúc gam E trưởng. Dạ khúc là khúc nhạc chiều, chỉ những thể loại trữ tình nhẹ nhàng; Dạ khúc gam E trưởng là những bài dạ khúc có giai điệu thuộc gam Mi trưởng.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.