Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Full |
Số chương | 208 |
Lượt đọc | 231 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Nội Dung Truyện:
Truyện thu hút ngay từ tình huống ban đầu khi nữ chính xuyên qua trở thành một nhân vật trong quá khứ, bắt đầu cho một truyện ngôn tình cổ đại lãng mạn nhưng cũng thực nhiều tình tiết phát bực bội.
Nữ chính của truyện là Vân Phi Tuyết- một phụ nữ Trung Quốc, đội trưởng đội SWAT, một năm trước nàng nhận nhiệm vụ nằm vùng, làm gián trong một băng đảng buôn bán mà túy xuyên quốc gia , ngay tại lúc kết thúc nhiệm vụ, thân phận của nàng đột nhiên bị lộ... Mọi chuyện bắt đầu từ đây, từ những rắc rối này. Chậm rãi mở to mắt, Vân Phi Tuyết kinh ngạc phát hiện, bản thân không chết, nàng đã bị một viên đạn bắn trúng ngực, vậy mà nàng cư nhiên còn có thể sống lại, đang mừng thầm vì nàng thấy mình thật may mắn, đột nhiên nàng nghe thấy bên cạnh phát ra những âm thanh hấp dẫn.
Thực bất ngờ vì nàng đã trở thành một người cổ đại, đã xuyên không, không ngờ lại trở thành vương phi của Tiêu Nam Hiên, một kẻ máu lạnh, coi sắc dục như một hình thức giải trí. Hắn và nàng chính là đã kết hôn nhưng nàng lại như một con chim bị nhốt vào lồng mất tự do, không thể thoát khỏi tay hắn.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.